[Dịch] Bàn Long
Chương 22 : Xuân khứ thu lai (Thượng)
.
Kỳ thật, không riêng gì Địa hệ ma pháp mà mỗi một hệ ma pháp đều có những nét độc đáo riêng của mình. Mà Đức Lâm Kha Ốc Đặc lại là một Thánh vực ma đạo sư, chuyện tôn sùng một hệ cũng là điều rất bình thường. Lâm Lôi năm ấy mới có 8 tuổi, nghe ông ta nói mà trong lòng mênh mông biết bao nhiêu là cảm xúc.
“Đức Lâm gia gia, người mau mau kiểm tra cho ta đi, xem xem ta có Địa hệ ma pháp sư thiên phú hay không?” Lâm Lôi hiện tại đã không còn có thể kìm lòng được nữa.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc mỉm cười: “Được, ta lập tức kiểm tra cho ngươi.”
“Ta trước tiên phải nói với ngươi, thiên phú của ma pháp sư chủ yếu dựa trên 2 phương diện, cho nên quá trình kiểm tra của ta cũng sẽ chia làm 2 giai đoạn.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc lúc này trong lòng cũng dấy lên một sự hưng phấn, sống trong Bàn Long chi giới tịch mịch đến hơn 5000 năm, bây giờ lại có 1 đứa trẻ đáng yêu để dạy dỗ, ông ta đương nhiên là rất vui rồi.
“Ma pháp thiên phú chia thành 2 phương diện: bản thân hòa hợp đối với thiên địa nguyên tố mạnh hay yếu, cùng với tinh thần lực cao hay thấp.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc bắt đầu những bài giảng đầu tiên về phương diện ma pháp.
“Hai phương diện này thì có tác dụng gì?” Lâm Lôi nghi hoặc hỏi.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc từ tốn giảng giải: “Lâm Lôi, trước khi hỏi điều này, ta hỏi ngươi trước, một vị ma pháp sư nếu muốn thi triển ma pháp thì cần phải dựa trên phương diện nào?”
“Ma pháp chú ngữ.” Lâm Lôi lập tức đáp.
Lâm Lôi đã từng thấy vị thần bí ma pháp sư trên lưng Tấn mãnh long kia khi thi triển ma pháp, rõ ràng là miệng có lẩm nhẩm những tràng ma pháp chú ngữ.”
“Sai.”
“Ta thấy rõ ràng lúc ma pháp sư thi triển ma pháp đều có niệm ma pháp chú ngữ mà.” Lâm Lôi phản bác lại ngay.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc vuốt chòm râu bạc, đắc ý nói: “Ma pháp sư muốn thi triển ma pháp, yếu tố quan trọng nhất chính là ‘Ma Pháp Lực’ trong cơ thể cùng với ‘Tinh Thần Lực’. Nếu Tinh thần lực đủ mạnh, thậm chí còn có thể phát ra ngay mà không cần phải niệm ma pháp chú ngữ, nhưng đó cũng chỉ là tác dụng phụ trợ mà thôi.”
“Ủa? Phát ra ngay?” Lâm Lôi nghi ngờ nhìn Đức Lâm Kha Ốc Đặc. Lúc này nó cảm thấy, một thế giới ma pháp thật rộng lớn đang từ từ hiện ra trước mắt mình. Chỉ có điều ma pháp thế giới thì vẫn còn rất mơ hồ y như lúc trước mà thôi. Mà Đức Lâm Kha Ốc Đặc thì đang từ từ vén mở cái màn bí mật của thế giới ma pháp ấy ra.”
Đức Lâm Kha Ốc Đặc mỉm cười gật đầu: “Đúng, muốn thi triển được ma pháp thì đầu tiên cơ thể cần phải cung ứng đủ Ma pháp lực, được sự khống chế của Tinh thần lực, ‘Ma Pháp Lực’ sẽ hấp dẫn được càng nhiều thiên địa nguyên tố hơn để hình thành nên ma pháp.”
“Thiên địa nguyên tố?” Lâm Lôi sửng sốt. “Đức Lâm gia gia, thi triển ma pháp cũng cần phải hấp thu thiên địa nguyên tố từ bên ngoài sao?”
“Ha ha, điều đó là đương nhiên, Lâm Lôi, chẳng lẽ ngươi tưởng rằng một ma pháp khổng lồ chỉ đơn thuần dựa vào Ma pháp lực trong cơ thể là có thể đạt đến được hay sao? Không thể nào. Lấy ví dụ với một cấm kỵ ma pháp, Thánh vực ma pháp sư trong cơ thể ma pháp lực chỉ chiếm có 1% mà thôi, còn lại đến 99% đều là năng lượng thiên địa nguyên tố.”
“Nói thế này… Ma pháp lực trong cơ thể trên thực tế chỉ đơn thuần là để luyện hóa ‘Thiên Địa Nguyên Tố’. Ma pháp lực có thể gọi là ‘Tướng quân’, còn thiên địa nguyên tố còn lại là ‘Tiểu binh’, được ma pháp sư dùng Ma pháp lực trong cơ thể dẫn ra ngoài, tiếp tục khống chế càng nhiều thiên địa nguyên tố để hình thành nên ma pháp có uy lực kinh người, đã hiểu chưa?” Đức Lâm Kha Ốc Đặc mỉm cười nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi không khỏi nhíu mày.
“Ồ… Ta hiểu rồi.” Lâm Lôi cười gật đầu. “’Ma pháp lực’ trong cơ thể ma pháp sư thì giống như Hi Nhĩ Mạn thúc thúc, còn thiên địa nguyên tố thì là đám thiếu niên chúng ta, Hi Nhĩ Mạn thúc thúc một mình có thể lãnh đạo cả một đám thiếu niên chúng ta huấn luyện, ông ta cũng có thể lãnh đạo đám thiếu niên chúng ta tiến hành công kích, chiến đấu.”
Đức Lâm Kha Ốc Đặc mỉm cười gật đầu: “Đúng, cho nên ‘Ma Pháp Lực’ trong cơ thể ma pháp sư là rất quan trọng. Nếu lượng Ma pháp lực không đủ thì không thể nào phát ra ma pháp.”
Lâm Lôi cũng gật đầu.
“So với Ma pháp lực, Tinh thần lực lại càng quan trọng hơn.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười nói: “Ngươi giờ cũng biết, Tinh thần lực trên thực tế chính là ‘Linh Hồn Lực’, đó là một loại năng lực khống chế.”
“Lâm Lôi, ngươi nói xem, nếu đại lượng Ma pháp lực mà hấp dẫn càng nhiều thiên địa nguyên tố, như vậy sẽ có rất nhiều năng lượng. Nếu không có Tinh thần lực khống chế… Vậy thì sẽ tạo ra kết quả gì?” Đức Lâm Kha Ốc Đặc vuốt vuốt chòm râu bạc trắng, lẳng lặng nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi nhíu mày suy tư.
“Đức Lâm gia gia.” Lâm Lôi trầm ngâm nhíu mày đáp: “Ta từng xem qua một ít binh pháp ở trong sách. Trong đó có nói qua… Muốn cầm địch thì trước hết phải cầm vua. Ví dụ như thổ phỉ, nếu giết được thủ lĩnh thổ phỉ, thì đại quân thổ phỉ sẽ tự ta rã mà tháo chạy. Vậy Tinh thần lực cũng giống như thủ lĩnh thổ phỉ đối với thủ hạ có ‘Năng lực khống chế’. Nếu không có Tinh thần lực khống chế đại lượng thiên địa nguyên tố của Ma pháp lực thì đám năng lượng này cũng sẽ biến thành bạo loạn.”
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nở nụ cười.
“Ha ha, Lâm Lôi, thật thông minh.” Ông ta cười tươi như hoa.
“Đúng, đại lượng Ma pháp lực, thiên địa nguyên tố, qua sự khống chế của ‘Tinh Thần Lực’ cuối cùng hình thành nên ma pháp! Đôi khi muốn thi triển được ma pháp cực mạnh thì yêu cầu đối với Tinh thần lực là rất cao, cho nên cần phải có ‘Ma pháp chú ngữ’ phụ trợ.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc mỉm cười nói.
Lâm Lôi cảm thấy trước những ma pháp nguyên lý khổng lồ kia mới chỉ bắt đầu dần dần hiểu được.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhìn nó cười cười, tiếp tục nói: “Đương nhiên, đó chỉ là những nguyên lý cơ bản. Thế giới ma pháp chính thức so với những gì ngươi tưởng tượng thì còn phức tạp hơn nhiều. Dựa vào Ma pháp lực, thiên địa nguyên tố, làm sao để hình thành nên ‘Ma pháp’, đó mới là điều quan trọng nhất.”
“Không có Ma pháp lực thì làm sao mà có thể phát ra ‘Ma pháp’, vậy thì phỏng có ích lợi gì đâu.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc một tràng dài than vãn: “Ma pháp thế giới là một thế giới vô cùng phức tạp. Nghiên cứu ma pháp cũng gian nan phi thường. Tuy nhiên, dưới sự cạnh tranh của các quốc gia, các ma pháp sư vẫn một mực chuyên tâm nghiên cứu các tân hình ma pháp.”
“Kỳ thật, các quốc gia đều nghiên cứu xem làm thế nào để thông qua Ma pháp lực có thể khống chế được các thiên địa nguyên tố bất đồng với nhau, hình thành nên các ma pháp bất đồng. Có điều thí nghiệm của ma pháp sư rất nguy hiểm, ma pháp càng có tính hủy diệt thì lại càng khó để thí nghiệm, nhiều khi còn khiến cho người khác bị tai nạn.”
Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười nói: “Bình thường thì tại các Ma pháp Học viện chỉ có thể học được từ cấp 1 đến cấp 6 ma pháp, Còn cấp 7, 8, 9 cho đến Thánh vực ma pháp thì đều thuộc loại có tính chất cần phải giữ bí mật, trừ phi ngươi gia nhập một quốc gia thì mới có thể học tập được chút ít ma pháp.”
Lâm Lôi đã từng đọc qua rất nhiều bộ sách nên trong lòng cũng có thể hiểu được.
“Nếu không có ai dạy ngươi thì cho dù Ma pháp lực có nhiều, Tinh thần lực có cao tới đâu… cũng thi triển không ra một ma pháp.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc tiếp tục cười nói: “Sự huyền bí của mỗi một loại ma pháp chủ yếu nhất chính là làm thế nào để khống chế được Ma pháp lực, thiên địa nguyên tố để hình thành nên ma pháp.”
“Trải qua vô số năm nghiên cứu, thăm dò, ma pháp cũng đã hình thành nên một hệ thống cơ sở gần như là hoàn mỹ.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc vuốt vuốt chòm râu bạc, ha hả cười nói: “Ngươi sau này không cần phải khuất phục trước một quốc gia hay một đại nhân vật nào hết, bởi vì ta có thể dạy ngươi ma pháp cấp 7, cấp 8, cấp 9 cho đến cấp Thánh vực!”
Lâm Lôi hít sâu một hơi.
Nó cảm thấy chính mình đang bước vào một con đường mới.
Dưới sự chỉ dẫn của Đức Lâm gia gia, mình đã không còn cần đi trên con đường chiến sĩ nữa, mà đã bước sang một con đường huyền bí hơn, uy lực lớn hơn – đó là con đường ma pháp sư.
“Lại đây nào, trước hết ta kiểm tra sự hòa hợp giữa thân thể với nguyên tố của ngươi một chút, ngươi trước tiên hãy khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, tiến nhập vào Minh tường trạng thái.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhẹ nhàng nói.
“Minh tường trạng thái?” Lâm Lôi cảm thấy lúc này trống ngực mình như đang đập mạnh hơn.
Thiên phú của mình rột cuộc là thế nào nhỉ?
“Đừng lo lắng, ngươi cần phải chý ý mà cảm thụ, xem cảm nhận được điều gì, đến lúc đó hãy nói cho ta biết.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười cổ vũ Lâm Lôi. Lâm Lôi lúc này nhắm mắt lại, cố gắng để cho lòng mình yên tĩnh trở lại.
“Đừng lo lắng, cứ làm như ta nói là được.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhẹ giọng nói.
Minh tường chính là nền tảng của ma pháp sư. Vô luận là hấp thụ thiên địa nguyên tố luyện hóa thành ‘Ma Pháp Lực’ hay là nâng cao Tinh thần lực thì đều phải trải qua Minh tường. Lúc đầu thì Minh tường là tương đối khó khăn và nguy hiểm, tuy nhiên có Thánh vực ma đạo sư Đức Lâm Kha Ốc Đặc hỗ trợ, Lâm Lôi có thể tương đối là dễ dàng.
Lần đầu tiên đại khái là trải qua khoảng nửa giờ nhập định, Lâm Lôi rốt cuộc cũng tiến vào trạng thái Minh tường.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhìn thấy Lâm Lôi đã tiến vào Minh tường trạng thái, lạnh nhạt cười rồi lập tức vung tay lên.
Nhất thời – một lượng lớn Địa hệ nguyên tố bắt tầu tụ tập xung quanh Lâm Lôi. Bình thường ở một nơi thì Địa hệ nguyên tố mật độ cũng không khác nhau lắm, nhưng lúc này dựa vào Tinh thần lực mạnh mẽ của Đức Lâm Kha Ốc Đặc đã khiến cho Địa hệ nguyên tố xung quanh Lâm Lôi dày đặc lên đến gấp trăm lần.
“Nếu dưới điều kiện như thế này mà vẫn không cảm nhận được Địa hệ nguyên tố thì đến một chút hy vọng cũng không có.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc trong lòng thầm nghĩ.
Lúc này, Lâm Lôi đã hoàn toàn tiến nhập vào Minh tường trạng thái, trong lòng cảm thấy vô cùng hưng phấn. Nó cho tới bây giờ vẫn không hề biết rằng xung quanh mình lại có nhiều điều thần kỳ đến như vậy. Vô số những điểm sáng màu thổ hoàng lượn lờ ở xung quanh, dày đặc và nhiều đến phát sợ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện