[Dịch] Bán Kiếp Tiểu Tiên - Sưu tầm
Chương 74 : Luyện đan
.
Chẳng mấy chốc, Tề Hoan đã ở Thiên Ma Môn hơn nửa tháng, cũng may nàng là người thích ứng được trong mọi hoàn cảnh, mà thái độ phục vụ của thủ hạ Mặc Dạ quả thật tốt miễn chê, mỗi ngày hầu hạ giường cao gối mềm của ngon vật lạ, thần tiên cũng không sướng bằng nàng.
Hơn nữa vừa tới Thiên Ma Môn, Mặc Dạ đã đồng ý đưa Thiên Thiên Mộc Linh cho Tề Hoan, những ngày này Mặc Dạ nhất định bận rộn luyện đan, sau khi có Tiên Thiên Mộc Linh rồi, cuối cùng Tề Hoan cũng có việc để làm, thời gian trôi qua cũng không quá nhàm chán.
Dựa theo phương pháp tu luyện trong sách, sau khi hấp thụ mộc linh khí tinh khiến trong cơ thể Tiên Thiên Mộc Linh, ở phía Đông Thái Cực Đồ trong đan điền Tề Hoan có thêm một vật thể kỳ quái, chỉ có điều vật thể kia còn chưa có hình dáng xác định, Tề Hoan quan sát vài ngày cũng không nghiên cứu ra nó rốt cuộc là sinh vật gì, chỉ cảm thấy hình thể này có điểm giống với Tiểu Ngân. (BN : vâng nó là Thanh Long chị ạ)
Dù sao trong bụng mình những thứ kỳ quái cũng không ít, thêm một cái gì đó Tề Hoan cũng không quá ngạc nhiên. Vô cùng bình tĩnh tiếp nhận.
Ngày nào đó, trời mới sáng, Tề Hoan duỗi lưng một cái chậm chạp từ trên giường bước xuống. Đêm qua nàng tu luyện suốt đêm mãi cho đến khi hừng đông mới dừng lại, cũng không phải đột nhiên nàng trở nên chịu khó, mà là linh khí trên tòa thủy đảo thật sự quá dồi dào, mỗi tối nếu như thân thể nàng không nhanh chóng hấp thụ linh khí, thì những linh khí kia sẽ hóa lỏng, lần trước hại nàng thiếu chút chết chìm, cho nên nàng mới phải chịu khó tu luyện như vậy.
Đương nhiên, chăm chỉ tu luyện cũng có điểm tốt, sau kỳ Kết Đan linh khí trong cơ thể nàng vẫn luôn không tràn đầy thì giờ cuối cùng cũng được bổ sung đầy đủ rồi, hơn nữa sau khi hấp thu hết Tiên Thiên Mộc Linh, Tề Hoan mơ hồ cảm thấy tu vi của mình tăng lên không ít, nhanh chóng đạt đến trung kỳ Kim Đan.
Tuy Hư Không Tử vẫn nhắc nhở Tề Hoan, không thể tăng tu vi quá nhanh, nếu không sau khi đến kỳ Độ Kiếp, thực lực của mình không theo kịp tu vi sẽ dễ dàng thất bại khi độ thiên kiếp. Nhưng Tề Hoan cảm thấy tu vi của mình tăng lên căn bản là không thể khống chế, nàng cũng không cảm thấy khó khăn như trước, cảnh giới cứ cao lên một tầng lại một tầng, ngay cả bản thân nàng cũng không khống chế được.
Cuối cùng Tề Hoan chỉ có thể đem tất cả chung quy lại là do công pháp mình tu luyện có vấn đề, dù sao lúc mình mới bắt đầu tu luyện “Nhân Chi Đạo”, tốc độ tăng lên thật nhanh, trước mắt cũng không thấy có vấn đề gì lớn.
Rất nhanh, Tề Hoan đã đem lời dạy bảo của Hư Không Tử ném ra sau đầu.
“Tiểu thư, người rời giường chưa?” Sau khi xuống giường rửa mặt, Tề Hoan tập hai bài thể dục phổ thông, cơ bắp cứng ngắc mới thoải mái được một chút, đang chuẩn bị đi ra ngoài kiếm đồ ăn, thì đột nhiên nghe thấy giọng của vị quản sự vô cùng cẩn thận từng li từng tí vang lên ngoài cửa.
“Hử? Có chuyện gì sao?” Sáng sớm hắn đến tìm làm gì, Tề Hoan có chút kỳ quái đi mở cửa, một quái vật khổng lồ chắn ở cửa ra vào, ai, mặc dù năng lực thừa nhận của nàng không quá tệ, nhưng sáng sớm trông thấy người như vậy, tâm tình có tốt cũng sẽ không biết bay đi đâu.
“Tiểu thư, Thiếu chủ mời người đến đan phòng (phòng luyện đan).” Hai tay quản sự để trên bụng, mặt mũi đầy vẻ tươi cười. Giống như Phật Di Lặc.
“Đi thôi.” Ăn chùa của người ta hơn nửa tháng, cuối cùng cũng có đất dụng võ rồi, trong lòng Tề Hoan rất mong đợi. Nàng rất muốn biết rốt cuộc Mặc Dạ muốn làm gì, đáng tiếng miệng hắn quá chặt, không phải không chịu nói, mà là mỗi lần đều đem chủ đề nói sang hướng khác, khiến Tề Hoan chỉ muốn đánh rụng hết răng trong miệng hắn.
Đan phòng của Thiên Ma Môn và đan phòng của phái Thanh Vân khác nhau rất nhiều, bình thường khi Tề Hoan xem sư bá Hư Linh Tử luyện đan, đều ở trong một đan phòng rộng có vài mét vuông, nhưng hình như đan phòng của Thiên Ma Môn người ta ước chừng có tới ngàn mét, rốt cuộc là luyện tốn bao nhiêu đan dược, có cần khoa trương như vậy sao! Đứng tại cửa đan phòng, trong lòng Tề Hoan âm thầm lẩm bẩm.
Quản sự kia lá gan quá nhỏ, sau khi đưa nàng tới thì dùng cả lăn lẫn bò để chạy mất, nói gì mà quy củ của Thiên Ma Môn, hắn không thể đi vào, kết quả một mình Tề Hoan tìm hơn nửa ngày mới thấy được chỗ Mặc Dạ luyện đan.
Sau khi đi vào nàng mới phát hiện trong phòng không chỉ có một mình Mặc Dạ, vây quanh cái lò luyện đan cao khoảng hơn 10m màu vàng xanh có tám người đang ngồi, trong tám người kia, ngoài trừ Mặc Dạ, nàng chỉ biết cách tay đắc lực Xích Dực, và tên Diêm Quỷ như xác ướp kia. Còn lại năm người mặt đều lạ hoắc. Nhưng lần này Mặc Dạ không mang mặt nạ, xem ra bảy người này đều là tâm phúc của hắn.
Sau khi trông thấy Tề Hoan đến, Mặc Dạ hướng nàng vẫy tay, Tề Hoan do dự một chút mới đi tới. Sau đó nàng thấy Mặc Dạ đứng lên khỏi vị trí của mình, chỉ vào chỗ hắn mới ngồi nói, “Nàng ngồi ở đây.”
“Ngươi muốn để ta luyện đan?” Tề Hoan kinh hãi, ngay cả Hư Linh Tử cũng chưa có cái dũng khí để nàng luyện đan, Mặc Dạ thật đúng là có đảm lượng không giống người bình thường.
“Nàng biết?” Mặc Dạ nhíu mày, hắn cho rằng Tề Hoan chỉ biết tạo phiền toái mà thôi.
“Đương nhiên biết.” Giọng điệu của Mặc Dạ khơi dậy tinh thần bất khuất không chịu thua của Tề Hoan, nhưng trong chốc lát, nàng liền tỉnh táo lại. Nếu là đan dược bình thường, nàng đúng là dám thử, đáng tiếc lô đan này thật sự quá trân quý, nàng nếu không cẩn thận một cái đem lò đan của người ta làm nổ, đến lúc đó lấy cái gì đền? “Nhưng ta cảm thấy lò đan của ngươi cần phải thật rắn chắc….”
“Xì.” Tiếng cười trộm không che dấu chút nào phát ra từ miệng Xích Dực, Tề Hoan tức giận liếc mắt trừng hắn.
Mặc Dạ cố gắng khống chế khóe miệng chỉ hơi cong lên, sau đó vỗ vỗ bả vai Tề Hoan, “Yên tâm, chỉ cần nàng cho mượn một chút năng lượng lôi điện trong cơ thể để dùng là được.”
Trận pháp luyện đan Mặc Dạ dùng chính là Thái Cổ Bát Quái, trong đó cần phải có người nắm giữ Lôi Điện, đáng tiếc họn họ đều là tu ma, căn bản không ai có thể tu luyện được ra Lôi điện, thứ kia chính là khắc tinh của Ma Tu, cho nên Mặc Dạ mới đánh chủ ý lên Tề Hoan.
“Sao không nói sớm…” Hại nàng hoảng sợ, vừa mới ngồi xuống, Tề Hoan đột nhiên đứng lên.
“Sao thế?”
“À, ta muốn hỏi ngươi… Ngươi muốn lôi màu gì?” Gần đây không biết có phải do hấp thu linh khí tạp nham hay không, trong cơ thể Tề Hoan tạm thời xuất hiện bốn loại lôi sắc, màu bạc, màu tím bạc, màu tím, còn có màu đỏ sậm, nàng đã từng hoài nghi bụng mình biến dị.
Lời nói của Tề Hoan khiến tám người còn lại choáng váng, bọn họ thật không ngờ ở nhân gian vẫn còn người có thể có lôi điện nhiều thuộc tính như vậy.
“…. Có bốn màu, ngươi thích cái nào?” Duỗi ra năm ngón tay non mịn, bốn đạo lôi điện nhỏ quấn quanh trên tay nàng, nhìn rất chuyên nghiệp, mặc cho người ta chọn.
Mặc Dạ trầm ngâm một lát, vươn tay nắm chặt từng ngón tay Tề Hoan, làm qua làm lại một lúc lâu mới buông tay ra, “Dùng màu bạc đi.” Nói xong hắn đi đến cái đệm tròn màu xanh cách lò luyện đan mấy mét ngồi xuống.
“A.” Tề Hoan có chút đau lòng chớp chớp mắt, hắn thật đúng là biết chọn, trong cơ thể nàng cương lôi là ít nhất, tuy hiện giờ Thái Cực Đồ có thể tạo ra cương lôi, nhưng số lượng vẫn quá ít, dùng hết rồi cần thật nhiều ngày mới có thể hồi lại được.
Sau khi Tề Hoan ngồi xuống, một nam tử tóc trắng đứng bên người Xích Dực kề tai nói nhỏ.
“Tại sao Thiếu chủ phải nắm tay nàng?” Nam tử tóc trắng sau khi trông thấy hành động của Mặc Dạ trên mặt tràn đầy sự kinh ngạc.
“Không phải nói muốn xem thuộc tính của mấy đạo lôi kia sao.” Xích Dực vẻ mặt không kiên nhẫn.
Mặc Dạ đứng cách đó không xa, Xích Dực hiển nhiên không muốn nói nhiều, nói nhiều tất hớ a. Có trời mới biết nếu hắn nói nhiều hơn, lão đại có thể thẹn quá hóa giận đem hắn sung quân đến chỗ tới con thỏ cũng không có hay không.
Đáng tiếc vị nam tử tóc trắng kia không có tiếp thu nhắc nhở của hắn, vẫn không thuận theo không chịu buông tha hỏi, “Ta nhớ trước đây Thiếu Chủ chỉ cần dùng mắt là có thể nhìn ra thuộc tính của các loại lôi mà!” Không riêng gì Mặc Dạ có thể, trong bọn họ bất kì ai cũng có thể đoán được thuộc tính của những đạo lôi kia, căn bản không cần phải động tay đấy. Hơn nữa đạo lôi trên tay Tề Hoan tuy rất nhỏ, song cũng có thể làm da Mặc Dạ bị thương nha. Những đạo Lôi điện kia đều là lôi thuần khiết nhất trong trời đất, đối với Ma tu tổn thương rất lớn.
“Ngươi quản nhiều như vậy làm gì!” Xích Dực liếc mắt trừng nam tử tóc trắng.
“Ta hiếu kỳ mà!” Nam tử tóc trắng không rõ mình nói sai cái gì, vẻ mặt ủy khuất nhìn Xích Dực.
“Đừng hỏi ta, đến hỏi Diêm Quỷ ấy.” Sau khi đem phiền toái đá cho Diêm Quỷ, Xích Dực quay đầu không thèm để ý tới nam tử tóc trắng.
Trong chốc lát, nam tử tóc trắng lại chọt chọt Diêm Quỷ ở bên phải, “Ngươi biết không?”
Diêm Quỷ bí hiểm nhìn nam tử tóc trắng một lúc, lại nhìn Mặc Dạ đang nhắm hai mắt dưỡng thần, dùng khẩu hình truyền cho nam tử áo trắng ba chữ, “Ăn đậu hũ.”
“Trên tay nàng không có đậu hũ nha!” Hài tử thừa thuần khiết! Nghe thấy câu nói kia của nam tử tóc trắng, Diêu Quỷ thiếu chút nữa đâm đầu vào lò đan trước mặt, nói xem làm sao hắn lại quen biết một người như vậy đây!
Vốn chỉ âm thầm bàn lậu, sau khi bị nam tử tóc trắng náo như vậy, bảy người chung quanh tụ tập lại thành một vòng tròn, nhao nhao thảo luận xem hành động vừa rồi của Mặc Dạ có thâm ý gì. Nghe bên trái một câu ăn đậu hũ, bên phải một câu chiếm tiện nghi, Tề Hoan mặt từ đỏ biến thành xanh, từ xanh biến thành đen, sau đó thò tay lấy Đá Trấn Lôi ném vào trung tâm bảy người kia.
Sau nửa canh giờ, bảy người toàn thân cháy đen, kiểu tóc tán loạn, nam nhân mắt không ánh sáng, còn có một nữ nhân vẻ mặt tươi cười ngồi quanh lò đan đang không ngừng xoay tròn, đưa tay đánh vào trong lò đan một đạo rồi lại một đạo pháp quyết. Vừa thấy pháp quyết mỗi người sử dụng có vẻ đều không giống nhau, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, thuộc tính pháp quyết bọn họ đánh ra đều căn cứ vào chỗ ngồi mà quyết định.
Vừa mới bắt đầu tốc độ của Tề Hoan tương đối chậm, vì cương lôi trong cơ thể vốn không nhiều lắm, nàng phải thường xuyên tận lực xoay Thái Cực Đồ để chế tạo cương lôi, nhưng dần về sau, đại khái là do quen tay hay việc, tốc độ của Thái Cực đồ càng lúc càng nhanh, cũng có thể tạo ra cương lôi rồi.
Chỉ có phiền toái duy nhất đó là, trong bụng của nàng lại xuất hiện một đám cương lôi kiếp vân (*) tinh khiết màu bạc, vốn dĩ đám kiếp vân kia còn chưa có xử lý sạch sẽ đâu, cái này hay rồi, lại thêm một đám nữa !
(*) cương lôi kiếp vân: đám mây tích tụ cương lôi
Theo Tề Hoan tăng tốc, bảy nam nhân bên người nàng có thể nói là khổ không thể tả, bọn họ cũng không phải động cơ vĩnh cửu, liều chết liều sống hơn nửa tháng, một khắc cũng không ngừng để luyện đan, cho dù tu vi cao thâm cũng bị hành hạ đến không chịu nổi. Nữ nhân này thế mà một chút cũng không thông cảm, còn tăng thêm lượng công việc cho bọn họ.
Nhưng tất cả mọi người cũng chỉ có thể phàn nàn trong lòng, uy lực của địa võng bảy người bọn họ đều đã thử qua rồi, tuyệt đối không phải cảm giác tốt gì, có lời gì vẫn là giấu ở trong lòng thì hơn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện