[Dịch] Ngã Đích Nữ Hữu Thị Zombie
Chương 6 : Zombie biến dị
Người đăng: sovanthien
.
Sau một thoáng khiếp sợ, Lăng Mặc cảm giác một trận mừng như điên!
Nếu đôi mắt có thể khôi phục như bình thường, điều này chứng minh suy đoán của hắn hoàn toàn có khả năng trở thành hiện thực! Theo quáy trình tiến hóa của virus, nói không chừng Diệp Luyến sẽ từ từ khôi phục lý trí...
Nhưng mà từ sau khi đôi mắt khôi phục bình thường, tốc độ tiến hóa của virus trong cơ thể Diệp Luyến rõ ràng chậm đi rất nhiều. Suốt ba ngày họ săn bắn hơn trăm tên zombie, vậy mà chỉ khiến cho thực lực Diệp Luyến trở nên mạnh hơn một chút mà thôi, biến đổi phương diện tinh thần mà Lăng Mặc mong chờ lại hoàn toàn không xuất hiện.
Ngược lại chuyện đáng vui vẻ lại là biến hóa của chính bản thân Lăng Mặc. Theo tinh thần lực càng ngày càng lớn mạnh, Lăng Mặc dưới điều kiện vẫn duy trì bán khống chế đối với Diệp Luyến thử tiến hành khống chế đối với zombie khác, không nghĩ rằng sau vài lần thất bại rốt cục đã thực sự thành công. Hơn nữa là càng luyện tập nhiều, Lăng Mặc càng thành thạo hơn năng lực khống chế zompet.
Không chỉ như vậy, sức chiến đấu của bản thân hắn cũng càng ngày càng mạnh mẽ, động tác tuy không nhanh chóng bằng Diệp Luyến, nhưng bởi vì sở hữu lý trí nên so với Diệp Luyến hắn ứng biến càng linh hoạt hơn. Hiện tại hắn đã có lòng tin tự bảo vệ mình an toàn dưới tình huống Diệp Luyến thoát ly khống chế của mình.
Nhưng ngay sau đó Lăng Mặc lại phát hiện ra một vấn đề khiến hắn không biết phải nói gì. Thực phẩm dự trữ của hắn đã dùng hết rồi...
Trước kia chiến đấu và tìm kiếm thực phẩm hoàn toàn dựa vào zompet, bản thân Lăng Mặc tiêu hao cũng không lớn. Nhưng giờ đây khi chính hắn cùng tham gia chiến đấu, tiêu hao thể lực tăng một cách rõ ràng, nên nhu cầu ăn uống cũng nhiều hơn.
Ở đây vốn là vùng ngoại thành, thời điểm đại dịch bùng phát rất nhiều thực phẩm cũng đã bị người ta quét sạch không còn, số lượng còn lại thực sự có hạn, lại trải qua nhiều lần người sống sót tìm kiếm vơ vét, hiện tại thực phẩm có thể tìm được ở nơi này đã không còn là bao.
Sau khi liên tục đi qua hai cái siêu thị nhỏ mà không kiếm được chút gì, Lăng Mặc rốt cục quyết định mang theo Diệp Luyến đi về hướng trung tâm thành phố.
So với khu ngoại thành này, các phương diện vật tư tại khu trung tâm thành phố phải sung túc hơn rất nhiều. Nhưng bởi vì dân số quá nhiều, số lượng zombie cũng làm cho người ta phải tức lộn ruột...
Nếu như không có sự tồn tại của Diệp Luyến, Lăng Mặc lại có nhiều lựa chọn khác như là nông thôn hoặc vùng núi. Nhưng nếu vậy Diệp Luyến sợ rằng sẽ bị chết đói mất.
Thành thị có rất nhiều zombie mới là nơi có điều kiện tốt nhất giúp cho Diệp Luyến cùng với Lăng Mặc không ngừng tiến hóa bản thân.
Nhưng mà nếu muốn đi tới khu trung tâm thành phố, trước hết vẫn phải làm tốt công tác chuẩn bị. Ví như phương tiện thích hợp thay cho việc đi bộ, dễ dàng cho việc mang theo thực phẩm cùng với vũ khí...
Thực phẩm cùng với phương tiện di chuyển đều đã có, Lăng Mặc đã sớm chuẩn bị một chiếc xe đạp. Nhưng vũ khí khiến cho Lăng Mặc có chút đau đầu.
Dao gia dụng thông thường dùng không được bao lâu không mẻ thì cùn, chất lượng rất kém, một thanh dao sắc bén phù hợp hiển nhiên vô cùng cần thiết.
"Đúng rồi, không phải nhà Vương Lẫm chuyên chế tạo dao thủ công sao..."
Vương Lẫm là một nữ sinh ở cùng một khu nhà với Lăng Mặc, khuôn mặt lớn lên rất ưa nhìn, thỉnh thoảng đụng mặt lần nào cũng đều làm cho Lăng Mặc nhịn không được mà liếc nhìn mấy cái. Nhưng mà sau khi đại họa bùng phát hắn vẫn chưa từng gặp lại cô nữ sinh nhỏ này nữa. Lúc này đột nhiên nhớ tới nàng, trong lòng hắn cũng có chút tư vị khó tả. Nàng - một nữ sinh ôn nhu yếu ớt như thế, cho dù không bị biến đổi, lại may mắn sống sót, phỏng chừng cũng trải qua đủ nỗi gian nan...
Sáng sớm, Lăng Mặc vai cõng hành lý đã được sắp xếp sẵn sàng, mang theo Diệp Luyến hướng về cửa hàng công cụ nhà Vương Lẫm mà đi.
Mặc dù Lăng Mặc cố gắng lựa chọn đoạn đường tương đối an toàn, nhưng dọc đường đi vẫn phải chém giết hơn chục tên zombie, mới rốt cục tới được cửa hàng công cụ giờ đã trở nên hoàn toàn hoang vắng.
Trên tủ kính loang lổ vết máu, cửa kính vỡ vụn, cùng với bên trong cửa hàng một màu tối đen, đều khiến cho người ta nhìn mà thấy trong lòng run sợ. Nhưng mà trong mạt thế đây cũng chỉ là một cảnh tượng thông thường nhất mà thôi.
Dưới tình huống như thế này hiển nhiên là để Diệp Luyến vào xem trước, cho dù nàng tấn công zombie nhưng zombie lại không chủ động tấn công nàng.
Nhưng mà trong cửa hàng cũng không có tên zombie nào, Diệp Luyến cùng Lăng Mặc cũng không gặp phải bất kỳ phiền phức gì mà cứ trực tiếp đi vào trong.
Công cụ trong cửa hàng có rất nhiều nhưng mà đều là hàng trưng bày, chưa mài sắc lưỡi. Nhưng trước đây Lăng Mặc từng được bạn bè nhờ vả qua đây mua một lần, biết rõ thực tế trong cửa hàng có công cụ đã được mài lưỡi, chỉ có điều không bày bán ở bên ngoài mà thôi.
"Ta nhớ gian gia công hẳn ở phía sau chỗ này..."
Lăng Mặc lách qua quầy hàng đi tới trước cánh cửa chống trộm ở đằng sau, sau khi cầm tay nắm cửa vặn, lúc này hắn mới phát hiện có điều không đúng.
Lẽ ra loại cửa này bình thường kéo ra là có thể mở được, nhưng thời điểm Lăng Mặc vặn nắm cửa lại phát hiện cánh cửa này khóa lại rồi.
Lẽ nào người trong cửa hàng lúc đó đã chạy trốn vào gian gia công? Nếu là như vậy, nói không chừng bên trong sẽ có người sống! Biết đâu Vương Lâm còn sống, vậy thì nàng hẳn ở bên trong này!
Nghĩ tới đây, Lăng Mặc thoáng cái kích động hẳn lên (SVT: chưa thấy gái mắt đã sáng lên), hắn vội vàng gõ cửa phòng, lại thấp giọng hô: "Bên trong có người không?"
"Rầm!"
Sau một hồi yên lặng, chợt một tiếng vang từ phía trong phát ra, giống như là âm thanh vật nào đó bị va đổ.
"Thật sự có người!"
Sau khi sửng sốt, Lăng Mặc lần thứ hai dùng sức gõ cửa, nhưng bên trong lại cái truyền ra những tiếng "loảng xoảng", cửa phòng lại vẫn không hề có dấu hiệu mở ra.
Liệu có phải đói đến mức không còn sức nữa không? Nhưng mà nghe được động tĩnh bên trong khiến Lăng Mặc đã có một dự cảm không ổn. Bất kể như thế nào, để lấy được vũ khí bên trong nhất định phải mở được cánh cửa này ra.
Với sức lực của Lăng Mặc còn không đủ để mở cánh cửa này, nhưng mà có trợ giúp của Diệp Luyến thì không còn là chuyện khó khăn nữa.
Cùng một tiếng vang "rầm", cửa phòng trực tiếp bị đánh vỡ ra một cái khe hở, mà không đợi Lăng Mặc mở hoàn toàn cửa phòng ra, một cánh tay chợt xuyên qua từ phía trong.
Vừa nhìn thấy cánh tay này, con ngươi Lăng Mặc không khỏi co rút lại. Mới nhìn qua giống như không có gì dị thường, nhưng những móng tay có màu hơi đỏ hồng, bấu vào tấm sắt của cánh cửa làm vang lên những tiếng "két két" rợn người, hiển nhiên giống Diệp Luyến như đúc!
Lẽ nào ở chỗ này cũng có một zombie biến dị?!
Mặc dù đã sớm nghĩ tới, nhưng thời điểm chứng kiến zombie biến dị khác ngoài Diệp Luyến xuất hiện, Lăng Mặc vẫn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
Hơn nữa chỉ nhìn vào kích cỡ cánh tay mà nói, hẳn là tay của một người đàn ông, nói như vậy có lẽ Vương Lẫm đã dữ nhiều lành ít rồi...
Tưởng tượng tới cảnh chủ nhân cánh tay đó đem Vương Lẫm đáng yêu xé thành mảnh nhỏ, rồi nhét vào trong bụng, Lăng Mặc liền cảm thấy một cỗ giận dữ dâng lên. Hắn vung đao nhọn trong tay, trực tiếp chém xuống "keng" một tiếng, cùng với nửa bàn tay rơi xuống đất, máu tươi tức thì phun ra khắp nơi, mà cánh cửa dưới lực chém này đã hoàn toàn bị phá vỡ ra.
Xuất hiện sau cánh cửa là một tràng cảnh vô cùng đẫm máu.
Trong diện tích không lớn của phòng làm việc, cho dù là trên tường hay sàn nhà, hầu như đều là vết máu cùng với mảnh nhỏ quần áo và đồ dùng hàng ngày, cùng với những mẩu xương người rải rác khắp nơi. Trong đó cũng có hai thi hài còn hoàn chỉnh, đều nằm úp sấp dưới đất, vừa vặn lộ ra cái ót trống hoác.
Duy nhất một "thứ" còn sống, là một nam giới trẻ tuổi, bị cửa phòng đụng ngã xuống đất. Hắn vừa mới vừa ngã xuống đất liền lập tức nhảy dựng lên giống như tia chớp, trực tiếp hóa thành một bóng đen đánh về phía Lăng Mặc.
Đây là lần đầu tiên Lăng Mặc trực tiếp đối mặt với công kích của zombie biến dị, công kích tốc độ cực nhanh, quả thực làm cho người ta không kịp phản ứng. Nếu như là Lăng Mặc lúc trước sợ rằng trong nháy mắt này đã trực tiếp bị hạ gục, chết oan chết uổng rồi. Nhưng sau khi trải qua tăng cường, Lăng Mặc lúc này lại bình tĩnh dị thường.
Tuy rằng tốc độ của zombie biến dị cực kỳ nhanh, nhưng tốc độ phản ứng của Lăng Mặc lại cũng không chậm. Hầu như trong nháy mắt lúc zombie biến dị hành động thì Lăng Mặc đã động rồi.
Hắn hơi lui về sau nửa bước, thân thể hơi nghiêng sang bên cạnh, cánh tay cần đao nhọn toàn lực vung lên hướng zombie biến dị.
"Phốc!"
Một chùm máu lớn trong nháy mắt phun ra tại nơi hai thân hình lướt qua, mà trong lúc đó Lăng Mặc đã thực hiện một cú xoay người 90 độ, giơ thanh đao vừa chém ngang bụng zombie biến dị giơ, lại dùng sức chém mạnh xuống một nhát.
Nếu như là zombie thông thường, dưới công kích liền mạch (DVT: combo ) như vậy của Lăng Mặc, khẳng định sẽ bị trực tiếp chém trúng, nhưng tốc độ của zombie biến dị quả thực rất nhanh, Lăng Mặc vừa mới quay người lại, hắn cũng lập tức cúi người xoay qua, không chỉ tránh được nhát chém của Lăng Mặc, còn trực tiếp lao về phía phía Lăng Mặc, đưa tay chộp tới ngực của hắn.
Nếu mà bị những ngón tay sắc nhọn của zombie biến dị tóm được, phỏng chừng sẽ không đơn giản là bị thương ngoài da như vậy, hơn nữa ở góc độ này Diệp Luyến cũng không cách nào ra tay cứu viện.
"Muốn chết!"
Sống chết trước mắt, cỗ cảm xúc cuồng bạo hung ác trong cơ thể Lăng Mặc cũng bị kích phát ra rồi, hắn không chỉ không tránh né, trái lại đảo tay một cái lần thứ hai chém xuống. Đồng thời đầu gối của hắn cũng nhấc mạnh lên, trực tiếp đánh vào quai hàm zombie biến dị, khiến cho động tác của hắn trong nháy mắt bị dừng lại.
Trong chiến đấu sinh tử dù cho chỉ là một tích tắc, đều sẽ mang đến hậu quả trí mạng, mà chính là trong nháy mắt ngắn ngủi này, đao nhọn trong tay Lăng Mặc dùng toàn lực đâm vào sau gáy tên zombie biến dị.
"Phập!"
Một tiếng vang nhỏ truyền đến, động tác của zombie biến dị tức khắc dừng lại, mà Lăng Mặc thì cắn răng cố sức đem đao nhọn vặn một cái.
"Keng!"
Cùng với một tiếng giòn vang này, thân đao nhọn trực tiếp bị gãy, mà bộ phận còn lại trong cơ thể tên zombie biến dị đã hoàn toàn kết thúc tính mạng của hắn.
Cầm nửa đoạn đao gãy, Lăng Mặc lúc này mới cảm giác được sức lực cả người dường như đã bị rút sạch không còn, không khỏi há miệng thở dốc hổn hà hổn hển.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện