[Dịch] Ngã Đích Nữ Hữu Thị Zombie
Chương 12 : Giao dịch
Người đăng: sovanthien
.
"Ồ... Ta từ chối."
Lăng Mặc quyết đoán lắc đầu, lúc đầu cứu bọn họ chỉ là bất đắc dĩ, huống chi vừa còn trải qua một ít chuyện không thoải mái. Hiện tại hắn muốn nhanh chóng mang Diệp Luyến rời khỏi đây, nếu để trời tối đen thì thực sự không đi được nữa rồi.
"Ngươi làm người sao lại như thế! Ta còn chưa bắt đầu nói mà!"
Hạ Na phiền muộn cắn cắn môi, cầm lấy tay áo Lăng Mặc dường như hoàn toàn không có ý định buông ra. Vẻ mặt của nàng tuy rằng rất quật cường, nhưng bây giờ quan sát ở khoảng cách gần Lăng Mặc mới phát hiện, khuôn mặt nàng vẫn còn mang theo nhiều nét ngây thơ. Lúc trước chỉ chú ý tới sự sắc bén khi nàng chém giết zombie, hoàn toàn không cảm thấy được rằng, thực ra nàng vốn là một tiểu nữ sinh có khuôn mặt rất là dễ thương.
Không biết có phải vì gánh trên vai hy vọng sinh tồn của mọi người, lại từng trải qua nhiều phen chiến đấu hay không, nàng làm cho người ta cảm thấy già dặn hơn một chút.
"Này, ngươi đừng có nhìn chằm chằm ta vậy chứ!" Chú ý tới ánh mắt Lăng vẫn tập trung vào khuôn mặt của mình, Hạ Na rồi đột nhiên nhướng đôi lông mi, một tay nàng đẩy cánh tay của hắn ra, "Đều là người sống sót, hơn nữa ngươi cũng coi như có chút bản lĩnh, vì sao ngươi không bằng lòng giúp đỡ chúng ta?"
Nếu ngươi lợi hại như vậy, còn cần ta giúp đỡ làm gì... Nghe giọng điệu của Hạ Na, rõ ràng chính là không muốn thừa nhận mình so ra thua kém Lăng Mặc, điều này làm cho Lăng Mặc không khỏi oán thầm trong bụng.
"Ta đã nói rồi, những chuyện có quan hệ tới đám sâu mọt kia, ta sẽ không trợ giúp." Lăng Mặc đối với những kẻ chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng nay thực sự không có cảm giác tốt đẹp gì, hơn nữa từ lúc hai người Hạ Na trở về, những kẻ này đều chưa từng quan tâm đến an nguy của họ chút nào, mà chỉ biết vì lợi ích bản thân nhất trí bài ngoại. Bạt tai Lục Hân, ở một khía cạnh khác chính là gián tiếp tát vào mặt những tên sâu mọt này.
Nhưng mà chuyện này dù sao cũng là lựa chọn của Hạ Na và Lưu Vũ Hào, Lăng Mặc cũng không định nói thêm gì nữa, nhưng muốn để hắn tạo quan hệ với những người này, chuyện này chính là không thể chấp nhận.
Không nghĩ tới sau khi nghe hắn nói, Hạ Na lại nở một nụ cười bí hiểm: "Nói như vậy, chỉ cần không có quan hệ tới bọn họ thì ngươi sẽ bằng lòng trợ giúp nha? Tốt, bởi vì chuyện này thực sự là không quan hệ gì tới bọn họ cả."
"Ta cũng không nói như vậy..."
"Ta vừa nghe Lưu Vũ Hào nói với ngươi rồi, chúng ta chính là học sinh trường Tam Trung của thành phố X, trường học này ngươi biết chứ?"
"Biết rõ... Trường trọng điểm đây mà, toàn bộ là nội trú..."
Ở thành phố X, Tam Trung rất có danh tiếng, nhưng mà đối với Lăng Mặc vốn thành tích chỉ thường thường hạng trung mà nói, trường học này chỉ mới nghe qua chứ chưa đến bao giờ. Ngược lại Diệp Luyến năm ngoái mới tốt nghiệp Tam Trung, thi vào đại học thành phố X. Nhưng mà không nghĩ tới tên Lục Hân vẻ mặt gợi đòn kia, vậy mà lại học Tam Trung cơ đấy...
Lúc này Lưu Vũ Hào ở bên cạnh rất đúng lúc bổ sung một câu: "Cái gã Lục Hân kia á, chính là leo vào bằng tiền đấy."
"Ngươi thật phiền phức!" Hạ Na trừng mắt liếc hắn, lại tiếp tục nói, "Thời điểm chúng ta trốn ra, còn một số bạn học vẫn còn ở trường học, ban đầu tính tìm được nơi dừng chân rồi quay lại đón bọn họ, nhưng chúng ta đã trở lại đó một lần, căn bản không có cách nào tới gần nơi đó được. Ngươi chỉ cần giúp ta tiến nhập trường học là được rồi, thế nào?"
Nói thật, Lăng Mặc không có cái loại tinh thần hy sinh chính mình như vậy, nhưng hắn cũng sẽ không đem tiêu chuẩn của mình đi áp đặt người khác.
Hắn có chút ý vị hàm xúc liếc nhìn Hạ Na, đột nhiên vươn tay ra: "Thù lao đâu?"
"Hả?"
"Ngươi sẽ không cho rằng ta là lao động miễn phí chứ?" Lăng Mặc làm vẻ mặt đương nhiên phải thế mà hỏi ngược lại.
Lưu Vũ Hào nhất thời khóe mắt giật giật, đột nhiên giống như phát điên mà hỏi: "Rốt cuộc là kẻ nào nói với ta rằng sau tai nạn, mọi người sẽ đều giúp đỡ lẫn nhau đây! Lăng ca, ta đột nhiên thấy thế giới này thật là đen tối quá đi!"
"Cái này còn phải xem đó là tai nạn gì, ngươi cho rằng bây giờ còn có trật tự cùng đạo đức để mà giảng sao?" Lăng Mặc hừ lạnh một tiếng, nói.
Quả thực, bên ngoài tất cả đều là zombie, người sống đều ẩn núp giống như những con chuột, trong những khe hở tìm cách sinh tồn. Toàn bộ trật tự thế giới đã hoàn toàn đổ nát, một tuần trước, bọn họ vẫn còn trông chờ vào một sự cứu trợ nào đó, nhưng hiện tại cũng đã hoàn toàn hiểu rõ, dưới loại tình huống này, ngoại trừ tự cứu lấy mình thì không có biện pháp khác nữa.
Thời điểm đại dịch bùng phát, mỗi người đều có thể biến thành zombie trong nháy mắt, thậm chí không ai biết rõ rốt cuộc virus đã truyền nhiễm thông qua con đường nào. Nhưng mà có thể tạo thành bùng phát tập thể với quy mô lớn như vậy, hơn nữa gần như chỉ trong vòng một ngày đã quét sạch toàn thế giới, phỏng chừng nó chính là lan truyền qua không khí đi...
Mà những người đã bị biến đổi thành zombie khi gặp người sống, chỉ biết lập tức xé xác ăn thịt họ, căn bản không cho bọn họ cơ hội biến đổi.
Hạ Na ngây ngẩn nhìn Lăng Mặc một hồi lâu, đột nhiên lộ ra vẻ tươi cười: "Yêu cầu rất hợp lý, nhưng không phải là ngươi đã cầm thù lao rồi sao?" Hạ Na đưa tay chỉ chỉ thanh đoản đao bên hông Lăng Mặc, "Cái này, là thân thích của ta làm ra đấy." (liên quan vcl >.<)
"Ngươi là thân thích của Vương Lẫm?!"
Lăng Mặc lại càng giật mình, thế giới cũng quá nhỏ bé đi! Nhưng mà như thế cũng giải thích vì sao một tiểu nữ sinh lại có một thanh trường đao sắc bén như vậy, phỏng chừng đã không còn thuộc phạm trù những loại đao thông thường được nhà nước cho phép rồi, hoàn toàn có thể gọi nó là vũ khí giết người!
Nhưng khi Lăng Mặc nhìn vào thanh trường đao trên người nàng, lại phát hiện thấy chữ khắc trên chuôi đao lại không giống nhau, trên đó khắc chữ cũng không phải là vương thị nha...
Có lẽ đã nhìn ra nghi hoặc của Lăng Mặc, Hạ Na đưa tay vuốt ve chuôi đao lộ ra phía sau, hừ lạnh một tiếng, nói: "Đừng nhìn nữa, đây chính là do ta tự tay chế tạo, nhân tiện nói luôn, thanh đao trên tay ngươi chính là do Vương Lẫm làm ra."
"Vương Lẫm?" Điều này thực sự khiến cho Lăng Mặc kinh hãi, không nghĩ tới Vương Lẫm ốm yếu trong ấn tượng của hắn, vậy mà lại biết chế tạo đao kiếm, hơn nữa tay nghề còn tốt đến vậy... Nhưng mà nghĩ lại, nhà họ Vương chính là xưởng thủ công có tiếng, đem tay nghề truyền cho nàng cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ.
Nhưng tuổi còn trẻ như vậy, lại có tay nghề tốt đến thế, vậy mà lại sớm chết oan chết uổng, ngay cả thi thể cũng không còn... (chưa kịp chịch >.<) Lăng Mặc không khỏi nắm chặt lấy chuôi đao, vẻ mặt cũng trở nên có chút trầm mặc.
Hạ Na cũng không chú ý tới biến hóa rất nhỏ trong ánh mắt Lăng Mặc, lại tiếp tục nói: "Tuy rằng không làm tốt như ta, nhưng mà thanh đoản đao này vẫn rất đáng giá đấy chứ? Ngươi cũng coi như đã nhận trước thù lao rồi, cho nên chúng ta liền quyết định như vậy đi? Nếu như ngươi lo lắng an toàn của tỷ tỷ, có thể để nàng ở chỗ này chờ chúng ta, bạn học của ta sẽ chăm sóc cho nàng..."
"Không cần." Lăng Mặc trực tiếp cắt đứt lời đề nghị của Hạ Na, nói đùa sao, Diệp Luyến chính là zombie biến dị, một khi nàng thoát khỏi khống chế của hắn, phỏng chừng chờ đến khi bọn hắn trở về, chỉ còn thấy một đống thịt nát với xương cốt mà thôi.
"Ngươi mặc dù có chút đáng ghét, nhưng mặt này thật đúng là không tệ. Tỷ tỷ tuy rằng không thể nói, dường như cũng rất hướng nội, nhưng lớn lên xinh đẹp như thế, ngươi phải tiếp tục quý trọng nàng!"
Hạ Na nhướng đôi mi, đột nhiên đưa tay vỗ vỗ vai Lăng Mặc, vẻ mặt nghiêm túc nói.
Vậy mới nói tiểu muội muội ngươi thực sự hiểu lầm rồi... Nhưng mà đã biết Hạ Na cùng Vương Lẫm có quan hệ thân thích, nội tâm Lăng Mặc cũng thả lỏng một chút. Ở nơi có mật độ người dày đặc như trường học, tự nhiên zombie cũng nhiều đến phát sợ, đám người ở lại bên trong rất có khả năng đã lành ít dữ nhiều rồi. Kết quả như vậy có lẽ Hạ Na cũng đã nghĩ tới, nhưng nàng vẫn không hề buông bỏ.
Nên nói nàng cố chấp, hay là ngu ngốc đây...
"Chỉ đưa tới cổng." Lăng Mặc cẩn thận suy nghĩ một hồi, cảm thấy với thân thủ của mình, đột phá tới cổng lớn hẳn không thành vấn đề. Vạn nhất có tình huống gì phát sinh ngoài ý muốn, vẫn còn có Diệp Luyến bên người.
"Thật tốt quá! Lăng ca, thật vất vả mới khiến ngươi đồng ý ở lại trợ giúp, đêm nay chúng ta nhất định phải uống đã đời một lần! Ha ha ha..." Lưu Vũ Hào lén giơ ngón tay cái với Hạ Na, sau đó lại thoải mái khoác vai Lăng Mặc, vừa cười vừa nói.
"Nếu đã là giao dịch, ta đây cũng không cần nói cảm ơn nha."
Hạ Na khẽ cười cười, cũng một tay kéo lấy Diệp Luyến. Có thể nhìn ra được, nàng rất thích vị tỷ tỷ xinh đẹp nhưng không bao giờ nói nói này...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện