[Dịch] Âm Dương Miện (Tửu Thần)
Chương 65 : Bắt đầu sơ khảo (toàn)
.
Sau khi tiến vào Địa Linh Sơn, Cơ Động và Lam Bảo Nhi rất nhanh chạy về phía khu vực núi cao. Rất nhanh, hai người đã đến được ngọn núi đầu tiên.
Lam Bảo Nhi dừng bước lại:
- Cơ Động, chúng ta sẽ phải ở lại trong núi này suốt một tháng tới, ngươi có kế hoạch gì không?
Cơ Động lắc lắc đầu, nói:
- Sư huynh khuyến chúng ta trước tiên nên ở khu vực phụ cận bên ngoài một thời gian ngắn, thích ứng với thực chiến trước, sau đó hay tiếp tục tiến sâu vào. Đồng thời cũng nên thực nghiệm thử Tam Hệ Ma Kỹ Tổ Hợp của chúng ta một chút.
Lam Bảo Nhi nói:
- Lần trước Tam Hệ Ma Kỹ Tổ Hợp của ngươi và Lãnh Nguyệt muội muội làm sao mà hoàn thành?
Cơ Động nói:
- Thẳng thắn mà nói, ngay cả ta cũng không biết rõ nữa. Bởi vì lúc ấy ta cũng không có nhìn thấy Lãnh Nguyệt ra tay như thế nào cả. Chắc hẳn là Quý Thủy Ma lực của nàng trúng người đối phương trước, xâm nhập vào đó, sau đó Ma kỹ của ta mới tiếp tục tác dụng lên trên người đối thủ, vì vậy ma kỹ của ba loại thuộc tính mới sinh ra tác dụng. Do đó mới bộc phát ra sức sát thương mạnh mẽ. Tuy nói là Thủy Hỏa tương khắc, nhưng nếu xét ý nghĩa nào đó, từ cực lạnh chuyển sang cực nóng cũng sẽ sinh ra tác dụng sát thương đặc thù. Ví dụ như là một khối kim loại, đầu tiên bị đóng băng, sau đó dùng ngọn lửa lớn nung nóng nó, có thể phá vỡ những kết cấu bên trong của nó, làm nó vỡ tan. Cho nên, nếu đã tạo thành Tam Hệ thuộc tính tương khắc Ma Kỹ Tổ Hợp, chúng ta cần phải thực nghiệm xem độ thành công của nó là bao nhiêu.
Lam Bảo Nhi thoáng có chút mờ mịt gật gật đầu:
- Tuy rằng ta không hiểu rõ lắm, nhưng ngươi nói thế nào thì cứ làm như vậy đi. Ta nghe theo ngươi là được.
Cơ Động không nghĩ tới Lam Bảo Nhi lại nói như vậy, đồng ý quá dễ dàng, thoáng sửng sốt một chút, mới trầm ngâm nói:
- Chúng ta đi thôi. Cẩn thận một chút, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải ma thú.
Nói xong, Cơ Động chủ động đi trước, vừa cẩn thận quan sát động tĩnh chung quanh, vừa chậm rãi tiến tới trước. Còn đến một tháng thời gian để thu thập, hắn cũng không có vội vàng. An toàn mới là chuyện quan trọng nhất.
Đi được khoảng hơn nửa canh giờ, hai người đã dần tiến vào phạm vi của Địa Linh Sơn. Trên đường tuy cũng có gặp một số ma thú cấp thấp, nhưng phần lớn chỉ là một giai. Ma thú đẳng cấp càng thấp tỉ lệ xuất hiện Tinh Hạch cũng càng nhỏ, hơn nữa, tinh hạch cấp thấp tác dụng thực tế cũng chẳng bao nhiêu, hai người cũng không có tàn sát mấy con ma thú cấp thấp đó, chỉ tiếp tục tiến sâu vào. Mục tiêu của bọn họ là những ma thú cấp hai trở lên.
Đang lúc bọn họ đang tiến về phía trước, đột nhiên, soạt một tiếng, một đạo quang ảnh màu xanh nhất thời từ bên cạnh nhảy ra, lao thẳng vào người Cơ Động.
- Cẩn thận.
Lam Bảo Nhi hét lớn một tiếng. Từ sau khi đi vào Địa Linh Sơn, trong lòng nàng vẫn có chút khẩn trương. Dù sao nàng cũng chỉ mới mười lăm tuổi. Nếu không có Cơ Động ở phía trước khiến cho nàng có một chút cảm giác an toàn, chỉ sợ nàng thậm chí cũng không có dũng khí đi sâu vào trong rừng. Lúc này đột nhiên phát hiện tình huống, tiếng kinh hô của nàng thậm chí còn làm cho Cơ Động giật mình hơn cả luồng quang mang màu xanh kia.
Quang mang Bính Hỏa màu đỏ tươi động ngột bùng lên. Đối mặt với công kích bất thình lình như vậy, Cơ Động đơn giản trực tiếp đánh ra một quyền, chính là cái hắn thành thục nhất, ma kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương, Liệt Dương Phệ.
Phịch một tiếng, ánh lửa văng ra khắp nơi. Lam Bảo Nhi lúc này mới nhìn rõ, đó là một con Mộc Hoan thân hình nhỏ gầy. Nó đang nhe răng ra muốn cắn vào cổ của Cơ Động, toàn thân nó có một tầng thanh quang nhàn nhạt. Từ hai chân trước còn mọc ra mấy cái móng vuốt dài khoảng ba tấc. Đây là một đầu Mộc Hệ Ma thú cấp hai rất bình thường.
Một quyền Liệt Dương Phệ này của Cơ Động vừa lúc đánh trúng ngay phần đầu cứng chắc nhất của con Mộc Hoan. Thanh âm trầm đục vang lên, cùng với ánh lửa văng ra bốn phía, thân thể con Mộc Hoan đã bị nhuộm đẫm thành một mảng đỏ rực. Điều khiến Lam Bảo Nhi giật mình chính là, con Mộc Hoan kia cũng không có bị một quyền của Cơ Động đánh bay, ngược lại cơ thể nó giống như là dính chặt vào nắm đấm của Cơ Động vậy. Lục quang trên người nó không ngừng lóe lên, kháng cự lại Bính Hỏa đang xâm lấn vào cơ thể. Đáng tiếc công sức của nó hoàn toàn uổng phí. Lực bạo phát của Bính Hỏa vốn mạnh nhất trong mười hệ. Ma sư hai quan cũng tương đương với ma thú hai giai. Lực bạo phát ma lực ngưng tụ của Cơ Động, một con ma thú cấp hai bình thường làm sao có thể kháng cự được, trong nháy mắt ma lực Mộc Hệ hộ thể của con Mộc Hoan cũng đã bị đánh tan.
Vai phải nhích lên một chút, ma lực Liệt Dương Phệ của Cơ Động đã hoàn toàn hút lấy con Mộc Hoan đang bừng bừng bốc cháy dính chặt trên nắm tay, đồng thời cũng đem Mộc Hệ Ma kỹ hộ thể của nó hoàn toàn đánh tan. Rất nhanh, một cái Liệt Dương Băng đã phóng ra, ngay sau đó, cột lửa Liệt Dương Oanh cũng đã xuất hiện, hoàn toàn đem thân thể dài hơn một thước của con Mộc Hoan này bao phủ vào trong. Thậm chí ngay cả một tiếng kêu rên cũng không kịp phát ra, toàn thân đã biến thành tro bụi.
Lam Bảo Nhi cũng đã từng đối mặt với Liệt Dương Tam Liên Kích của Cơ Động, nhưng lúc đó là nàng phát động Cao cấp Mệnh Trung Kỹ Quý Thủy Ảnh Tượng chủ động phát ra công kích. Lúc này lại là đứng bên cạnh nhìn Cơ Động phát động, nàng càng cảm nhận sâu sắc hơn uy thế cường đại của Ma Kỹ Tổ Hợp này.
Ba công kích chồng lên, áp súc, cuối cùng hoàn toàn bùng phát ra, một khi trúng phải một kích đầu tiên, địch nhân đã không thể giãy thoát ra, không hề nghi ngờ, đây là một cái Cao cấp Mệnh Trung Kỹ. Liệt Dương Phệ, Liệt Dương Băng đều là các Cơ Chuẩn Kỹ, mà bản thân Liệt Dương Oanh đã là một cái Cao cấp Mệnh Trung Kỹ rồi. Tuy rằng uy lực của Liệt Dương Tam Liên Kích còn không đủ để so sánh với Tất Sát Kỹ, nhưng trong số các loại Mệnh Trung Kỹ mà Lam Bảo Nhi biết, cũng không có cái nào có thể so sánh với uy lực của nó. Nếu không, làm sao có thể chỉ trong nháy mắt đã có thể hoàn toàn hủy diệt một con Ma thú cấp hai được?
Thời điểm bình thường, Cơ Động rất ít khi nói chuyện, lặng lẽ âm thầm, thế nhưng, một khi cần phải công kích, hắn lại trong nháy mắt phát ra công kích cuồng bạo. Lam Bảo Nhi có ấn tượng rất mạnh đối với tính tình của hắn. Sau khi chứng kiến được Liệt Dương Tam Liên Kích trong nháy mắt giết được một con ma thú cấp hai, sự khẩn trương của Lam Bảo Nhi từ sau khi tiến vào trong Địa Linh Sơn cũng giảm xuống vài phần. Nhìn vào bả vai không tính là rộng rãi của Cơ Động, thế nhưng lại khiến cho cảm giác an toàn trong lòng Lam Bảo Nhi lại tăng lên rất nhiều.
Đinh một tiếng, một khối tinh thể nhỏ màu xanh biếc đột nhiên từ trong thân thể cháy xém của con Mộc Hoan chợt rơi ra, rớt xuống nằm trên mặt đất.
Lam Bảo Nhi chạy lại, nhặt lên, đúng là một khối Tinh Hạch Mộc Hệ cấp hai.
- Vận khí không tệ a.
Lam Bảo Nhi đem khối Tinh Hạch đưa cho Cơ Động.
Nhưng Cơ Động cũng không có cầm lấy:
- Ngươi cứ cất đi.
Lam Bảo Nhi vội la lên:
- Như vậy sao được. Con ma thú kia là do ngươi giết mà.
Cơ Động quay đầu lại nhìn nàng một cái, khẽ nhíu mày:
- Hiện tại chúng ta đã là đồng bọn, một tháng kế tiếp cũng vậy. Lần này bất luận trong quá trình sơ khảo chúng ta thu hoạch được bao nhiêu Tinh Hạch đi nữa, ngoại trừ những loại Tinh Hạch thích hợp với thuộc tính của ai, người đó giữ, những loại Tinh Hạch còn lại, chúng ta chia đôi.
Lam Bảo Nhi sửng sốt một chút, thẳng thắn mà nói, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy tận mắt Tinh Hạch rơi ra từ người Ma thú. Trong lòng quả thật có chút hưng phấn, thế nhưng gã thanh niên trước mắt mình, độ tuổi rõ ràng còn nhỏ hơn mình mấy tháng, lại xem như chuyện bình thường, giống như là một chuyện hết sức nhỏ bé không có gì đáng kể. Chỉ riêng phần bình tĩnh này thôi nàng tự nhận còn xa mới có thể so sánh được. Nhớ lại việc lúc trước nàng còn chủ động khiêu chiến hắn, không khỏi có chút xấu hổ. Cấp bậc ma lực, quả nhiên cũng không phải là nhân tố quyết định thực lực chân chính của một Âm Dương Ma Sư.
- Như vậy sao được? Thực lực của ngươi cao hơn ta, hẳn là ai liệp sát được thì người đó lấy chứ.
Lam Bảo Nhi vội vàng nói. Nàng cũng không muốn để cho Cơ Động nghĩ rằng nàng là một nữ hài tử thích chiếm tiện nghi của người khác.
Cơ Động lắc lắc đầu, nói:
- Chúng ta một khi đã làm đồng bọn, đầu tiên là phải tin tưởng lẫn nhau đã. Hơn nữa, ngươi cũng đừng quên, ta là Bính Đinh Song Hỏa Hệ, các loại Tinh Hạch thích hợp với thuộc tính của ta so với ngươi cũng nhiều hơn nhiều. Ta đã có lợi hơn nhiều rồi. Cứ quyết định như vậy đi. Chúng ta đi tiếp thôi.
Nói xong, hắn căn bản là không để cho Lam Bảo Nhi có cơ hội phản bác, tiếp tục đi về phía trước.
Nhìn theo bóng dáng có vài phần cao ngạo của Cơ Động, Lam Bảo Nhi mở miệng than thở một câu:
- Ngươi, ngươi không thể ôn nhu một chút sao? Người ta là con gái mà.
Cơ Động là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, cũng giống như khi nãy hắn đánh chết con Mộc Hoan kia vậy, ngay khi ra tay, một kích đầu tiên đã không cấp cho con Mộc Hoan một cơ hội nào để phản kích. Đồng thời, khi một chiêu Liệt Dương Phệ đầu tiên đánh trúng con Mộc Hoan, hắn đã đem ma lực thu liễm lại vài phần. Nếu không, hắn đang mang cặp Nhật Nguyệt Song Huy, hiệu quả đánh ra sẽ càng thêm khủng bố hơn nữa.
Lúc nãy, Cơ Động không có dùng Song thuộc tính Ma Kỹ Tổ Hợp mà lựa chọn dùng Liệt Dương Tam Liên Kích, cũng là hắn đã suy nghĩ cẩn thận. Mộc Hoan thuộc loại thuộc tính Dương Mộc, cũng là Giáp Mộc Hệ. Bính Hỏa trực tiếp khắc Canh Kim, gián tiếp khắc Giáp Mộc, dùng để đối phó Ma thú Giáp Mộc này là thích hợp nhất. Đồng thời, trải qua trận chiến cùng với Lam Bảo Nhi lúc trước, hắn cũng đã cảm nhận sâu sắc uy lực cường đại của Liệt Dương Tam Liên Kích. Chỉ có không ngừng rèn luyện, mới có thể làm cho cái kỹ năng này nở rộ ra uy lực khủng bố hơn.
Sau khi gặp con Mộc Hoan, Cơ Động đã thay đổi chiến lược, sau khi đi sâu thêm một chút vào trong Địa Linh Sơn, hắn bắt đầu đi ngang sang một phía trong rừng. Tuy rằng hắn vẫn luôn cẩn thận quan sát phía trước, nhưng sự khẩn trương của Lam Bảo Nhi phía sau hắn vẫn có thể cảm nhận được. Ma thú cấp hai đối với bọn hắn mà nói cũng không có uy hiếp gì lớn. Ở nơi này gia tăng thêm một chút kinh nghiệm thực chiến, rèn luyện ma kỹ mới là sự lựa chọn tốt nhất.
Rất nhanh, một ngày đã trôi qua. Suốt một ngày nay, Cơ Động và Lam Bảo Nhi gặp khoảng chừng mười con ma thú cấp hai, toàn bộ đều chết dưới tay hai người. Sự can đảm của Lam Bảo Nhi dần dần lớn lên, các đệ tử có thể gia nhập Âm Dương Học Đường đều là thiên tài trong các thiên tài, phối hợp với Cơ Động cũng dần dần ăn ý hơn. Đáng tiếc là, tuy hai người liên tục thực nghiệm, nhưng cũng vẫn không cách nào tái tạo lại hiệu quả hủy diệt của Tam hệ Ma Kỹ Tổ Hợp.
Trải qua một ngày quan sát, Cơ Động phát hiện ra, các ma thú trong Địa Linh Sơn này phần lớn là Mộc Hệ và Thổ Hệ, bốn thuộc tính chủ yếu. Các hệ ma thú khác ít hơn rất nhiều. Suốt một ngày cố gắng, bọn họ kiếm được tổng cộng sáu khối Tinh Hạch cấp hai, trong đó đã có năm khối là Mộc Hệ và Thổ Hệ, chỉ có một khối khác hệ, nhưng cũng chỉ là Kim Hệ. Cũng không có cái nào thích hợp với bọn họ cả.
Cơ Động chặt một ít củi khô, đốt lửa trại, cùng Lam Bảo Nhi ngồi xung quang đống lửa mà hâm nóng lại lương khô. Lam Bảo Nhi chuẩn bị còn cẩn thận hơn cả Cơ Động, mang theo cả đồ gia vị và hoa quả nữa.
Suốt một ngày săn thú, tâm tình Lam Bảo Nhi cũng dần dần thoải mái hơn, sự sợ hãi trong lòng cũng đã sớm tan biến, bắt đầu cảm thấy tò mò về thế giới xa lạ mãnh liệt này.
- Cơ Động, những ma thú Hỏa Hệ và Thủy Hệ trong Địa Linh Sơn này tựa hồ là rất ít a. Ngày mai chúng ta đi sâu vào trong một chút đi. Ma thú cấp hai thật sự không có gì quá hứng thú cả.
Cơ Động nhìn nàng một cái:
- Ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Lam Bảo Nhi sửng sốt một chút, bất đắc dĩ nói:
- Có cần phải nói trắng ra như vậy không? Ta thừa nhận, lúc mới bắt đầu vào đây quả thật có chút sợ hãi. Bất quá hiện tại tốt hơn rồi. Yên tâm đi, ta sẽ không làm vướng chân ngươi đâu.
Cơ Động gật gật đầu:
- Vậy thì ngày mai sẽ đi sâu vào trong một tí.
Nếu chỉ có một mình hắn, ngày hôm nay hắn đã trực tiếp đi thẳng vào khu vực ma thú cấp ba rồi, căn bản cũng không đợi thêm một ngày.
Đi chung với nhau một ngày, Lam Bảo Nhi phát hiện, Cơ Động là một người có tính cách trầm lặng. Chỉ khi nào chiến đấu, mới có thể thấy được phần tính cách cuồng ngạo, hỏa bạo của hắn. Bình thường rất ít nói, phần lớn thời gian đều chỉ lo quan sát bốn phía. Suốt cả một ngày đi chung với nhau, hai người nói với nhau cũng không tới hai mươi câu. Trừ phi là trao đổi với nhau những tình huống chiến đấu, những lúc khác, Cơ Động cũng không có nói dư nửa lời với nàng. Hắn cũng chưa từng hỏi qua tình huống của nàng.
Ở trong Thủy Hệ, Lam Bảo Nhi đã quen với việc được các đệ tử khác bao vây xung quanh, ngưỡng mộ chiều chuộng. Lúc này ở cùng một chỗ với Cơ Động, nàng quả thật có chút không thích ứng. Bất quá, nàng bản tính trời sanh ôn hòa, Cơ Động không chủ động bắt chuyện với nàng, nàng cũng không có bám lấy hắn nói năng gì cả. Điều này Cơ Động cảm thấy rất vừa ý. Ít nhất, mang theo Lam Bảo Nhi hắn cũng không cảm thấy phiền toái gì.
- Cơ Động, tối nay, tối nay chúng ta nghỉ ngơi như thế nào?
Nhìn thấy hai người đã ăn xong cơm tối, Lam Bảo Nhi mới lấy hết can đảm mà nói ra vấn đề mà nàng vẫn âm thầm lo lắng từ chiều đến giờ.
Cơ Động ngẩng đầu nhìn nàng một cái, chỉ chỉ vào cái lều mà hắn đã dựng lên từ trước:
- Chúng ta luân phiên gác đêm, mỗi người gác hai canh giờ là trời sáng rồi. Ngươi cứ đi ngủ trước đi, khi nào đến giờ, ta gọi ngươi dậy thay phiên cho ta.
Lúc trước Lam Bảo Nhi vẫn luôn lo lắng về vấn đề này, bọn họ tuy rằng tuổi cũng không lớn, nhưng cô nam quả nữ, Lam Bảo Nhi tự thấy dung mạo mình cũng không tệ, thực lực thì lại không phải là đối thủ của Cơ Động. Cho nên, trong lòng nàng quả thật có chút không yên. Thế nhưng không ngờ Cơ Động chỉ đơn giản nói câu đầu tiên đã giải quyết được vấn đề này.
- À, còn nữa, buổi tối khi ngươi ngủ cũng không nên cởi quần áo. Bất cứ lúc nào cũng có thể có ma thú xuất hiện, tốt nhất nên chuẩn bị ứng phó nhanh chóng một chút.
Cơ Động lại nhắc nhở nàng một câu.
Lam Bảo Nhi nhịn không được liếc nhìn về phía Cơ Động một cái, từ trong cặp mắt của hắn, nàng tuy rằng thấy được vài phần trầm lặng, nhưng phần lớn lại là trong suốt bình tĩnh. Cũng không có nữa phần tình cảm khác lạ ba động. Trong lòng khẽ an tâm một chút, nhưng thực chất nàng cũng ít nhiều có vài phần thất vọng. Nữ nhân, nhất là những nữ nhân xinh đẹp, ai không hi vọng mình được người khác chú ý? Thế mà ngoại trừ lúc ngồi trên yên rồng, Lam Bảo Nhi mới có thể cảm nhận được phần nam nhi chân chính của Cơ Động, những lúc khác, nàng hoàn toàn không cảm nhận được một phần chú ý nào của Cơ Động đối với mình. Nàng rất muốn hỏi Cơ Động một câu, chẳng lẽ ta không xinh đẹp hay sao?
Nếu nàng thật sự hỏi Cơ Động vấn đề này, Cơ Động có lẽ sẽ trả lời nàng, không phải là ngươi không xinh đẹp, mà là ngươi không hoàn mỹ. Trong lòng hắn chỉ có mình Liệt Diễm hoàn mỹ, hắn cũng không thể chứa đựng thêm bất cứ một người nào khác nữa.
Lam Bảo Nhi tiến vào trong lề nghĩ ngơi, Cơ Động khoanh chân ngồi bên cạnh đống lửa, cũng không có tiến vào minh tưởng, chỉ ngồi đó, vừa cảm nhận những động tĩnh chung quanh, vừa thông qua Nhật Nguyệt Song Huy mà chậm rãi hấp thu ma lực trong không khí.
Hắn cũng không có nghĩ đến việc đi gặp Liệt Diễm. Lần này sơ khảo, dù sao cũng có Phất Thụy đứng một bên giám sát, tuy rằng mình không biết vị đại sư huynh kia đang ở nơi nào, nhưng vạn nhất bị hắn phát hiện mình có năng lực đi gặp Liệt Diễm, như vậy cũng không tốt. Lúc trước tuy rằng Cơ Động cũng không có nói với Liệt Diễm mình sẽ không đến gặp nàng trong bao lâu. Nhưng hắn tin chắc rằng Liệt Diễm có khả năng nhìn thấy hết mọi chuyện của hắn trên này.
Suốt một đêm cũng không có chuyện gì sảy ra. Quá nửa đêm một chút, Cơ Động đúng giờ gọi Lam Bảo Nhi đang say giấc nồng dậy, bản thân mình thì đi vào trong lều tu luyện tiếp. Chuyện này làm cho Lam Bảo Nhi có chút không nói nên lời, âm thầm oán trách người này không có chút xíu ga lăng nào. Cơ Động vẫn tiếp tục tu luyện đến sáng sớm, cả người đã khôi phục lại tinh thần. Thu hồi lều trại, hai người lại xuất phát. Lúc này đây, mục tiêu của bọn họ là khu vực ma thú cấp ba. Cũng chính là mục tiêu chủ yếu lần sơ khảo này của bọn họ
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện