[Dịch]Akaytino - Sưu tầm
Chương 8 : Thú vui của bố là biểu diễn “Ca Nhạc Thể Hình”
.
Mãi tới cuối cùng mới tìm được thứ cần tìm, Quang vội vã click vào ngay. Sau khi được trải nghiệm cảm giác thần kì của siêu năng lực, Quang bây giờ thèm khát "Tinh Hoa" lắm.
Giao diện ứng dụng nhanh chóng mở ra, và trong đó, Quang lại nhìn thấy ba biểu tượng icon khác với dòng chữ ghi bên dưới lần lượt là: "Nhiệm vụ hằng ngày", "Nhiệm vụ bắt buộc" và "Nhiệm vụ tự do".
Tiếp tục đi vào sâu hơn, Quang tìm thấy chú thích về ba loại nhiệm vụ có thể nhận được của mình.
Tên như ý nghĩa, "Nhiệm vụ hằng ngày" chính là loại cơ bản nhất. Mỗi ngày hệ thống sẽ ban ra một ít nhiệm vụ để Quang có thể đi hoàn thành. Những nhiệm vụ này thường tương đối dễ dàng, hoàn thành sẽ được thưởng cho một chút điểm "Tinh Hoa". Không làm được tất nhiên là chịu phạt.
"Nhiệm vụ bắt buộc" thì phần thưởng cao hơn, ngoài "Tinh Hoa" ra đôi khi còn có cả quà tặng kèm từ hệ thống nữa. Chỉ là nhiệm vụ này sẽ ngẫu nhiên bung lên, không theo quy luật nào cả và bắt buộc phải được thực hiện ngay. Thất bại tất nhiên là chịu phạt.
Còn cuối cùng, "Nhiệm vụ tự do". Icon của mục này bị tối xám nói rõ rằng nó chưa hoạt động. Lí do là vì đẳng cấp của kí chủ chưa đủ hay là đẳng cấp của hệ thống gì đó, Quang đọc mà không hiểu lắm, chỉ biết rằng hắn chưa thể làm được loại nhiệm vụ này mà thôi. Không mở ra được nhưng đọc được giới thiệu, loại nhiệm vụ này hệ thống không bắt buộc phải làm như hai cái trước mà mỗi khi có nhiệm vụ, hệ thống sẽ cho phép hắn được quyền tuyển chọn xem có làm hay là không, khá là thoải mái. Phần thưởng mỗi khi hoàn thành cũng tăng cao không ít. Tất nhiên, tỉ lệ thuận với nó cũng là độ khó khăn và sự trừng phạt khi không hoàn thành.
Tiện đây Quang cũng tìm hiểu luôn cái cách mà hệ thống trừng phạt nó như thế nào. Chưa tìm hiểu thì cũng thôi, đến khi vừa ngó qua một tí thì Quang hoảng sợ phát hiện, cái cách mà nó gọi là trừng phạt không phải là trừ điểm "Tinh Hoa", cũng không phải là cấm hay thu hồi siêu năng lực mà là đánh trực tiếp vào nỗi đau thể xác. Ví dụ như cho dòng điện chạy qua hai núm “zú”, lại ví dụ như "Kí chủ sẽ có cảm giác bị thông trong suốt 72 giờ" hay khốn nạn hơn là không ngừng thả bom bằng lỗ sau trong mấy ngày liên tiếp.
Quá trọng thương nhân cách, Quang sợ đến nỗi không dám nhìn tiếp một cái chuỗi rất dài đằng sau.
Cố nén sợ hãi, Quang trở lại phần "Nhiệm vụ hằng ngày" để thử xem mình sẽ phải làm gì hôm nay. Hắn hi vọng nhiệm vụ đầu tiên sẽ không quá khó.
- Tín tìn tin…! - Một chuỗi âm thanh lạ tai đột ngột vang lên từ con điện thoại làm Quang giật nảy hết cả người. Chưa kịp click được vào nhiệm vụ hằng ngày thì trên màn hình, một khung thoại đã bật ra, ngăn mọi hành động tiếp theo của hắn.
[Chúc mùng kí chủ Mr. Đỗ Trần Phát Quang thành công kích hoạt nhiệm vụ bắt buộc. Nội dung: Kí chủ nhanh chóng trang bị set đồ "Quần đùi bò, xỏ tông, đi tất, ngực mặc yếm da" lập tức thể hiện một bài biểu diễn "Ca nhạc thể hình" để tuyên dương vẻ đẹp hoàn mĩ của cơ thể con người và nhấn mạnh tính nhân văn, nhân đạo của Hệ Thống.
Phần thưởng sẽ được tính tùy theo sự đặc sắc của bài biểu diễn và số lượng người xem. Bài biểu diễn càng đặc sắc (khoe ngực, khoe mông, lộ hàng, lòi zú…) hay càng có nhiều người xem, điểm "Tinh Hoa" thưởng cho càng lớn.
Gợi ý: Kí chủ có thể sử dụng kho nhạc chuông 700.000 bài hát của điện thoại mà Hệ Thống đã phải tốn vô số tinh hoa để tải về.
Cảnh báo: Nhiệm vụ thất bại, trừng phạt "Cưỡng chế đại tiện liên tục trong vòng 5 giờ".
Nhiệm vụ bắt buộc phải thực hiện ngay sau khi kích hoạt, nếu không, trừng phạt sẽ diễn ra sau 10…
9…
8…
Truyện được đăng tại T r u y e n Cv [.] c o m
… ]
"Cái…!" Thầm chửi một câu, Quang phát hoảng cả lên khi nhìn thấy cái dòng đếm thời gian cứ nẩy dần về không liên tục. Thế [bad word] nào mà lại chỉ có mười giây? Đừng đùa chứ! Đối với Quang, mười giây còn chẳng kịp nghĩ chứ huống chi là chuẩn bị nguyên một bài biểu diễn. Hay là buông xuôi…? Thế nhưng, trừng phạt có vẻ đau quá mức.
Không thể chịu được cái viễn cảnh ôm mông năm tiếng, bất chấp tất cả, Quang đâm đầu, cuống cuồng làm theo.
Con điện thoại đã tự động nẩy về phần nhạc chuông, khung thông báo nhiệm vụ thu xuống chỉ còn đúng một cột đếm ngược thời gian dưới góc. Lựa chọn bừa một bài nào đó để cho âm nhạc bắt đầu vang lên, còn Quang, hắn cuống cuồng quay ra chuẩn bị trang phục theo đúng yêu cầu.
Trang phục Hệ Thống bắt mặc trong nhiệm vụ này hơi cầu kì, nhưng may thay, set đồ hiện tại của hắn đã là quần đùi bò, đi tông và xỏ tất rồi, chỉ còn thiếu cái yếm da thôi. Chỉ có điều, chốn hoang vu thế này hắn kiếm đâu ra yếm, lại còn phải là loại hàng cao cấp có chất liệu bằng da nữa chứ.
Tưởng rằng không xong, may mà Quang nhanh ý. Hắn vớ vội lấy bộ da thỏ treo gần đó. Bộ da thỏ này khá to, lại hong lửa hun khói suốt từ tối qua đến giờ nên đã khô hết lại. Hắn dùng phần da hai chân trước con thỏ buộc lên cổ, còn phần da hai chân sau thì buộc vòng qua eo tạo thành một cái yếm thô sơ đơn giản. Bộ da thỏ khá lớn và hẵn còn nguyên hình dáng nên cả hai bây giờ trông cứ như là đang ôm nhau thắm thiết vậy.
Bằng một cách thần kì nào đó, Quang chuẩn bị xong xuôi tất cả khi bộ tính giờ vẫn chưa nẩy hết về không. Phần nhạc đệm của bài hát đã vang lên một lúc, và bây giờ đến cả lời cũng bắt đầu cất lên. Không còn chờ đợi gì nữa, Quang lập tức xuất hiện trước người cô gái nhỏ và thực hiện bài biểu diễn của mình.
- Èo eo éo eo…! Gửi tình yêu vào đất…!!! - Âm thanh du dương phát ra từ con điện thoại lỗi thời. Rõ ràng, sau khi được Mr.Troll động vào, con nokia này đã được nâng cấp lên ghê gớm, cái loa điện tử bé tí không ngờ lại có thể phát ra âm thanh không khác gì một ban nhạc lớn biểu diễn vũ trường vậy.
Website truyện convert T.r.u.y.e.n.C.v[.]c.o.m
- Anh muốn ôm cả đấttt…!!! - Quang cúi người, hai bàn tay nắm lại, đôi cánh tay khum khum, tạo hình như muốn ôm cả quả đất vào lòng. Cùng lúc, hắn cũng cố gắng gồng người để khoe hết ra các bó cơ hiện có. Hình như hiệu ứng không được tốt lắm thì phải, mấy tháng nay hắn bỏ bê luyện tập, lại mải chơi thức khuya, ăn uống thất thường nên hơi gầy đi một chút. Nhưng không sao, sau khi thực hiện thành công động tác đầu tiên, Quang thấy hưng phấn hẳn. Bây giờ, không gì có thể cản trở hắn đến với những giá trị điểm "Tinh Hoa" của mình.
- Anh muốn ôm cả trờiii…!!! - Lời ca tiếp tục vang lên, và Quang cũng lưu loát thực hiện những động tác tiếp theo của mình. Lần này, hắn quay lưng về phía cô gái, hay tay đưa lên ôm trời. Động tác này vốn có thể khoe toàn bộ các bó cơ tay, cơ vai, cơ lưng và cả cơ liên sườn, tất nhiên là hắn cũng không quên một nụ cười tiêu chuẩn y như vận động viên thể hình chuyên nghiệp.
Rồi cứ thế, mỗi lời ca Quang đều thực hiện một động tác phô trương tương ứng, toàn những động tác gồng mình lên cơ của giới thể hình. Mỗi tội hắn đếch có bao nhiêu cơ bắp, gồng lên chỉ thấy toàn là xương với gân, cộng thêm chút đầu mấu trông khó coi vô cùng.
Mặc kệ người xung quanh cảm thấy thế nào, nhiệm vụ của mình thì mình cứ làm thôi. Quang càng thực hiện càng thấy mình chuyên nghiệp. Những tư thế ngày càng khó coi cứ tiếp tục phô ra, cho đến khi bài hát dần kết thúc.
Chẵn năm phút liền, bài biểu diễn của Quang giống như là hiếp dâm thị giác vậy. Cô gái nhỏ đã không chịu được mà phải đưa hai tay lên che mắt sau một tiếng thét to. Quang không để ý lắm. Điều hắn cần là nhiệm vụ mà thôi.
[Chúc mừng kí chủ Mr. Đỗ Trần Phát Quang hoàn thành nhiệm vụ bắt buộc "Ca Nhạc Thể Hình" giúp Hệ Thông đạt được 100 Tinh Hoa…]
- Argh…! - Đứng thẳng người trên đất, Quang khoan thai tận hưởng cái cảm giác thư sướng sau khi thực hiện xong bài biểu diễn của mình. Thực sự là cái cảm giác kéo căng cơ thể trong lúc gồng mình rất là sướng, dư âm để lại sau đó cũng mĩ diệu vô cùng. Nhận thấy bài biểu diễn này tập xong còn có tác dụng khỏe người đẹp da, lại có thể phô diễn cơ thể đẹp đẽ của mình nên Quang quyết định dù sau này không phải là nhiệm vụ hắn cũng sẽ thường xuyên luyện tập.
Ngoài cảm giác sướng khoái khi kéo giãn gân cốt ra, Quang còn cảm nhận được Tinh Hoa đang dâng tràn trong lồng ngực rồi lan đi khắp nơi trên cơ thể. Nó giống như một dòng nước âm vậy, lan đến đâu là mọi lo âu mệt nhọc đều tan biến đi hết cả.
Đang sung sướng thì….
[…Dựa theo điều luật phân quyền ưu tiên, Hệ Thống tự động trích 80% Tinh Hoa của kí chủ ra để bản thân hấp thụ, chuẩn bị cho nâng cấp phiên bản sau này. 20% còn lại, kí chủ được phép tự do sử dụng. Hi vọng kí chủ trân trọng, đừng ham chơi lãng phí mà hãy dùng để cứu đời, tuyên dương Hệ Thống. Thân!]
Cảm giác sướng khoái đang cuộn trào trong lồng ngực đột ngột rút đi, để lại cho Quang một sự trống rỗng vô cùng. Nụ cười đông cứng trên môi, rồi như không thể chịu đựng thêm được nữa, hắn gồng mình, đập mạnh cái điện thoại nokia xuống đấy.
- Cộp! - Âm thanh va chạm chắc nịch vang lên, chỉ là chiếc điện thoại không vỡ tung ra như tưởng tượng mà phản lực đẩy nó bắn về, bay thẳng hướng đến đầu Quang, tốc độ không có chậm đi mà hình như còn nhanh hơn mấy phần.
- Khục…! - Con điện thoại đập đá táng thẳng vào giữa trán Quang. Máu tóe ra còn hắn thì gục xuống. Quang ngã lăn ra đất với hai hàng nước mắt chảy dài. Còn chiếc điện thoại, nó cũng rơi xuống đất, còn nẩy lên đập xuống mấy lần mới dừng hẳn nhưng rõ ràng vẫn trơ ra đó, vỏ ngoài bóng loáng không một vết trầy xước. Từ trong cái màn hình đang phát sáng, một khung thông báo nữa lại hiện lên:
[Kí chủ có hành vi bạo lực đối với thiết bị quan trọng của Hệ Thống. Quyết định cảnh cáo khấu trừ 5 điểm tinh hoa và một dòng điện mạnh chạy qua núm “zú”. Trừng phạt cảnh cáo bắt đầu]
- Á hự…! Ấu dia…! - Tiếng kêu thảm thiết của Quang vang vọng, phản hồi qua lại giữa mấy bức vách của hang động hẹp tạo thành hiệu ứng âm thanh trùng điệp. Khi truyền ra ngoài, nó còn bị bóp méo qua màn nước và trộn lẫn với tiếng con thác đổ ầm ầm để biến thành tiếng rống hoang dại như của loài cầm thú.
Bên ngoài, mặt trời đã lên và bình minh đang rực rỡ, một ngày mới lại bắt đầu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện