[Dịch]Ái Thiếp Thật Khó Đối Phó - Sưu tầm
Chương 19 : Lấy thân báo đáp
                                            .
                                    
             _Ngươi nghĩ muốn đổi ý ? Mỹ nam tử dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn nàng.
_Cũng không phải ! Không phải muốn đổi ý . Hạ Ngữ Mạt nuốt nuốt nước  miếng, nàng rõ ràng thấy được lửa uy hiếp trong cặp mắt hoa đào kia a!
_Tốt nhất là như thế. Tư Đồ Hoàng Vũ lông mi khẽ giật . Hắn muốn thứ gì , đều có thể chiếm được thứ đó.
_Nhưng là
Không có nhưng là . Hắn đánh gãy lời của nàng.
_Vì sao?! Nàng lắp bắp kinh hãi ,thanh âm phóng đại(nói to a,ta hiểu  nghĩa nhưng đặt vô truyện nghe không xuôi tai nên để nguyên như bản  convert nha )  Ngươi muốn ta chịu trách nhiệm thế nào? Chẳng lẽ ngươi  còn muốn ta lấy thân báo đáp?
_Chủ ý này có vẻ rất tốt . Trên mặt hắn lại là nụ cười yếu ớt,không khí ngưng trọng vừa rồi căn bản giống như chưa từng xảy ra .
_Ngươi xác định muốn gả cho ta ? Ta không có tiền ,không có thế  lực,cái gì cũng không có ,tựa hồ còn không thể có người nào thích  . Hạ  Ngữ Mạt hoài nghi  ,xem xét  quần áo hoa lệ của hắn ,còn có  xe ngựa   với một người phu xe,còn có vị hôn thê vừa thấy đã biết là nhà  giàu,người ta là công tử còn mình tuy rằng thân phận là một thiên  kim,nhưng lại là một thiên kim bị bán vào lầu xanh,địa vị so với người  hầu cũng chẳng sai biệt mấy
_Đương nhiên không. Tư Đồ hoàng vũ bắn đạn ngón tay.
Hạ Ngữ Mạt thở dài nhẹ nhõm một hơi.
_Hẳn là ngươi gả cho ta. Hắn thản nhiên nói: Từ nay về sau ngươi   chính là nữ nhân của ta .( Anh này bá đạo + biến thái ,bất quá đúng gu  của ta)
Hạ Ngữ Mạt  bị sặc nước miếng,cổ họng thiếu chút nữa vì ho mà chết sặc.
_Nhưng là ngươi không phải còn có vị hôn thê sao ?! Nàng  nói đến trọng điểm.
Mỹ nam tử ngây cả người , ngọn gió theo cửa sổ thổi tới luồn vào mái tóc hắn .
_ Điều  này ngươi không cần lo lắng. Tư Đồ  Hoàng Vũ  dùng tay nâng  cằm nàng  lên. Khóe môi xinh đẹp tản ra hơi thở đầy mị hoặc .
_ Ngươi đang ghen? Hắn dùng ánh mắt  sắc bén nhìn nàng, thanh âm   mang theo ý cười nhẹ nhàng lại thập phần quyến rũ,làm  rung động lòng  người .
_ Mới không phải! Hạ Ngữ Mạt cảm thấy chính mình  có chút hoảng hốt.
Hắn cách nàng  rất gần ,thân thể gắt gao dán hai cánh tay nàng đem  vây lại chặt chẽ. Khuôn mặt tuyệt mĩ chậm rãi hướng tới gần nàng,làm rối  loạn hô hấp  của Hạ Ngữ Mạt ,đến thở cũng khó khăn,khiến cho mọi ý nghĩ  của nàng trong phút chốc đều tan biến.
Hắn cùng nàng trán đối trán,ánh mắt đối ánh mắt,mũi đối mũi(nguyên  văn chứ ta không có chém đâu a),khoảng cách giữa môi của nàng và môi của  hắn không đến một tấc, nhưng là hắn tựa hồ không định dừng lại.
_Ngươi, ngươi muốn làm gì!
Hạ Ngữ Mạt hoàn toàn tin tưởng mặt mình  hiện tại đỏ hồng như con cua bị luộc chín
Mà nam tử tựa hồ hoàn toàn không  có để ý đến dấu hiệu trên mặt nàng  ,nhẹ nhàng cúi người , đôi môi đặt lên phiến môi mềm mại của nàng.
Cùng hắn triền miên hôn, nàng giống như một dòng nước bé nhỏ kiều   diễm  bị hòa tan trong ôm ấp của Tư Đồ hoàng vũ , sau đó hắn mới lưu  luyến rời đi  đôi môi đã sưng hồng của nàng.
Hắn nhìn chằm chằm   hai gò má hồng ,đôi môi đỏ mọng,kiều diễm ,ướt  át ,còn có ánh mắt  nửa mở nửa khép(đại khái là tỷ ý đang thẫn thờ,ngơ  ngẩn ấy mà,không chịu được pha tấn công của Vũ huynh). Thân thể của hắn    như bị một loại ma lực hấp dẫn, hắn đường đường là  Thập Tam hoàng tử   cao cao tại thượng cư nhiên lại sinh ra phản ứng với một con nhóc.
Nàng tựa hồ vẫn  còn đắm chìm  trong nụ hôn vừa rồi  của hắn, không  lấy lại tinh thần , ngược lại còn  ngơ ngác, ngây ngốc, bộ dáng thực  đáng yêu mà  lại như có một tia quyến rũ .Biểu hiện  này của nàng ,hẳn  là chỉ có một mình hắn được thấy. Nghĩ đến  đây ,Tư Đồ Hoàng Vũ không  khỏi khẽ cười một tiếng. Nếu chỉ có hắn mới có thể nhìn như vậy từ nay  về sau tự nhiên cũng chỉ riêng mình hắn mới được thấy.
 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện