[Dịch]Ác Ma Tái Xuất - Sưu tầm
Chương 63 : Tiểu nha đầu đừng bỏ chạy
                                            .
                                    
             Thấy tình hình như vậy Mộ Dung Như Tuyết cũng cảm thấy bây giờ tạm ổn  lần này chắc dong binh đoàn Xích Hỏa sẽ không bị khi dễ nữa đằng nào ở  đây cũng  không còn chuyện của nàng nữa còn không mau chuồn nhanh rút lẹ  thôi tốt nhất không lên tham gia vào mấy việc không liên quan này
" Không có gì  ta đi trước " Mộ Dung Như Tuyết đi xuyên qua đám người này nhưng ai mà ngờ được lại có người gọi nàng lại
"  Bách Anh công tử " Phong Viện Hào lên tiếng ngay sau đó hắn rút từ  trong ngực của mình ra một tấm thẻ bài màu vàng kim bên trên được khắc  hai chữ rồng bay phượng múa 'Xích Hỏa "
" Dong binh đoàn của  chúng ta hôm nay rất biết ơn ngươi cho lên khi nào cần sự giúp đỡ của  chúng ta hãy đi tìm người của dong binh đoàn Xích Hỏa sau đó đưa cho bọn  hắn nhìn cái này nhất định bọn họ sẽ nghe theo lời ngươi "
Mộ Dung Như Tuyết nghi hoặc nhìn tấm kim bài nhíu mày ,lạnh nhạt nói
" Ta chỉ giúp Phong Diệc Phi ,hơn nữa hắn cũng đã giúp ta lên ta giúp lại hòa nhau mà thôi không ai nợ ai "
"  Nhưng mà ,ngươi không chỉ giúp đỡ mỗi Phong nhi hơn nữa ngươi còn giúp  cả dong binh đoàn Xích Hỏa ta nữa lên hôm nay coi như ngươi hãy thay mặt  Phong Nhi nhận lấy cái này đi " Phong Viện Hào không vì lời từ chối của  Mộ Dung Như Tuyết mà nản lòng 
" Mộ Dung Như Tuyết đây cũng  không phải là tấm kim bài đơn giản như vậy đâu ,có nó người có thể điều  động tất cả dong binh đoàn Xích Hỏa mà ngươi muốn ngay cả đoàn trưởng  cũng vậy hơn nữa có tấm kim bài này có lẽ sẽ giúp ích cho việc trả thù  của ngươi sau này ít nhất sẽ có người chống lưng không ai giám manh động  " Ta Lạp Tây Á thấy vậy tận tình khuyên giải Mộ Dung Như Tuyết vì điều  này chỉ có lợi với nó mà thôi 
Thấy Mộ Dung Như Tuyết tỏ thái độ không nhận Phong Diệc Phi cũng khuyên giải thêm 
" Bách Anh nếu ngươi coi ta là huynh đệ thì hãy nhận nó  đi có gì thì cứ bảo ca ca ta đây giúp đỡ ta đây quyết chết không từ " 
Mộ Dung Như Tuyết thấy vậy không còn cách nào khác nhưng dù sao sau này nàng nhất định sẽ cần sự trợ giúp của bọn hắn
" Vậy được rồi ta nhận nếu có việc gì thì ta sẽ nhờ các ngươi giúp không khách khí "
Hai  dong binh đoàn Hồng Anh và Tiêu Dương thấy vậy trừng mắt đành lòng  không nỡ thứ mà bọn họ mơ ước bấy lâu nay cư nhiêu dễ dàng thuộc về tên  tiểu tử kai như vậy bọn họ thật không cam lòng
" Bách Anh nhất  định sau này ta sẽ không tha cho ngươi " Hoắc Trấn Đông căm giận hướng  mắt về phía Mộ Dung nHư TUyết tuyệt đối không che dấu một chút sát ý  trong đáy mắt .Hôm nay không làm gì được tiểu tử này cũng không sao dù  sao sau này cũng còn nhiều có hội để hạ thủ vi cường lúc đó chắc chắn  hội trưởng cũng không có lí do gì để xen vào dù sao đây cũng không phải  là thi đấu nhưng mà dù sao nếu muốn kiếm được người đánh thắng tên tiểu  tử Triệu hồi sư này ít ra hắn cũng mất một số tiền lớn
"Vậy thì phải chờ xem ngươi có bản lĩnh không " 
Trong lúc hai bên đang dùng ánh mắt nẩy lửa để đối đầu với nhau thì đã có một giọng nói xen ngang 
"  Ai giám không ta cho đồ đệ bảo bối của ta vậy " Vâng không ai khác đây  chính là Lục Hữu Bằng người mà chui rúc từ vừa này đến giờ  mới chịu ra 
"  Lục hội trưởng " Hoắc Trấn Đông ngạt nhiên hết sức cớ sao hội trưởng  công hội luyện dược sư lại có mắt ở đây cơ chứ nhưng có lẽ là do hội  trưởng Lục này với hội trưởng của mình có quan hệ bạn bè 
Ngay sau đó mọi người cũng nhận ra sự có mặt của vị hội trưởng này tất cả đồng loạt lên tiếng chào
" Lục hội trưởng "
Mộ  Dung Như Tuyết nghe thấy vậy nghi hoặc nhìn hai người Lục Hữu Bằng và  Triết Vân Hải ,sao dong binh đoàn này lại có hai hội trưởng cơ chứ 
Bị  Mộ Dung Như Tuyết nhìn với ánh mắt soi mói như vậy ,Lục Hữu Bằng chẳng  tỏ ra một chút ngượng ngùng nào cả ngược lại hớn hở đi tới chỗ của Mộ  Dung Như Tuyết vừa đi cừa gọi những từ mà làm cho nguwoif khác nổi hết  cả da gà 
" Đồ đệ ngoan ,hôm nay con đến đây chơi sao .Sao lại không nói cho sư phụ một tiếng để cho ta tìm con mãi "
Mộ  Dung Như Tuyết khi nghe những lời của Lục Hữu Bằng giật giật khóe miệng  khi nào mà nàng và lão đầu này quen biết với nhau cơ chứ hơn nữa hắn  còn cư nhiên gọi nàng là đồ đệ nữa chứ nhưng mà rõ ràng trong kí ức của  thân thể này khôn có sự có mặt của ông ta .Bây giờ nàng có thể kết luận  lại mootjcaau nàng không quen ông ta 
Khi mọi người xung quanh  nghe được câu nói của Lục Hữu Bằng thì hầu hết đều bàng hoàng Lục Hữu  Nằng từ khi nào mới nhận một độ đệ mới vậy không phải từ trước tới nay  có rất nhiều người đến xin làm đồ đệ của ông ta nhưng ông ta kiên  quyết  không chịu nhận sao mà tự dưng hôm nay lại suất hiện ra đâu một đồ đệ  hơn nữa với thái độ đối xử như vậy có lẽ là rất yêu quý đi
Nhưng không khí cứ như vậy àm bị Mộ Dung Như Tuyết phá hỏng chỉ với một câu nói
" Ông là ai vậy ,chúng ta từ trước tới giờ quen nhau sao " Mộ Dung Như tuyết quét mắt sang đánh giá người trước mặt này 
Dường  như đoán trước được phản ứng của Mộ Dung Như Tuyết ,Lục Hữu Bằng cười  vô lại đến trước mặt của Mộ Dung Như Tuyết dùng vẻ mặt hết sức bi thương  giống như lên án
" Đồ đệ ngoan sao con lại không nhận ta vậy cơ  chứ ,nhưng mà cũng không sao qua một thời gian tiếp xúc với nhau con sẽ  quen thôi "
Nghe được lời như vậy khuôn mặt của Mộ Dung nHư TUyết  càng vặn vẹo rõ rằng nàng không quen ông ta mà ,thôi tốt nhất nàng cũng  không lên dây dưa với ông già vô sỉ này nữa
" Không có chuyện gì  vậy ta đi trước " Mộ Dung Như Tuyết xoa người đi ,hai co ma thú Liệt  Hảo và Bạch Nọc cũng rất tự nhiên mà đi theo sau nhảy lên vai của Mộ  Dung Như Tuyết tiếp tục tìm chỗ thoải mái nhất để nằm 
" Này đồ  đệ đợi ta với chứ ,đừng bỏ chạy " Thấy hình như mình đã đùa hơi quá trớn  Lục Hữu Bằng nhanh chóng đuổi theo ,sợ đồ đệ mình ăn ý sẽ chạy mất  nhưng mà trước khi đi cũng không quên quay đầu cảnh cáo bọn người kia 
"  Tốt nhất đừng động vào đồ đệ của ta nếu không lúc đó không chỉ ta mà  ngay cả công hội luyện dược sư cũng không tha cho các ngươi " Khác hẳn  với thái độ vừa nãy đối Mộ Dung Như Tuyết lần này nói giọng uy nghiêm và  lạnh lùng hơn nhiều
Bọn người kia khi nghe thấy Lục Hữu Bằng nói  như vậy đều rùng mình đừa gì có chứ tiểu tử đó có hậu thuẫn lớn như vậy  thì ai giám động vào cơ chứ nếu không phải kẻ đó muốn chết hay sao 
Mộ  Dung Như Tuyết đang cố gắng đi nhanh cước bộ của mình ,nàng không giám  dùng phong nguyên tố vì sợ sẽ bị lộ tẩy hưng mà lão già này di chuyển  cũng thật nhanh đi già rồi mà không kém phần nhanh nhẹn đứng thật là  không lên coi thường
Cuối cùng Mộ Dung NHư TUyết tìm một ngõ hẻm  vắng người rẽ vào nàng dù sao nàng cũng không sợ lão già này làm tổn  thương đến mình vì nàng cảm nhận được trong mắt ông ta không có chứa sát  ý
Nhưng mà cũng không để Mộ Dung Như Tuyết chờ lâu Lục Hữu Bằng đã theo ngay sau lập tức cười hì hì với Mộ Dung NHư TUyết
" Có chuyện gì mà ông đi theo ta " Mộ Dung Như Tuyết vừa khoanh tay dựa vào tường vừa nói chuyện 
" Đồ đệ à sao ngươi có thể đối xử với ta vô tình vây chứ " Lục Hữu Bằng tỏ vẻ đau lòng
" Ta không thích dài dòng " Mộ Dung Như Tuyết nàng thật sự sắp mất kiên nhẫn đối với lão già này rồi
Lục  Hữu Bằng thấy  tình cảnh như vậy thật không có khả năng đùa nữa rồi lên  nhanh chóng vào chủ đề chính thái độ cũng nghiêm tức hẳn đi
" Ta xin tự giới thiệu một chút ,ta là Lục Hữu Bằng hội trưởng công đoàn luyện dược sư "
"  Hóa ra là như vậy " Mộ Dung Như Tuyết gật đầu thảo nào lúc đầu nàng cảm  thấy tại sao ở đây lại có hai đoàn trưởng được chứ hóa ra là như vậy
" Ta hôm nay muốn nhận ngươi làm đồ đệ kế thừa truyền thừa của ta " Lục Hữu Bằng trực tiếp vào thẳng vấn đề 
"  Ta không có hứng thú " Mộ Dung Như Tuyết trực tiếp trả lời ,tuy ở trong  không gian chỉ giới có cả sách về luyện dược nhưng vẫn đang nghiên cứu  một chút nhưng mà nàng cũng không có ý định nhận ông ta là thầy đâu
"  Tại sao " Lục Hữu Bằng lớn tiếng nói dù sao có rất nhiều người muốn  nhận ông ta làm thầy nha mà nha đầu này cư nhiên ở trước mặt ông ta từ  chối .Không biết mấy người đã bị Lục Hữu Bằng tù chối thu nhận làm đồ đệ  nhinfthaays cảnh này không biết chừng còn muốn băm Mộ Dung Như Tuyết  thành trăm mảnh đấy chứ 
" Ta đã có sư phụ rồi " Đúng vậy từ  trước tới này tuy nàng chưa từng gọi Tan Lạp Tây Á một tiếng sư phụ  nhưng trong thâm tâm nàng luôn coi ông ta là sư phụ chân chính của mình
Tan  Lạp Tây Á ở trong không gian chỉ giới nghe thấy như vậy thì cảm động  không thôi không ngờ nha đầu này thật sự coi mình là sư phụ của nó
"  Đúng là nhân tài không thiếu người muốn dậy " Lục Hữu Bằng tiêc nuối  lắc đầu nhưng mà không sao không phải đang không có người dạy tiểu tử   này luyện dược  hay sao ,mà nếu như mà tiểu tử này không trở thành luyện  dược sư không phải  sẽ bỏ phí thiên phú này hay sao thôi coi như ông  chịu thiệt một chút vậy
" Nhưng mà ta cũng có thể làm nhị sư phụ  nha "  Lục Hữu Bằng tiếp tục đưa ra đề nghị không vì bị từ chối mà nản  lòng đúng với tinh thần thanh niên nhiệt huyết đầy mình nhưng mà già rồi  cũng không sao 
" Không được " Trân thế giới này làm sao mà có chuyện này được chứ 
"  Ticcur nha đầu à nếu ngươi nhận ông ta làm sư phụ ít nhất sau này sẽ có  lợi cho ngươi " Tan Lạp Tây Á đúng là không chịu nổi sự ngang bướng của  nha đầu này
" Nhưng mà " Mộ un NHư Tuyết hãn còn do dự dù sao nàng cũng cảm thấy chuyện anyf có gì đó không được đúng cho lắm 
Nhưng mà ngay sau đó Lục Hữu Bằng đã đưa ra điều kiện mà Mọ Dung NHư Tuyết rất khó từ chối
"  Tai sao lại không được cơ chứ ,làm Triệu hồi sư có rất nhiều lợi ích  nha không chỉ được mọi người kính trọng mà hơn nữa còn kiếm được rất  nhiều tiền đó nha " Lục Hữu Bằng nhẹ nhàng dụ dỗ  không thiếu những lời  ngon ngọt 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện