[Dịch]Ác Ma Tái Xuất - Sưu tầm
Chương 45 : Thăng cấp Thống Lĩnh
                                            .
                                    
             Mộ Dung Như Tuyết cũng sợ Phong Diệc Phi ngại nên sảng khoái đồng ý 
" Được rồi cảm ơn huynh " Mộ Dung Như Tuyết chân thành cảm ơn từ đáy lòng
"  không có gì dù sao ngươi cũng giúp ta lấy được cây nấm này " Phong Diệc  Phihawns là người có ân báo ân có oán báo oán.Nên ai có ân với hắn thì  hắn sẽ trả lại gấp bội 
" Bây giờ ngươi định đi đâu nếu không có  việc gì thì hãy đến Trấn Dương của chúng ta lúc đấy chúng ta sẽ tiếp đón  ngươi " Một người đứng phía sau lên tiếng níu kéo Mộ Dung Như Tuyết hắn  rất thích tiểu huynh đệ này
Đang luc Mộ Dung Như Tuyết đang cho  hồ ly tuyết ăn đan dược thì nghe nói như vậy thì dừng lại một chút cho  hồ ly tuyết.Quả nhiên là đan dược có khác vừa mới uống song bộ lông của  hồ ly tuyết vừa nãy còn cháy rém bây giờ đã phủ sạch bằng bộ lông trắng  như tuyết vốn có mà sức lực của nó đã hồi phục bảy tám phần.Có lẽ nó đã  chấp nhận Mộ Dung Như Tuyết là chủ nhân của nó lên vừa mới tỉnh lại hồi  phục vài phần sức lực liền nhảy lên vai của Mộ Dung Như Tuyết tìm một  chỗ thoải mái nằm xuống nghỉ ngơi
Mà Mộ Dung Như Tuyết thấy hồ ly tuyết như vậy cũng mắc kệ.Đáp lại lời nói vừa rồi
" Bây giờ ta có một chút việc phải gần một tháng nữa mới rỗi lúc đấy ta sẽ đến Trấn Dương tìm mọi người 
,lúc  đó mọi người đừng có ruồng bỏ ta nha" Mộ Dung Như Tuyết cố gắng trêu  đùa mọi người. Bây giờ nàng cần thời gian để tăng lên cấp Thống Lĩnh đã
"  Không bao giờ chỉ cần người đến chỗ chúng ta chúng ta sẽ tận tình tiếp  đón " Phong Diệc Phi vội vàng nói không ngờ Mộ Dung Như Tuyết sẽ đáp ứng  lời mời của bọn họ
" Nhưng nếu ngươi chưa khế ước không sợ con  hồ ly này chạy sao " Phong Diệc Phi thắc mắc hỏi.Bình thường Triệu hồi  sư sẽ khế ước ngay với ma thú mà 
" Chạy sao,ta đây rất thừa lửa  nha rất cần chỗ để đốt " Mộ Dung Như Tuyết nói xong thoáng nhìn qua chỗ  Hồ ly tuyết thì thấy nó khẽ dùng mình.Nàng rất hài lòng với lời cảnh cáo  này đừng tưởng nàng không biết con hồ ly này nghĩ gì trong đầu giả vờ  ngoan ngoãn để có co hội chốn ư không có cửa đâu
Còn hồ ly tuyết  đang giả vờ ngủ khi nghe thấy lời cảnh cáo của Mộ Dung Như Tuyết thì  hoàn toàn run sợ.Nó không ngờ Mộ Dung Như Tuyết sẽ biết trước nó có ý  định chạy chốn như vậy thì nó còn có con đường nào khác đây a
"Vậy  thì được rồi,ta có chuyện gấp cần đi trước hẹn gặp ngươi ở Trấn  Dương.Vậy bây giờ ta đi trước nha " Nói xong Phong Diệc Phi nói xong  cũng đám người xoay người đi.Tuy hắn luyến tiếc người bạn này nhưng còn  cơ hội khác mong là sẽ gặp lại sau
"Được tạm biệt " Mộ Dung Như  Tuyết cũng xoay người về hướng ngược lại.Bây giờ nàng cần nhất một nơi  an toàn đã vì có thể lần này khế ước với con hồ ly tuyết này nàng sẽ lên  được cấp thống lĩnh
Xoay người đi Mộ Dung Như Tuyết đã hỏi hồ ly  tuyết xung quanh đây có cái hang độngnào không,mà hồ ly tuyết cũng chỉ  cho Mộ Dung Như Tuyết một cái hang động mà nó ở chỗ đó rất khó phát hiện
Nhưng  điều làm nó nghi ngờ là khế ước thì cứ việc khế ước đi tìm một hang  động kín đáo làm gì chứ,mà thôi kệ nó không lên hỏi nhiều đề phòng có  thể bị đốt cháy tấm lông yêu quý của nó 
Cưới cùng Mộ Dung Như  TUyết cũng đến được nơi cần đền bên ngoài có vẻ rất kín kẽ, đi vào bên  trong hoàn toàn khác với các sơn động khác tuy khoog lớn lắm nhưng lại  sạch sẽ khô giáo bên trong còn có một chiếc giường mềm kiểu công chúa 
" Hồ ly tuyết ngươi đúng là biết hưởng thụ nha " Mộ Dung Như Tuyết nhiệt tình khen ngợi
" Tất nhiên rồi chỗ của ta ngươi là người đầu tiên vào đó " Hồ Ly tuyết kiêu hãnh nói
"  Được rồi bây giờ thì chuẩn bị bắt đầu thôi " Nói xong không đợi Hồ ly  tuyết kịp hiểu gì Mộ Dung Như Tuyết đã gọi cho hai con ma thú bên trong  không gian chie giới ra đây.Bây giờ nàng cần có người bảo vệ không cho  ai quấy giầy
Hồ ly tuyết đang mơ màng không biết gì lại nhìn thấy  hai thân ảnh của Lôi Trấn và Liệt Hỏa thì sửng sốt không phải là song  nguyên tố hay sao tự dưng lại lòi ra một lôi nguyên tố như thế này thế  mà nó còn tưởng nó là người đầu tiên chứ 
" Lôi Trấn,Liệt Hỏa canh phòng không cho ai tiếp cận " Mộ Dung Như Tuyết nghiêm mặt ra lệnh
"  Vâng thưa chủ nhân " Bây giờ chúng nó còn đang vui vẻ vì sắp được tăng  cấp rồi theo chủ nhân đúng là không thiệt mà cứ tăng cấp vùn vụt ấyBây  giơ đến chuyện quan trọng nhất đó chính là khế ước tri trận.Mộ Dung Như  Tuyết đến gần hồ ly tuyết sau đó bắt đầu dùng tinh thần lực vây quanh  người của cả hồ ly tuyết và Mộ Dung Như Tuyết khiến cho khế ước tri trận  bắt đầu hình thành.
Hồ ly tuyết run sợ trước cảm giác này nó đã  chuẩn bị khế ước với ai đây,đó chính là một nha đầu biến thái từ mùi  hương trên cơ thể nó có thể xác định đây chính xác là nữ,mà nha đầu này  nó đã thấy cái gì đây bao quanh nó chính là một hình lục giác.Ở mỗi cạnh  có một nguyên tố khác nhau tương đương vói các màu là  đỏ,xanh,vàng,tím,trắng,đen ở chính giữa đó chính là màu lam nguyên tố  của nó.Ôi trời ơi nó khế ước với một Triệu Hồi sư toàn năng thật may mắn  mà hơn nữa nó cũng không phải là người cuối cùng nha 
Sau một  lúc trong khế ước tri trận xuất hiện một bảng lựa chọn kiểu khế ước thì  Mộ Dung Như Tuyết lập tức không phân vân mà chọn ngay khế ước chủ tớ dù  sao thì nàng cũng không có ý định thay đổi ma thú rất phiền phức
Ngay sau đó khế ước tri trận vốn bao quanh hai người lập tức mờ nhạt đi đần dần rồi biến mất vào trong không khí 
" Chủ nhân " Lần này thì hồ ly tuyết đã thuần phục thật rồi
" Được rồi.Bây giờ gọi ngươi là Bạch Ngọc đi " Nói xong Mộ Dung Như Tuyết đánh giá từ trên xuống dưới quanh người nó
" Đa tạ chủ nhân " Bạch Ngọc nó rất thích cái tên này nha nó rất hợp với thân hình này
Ngay  lập tức cơ thể của Mộ Dung Như Tuyết có một lượng lớn tinh thần lực  mạnh mẽ giao động có lẽ nàng lại sắp lên cấp rồi.Lần này có vẻ không dễ  như mấy lần trước sự khó chịu trong ngực cứ thế mà dâng lên.Một nguồn  năng lượng dồi dào cứ thế cuộn trào lên trong người của Mộ Dung Như  Tuyết giống như muốn phá vỡ một tầng nào đó mà máu của Mộ Dung Như Tuyết  cũng sôi trào lên không kém khiến nàng ngày càng khó chịu
Vội  vận dụng tinh thần lực của mình Mộ Dung Như Tuyết mới dần áp chế những  cơn cao trào này cho nó đần dần dịu xuống như một dòng nước dịu hòa đi  xuyên qua, không dào dạt như trước cũng khiến Mộ Dung Như Tuyết dễ tăng  cấp hơn
Qua một hồi lâu cuối cùng Mộ Dung Như Tuyết cũng vượt qua  được ngưỡng cảnh Thống Lĩnh đến Thống Lĩnh sơ kì làm cho nàng thở phào  nhẹ nhõm.Điều đó cũng làm cho Lôi Trấn,Liệt Hỏa,Bạch Ngọc cũng tăng từ  cấp 9 lên cấp Thống Lĩnh sơ kì khiến bọn nó vui suớng không thôi nhất là  Bạch Ngọc nó không ngờ khế ước với Triệu Hồi sư lại tăng cấp nhanh đến  vậy.Biết thế nó đã nhanh chóng tìm một Triệu hồi sư để khế ước rồi
Nhưng  mọi người còn chưa được nhẹ nhõm thì ngay lập tức Mộ Dung Như Tuyết đau  đớn đến biến sắc.Nàng cảm nhận được từng mạch máu đang sôi trào như  muốn nứt vỡ ra tinh thần lực cũng không ổn định sôi trào theo mạch  máu.Bây giờ nàng đã biết bây giờ mình đã đến quá trình quan trọng nhất  mà Tan Lạp Tây Á đã nói đó chính là tẩy tinh phạt tủy
Tên của nó  cũng giống như nó vậy tẩy những tạp chất dư thừa độc tố gây khó khăn cho  tu luyện sau này ra.Con người bình thường thì khoảng ba bốn canh giờ là  hết nhưng đối với một số người lại lâu hơn,càng lâu thì tạp chất đẩy ra  khỏi cơ thể càng nhiều con đường ngày càng tăng tiến nhưng song song  cùng với nó chính là đau đớn mang lại càng nhiều giống như sống đi chết  lại.Có người đau đớn à không chịu nổi đã tự tự
Bây giờ nàng đã  hứng chịu nỗi thống khổ này quả đúng là không sai.Từng khinh mạch trong  con người giống như đang bạo phát vỡ ra đang không ngừng cuộn trào trong  cơ thể.Nhưng Mộ Dung Như Tuyết lại cắn chặt môi đến bật máu để không  cho tiếng hết phát ra cố gắng chịu đựng
Cảnh tưởng Mộ Dung Như  Tuyết nằm quằn quại dưới đất thống khổ như thế kia khiến cho ma thú bọn  chúng làm sao chịu được nhưng cũng không thể làm gì để giúp chủ nhân nhà  nó chỉ còn cách trơ mắt nhìn trong lòng lại âm thầm đau khổ 
Tan  Lạp Tây Á thấy vậy cũng suốt ruột không biết làm sao,nhìn như vậy ông  cũng rất lo lắng cũng may chỉ có vài canh giờ thôi mong là nha đầu này  cố gắng chịu đựng 
Thời gian trôi qua từng giây từng phút như vậy nhưng đối với bọn họ thì giống như mấy năm trôi qua vậy rất lâu mà không hết
Không  biết thời gian trôi qua bao lâu đến nỗi Mộ Dung Như Tuyết cảm nhận được  mình sắp không chịu được nữa sắp ngất xỉu nhưng cơn đau này vốn không  cho nàng cơ hội ngất xỉu trên trán đầy những giọt mồ hôi,những thứ đen  kịt do tạp chất thải ra ngay bên ngoài làn da khiến cho nó giống như  người mới ở mỏ than ra vậy
Lần này Liệt Hỏa không còn kiên nhẫn nữa rồi đứng lên gào thét với Tan Lạp Tây Á ở trong không gian chỉ giới
" Ông già tại sao ông bảo có mấy canh giờ mà bây giờ đã gần một ngày còn chưa hết "Liệt Hỏa nóng vội hoi
" Ta làm sao mà biết " Tan Lạp Tây Á cũng thắc mắc trả lời những thứ ở trên người nha đầu này có cái gì không biến thái cơ chứ
"  Vậy bây giờ phải làm sao " Bạch Ngọc nhìn như vậy lo lắng hỏi dù sao  tiểu nha đầu này cũng là chủ nhân nó nếu tiểu nha đầu này có mệnh hệ gì  thì tính mạng nó đừng hòng được bảo toàn
" Ta cũng không biết phải tùy theo số trời thôi " Tan Lạp Tây Á buồn bã nói,Bây giờ quả thật ông cũng không giúp được gì 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện