[Dịch]12 Chòm Sao Và Những Chuyện Linh Tinh - Sưu tầm
Chương 53 : Chương 53
Ngày đăng: 19:26 31-01-2018
.
Thiên yết vì gặp được Lãnh Nguyệt mà tâm trạng cực kì vui vẻ, tâm tình các sao cũng không tệ, nhưng họ kì quái nhất là Thiên Yết là một tảng băng ngàn năm ấy mà từ khi gặp Lãnh Nguyệt liền biến hóa 180 độ, tính lạnh lùng vẫn còn nhưng đối với Lãnh Nguyệt thì cái tính lạnh lùng đó không cánh mà bay. Điều này có lẽ là do Lãnh Nguyệt với Ma Kết mặc dù có tính tình khác nhau nhưng khuôn mặt tương tự nhau nên Thiên Yết không bài xích
Hôm nay, các sao phải trở lại học viện linh Ương, họ đã rời học viện quá lâu rồi, rời đi lâu như vậy cũng có chút không tốt. Các sao đưa Lãnh Nguyệt và Lãnh Tuyết vào tham quan luôn, viện chủ cũng đồng ý cho bọn họ tham quan học viện. Trong lúc họ đi khắp nơi trong học viện thì để ý lại không thấy Lãnh Tuyết đâu cả
- thôi xong rồi, Lãnh Tuyết bị lạc rồi, ta đi tìm muội ấy - Lãnh Nguyệt hốt hoảng nói, chực chạy đi thì Nhân Mã lên tiếng
- chắc cô ấy đi xung quanh đây thôi, cô ấy không tìm được chúng ta thì có lẽ cô ấy đi ra cổng học viện đợi chúng ta rồi thì sao - đến đây các sao gật đầu phụ họa nhưng vẻ lo lắng hốt hoảng trên gương mặt của Lãnh Nguyệt không giảm phần nào
- muội ấy vốn mù đường a, muội ấy sẽ không nhớ đường ra cổng học viện đâu, ta đi tìm muội ấy - nói xong Lãnh Nguyệt chạy quay lại, các sao cũng chạy theo, tâm tình họ thật không biết nói gì hơn, chuyện này là gì a, một cô gái mù đường, cái này gọi là ngốc hay gì đây, nếu để người khác biết được đúng là để người ta cười thẳng mặt
Tại một nơi khác, một cô gái thân bạch y phiêu dật trong gió, mái tóc được gió thổi tùy ý, khuôn mặt mang một sự thanh thuần khó tả, nhìn qua ai cũng nghĩ không phải phàm nhân, đây không ai khác là Lãnh Tuyết.
Lúc này có Kim Mặc đi qua với một tâm trạng bực bội, hắn là đệ tử nội viện của học viện này, trước kia hắn bị phạm lỗi liền bị viện chủ bắt bế quan 1 tháng, không nghĩ rằng hôm nay kết thúc bế quan, đi dạo một lúc không ngờ gặp được mỹ nhân. Nàng khác hoàn toàn với đám nữ nhân mà hắn từng tiếp xúc, đúng là cực phẩm, tuyệt đối là cực phẩm nhân gian a.
Hắn dụi lại hai mắt mình để chắc rằng mình không nhìn lần, cô gái chính ở chỗ này, không phải ảo giác. Trong đầu hắn giờ hiện lên tia đen tối, học viện từ khi nào có một cô gái xinh đẹp như vậy, hắn sửa sang lại đồ rồi đến gần Lãnh Tuyết bắt chuyện
- cô nương đây không biết từ đâu đến, từ trước đến giờ ta chưa từng thấy cô ở học viện lần nào - hắn mang trên mặt một nụ cười, nhẹ giọng hỏi. Lãnh Tuyết thấy có một nam tử đến bắt chuyện với mình thì nhìn lại đánh giá hắn ta. Hắn có một vẻ tuấn dật, thân hình cao lớn, khí thê hiên ngang.
Nhưng Lãnh Tuyết lại không hề ưa hắn một chút nào, trong mắt của hắn toàn dục vọng không chút che dấu khiến nàng cực kì khó chịu, mặc dù bên ngoài nhìn nghiêm trang nhưng ánh mắt thì không hề che dấu. Nhất là vẻ khinh bạc ở khóe mắt kia, vừa nhìn liền biết đây là một Hoa Hoa Công Tử. Nàng không phải là tự kiêu nhưng thật sự là nàng đã gặp không ít người ái mộ nàng nhưng không hề che dấu như thế này thì lần đầu tiên thấy
- cùng ngươi không liên quan - nàng xoay người rời đi, nàng không muốn dính vô cái phiền toái nào cả, lần đầu tiên đến tham quan học viện mà lại xung đột thì không có thích hợp lắm. Kim Mặc thấy mỹ nhân cứ thế rời đi, lần đầu tiên có nữ nhân thấy hắn mà có hành động như vậy, phải nói rằng hứng thú của hắn đã bị nàng gợi lên, động một cái hắn xuất hiện trước mặt Lãnh Tuyết
- cô nương đã đến học viện chúng ta thì đi chậm chậm một chút, cần gì phải vội vã như vậy
- tránh ra, ta không rãnh cùng ngươi nói chuyện phiếm - sắc mặt Lãnh Tuyết lạnh lùng đến cực điểm
- nói đi, ngươi là tiểu thư nhà ai, ngươi theo ta, ta đảm bảo cho ngươi sau này an nhàn sung sướng, không phải lo cái ăn cái mặc - mặt của Kim Mặc bây giờ đầy vẻ đắc ý.
- ta nói tránh ra - Lãnh Tuyết cười lạnh, nhìn hắn cực kì khó ưa.
- những nữ nhân giả thanh cao như ngươi ta thấy đầy, người mà Kim Mặc ta nhìn trúng thì không ai có thể thoát khỏi bàn tay ta - Lúc này nụ cưới trên mặt Kim Mặc thu lại, trên mặt mang thêm tia lạnh lẽo. Hắn mạnh mẽ lôi Lãnh Tuyết đi
- ngươi buông tay ta ra ngay - Lúc này Lãnh Tuyết giận đến cực điểm, đang chuẩn bị khởi động huyễn lực thì có một tiếng " răng rắc ". Đây hiển nhiên chính là tiếng xương vỡ vụn, ở nơi yên tĩnh này để lại tiếng vang tương đối lớn
- ngươi là kẻ nào, dám phế tay của ta, ta muốn ngươi phải trả giá thật nhiều - Người xuất hiện là một nữ tử, khuôn mặt nói là họa thủy cũng không sai lắm, mặt một bộ y phục phần hồng, mái tóc dài được vấn lên đơn giản không cầu kì, nhìn qua ai cũng tưởng là tinh linh lạc đến nhân gian. Nàng ta phớt lờ luôn Kim Mặc, đến gần Lãnh tuyết hỏi thăm
- cô không sao chứ - giọng nói nhẹ nhàng khiến người ta trầm mê, nàng ấy có thể cùng tỷ tỷ Lãnh Tuyết so sánh cũng không sai, bất quá nghĩ lại thấy nàng cấy còn có gì đó hơn cả tỷ tỷ. Vì mãi mê suy nghĩ mà thấy bị kêu đến lần thứ hai Lãnh Tuyết mới giật mình đáp lại
- à tôi không sao, tôi tên Lãnh Tuyết, cô tên gì? - Lãnh Tuyết đánh giá nàng ấy, cô gái này ánh mắt trong suốt, nhìn vô không biết nàng đang suy nghĩ gì, nụ cười không mang vẻ giả dối, ở gần thật khiến người ta cảm thấy thoải mái
- ta tên Lãm Nguyệt - Lãm nguyệt cũng đánh giá lại Lãnh Tuyết. trong nhất thời hai người đánh giá nhau, mãi đến khi Kim Mặc rên la lên hai người nhận ra mình có chút thất thố nên liền cười gượng. Lãm Nguyệt liền đến gần chỗ Kim Mặc đánh ngất hắn đi, làm xong nàng quay lại chỗ Lãnh Tuyết
- không biết cô ở đây có việc gì, từ trước đến nay ta chưa hề thấy cô ở đây - Lãm Nguyệt cũng không vòng vo mà hỏi thẳng vô vấn đề luôn
- nói ra thực ngại nhưng ta đi cùng tỷ tỷ đến đây tham quan học viện nhưng không may bị lạc - nói đến đây khuôn mặt của Lãnh Tuyết không khỏi đỏ lên
- ra là vậy, hay để ta dẫn cô ra cổng học viện, có lẽ tỷ tỷ cô cũng đợi cô ở cổng học viện đó - Lãnh Tuyết gật đầu rồi đi theo sao Lãm Nguyệt, cả hai người vừa đi vừa nói chuyện với nhau, có lẽ vì tính cách khá giống nên họ nói chuyện cực kì hợp nhau, cuối cùng cũng đến cổng học viện, Lãm nguyệt có việc nên rời đi, trước khi đi Lãm Nguyệt tặng cho Lãnh Tuyết một chiếc ngọc bội khắc hình hoa sen coi như là quà gặp mặt.
Sau khi Lãm Nguyệt rời đi, Lãnh Tuyết đứng ở cổng đợi mọi người, cô sờ lên miếng ngọc bội rồi khẽ cười, miếng ngọc bội này chắc chắn không phải vật tầm thường, khi chạm vào nó thì cảm thấy một nguồn năng lượng tản mát, ngọc bội cũng được làm rất tỷ mỹ khiến người khác nhìn vào yêu thích không thôi. Lúc này các sao thấy Lãnh tuyết đang ở cổng thì chạy ra và thấy cảnh Lãnh Tuyết cầm miếng ngọc bội mỉm cười thì Lãnh Nguyệt đến gần chọc
- ngọc bội này là sao đây? Hay là hồi nãy gặp vị nam tử nào đó rồi bị cướp mất hồn rồi chăng? miếng ngọc bội này là kỉ vật định tình? - Lãnh Tuyết lúc này mới giật mình, khuôn mặt bất giác đỏ lên, thấy cảnh này các sao cười nham hiểm
- thế nào? hay là bị nói trúng tim đen rồi - Bảo Bình đến gần tham gia trêu Lãnh Tuyết
- miếng ngọc bội này thoạt nhìn thật đẹp a - Song Ngư nhìn vào miếng ngọc bội nói. Lãnh Tuyết cực kì khó sử, đây là lần đầu tiên cô bị trêu như vậy
- không phải, đây chỉ là của một vị tỷ tỷ tặng cho ta, nàng đã dẫn ta ra đây đợi mọi người - Lãnh Nguyệt ngay lập tức giải thích. Nhìn ánh mắt không mấy tin tưởng của các sao, cô liền hiểu nay là giải thích đến mấy cũng không được nên thôi khỏi giải thích nữa, tốn công
- hồi nãy cô đi đâu mà tách ra khỏi nhóm vậy - Cự Giải lên tiếng phá vỡ không khí, Lãnh Tuyết nhìn Cự Giải với con mắt biết ơn
- ta ngửi thấy được mùi dược liệu rất thơm nên đã đi đến xem sao, ta gặp một tên ..... - Lãnh Tuyết đem mọi chuyện kể ra, sắc mặt của các sao thay đổi nhanh chóng, Lãnh Tuyết kể mọi chuyện nhưng từ đầu đến cuối không có nói tên của Lãm Nguyệt ra
Lúc các sao đang định rời khỏi học viện thì có một người chạy ra đưa cho các sao một bức phong thư nói rằng viện chủ kêu hắn đưa ra. Các sao đọc thì thấy đây là thiệp mời tham gia bữa tiệc tại hoàng cung vào tối nay. Các sao rủ Lãnh Nguyệt với Lãnh Tuyết đi cùng nhưng Lãnh Nguyệt từ chối vì trong phong thư ý chỉ rõ ràng là các sao, nhưng các sao nói là không sao Lãnh Nguyệt thay thế Ma Kết tham gia bữa tiệc còn Lãnh Tuyết thì đưa đi thêm 1 người cũng không sao
Buổi tối, các sao sửa soạng rồi đi xe ngựa đến hoàng cung, ( các sao đều giữ nguyên hình hài nữ nhân, không giả trang ), sau khi vài lần kiểm tra cuối cùng cũng đến nơi. Các sao lục tục xuống xe, cùng nhau hướng về Hào Quang Điện, cũng là nơi thiết yến, dọc đường đi đã gặp không ít các phu nhân, tiểu thư trong các gia tộc lớn ở đế đô.
Đại thần và các thiếu gia thì hướng Hoàng Thượng thỉnh an, còn nữ quyến thì đều đến Hào Quang Điện thỉnh an Hoàng Hậu. Quả thật là cung vàng điện ngọc, rực rỡ muôn màu, đám phu nhân, tiểu thư đều xinh đẹp động lòng người, trang phục lộng lẫy, xanh xanh đỏ đỏ, đua nhau khoe sắc. Các sao nhìn đến nhức mắt.
Các sao đi đến Hào Quang Điện cũng vừa lúc đương kim Hoàng Hậu cùng mấy vị phi tần dùng nghi thức long trọng đình đám đi tới, khiến đám phu nhân, tiểu thư nhao nhao quỳ xuống hành lễ. Các sao luôn luôn tuân theo quy tắc: chỉ quỳ trước thiên, địa, phụ mẫu, ngoài ra đều không quỳ, bởi vậy chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua rồi đi tới đứng sau cửa. Đợi đến khi bên trong truyền đến tiếng “miễn lễ”,các sao mới cùng mấy vị phu nhân, tiểu thư đi vào. Hào Quang Điện đã bày xong yến hội, cung nhân tiếp đón đám nữ quyến rồi dẫn bọn họ tới chỗ ngồi đã chỉ định.
Các sao cũng khá tò mò vì được mời tham gia yến tiệc làm gì, ngồi một chỗ các sao cũng thấy cực kì khó chịu, lúc này các vũ cơ biểu diễn, khá nhàm chán nên Song Tử đã rời khỏi chỗ và đi dạo, đối với cô, người thích những điều thú vị và những nơi đẹp đẽ thì nơi này thật sự không hợp với cô, quá buồn tẻ. Cô đi được một lúc thì phát hiện có một cái hồ trong xanh, phía trên có hoa sen nhìn thật đẹp, trong lúc đang hưởng thụ thì có một cô gái giọng chanh chua đến gần
- ngươi là kẻ nào mà dám đến Thanh Hồ cung - Thượng Quan Lăng đi dạo đến Thanh Hồ cung không ngờ lại thấy một cô gái ở đây, cô gái này có dung mạo như hoa như ngọc, đứng dưới ánh trăng quả thật như ảo như thật, không thể biết là người hay là tiên. Thượng Quan Lăng cô là một trong tam đại mỹ nữ của đại lục, vậy mà khi nhìn thấy cô gái kia bất chợt cảm thấy mình không là cái gì. Vốn tâm tính của nữ nhân là không muốn thừa nhận ai đẹp hơn mình nên bây giờ cô cực kì gét cô gái ở kia.
Nghe được tiếng nói Song Tử liền quay lại, nhìn thấy cô gái trước mặt liền đánh giá một phen, cô gái kia dáng dấp cuốn hút, khuôn mặt xinh đẹp, mặc trên người một bộ huyết y khiến cho Thượng Quan Lăng nhìn càng tà mị cuốn hút, sợ rằng đã khiến rất nhiều tâm nam nhân nhộn nào vì nàng
- ta tham dự hội yến, không may đến đay, bây giờ cũng không có gì ta đây liền rời đi - Song Tử liền xoay đầu rời đi, cô gái này đúng là rất tà mị nhưng Song Tử không hề ưa nhìn nàng cho lắm, nếu là trước kia thì có thể khiến bản tính Hoa Hoa Công Tử của Song Tử nổi lên, nhưng nhìn thấy một bộ huyết y nàng mặc Song Tử lại đột nhiên nghĩ tới Xữ Nữ " chậc, cô gái này cũng không tệ, nhưng nếu mặc bộ huyết y này thì quả không thể so được với Xữ Nữ, ý mà khoan, mình đang nghĩ gì vậy, tại sao lại nghĩ đến cái bà chằn đó chứ" Song Tử vội lắc đầu để xóa tan ý nghĩ
Thượng Quan Lăng thấy Song Tử cứ thế quay đầu đi, tức giận trong người Thượng Quan Lăng càng tăng lên gấp bội, lấy ra một cây huyết tiên thẳng đến chỗ Song Tử mà đánh. Song Tử liền cảm nhận được, xoay người lại nắm lấy đầu huyết tiên, hai người cứ như thế mà giằng co
- cô không muốn sống? nữ nhân thì nên an phận thủ nhường, đừng hành xữ như những người đàn bà vì đánh ghen mà mất hết lý trí, cô cũng xinh đẹp đó nhưng với cái tính này chỉ sợ sau này không gã đi được - Song Tử lạnh giọng đi, từng câu từng chữ đủ để đã kích Thượng Quan Lăng, Song Tử buông huyết tiên ra rồi quay người rời đi
- từ trước tới nay chưa ai dám khi dễ bản công chúa, ta sẽ khiến ngươi trả giá đắt - Thương Quan Lăng hét lên, Song Tử cũng không thèm để ý đến nào mà cứ thế đi thẳng
Song tử quay lại Hào Quang Điện, lúc này các tiết mục ca múa đã xong, Hoàng Thượng thông báo về việc chọn các sao và một số người nữa đi Thiên Giới khảo nghiệm, nếu được chọn làm đệ tử ở Thiên Giới thì đúng là tiền đồ vô hạn, không những thế số người được chọn làm đệ tử ở đại lúc nào nhiều thì hiển nhiên là cấp cho đại lục đó một cái kiêu ngạo cực lớn. Bữa tiệc kết thúc, các sao quay lại xe ngựa ngồi than ngắn thở dài
- chỉ có thông báo vậy thôi mà cũng bắt chúng ta ngồi ngốc ở trong bữa tiệc đó - Nhân Mã
- ui da, lưng của tui sắp gãy đến nơi rồi nè - Bạch dương xoa xoa cái lưng của mình, làm ra vẻ bi ai nói
- phụt, chưa gì đã già rồi hả? - Xữ nữ bật cười
Lúc này Song tử nhìn chằm chằm Xữ Nữ, ánh mắt lộ rõ si mê "quả nhiên là vậy, không ai mặc huyết y đẹp bằng Xữ Nữ" điều này Song Tử hiễn nhiên không biết nhưng ánh mắt của Song Tử đã lọt vào tầm mắt của một số con người nào đó
Đêm hôm đó, Song Tử mặc nam trang đi tra khỏi nhà trọ, điều này đã bị Xữ Nữ phát hiện, cô tăng tốc ra khỏi nhà trọ, lén đi theo sau Song Tử, cô cảm thấy cực kì quái, đã khuya thế này rồi sao Song Tử còn ra ngoài. Và cô phát hiện ra điểm đến của Song Tử chính là Hồng Ngọc Lâu, lúc này Xữ Nữ nhìn Song Tử chẳng có một chút thiện cảm nào
Còn về phần Song Tử, cậu bước vào Hồng Ngọc Lâu đưa cho tú bà một túi Tử tinh tệ, tú bà liền vui vẻ cầm túi tử tinh tệ rồi dẫn Song Tử lên phong dành cho khách quý, tú bà còn kêu lên khoảng 10 cô gái, ai cũng rất đẹp, khiến cho rất nhiều nam nhân có thể vì các nàng mà bán hết gia tài để được tận hưởng các nàng.
Ngồi trên phòng, Song Tử khẽ mĩm cười, con mèo kia không ngờ lại bám theo cậu a, lúc này tâm tình Song Tử cực kì vui vẻ, tất cả vui vẻ đều biểu lộ trên mặt, ấy nhưng cái vẻ mặt vui vẻ này của Song Tử rơi vào tầm mắt của Xữ Nữ đang lén ngoài cửa sổ thì lại thành ý nghĩ khác, bây giờ ánh mắt Xữ Nữ nhìn Song Tử toàn lộ vẻ bất thiện
- còn trốn ngoài đó? sao không vô đi - lúc này Xữ Nữ nghe được Song Tử lên tiếng thì liền giật mình, tại sao cậu ta lại phát hiện ra cô, có lẽ là nói bừa thôi, cô liền yên tĩnh với ý nghĩ chắc chắn cậu ta không phát hiện ra cô
- còn muốn trốn, không chịu vào ư? hay là muốn tôi ra đó kéo cậu vô - lúc này Xữ Nữ bất đắc dĩ đi vô, khuôn mặt cô nhìn Song Tử không hề có một cảm xúc nào
- hừ! quả nhiên là Hoa Hoa Công Tử, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời - giọng nói của Xữ Nữ tầm xuống cực độ, Song Tử cười bất đắc dĩ, lúc này cậu đã đuổi 10 cô gái kia đi
- nếu giờ tôi đổi được thì sao?
- nếu cậu đổi được thì tôi sẽ đáp ứng cậu một chuyện
- vậy thì thế này đi, bây giờ tôi muốn cô giúp đôi sửa đổi bản tính, nếu cô làm được thì tôi coi như cô giỏi, tôi sẽ làm người hầu nghe theo lệnh cô cả đời nếu không cô coi như thua và đáp ứng tôi một nguyện vọng
- muốn đánh cược? được thôi. Tôi đáp ứng, vậy giờ tôi sẽ giúp cậu thay đổi bản tính
- chính cô nói đấy nhé - ngay lúc này Song Tử kéo cô lại, cô chưa kíp phản ứng thì Song Tử trực tiếp hôn lên đôi môi anh đào của cô. Lúc này, Xữ Nữ chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng
Vốn Song Tử chỉ muốn chuồn chuồn lướt nước (hôn nhẹ) mà hôn nàng, nhưng môi của nàng giống như là có ma lực khiến cho hắn mê muội không chịu rời đi.
Nàng không nghĩ tới hắn lại đột nhiên như vậy đối với mình, miệng nhỏ bị bịt kín, còn chưa kịp phản ứng, hàm răng bị cạy mở bá đạo. Đầu lưỡi truyền đến một trận cảm giác tê dại khó mà hình dung, bị nam nhân dùng sức từng chút từng chút một mút lấy.
Theo nụ hôn dần dần xâm nhập, Xữ Nữ cảm giác khí lực trên người mình đang dần dần tiêu tán, cả người đều xụi lơ ở trong ngực Song Tử, sắc mặt ửng hồng. Cho đến khi Xữ Nữ không thở được nữa, Song Tử lúc này mới lưu luyến rời đi môi anh đào mê muội của nàng, Song Tử ghé bên tai Xữ Nữ nói
- chỉ cần em ở bên cạnh tôi, những nữ nhân khác ta đều không chú ý nữa - ngữ điệu ôn, đôi mắt nhu tình nhìn Xữ Nữ. Bây giờ Xữ Nữ mới lấy lại được tinh thần, cô lập tức đảy Song Tử ra, khuôn mặt cô đỏ hơn trái cà chua lắp bắp nói
- tôi ... tôi chỉ nói là ... là giúp cậu thay đổi bản tính chứ tôi có nói là sẽ ... sẽ .... sẽ ở bên cậu ... đâu. Giờ tôi không làm nữa - lúc này Xữ Nữ cảm thấy não mình hình như không còn hoạt động nữa, nhớ lại hồi lức nãy mặt cô càng ngày càng đỏ
- không làm nữa cũng được, bây giờ là em thua, em phải đáp ứng tôi một nguyện vọng. Nguyện vọng của tôi đó là em trở thành bạn gái tôi. Đã cược rồi, nếu em muốn thắng thì em phải ở bên tôi cả đời thì tôi cũng sẽ không để ý bất cứ nữ nhân nào khác, và tôi sẽ nghe lời em cả đời, còn giờ em thua rồi thì em đáp ứng nguyện vọng của tôi là trở thành bạn gái tôi. Em sẽ không thoát khỏi tôi được đâu, em là người đầu tiên mà cũng là người cuối cùng đi vào tim tôi, tôi sẽ không để em tuột ra khỏi vòng tay của tôi - giọng điệu đầy bá đạo, khẳng định vị trí của Xữ Nữ đối với cậu.
- được thôi, nếu cậu dám vi phạm tôi sẽ đem cậu đi xử lí, không thủ hạ lưu tình - Nghe xong ban đầu cô còn tưởng rằng mình nghe nhầm, nhưng không, mọi chuyện là thật, tâm của cô như có một dòng nước ấm chảy qua, mặc dù tâm của cô đã mềm nhũn nhưng cô vẫn cố giả cứng cỏi
Song Tử nhìn khuôn mặt đỏ của của Xữ Nữ, thầm than bảo bối của mình vĩnh viễn mê người như vậy. Nhìn bộ dáng nàng đỏ mặt, mình không thể tiếp tục trêu ghẹo nàng, nếu không sợ là mặt cũng không biết dấu vào đâu nữa rồi.
- cũng khuya lắm rồi, chúng ta trở về đi về thôi - chưa kịp để Xữ Nữ nói gì, Song Tử đã bế nàng lên, đi một mạch về nhà trọ
Sáng hôm sau, mới sáng sớm tinh mơ nhưng các sao trừ hai người nào đó không biết gì thì chạy toán loạn khắp nơi
- không thấy cậu ta ở trong phòng - Sư Tử chạy lại chỗ các sao nói
- xung quanh nhà trọ cũng không thấy - Kim Ngưu
- tớ với Nhân Mã, Thiên Yết, Thiên Bình, Song Ngư đi kiếm đế đô rồi cũng không thấy - Cự giải
- tớ với Bảo Bình, Lãnh Tuyết, Lãnh Nguyệt đã đi kiếm khắp các khách điếm cũng không thấy - Bạch Dương
- Xữ Nữ đâu rồi, đi hỏi xem có thấy cậu ta ở đâu không - Song Ngư vừa nói, các sao liền hướng đến phòng Xữ Nữ mà đi
- Xữ nữ, cậu có thấy Song Tử ở đâu không, tụi tớ tìm khắp đế đô nhưng không ... thấy - Nhân Mã chạy lại nhanh nhất, cô vừa hỏi to vừa đem cánh cửa phòng của Xữ Nữ mở ra, vừa thấy cảnh bên trong thì cô liền đóng cửa lại, lúc này các sao đi đến
- ủa sao đóng cửa lại vậy - Thiên Bình
- ai đó thử nhéo tớ xem thử xem tớ có phải nằm mơ không - vừa nói xong thì ngay lập tức Bạch Dương đem mặt của Nhân Mã nhéo một cái, cô ôm cái mặt mình rồi nhìn Bạch Dương với con mắt căm thù. Bạch Dương thấy được ánh mắt này thì liền nhún vai ra vẻ mình đây vô tội
- vậy là tớ không có nhìn lầm - Nhân Mã lẩm bẩm
- có chuyện gì vậy? - Bảo bình hỏi. Nhân Mã vẫy tay các sao lại rồi mở lại cửa phòng Xữ Nữ ra, các sao nhìn thấy bên trong liền dụi dụi mắt xem hình có gặp ảo giác không. Bên trong chính là cảnh...Song Tử đang ôm Xữ Nữ ngủ a! chuyện động trời gì đang ở trước mắt họ vậy. Lúc này Xữ Nữ nghe thấy tiếng ồn liền tỉnh lại
- các cậu làm gì mà nhìn tôi như sinh vật lạ vậy - ngay lúc này các sao chỉ chỉ về phía Xữ Nữ, Xữ Nữ mới phát hiện có một người đang ngồi dậy
- chuyện này là sao - Sư Tử
- không lẽ các người thành một cặp - Thiên Yết hỏi, Song Tử với Xữ Nữ đồng thời gật đầu, chính điều này khiến các sao chấn động
- từ khi nào, rõ ràng tối hôm qua tôi đang thấy hai người chẳng có gì khác lạ mà - Lãnh Tuyết
- đêm hôm qua - Song Tử
- sao nhanh vậy, chuyện là như thế nào, kể ra nghe với - Bạch Dương vừa lên tiếng hỏi thì ngay lúc này mặt của Xữ Nữ không tự chủ mà đỏ bừng lên, nhìn khuôn mặt này cũng đủ biết hôm qua có chuyện phát sinh
- chẳng phải hôm qua các cậu nói là sẽ đi đến Lãm Y Cốc gì đó sao? Nên đi thôi kẻo muộn - Lãnh Nguyệt lên tiếng, Xữ Nữ nhìn Lãnh Nguyệt biết ơn vì giúp cô ra khỏi thế cảnh này. Mặc dù không cam lòng nhưng cũng đành chịu thôi, có khi hỏi nữa có thể làm Xữ Nữ nổi giận lên và cho bọn họ nghe bài ca không tên ấy chứ
- chúng mình đổi ý rồi, mai mới đi, hôm nay có một cuộc đấu giá tại tiệm Kim Đan đó, 3 canh giờ nữa mới bắt đầu nên giờ mọi người làm gì thì làm, 2 canh giờ sau đến của nhà trọ rồi cùng đi đến tiệm Kim Đan - Thiên yết nói, các sao giờ tản ra, đương nhiên Cự Giải ở cùng một chỗ với Thiên Bình, Xữ Nữ ở cùng Song Tử. Bảo bình lúc này về lại phòng mình thực hiện chế các loại thuốc khác nhau, rất kì lạ, đến cả người chế ra thuốc đó là bảo bình còn không biết tác dụng của nó. Lúc này Sư Tử bước vào
- có cần giúp cái gì không?- Sư Tử
- ơ,cần chứ,cậu lại lấy giùm tôi cái lọ kia đi.- Bảo Bình chỉ tay lên cái lọ ở phía bên kia
- ừ - Sư Tử nhón người lên lấy rồi đem lại đưa cho Bảo Bình
- cảm ơn.- Bảo Bình cầm vào ngay tay Sư Tử. Bất giác,2 người đỏ mặt,không nói gì với nhau,Bảo Bình vội vàng rụt tay lại.
- xin lỗi,tôi lỡ tay.- Bảo Bình nói,lời nói pha chút ngượng ngùng.
- không sao,tôi mới phải là người xin lỗi cô - Sư Tử cũng bị như Bảo Bình. Anh đã nắm tay nhiều cô gái rồi sao anh lại không có cảm giác này nhỉ…….
Hai người im lặng một lúc lâu ...
- Bảo Bình, tôi có chuyện này muốn nói - Sư Tử nói
- có chuyện gì nói đi - khuôn mặt của Bảo Bình đã bớt đỏ
- em làm bạn gái tôi được không - Sư Tử lấy hết cam đảm ra nói. Nhất thời không khí lại im lặng lần hai, lúc này dầu Bảo Bình muốn nổ ra, chuyện này đến quá bất ngờ, cô còn chưa kịp chuẩn bị gì cả, giờ nên đáp sao đây, đâu của Bảo Bình loạn thành đoàn
- hay là cứ coi như tôi chưa nói gì vậy, chuyện hồi nãy tôi nói hãy quên đi - thấy Bảo Bình im lặng một hồi lâu, giờ cậu cũng hiểu được phần nào đáp án, cuối cùng thì cũng nên bỏ đi đoạn tình cảm này, giọng nói Sư Tử có mang theo bi ai, khuôn mặt cậu nhiễm buồn, cậu quay lại định ra khỏi phòng thì có một vòng tay ôm cậu từ phía sau, điều này làm cậu chấn động, cậu liền quay người lại
- nếu quên đi thì chẳng phải tôi đã bỏ lỡ cơ hội để ở bên cạnh người tôi yêu sao - Bảo Bình khuôn mặt đỏ ửng lên, nói càng về sau càng nhỏ nhưng Sư Tử nghe rõ ràng, không bỏ sót một chữ. Cậu cực kì vui mừng, đem Bảo Bình ôm trọn, một khung cảnh hữu tình.
Nhưng nếu là một nam một nữ ôm nhau thì thấy khung cảnh thật ngọt ngào nhưng đằng này lại là hai nữ nhân, điều này không khỏi có chút kì quái. Hai nhân vật chính trong căn phòng không thèm để ý đến việc này, cả hai người họ bây giờ đều chìm trong hạnh phúc, làm gì còn tâm trạng để ý những gì ở xung quanh nữa cơ chứ, căn phòng lại đi vào khung cảnh im lặng lần thứ ba
2 canh giờ sau, tại trước cửa nhà trọ, ai nấy đi qua đều ngoái lại nhìn, lý do vì sao, đương nhiên không gì khác chính là do các sao tạo ra, ngay lúc này chính các sao cũng đứng như tượng, thứ bọn họ đang thấy là gì, nắm tay, Sư Tử với Bảo Bình nắm tay nhau đi ra, nếu đổi lại là Xữ Nữ Song Tử hay Thiên Bình Cự Giải thì không có gì, nhưng đây lại là Bảo Bình với Sư Tử a! các sao dụi dụi mắt để chắc rằng mình không nhìn lầm
- Sư Tử à, tôi không có nhìn lầm đi - Bạch Dương đi lại khoác vai Sư Tử ngay lập tức cậu nhận được ánh mắt cảnh cáo đầy sát khí của Bảo Bình, cậu liền bỏ cánh tay ra khỏi người Sư Tử với nụ cười gượng
- không lầm - ánh mắt Sư Tử nhu tình nhìn Bảo Bình, thấy cảnh này các sao liền hiểu là có chuyện gì
- tôi mới khoác vai Sư Tử chứ có cướp Sư Tử của cô đâu mà nhìn tôi cảnh cáo thế, với lại tôi là nam nhân mà - Bach Dương
- chỉ khoác vai? nếu sau này còn vậy thì tôi không ngại cho cậu làm chuột bạch đầu tiên thử các loại thuốc tôi mới chế đâu. Với lại, cậu đúng là nam nhân nhưng bây giờ thì cậu là nữ nhân, tôi không để việc xuất hiện tình địch đâu - Bảo Bình lườm Bạch Dương một cái khiến cậu lạnh hết sống lưng
- Sư Tử, Song Tử, Thiên Bình, Bạch Dương, tối nay đi hồng ngọc lâu chơi không? - Kim Ngưu vừa lên tiếng thì nhận ra được 5 đạo ánh mắt nhìn cậu tỏa sát khí, 5 đạo ánh mắt đó chính là của Nhân Mã, Xữ Nữ, Thiên Yết, Cự Giải, Bảo Bình nhìn ánh mắt đều hiện rõ ý tứ đó là "cậu dám rủ họ đi, chờ xem tôi xử cậu thế nào"
- tôi không đi - Thiên Bình trả lời, Thiên bình không đi cũng là chuyện bình thường huống chi giờ cậu cũng có Cự Giải rồi
- tôi không đi, tối nay tôi dẫn Bảo Bảo đi chơi rồi - Sư Tử cười cười
- tôi cũng không đi, nếu tôi đi thì sẽ vi phạm lời hứa, mà vi phạm lời hứa thì tôi mất vợ đấy, mà có được đi tôi nhớ Xữ nhi chết mất vì thế nên ở nhà với Xữ nhi là tốt nhất - Song Tử cười nói, nghe xong câu này Xữ Nữ thấy lòng mình thật ấm áp, còn các sao thì thêm một trận oanh tạc, 2 playboy như Song Tử với Sư Tử mà không thèm để ý đến nữ nhân khác nữa, đúng là chuyện lạ có thật
- bọn họ trọng sắc khinh bạn, tối nay tôi đến hồng ngọc lâu chung luôn - Song ngư nói, nhân mã bên ngoài cũng gật đầu
- cô nhìn lại cô đi, nữ nhân mà cũng đòi vô đó hả - Bạch Dương
- các anh cũng không nhìn lại mình đi, các anh bây giờ cũng là nữ nhân đó - Nhân Mã được cơ hội liền nói móc lại Bạch Dương. Cái này khiến cho bọn họ không ai nói gì được nữa
- thôi, chúng ta đi đến tiệm Kim Đan đi, sắp trễ rồi - Lãnh Nguyệt lên tiếng phá vỡ bầu không khí, các sao thấy cũng sắp trễ rồi nên cùng đi đến tiệm Kim Đan, đến nơi, các sao nhìn thấy một thân huyết y mị hoặc cùng đôi mắt màu lục hút hồn, xung quanh hắn không biết bao nhiêu người đều ngoái lại nhìn, còn có nữ nhân kể cả có chồng hay chưa đều nhìn hắn với đôi mắt trái tim, đến gần các sao liền nhận ra đó là Quỷ Lệ, đương nhiên Quỷ Lệ cũng nhận ra các sao
- không ngờ lại gặp lại các ngươi ở đây, thật trùng hợp - Quỷ lệ nở nụ cười, nụ cười này khiến cho tất cả nữ nhân ở xung quanh xao động không nhẹ, với việc này các sao cũng quá quen nên không kinh ngạc lắm dù vậy nhưng trong lòng không khỏi cảm khái Lãm Nguyệt làm các nào lại có thể thu một nam nhân yêu mị như thế xuống trướng của mình
- không biết ngươi đến đây làm gì vậy Quỷ Lệ - Thiên Yết
- chả là ta nghe tin ở đây có bán đấu giá Huyết Sắc Yêu Linh, mà muốn nuôi Huyết Sắc Yêu linh rất khó, Huyết Sắc Yêu Linh có tác dụng rất lớn cho việc mở cửa Thiên Giới nên ta đến đây để đấu giá nó - Quỷ Lệ không hề dấu bất cứ điều gì, đem mọi chuyện nói ra. Đối với hắn, bằng hữu của chủ nhân (Lãm Nguyệt) cũng chính là bằng hữu của hắn, hắn sẽ không che dấu điều gì, Quỷ lệ quay sang đánh giá Lãnh Tuyết, cô gái này hắn chưa từng gặp bao giờ, không thể phủ nhận cô gái này thật sự rất đẹp, không vướng khói bụi nhân gian. Tuổi nhỏ nhưng cấp bậc cũng không yếu
Đang đánh giá bỗng tầm mắt Quỷ Lệ đặt trên ngọc bội trên người Lãnh Tuyết, sắc mặt hắn đại biến. Hắn không thể nhầm được đây là ngọc bội tùy thân của chủ nhân, có lẽ người khác không nhận ra nhưng hắn nhận ra, bởi vì trên ngọc bội còn lưu lại khí tức của chủ nhân, thế tại sao lại rơi trên người cô gái này? chẳng lẽ chủ nhân đã xảy ra chuyện gì? không thể nào?
Hắn thận trọng đánh giá lại ngọc bội thêm lần nữa, hắn thật sự mong là mình nhìn lầm, nhưng rốt cuộc nhìn đến mấy lần đó cũng chính là ngọc bội tùy thân của chủ nhân, Quỷ lệ đến gần Lãnh Tuyết nhẹ giọng hỏi
- tại hạ có một số chuyện muốn hỏi không biết cô nương có đồng ý? - Lãnh Tuyết giật mình nhìn lại nam nhân trước mặt, đây là lần đầu nàng gặp một nam nhân yêu mị đến thế, nhất thời nàng không có phản ứng, Quỷ Lệ gọi nàng lần hai nàng mới giật mình ngại ngùng trả lời
- Đương ... đương nhiên là được - trong lòng Lãnh Tuyết không khỏi ảo não, tự nhiên nhìn người ta đến quên trời đất, để người ta gọi hai lần, đúng là chỉ muốn kiếm cái hố mà chui vào
- ở đây không tiện nói chuyện lắm, cô nương đi một chuyến chứ - Quỷ Lệ thấy Lãnh Tuyết đồng ý, định hỏi thì nhớ các sao cũng ở đây, hắn thầm nghĩ nàng đi cùng họ có nghĩa nàng là bằng hữu của họ, nếu giờ mình hỏi thì cũng không tiện lắm
Lãnh Tuyết nhìn về phía Lãnh Nguyệt xin ý kiến, Lãnh Nguyệt thầm trao đổi với các sao, nghe các sao nói thì Quỷ Lệ biết hắn không phải người xấu nên hướng Lãnh Tuyết gật đầu, thấy vậy Lãnh Tuyết cũng đồng ý, Lãnh Tuyết đi theo sau Quỷ Lệ đến một bãi cỏ ven hồ không người hắn mới dừng lại
- không biết miếng ngọc bội của cô nương là từ đâu mà có - Nghe Quỷ Lệ nói vậy Lãnh Tuyết giật mình nhìn xuống cái ngọc bội trên người mình, thì ra hắn vì chiếc ngọc bội này mà chú ý tới nàng
- cái này là một người đã tặng cho ta - vừa nói xong Lãnh Tuyết cảm thấy một cỗ sức mạnh hướng mình mà đến. Nàng thấy Quỷ Lệ đang dùng tay của hắn siết chặt cổ của nàng, nàng cố gỡ cánh tay hắn ra nhưng nàng không thể làm được, trước mặt nam nhân này nàng cảm thấy nàng không còn chút khí lực nào
Quỷ Lệ thì rơi vào tình trạng cực kì tức giận, chủ nhân sao có thể dễ dàng tặng ngọc bội tùy thân của mình cho người khác được, vậy là cô gái này đang nói dối, giọng âm trầm của hắn lại cất lên một lần nữa
- cho ngươi một cơ hội nói thật, nếu nói sai cuộc đời ngươi kết thúc tại đây - mặc dù nói vậy nhưng khí lực của hắn vẫn như cũ khiến cho Lãnh Tuyết gần như không thở nổi
Lúc này, nàng tưởng chừng như mình sẽ chết thì một thân ảnh màu hồng quen thuộc xuất hiện
- Quỷ Lệ ngươi buông nàng ra
- chủ nhân - Quỷ Lệ không chậm trễ liền thả Lãnh Tuyết ra, hắn quỳ một chân xuống thể hiện sư tôn kính của hắn, Lãnh Nguyệt được buông ra, tham lam hít không khí
- Lãm ... Lãm Nguyệt ... tỷ - Lãnh Tuyết bây giờ giọng nói cũng không thông, Lãm Tuyết nhìn Lãnh Tuyết như thế trong lòng không khỏi đau đớn (vì sao thi sao này sẽ biết). Lãm Tuyết đến gần Lãnh Tuyết đưa đan dược cho Lãnh Tuyết
- hành động của ngươi là sao đây Quỷ Lệ - Lãm Tuyết đứng dậy nói
- trên người nàng xuất hiện ngọc bội tùy thân của người, ta sợ người đã gặp chuyện gì nên mới tra hỏi cô ta - Quỷ Lệ cúi thấp đầu nói
- thôi được rồi, ngươi quay lại làm việc của mình đi - nghe được lời Lãm Nguyệt nói, Quỷ Lệ không chần chờ là đi ngay, lúc này Lãnh Tuyết đến gần Lãm Nguyệt
- cảm ơn tỷ đã cứu ta, ngọc bội này nghe Quỷ Lệ nói thì nó là vật tùy thân của tỷ, tỷ vẫn nên giữ lại - Lãnh Tuyết đưa ngọc bội ra
- muội cứ giữ lại đi, không sao đâu, sau này nó có thể cứu muội một mạng, mang nó bên người cũng an tâm a. Cũng trễ rồi muội nên trở về để người thân khỏi lo lắng - Lãm Tuyết cười, tay đẩy ngọc bội lại chỗ Lãnh Tuyết. Thực chất ngọc bội này còn có ý nghĩa hơn nhiều nhưng Lãm nguyệt không nói ra
Mắt thấy Lãnh Tuyết nhận lại ngọc bội ngưng vẫn chưa li khai, thấy lạ nên Lãm Nguyệt hỏi có chuyện gì, cái nàng nhận được là một câu trả lời không biết nên khóc hay cười.
Thì ra Lãnh Tuyết mù đường, từ nãy đến giờ không rời đi là do không nhớ đường, cuối cùng nàng dẫn Lãnh Tuyết đến tiệm kim đan rồi rời đi, còn Lãnh Tuyết cầm ngọc bội trên tay cười thầm
Bước vô phòng đấu giá, Lãnh Tuyết gật đầu chào các sao một tiếng rồi ngồi một chỗ xem, các đồ vật bán đấu giá không lọt được vào tầm mắt của các sao, lúc này cả khu đấu giá đều nóng lên
- vật phẩm thứ 13, đây là Thất Thải Tuyết Liên nghìn năm, nó dùng để trị rất nhiều bệnh, là một dược liệu cực kì trân quý. Khởi điểm là 1vạn tử tinh tệ - Lão Giả vừa nói xong, Khu đấu giá lập tức sôi trào
- là Thất Thải Tuyết Liên đó, ta không nghe lầm chứ
- thật may vì ta chưa mua cái gì
- ta phải mua được nó
...........
Tất cả những người ở khu đấu giá đều đỏ mắt nhìn về phía Thất Thải Tuyết Liên, các sao mặc dù không có biểu hiện như bọn họ nhưng không thể phủ nhận là Thất Thải Tuyết Liên đối với các sao là cực kì hấp dẫn
- ta ra giá 1 vạn 100 Tử tinh tệ
- 1 vạn 200 Tử tinh tệ
- 1 vạn 500 Tử tinh tệ
.......
- 3 vạn Tử tinh tệ - Quỷ Lệ lúc này mới lên tiếng, đối với Thất Thải Tuyết Liên hắn không hứng thú cho lắm, nhưng vật này đối với chủ nhân có tác dụng rất lớn, hắn phải đoạt cho bằng được, hồi nãy đã làm chủ nhân thất vọng bây giờ hắn đem Thất Thải Tuyết liên về, lấy công chuộc tội, như vậy chủ nhân chắc không còn giận hắn nữa
- 4 vạn Tử tinh tệ - Bảo Bình lên tiếng, mặc dù có hơi bất ngờ vì Quỷ Lệ đấu giá, lúc sau nghĩ lại thấy cũng đúng, Quỷ Lệ là người của Lãm Y Cốc, mà trong Lãm Y Cốc chủ yếu là dược sư nên muốn Thất Thải Tuyết Liên cũng là bình thường. Mà cô cũng rất thích nghiên cứu nên bằng mọi giá phải có Thất Thải Tuyết Liên
- 5 vạn Tử tinh tệ
- 6 vạn Tử tinh tệ
.....
Lúc này chỉ còn có Bảo Bình với Quỷ Lệ nâng giá, mỗi lần nâng là 1 vạn, cuối cùng Bảo Bình bắt đầu tiếc tiền, đành phải ngưng lại, nhìn Thất Thải Tuyết Liên lọt vào tay người khác mà đau lòng nhưng không còn cách nào khác, giá đã kéo lên 37 vạn Tử tinh tệ, nếu cô không ngưng sợ là còn có thể kéo giá lên hàng trăm hàng ngàn vạn Tử tinh tệ mà sợ túi tiền của cô sẽ không cánh mà bay
Thấy vẻ mặt của Bảo Bình mà Sư Tử lắc đầu cười khổ, Bảo Bình thực sự thích Thất Thải Tuyết liên nhưng không đấu giá tiếp, cậu chắc chắn là do Bảo Bình nghĩ thà bỏ tiền ra để mua các dược liệu khác còn hơn là bỏ ra đống tiền chỉ để được Thất Thải Tuyết Liên
- thôi nào, còn nhiều loại dược liệu tốt nữa mà, Thất Thải Tuyết Liên cũng tốt nhưng cuối cùng chỉ để nghiên cứu, không bằng kiếm mấy dược liệu khác nghiên cứu - Thấy Sư Tử nói đúng suy nghĩ của mình, Bảo Bình càng thích cậu hơn
- ta muốn bán đấu giá đan dược, không biết phải làm cách nào - Lãnh Tuyết lên tiếng, Xữ Nữ bèn dùng một khối thủy tinh truyền lời cho người của tiệm Kim đan, một lúc sau một nam nhân bước vào
- không biết quý vị đây muốn đấu giá vật gì
- mười viên Ngưng Ngọc đan thượng đẳng. Một Vân ĐẰNG Thảo - Lãnh Tuyết lấy ra 1 bình bạch ngọc cùng với Vân Đằng Thảo, Vân Đằng Thảo cũng như tên của nó, là loại cây leo, lá và hoa của nó như đám mây, mang theo một mùi dược liệu rất nồng đậm
- xin hỏi niên kỷ của Vân Đằng Thảo này, đan dược này cô nương bán lẻ từng viên hay muốn bán cùng lúc mười viên
- trăm năm, bán lẻ từng viên - Lãnh Tuyết không mặn không nhạt nói, đã xong việc, nam tử lui ra ngoài. Các sao nhìn xuống đài đấu giá thấy lão giả trên đài có trao đổi với chưởng quầy gì đó
- vì có một số thay đổi nên vật phẩm được bán là Ngưng Ngọc đan, Ngưng Ngọc đan là đan dược giúp người tu luyện thay đổi gân cốt, tác dụng của nó có thể khiến cho một người thân thể cực yếu cũng trở thành người có thân thể cường hãn không kém gì Ma Thú, vốn là đan dược này cực kì trân quý nên giá cũng rất cao, ở đây có mười viên, đấu giá từng viên, một viên giá khởi điểm là 2 vạn Tử tinh tệ - lão giả vừa nói xong nháy mắt toàn khu đấu giá lại sôi trào
- Lãnh Tuyết à, sao ngươi luyện chế được Ngưng Ngọc đan vậy, vốn dĩ Ngưng Ngọc đan rất khó thành hình nên thường người đối với nó rất ham muốn đó - Kim Ngưu
- ta còn không thể luyện chế được nữa, thất bại thật - Song Ngư nhìn Lãnh Tuyết ngưỡng mộ
- có cách nào để giúp cho Ngưng Ngọc đan thành hình vậy, chỉ ta với - Bảo Bình lập tức nhìn Lãnh Tuyết với đôi mắt sáng quắc
- có lẽ là do cách luyện chế của mọi người sai chỗ nào đó, ở đây có 11 viên Ngưng Ngọc đan, mỗi người lấy 1 viên dùng - Lãnh Tuyết lấy ra từ nạp giới 11 cái bình bạch ngọc đưa cho các sao
- thế còn Lãnh Nguyệt thì sao - Thiên Yết nhận được bình bạch ngọc rồi nhìn Lãnh Nguyệt hỏi
- thực chất tôi cũng dùng Ngưng Ngọc đan nhiều rồi, đừng lo - Lãnh Nguyệt cười
Mãi tám chuyện quá, lúc này nam tử hồi nãy đi lên, đưa cho Lãnh Tuyết thẻ tử tinh rồi nói
- đây là 123 thẻ tinh tệ của cô nương, mười viên Ngưng Ngọc đan tổng cộng là 112 thẻ tử tinh, Vân Đằng Thảo là 12 thẻ tử tinh, tổng cộng là 124 thẻ tinh tệ, trừ lệ phí còn 123 - Lãnh Tuyết nhận thẻ Tử Tinh rồi gật đầu
- Bây giờ là vật phẩm cuối cùng của hôm nay, Huyết Sắc Yêu Linh sơ cấp, giá khởi điểm 10 triệu Tử tinh tệ - lão giả kéo tấm bạt lớn ở phía sau ra, xuất hiện ở phía sau là một chiếc lồng lớn, bên trong là một con rắn lớn màu đỏ, mọi người bên trong khu đấu giá ngửi thấy một mùi máu tanh nồng đậm, nhiều người có thân phận lớn, họ biết được Huyết Sắc Yêu Linh rất mạnh, một con cao cấp còn mạnh hơn cả Siêu Thần thú cấp 5. Mà Siêu Thần Thú rất hiếm cho nên có thể coi ai có được Huyết Sắc Yêu Linh thì có thể xưng bá một phương, mặc dù Huyết Sắc Yêu Linh này chỉ là sơ cấp nhưng có thể cùng với Thần Thú cấp 1 đấu ngang, điều này cũng khiến bao người thèm thuồng
Các sao dùng khuôn mặt bất thiện nhìn Huyết Sắc Yêu Linh, nó đúng thực mạnh nhưng cơ thể nó bốc lên một mùi tanh không thể chịu được. Đặc biệt là đối với người ưa sạch sẽ như Xữ Nữ lại càng chán ghét nó. Các sao nhìn xem tình hình bên dưới, Huyết Sắc Yêu Linh quá đắt nên chỉ có một số thế lực lớn hô giá, cuối cùng cũng kết thúc với giá 17 triệu 2000 Tử tinh tệ, người có được không ai khác chính là Quỷ Lệ
Rời khỏi tiệm Kim Đan, các sao đi vào một khách điếm ăn cơm, sau đó tất cả chia ra đi dạo lòng vòng rồi trở về nhà trọ nghỉ ngơi để mai đến Lãm Y Cốc
***********************************************
trước kia viết ngắn quá, đọc sẽ gây chán, vì thế nên từ giờ sẽ viết dài hơn ^_^. Mong mn vẫn ủng hộ
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện