[Dịch]12 Chòm Sao Và Những Chuyện Linh Tinh - Sưu tầm
Chương 51 : Lãnh Tuyết
.
Tại đáy vực, Ma Kết bị thương không thể cử động được. Bỗng ở lùm cây vang lên những tiếng loạt xoạt
"Chẳng lẽ mình lại chết ở đây và làm mồi cho ma thú ư". Mặc dù muốn dậy nhưng không thể. Lúc tưởng chừng như sẽ bị ma thú ăn thịt nhưng không ngờ từ lùm cây đó lại có một cô gái bước ra. Vì ý thức quá mơ hồ nên không thể nhìn rõ, đến lúc này cậu hoàn toàn mất ý thức. Khi Ma Kết tỉnh lại cậu đang nằm trong một căn nhà nhỏ với tình trạng cả người ê ẩm, nhưng cậu vẫn có thể đi được. Cậu cố gắng đứng dậy đi xem thử căn nhà này của ai và xung quanh như thế nào. Đi ra khỏi nhà thì Ma Kết nghe được tiếng đàn du dương, lần theo tiếng đàn thì cậu thấy có 1 cô gái ngồi quay lưng lại với cậu đang đánh đàn, bên cạnh có một vài con thú nhỏ, chúng thấy Ma Kết thì liền chạy đi. Cô gái thấy vậy dừng tiếng đàn và qua lại thấy Ma Kết thì hốt hoảng nói
- sao huynh lại ra đây, huynh đang bị thương nặng lắm đó, vô giường nằm nghỉ đi, để ta dìu huynh - tiếng nói nhẹ nhàng phát ra. Cô đến gần đỡ Ma Kết vô nhà. Bây giờ Ma Kết mới nhìn rõ khuôn mặt của cô gái đó. Cô đẹp theo một vẻ đẹp thanh thoát không vướng bụi trần. Khuôn mặt vẫn còn nét non nớt làm tăng sự thanh thuần của cô.
- muội tên Lãnh Tuyết. Huynh tên gì và tại sao lại bị rơi xuống vực vậy - sau khi đỡ Ma Kết yên vị, Lãnh Tuyết hỏi
- ta không biết, không biết vì sao mà ta không còn 1 chút kí ức nào ở quá khứ - Ma Kết
- chắc là lúc rơi xuống vực đầu bị va đập mạnh nên máu bầm tích tụ khiến huynh bị mất trí nhớ - Lãnh Nguyệt
- sao từ nãy đến giờ ta không thấy ai khác ngoài muội vậy - Ma Kết nhìn xung quanh nói
- muội ở đây một mình - Lãnh Tuyết
- tại sao? Phụ mẫu của muội đâu
- 5 năm trước lúc muội 7 tuổi, làng của muội đã bị sơn tặc thảm sát. Phụ thân của muội vì muốn cứu muội đã giấu muội vô căn hầm nhỏ. Muội thấy được phụ mẫu, ca ca của muội bị sơn tặc chém rất tàn ác. Đến khi bọn chúng ra khỏi nhà muội mới dám chạy ra. Lúc đó phụ thân muội đang thoi thóp cố bảo muội hãy chạy trốn đi. Muội không may bị phát hiện, bị bọn chúng đuổi theo thì bị rớt xuống vực may mắn không chết - Lãnh Tuyết kể lại mà 2 hàng nước mắt chảy ra lúc nào không biết
- xin lỗi, ta không nên khơi lại nỗi buồn của muội. Muội đã không còn người thân, ta cũng không còn nhớ được thân phận của mình. Không bằng ta làm ca ca của muội - Ma Kết nói
- được, ơ nhưng mà huynh không còn nhớ tên, hay là lấy một cái tên gọi huynh trong thời gian huynh không nhớ. Hừm ... hay gọi là Lãnh Nghĩa được không - Lãnh Tuyết cười
- được thôi, Lãnh tuyết muội muội - Ma Kết bật cười vì tính trẻ con của cô bé này
- cũng may cho ca vì rớt từ trên vực xuống đây chỉ bị thương với gảy xương thôi. Nếu là người khác thì có lẽ đã chết rồi. Mà ca đã bất tỉnh 6 ngày rồi đó. Giờ đã đói rồi đúng không. Để muội nấu ít đồ ăn cho huynh - Lãnh Nguyệt nói rồi chạy đi. Một lúc sau, thấy khói bay nồng nặc vô phòng Ma Kết liền vội ra xem sao. Thấy khuôn mặt trắng của Lãnh Tuyết giờ phủ thêm một lớp tro. Ở bên cạnh là đám lửa đang nướng 1 con cá
- sao muội không chế biến con cá rồi nấu. Lại đi nướng như vậy
- muội luôn ăn như vậy. Có lúc thì hái quả ở trong rừng ăn. Muội không biết nấu ăn - Lãnh Tuyết gãi đầu nói
- để ca ca chuẩn bị đồ ăn đãi muội hôm nay - Ma Kết lấy từ nạp giới các vật dụng nấu ăn kèm gia vị và một ít thịt ma thú
- ý sao ca có thể nhớ mà lấy đồ trong nạp giới - Lãnh Tuyết đến gần nhìn vào chiếc nạp giới trên tay Ma Kết
- ta không biết. Ta chỉ lấy theo vô thức. Thôi không nói nhiều nữa để ta chuẩn bị đồ ăn cho muội - Ma Kết bắt đầu với công việc nấu ăn. Sau khi nấu xong dọn ra làm cho Lãnh Tuyết cực kì thèm. Ma Kết bật cười vì cô nàng muội muội ngây thơ này. Cả 2 ngồi xuống bắt đầu ăn
- ngon quá, lâu lắm rồi muội được ăn ngon như vậy đấy - Lãnh Tuyết mắt sáng rực
- vậy trong thời gian này ta sẽ chuẩn bị đồ ăn và chỉ muội cách nấu. Khi muội đã biết nấu thì những ngày sau là muội chuẩn bị đồ ăn đó - Ma kết
- đã hiểu thưa Lãnh Nghĩa đại ca - Lãnh Tuyết
- à chúng ta có thể rời vực được không - Ma Kết
- có, muội đã tìm được đường rời khỏi đây nhưng muội chỉ có một mình nên sợ không dám ra. Không thì đợi huynh khỏi hẳn rồi mình sẽ rời khỏi đây. Chỉ có điều là ma thú ở đây nhiều lắm - Lãnh Tuyết. Ma Kết gật đầu. Sau khi ăn xong, Ma Kết và Lãnh Tuyết bắt đầu xem thử nạp giới trên tay Ma Kết có những gì. Rốt cuộc khi lôi ra thì Lãnh tuyết cực kì bất ngờ vì ở trong nạp giới là một đống thẻ tử tinh, thủy tinh, kim tệ. Một đống hạch ma thú, các bí kĩ tu luyện, luyện đan đều chất thành một núi nhỏ. Đan dược thì thì nhiều khỏi nói. Lò luyện đan và dược liệu thì nhiều thôi rồi
- nhiều quá. Trước kia nhà muội chỉ có một quyển bí kĩ thôi mà đã cất rất cẩn mật. Giờ này huynh nhiều như vậy. À huynh thử sức mạnh đi - Lãnh tuyết lôi từ trong đống đồ ra một thủy tinh cầu. Ma kết thử đặt tay lên quả cầu tập trung tinh thần vào và kết quả khiến cho Lãnh Tuyết há hốc. Thần tôn đỉnh phong
- muội có huyễn lực không, có thì thử xem cấp gì - Ma Kết nói
- à lúc 5 tuổi muội có tu luyện nhưng không biết cấp bậc gì - Lãnh Tuyết đặt tay lên thủy tinh cầu tập trung tinh thần kết quả là hoàng tôn trung cấp
- muội chắc chưa học bí kĩ gì nhỉ. Đống bí kĩ này muội lấy một ít học đi. À còn cái này cho muội - Ma kết lấy ra một cái nạp giới khác đưa cho Lãnh Tuyết. Lãnh tuyết lấy vài bí kĩ đem đi học. Cũng mượn 1 cái lò luyện đan và ít dược liệu để thử luyện đan. Những ngày tiếp theo Ma kết thì đi xung quanh rừng xem sao, và săn một ít ma thú để nấu. Lãnh Tuyết thì vừa học những bí kĩ vừa học nấu ăn. Thời gian cứ thế mà qua
( từ chap sau mình sẽ gọi Ma Kết là Lãnh Nghĩa. Đến khi nào hồi phục trí nhớ thì sẽ gọi lại là Ma kết. Các vạn chú ý nếu không sẽ nhầm lẫn ^_^)
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện