[Dịch] Vu Sư Chi Lữ
Chương 27 : Thu hoạchbspan
Người đăng: trongkimtrn
.
Grimm chỉ nhận được một câu trả lời từ chỗ tên Béo: "Ai nói cho ngươi là ta chỉ bán ở Black Tower?" Sau đó thì cũng không có sau đó nữa. Hắn không muốn quản y sẽ thu hồi phí tổn bằng cách nào, mà thẳng thắn kí vào khế ước Thất Hoàn.
Theo Grimm biết được, cái khế ước này do sức mạnh của Thất Hoàn Thánh tháp sáng tạo mà thành, không có sức mạnh của vu sư cấp bốn, về căn bản là không có tư cách bội ước. Về sự tồn tại của vu sư cấp bốn? Hiện tại việc này thật sự quá xa xôi với hắn rồi…
Đã có năm nghìn Ma pháp thạch dự chi cho mua sắm, lại nhìn vẻ mặt đau lòng của tên Béo, Grimm cũng không khách khí, vơ hết cái vật quý giá này rồi lại cầm đồ đắt giá khác. Sau đó hắn còn "Khách khí" nói một tiếng cảm ơn với tên Béo, sau khi đã trở về căn phòng nhỏ, khi nhìn những vật liệu quý giá mà ngay cả nghĩ cũng chưa từng dám nghĩ tới này thì hắn mừng rỡ như điên.
Đeo Khuyên Tai Vĩnh Hằng vào bên tai phải, mái tóc quăn màu vàng óng xỏa xuống che lại, trong nháy mắt làm cho khí chất hơi cuồng dã của hắn được điểm thêm một ít yêu dị. Vu khí đỉnh cấp đáng giá sáu trăm Ma pháp thạch này không chỉ kháng cự nguyền rủa vô cùng tốt, mà còn có cả tác dụng kháng huyễn thuật, thậm chí còn có thể hấp thụ năng lượng tự do trong không khí, làm cho thân thể của người đeo luôn ở trong trạng thái thoải mái ấm áp.
Trên người hắn cũng mang theo một đoạn Cành Cây Minh Khiếu. Nếu sau này dù cho dính phải nguyền rủa không thể chống lại, thì đoạn nhánh cây này sẽ phát ra tiếng kêu chói tai, rồi tạm thời giam cầm nguyền rủa lại, để người bị nguyền rủa có thời gian làm ra ứng phó.
Nấm Hồng Nhĩ, đây là một loại dược liệu rất quý giá với vu sư học đồ, chỉ cần hơi pha chế nó với một ít nước thuốc phụ trợ, dùng loại nấm này nấu thành canh rồi uống, sẽ sinh ra hiệu quả kích thích tinh thần lực của vu sư học đồ. Mỗi người đều có hiệu quả không giống nhau, nhưng chung quy lại thì ít nhất nó cũng có thể tăng cường một điểm tinh thần lực, còn cao hơn thì có thể đạt tới ba điểm tinh thần lực, tiết kiệm cho vu sư học đồ một khoảng thời gian mấy năm minh tưởng.
《 Tâm Đắc Về Trọng Tổ Ma Pháp Trận Vu Thuật Hỏa Diễm》, đây là quyển bút ký của một vị vu sư, tất nhiên nó chỉ đề cập đến một ít kiến thức liên quan đến hình thái biến hóa của vu thuật Hỏa Diễm. Nếu là một bản bút ký hoàn chỉnh thì nó đã có giá trên trời rồi. Một viên trân châu Bảo Thạch Bối, nếu ngậm vào trong miệng, có thể làm cho người đó có khả năng hô hấp ở dưới nước.
Cuối cùng, hắn còn cầm hai viên Ma pháp thạch trung cấp.
Sau ba ngày, Grimm mang vẻ mặt tràn đầy mệt mỏi lê bước đến Đồ Thư Quán, trên khuôn mặt hiện hai vành mắt gấu trúc. Có hai vành mắt gấu trúc này tô điểm vào, mấy cái khí chất yêu dị, dã tính của ba ngày trước đã biến mất không còn tăm hơi. Nếu muốn nói còn có khí chất gì thì đó chính là manh nha…
Nếu như có người hỏi nguyện vọng lớn nhất của hắn bây giờ là gì, thì đó là được ngủ một giấc thật sung sướng.
Vu sư Elaine đang ở phòng tiếp khách quý của Đồ Thư Quán. Cô ta ngồi trong một căn phòng yên tĩnh, lẳng lặng thưởng thức một ly cà phê* đặc, trên bàn còn bày biện mấy cái bánh ngọt tinh xảo, làm cho người khác hoài nghi rằng mấy chiếc bánh ngọt này để ăn hay là chỉ để ngắm. Sau khi lê cái thân thể đã cực kỳ mệt mỏi, cố gắng miễn cưỡng thực hiện nghi lễ của vu sư, Grimm mới đặt chiếc hộp chứa ba mươi bình dược hương lên trên bàn.
(*) Biên: Không ngờ ở thế giới vu sư cũng có coffee nha @_@
Lúc này, vị nữ vu sư này cũng không ngốc nghếch mà ngửi nó. Bởi vì những dược hương được điều phối này đều có hương vị hóc-môn phụ nữ, nếu nữ tính vu sư ngửi phải, thì tuy không phải mùi thối, nhưng cũng chẳng dễ chịu gì.
"Ha ha, nhìn vành mắt đen thui của ngươi là đủ biết, để điều chế được mấy cái đồ vật này cũng không phải là công việc dễ dàng. Không biết ngươi làm sao có thể nghĩ ra được cách điều chế được loại dược hương này. Quả thật, những đồ vật nhỏ này quá là thần kỳ, lại có thể để cho những vu sư trải qua rất nhiều tuế nguyệt như chúng t,a có thể sản sinh ra một số hồi ức rất vui vẻ." Vu sư Elaine mừng rỡ nói.
Hồi ức? Hóa ra là như vậy...
Trong nháy mắt, Grimm như lĩnh ngộ được một vài điều.
Có lẽ lí do mà vu sư yêu thích mấy thứ dược hương này, là bởi vì đã trải qua năm tháng lâu dài của vu sư nên bọn họ đã quá quen với cuộc sống khô khan nghìn bài một điệu. Tuy rằng những điều khô khan này ở trong mắt của những người không có được thì lại là sự hưởng thụ hoàn mỹ nhất.
Cũng giống như lúc này, ở trong mắt của Grimm, thì vị nữ vu sư này đang hưởng thụ hương vị thơm ngon của cà phê và bánh ngọt, nhưng ở trong mắt của vị nữ vu sư thì đây chỉ là những chiếc bánh ngọt và cà phê nghìn bài một kiểu mà cô ta đã thưởng thức qua hàng trăm năm tuế nguyệt. Vì thế mà cô ta đã sớm quên sạch mùi vị ban đầu của những thứ này, thậm chí những chiếc bánh ngọt kia cô ta còn chả buồn động đến.
Lúc này, đối với bọn họ mà nói, chỉ có những hồi ức khi chưa nắm giữ được những thứ “Tươi đẹp” này và vẫn còn phấn đấu vì nó, mới là tốt đẹp nhất quý giá nhất. Mà công dụng của Thần Tình Yêu Venus thể hiện ở chỗ này, đó là làm sống lại những vẻ đẹp trong hồi ức mà bọn họ vẫn còn chưa quên.
Vu sư Elaine nhìn thấy Grimm còn hơi câu nệ, cũng hiểu được sự thấp thỏm của mấy tên nhóc này khi đối mặt với vu sư chính thức. Cô ta lắc đầu cười một tiếng rồi nói: "Được rồi, mấy thứ đồ kia là thù lao ta trả cho ngươi, đều là mấy thứ đồ chơi nhỏ ta không dùng tới, vừa vặn có thể giúp đỡ ngươi trong lúc thí luyện. Dù sao, ta cũng không muốn người sáng tạo ra đồ vật mỹ diệu như Thần Tình Yêu Venus lại chết một cách lãng xẹt như thế."
Nói xong, Elaine lấy ra ba món đồ.
"Chiếc dây chuyền này, nó có tên là Nhạc Chi Tuyền, nó có công dụng là vu sư học đồ nào đeo nó vào sẽ tăng cường thêm hai điểm tinh thần lực. Tất nhiên, nếu như tinh thần lực của ngươi đã đạt đến điểm giới hạn, thì chiếc dây chuyền này chả có ích lợi gì với ngươi nữa, thế nhưng hiển nhiên là ngươi vẫn còn kém xa điểm giới hạn đó."
Hắn tất nhiên biết điểm giới hạn có nghĩa là gì, vu sư học đồ muốn đột phá đạt đến vu sư chính thức, thì một điều kiện trong đó chính là tinh thần lực phải vượt qua bốn mươi điểm. Bốn mươi điểm tinh thần lực chính là điểm giới hạn đó.
Tiếp theo, vu sư Elaine lại bắt đầu giới thiệu cho Grimm hai đồ vật còn lại. một đồ vật trong đó chính là một con côn trùng đặt trong bình thủy tinh, tên là Ma Huyễn Ông, chỉ cần có đầy đủ thi thể để đào tạo con côn trùng này, chỉ một lát sau sẽ có một con quái vật côn trùng có sức mạnh tương đương với một kỵ sĩ truyền kỳ toàn lực bảo hộ trong một ngày. Thứ cuối cùng là một hạt giống, gọi là Địa Bao, sau khi chỉ cần đơn giản nuôi dưỡng, trưởng thành lên nó sẽ là một bông hoa khổng lồ. Khi có người nằm vào bên trong của bông hoa, thì Địa Bao sẽ chìm xuống lòng đất, điều này giúp cho người nắm giữ nó có được một hoàn cảnh nghỉ ngơi khá là an toàn.
Nhìn thấy khuôn mặt mừng rỡ của hắn sau khi nhận lấy thù lao, Elaine lấy ra một chiếc gương, dĩ nhiên trực tiếp cầm dược hương mà hắn mang đến bỏ vảo trong gương.
"Thuật Phong Ấn!" Grimm giật mình nói.
Nữ vu sư hơi kinh ngạc nhìn Grimm rồi nói: "Xem ra ngươi vẫn còn có một ít kiến thức." Nói xong, cô ta mặc kệ hắn, tự mình rời đi.
Grimm đương nhiên biết đó là thuật phong ấn. Trừ những vu khí không gian tồn trữ đồ vật cực kỳ quý giá ra, thì chỉ có số ít vu sư nắm giữ thuật phong ấn mới có thể đưa thực thể đồ vật vào trong khe hở của một số kẽ hở không gian hoặc vào thế giới hư ảo, để thuận tiện mang theo chúng bất cứ lúc nào.
Thậm chí hắn nhớ lại lần thứ nhất giám định tư chất ở thành Bi Seer hai năm trước, khi hắn nhìn thấy những hiện tượng quỷ dị, khủng bố kia, thì hắn liền hoài nghi bản thân có thiên phú liên quan đến thuật phong ấn. Bởi vì chỉ có loại vu sư này mới có thể nhìn thấy một số “Đồ vật” xen vào ở giữa hiện thực và hư ảo. Tất nhiên, ở trong một ít thư tịch liên quan đến thuật phong ấn, một số vu sư từng nói: Những "Đồ vật" xen vào giữa hư huyễn và hiện thực này, thật ra cũng là một loại sinh vật, chỉ có điều loại sinh vật này là một loại sinh vật sinh sống ở tầng thứ nguyên(1) thấp hơn hoặc càng cao hơn mà thôi, không hợp với vị trí của thứ nguyên vu sư. Sự lý giải về không gian và thời gian cũng không giống nhau, do đó về căn bản vu sư bình thường không có cách nào tiếp xúc với những sinh vật này, hai người vĩnh viễn không thể xuất hiện cùng nhau.
Trong lòng hơi hơi chờ mong, khi còn chưa phải là vu sư học đồ và không cần minh tưởng mà tinh thần lực tự nhiên đã đến 12 điểm, Grimm biết rõ ràng bản thân hắn nắm giữ thiên phú về không gian. Tuy rằng cái thiên phú này không xuất hiện và vận dụng được ở giai đoạn vu sư học đồ như Meteorite Li và Billily Leona, nhưng chỉ cần đạt đến cảnh giới vu sư chính thức, tự khắc hắn sẽ thực sự lý giải về thiên phú quỷ dị kia.
Thế nhưng, đối với vu sư học đồ bình thường mà nói, thăng cấp thành vu sư thật sự là quá khó khăn, thậm chí tuyệt đại đa số vu sư học đồ mãi đến lúc cuối đời, vẫn chỉ là một tên vu sư học đồ mà thôi.
... ...
Nửa tháng sau, bởi vì tư chất trời sinh về vu thuật nguyên tố vô cùng tốt, Grimm đã có kiến giải khá là sâu sắc về quyển bút ký 《 Tâm Đắc Về Trọng Tổ Ma Pháp Trận Vu Thuật Hỏa Diễm》. Dựa theo hắn tính toán, nhanh thì hai tháng, chậm thì nửa năm, thì hắn mới có thể tiến hành dùng tinh thần Ma pháp trận cải tiến này cố hóa trên linh hồn.
Sau khi cố hóa Ma pháp trận cải tiến, cho dù hắn chỉ sử dụng một lượng Ma lực tương đương, nhờ sức mạnh của việc khiêu động quy tắc thế giới cũng sẽ làm cho lực công kích của hắn phát sinh biến hóa to lớn. Bởi vì đã nhìn thấy vu sư Elaine cải tiến vu thuật hỏa cầu thành hỏa điểu, bất tri bất giác hắn cũng phát triển theo hướng này.
Thế nhưng, so với việc cải tiến Ma pháp trận nguyên tố, việc quan trọng nhất của Grimm lúc này vẫn là đám nhóc trong dạ dày của con chim hạc kia. Thậm chí hắn đã chuẩn bị kỹ càng một bộ trình tự kế hoạch cho bọn nhóc này, bây giờ chỉ chờ đến lúc bọn nó hoàn toàn thành thục mà thôi.
Vào một ngày, dã hạc kêu rên mấy tiếng, Grimm dùng dao giải phẫu tinh xảo tiến hành rút hết máu của chim hạc, sau đó giải phẫu lấy ra bộ phận quan trọng nhất trong bụng nó là dạ dày. Mùi gay mũi bên trong dạ dày được chiếc mũi nhạy bén của Grimm phóng đại lên mấy chục lần, bất đắc dĩ hắn đành phải tạm dừng công năng Cải Tạo Khứu Giác lại, rồi cất tất cả mọi thứ bên trong dạ dày vào một cái lọ chứa đã được chuẩn bị từ trước. Chất lỏng trong lọ rất nhanh từng bước từng bước tẩy đi những đồ vật chưa tiêu hóa hết, làm lộ ra từng con từng con ký sinh trùng to bằng hạt gạo.
"Khà khà, đến đây đi, bảo bối của ta..."
Grimm vừa cười quái dị vừa thu thập những con ký sinh trùng này vào một cái lọ khác, trong con mắt của người bình thường thì loại hành vi biểu hiện sự thân thiết, hừng hực với một đám ký sinh trùng quả thực là cực kỳ biến thái. Không thể không nói, vừa mới trải qua hơn hai năm sinh hoạt trong học viện vu sư, hắn đã không còn ý thức được hắn đã biến thái đến mức nào rồi…^^
Một lát sau, hắn cầm lấy Manh Loa ở thể thành thục đã thu thập hoàn hảo đi tới bàn thí nghiệm. Sau khi tạo ra một hoàn cảnh thích hợp cho ký sinh trùng tồn tại, hắn bèn cầm lấy một con Manh Loa to khoảng chừng hạt gạo đặt lên trên Thủy Tinh Cầu. Theo việc niệm chú ngữ, linh hồn của hắn trải qua một lần biến hóa, Manh Loa trên Thủy Tinh Cầu dĩ nhiên lại phát ra tiếng kêu không thể nghe được bằng tai.
Sau mười mấy phút, trên khuôn mặt xuất hiện lấm tấm mồ hôi, hắn cảm thụ được một luồng thân thiết, một hơi thở quen thuộc phát ra từ Thủy Tinh Cầu. Thở nhẹ một hơi, cuối cùng hắn cũng thành công bồi dưỡng ra con Phối Hợp trùng đầu tiên. Sau đó, Grimm nhẹ nhàng cầm lấy con Manh Loa to chừng hạt gạo kia, rồi há miệng dứt khoát nuốt luôn con Manh Loa vào bụng!
Nói theo cách khác, hắn nuôi dưỡng nó ở trong dạ dày của mình..
Từ nay về sau, con Manh Loa này đã trở thành Phối Hợp trùng của hắn, nó giống như một bộ phận thân thể vậy. Đây mới chính là ý nghĩa sống của Phối Hợp trùng đối với vu sư.
"Hô, phân giải linh hồn quả thật là một công việc quá mệt mỏi, một ngày có thể “Tinh chế” được năm con Manh Loa đã là cực hạn, mà ba trăm con Manh Loa sắp tới kia, cho dù mình toàn lực ứng phó, ít nhất cũng phải hai tháng mới tinh chế toàn bộ được. Đây quả thật là một công trình cực tốn thời gian..."
Thở dài một hơi, Grimm lại bắt đầu tiếp tục tinh chế Manh Loa. Còn những con Manh Loa còn chưa tinh chế kia, hắn cũng không dám nuốt một cách tùy ý, nhỡ đâu bị ký sinh thì hỏng bét.
Bây giờ hắn đã sớm quên sạch cảm giác chán ghét lúc trước khi hắn nhìn thấy tình cảnh Elaine nuốt con rết. Hiện tại chính hắn còn đang "Say sưa ngon lành" nuốt lấy những con ký sinh trùng mà trong mắt người bình thường nó là những thứ cực kỳ dơ bẩn, buồn nôn và khủng bố.
…………………………………………
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện