[Dịch] Võng Du Chi Ưng Trảo Vương
Chương 2 : Bài Vân Chưởng
Người đăng: Phiêu Lãng
.
Đội mũ giáp trò chơi vào, trong nháy mắt, Dương Chấn xuất hiện ở một quần thể núi non, nhìn xung quanh thấy tất cả ngọn núi có chiều cao bất đồng.
Mà trong tay của hắn đang cầm một tờ bản đồ ố vàng.
Trên mặt vẽ rất nhiều đường cong quanh co khúc khuỷu hoặc thô hoặc mảnh.
Bên cạnh một vài ngọn núi nhỏ còn đánh dấu vài chữ nhỏ viết tên núi.
Tấm bản đồ này chính là dẫn đến nơi có khẩu quyết Bài Vân Chưởng.
Vì tìm được tấm bản đồ này, Dương Chấn đã hao tổn không ít thời gian cùng tinh lực. Đi theo phương hướng bản đồ tìm tới nơi này lại mất gần một tháng.
Đến nơi này, cái thác nước chắc là ở gần đây.
Dương Chấn đứng ở đó nhìn kỹ lại bản đồ một lúc, cuối cùng kết luận vị trí cần tìm chắc là ở dưới vài ngọn núi bên trái phía trước.
Nghĩ như thế, hắn thu lại bản đồ vào trong túi, hướng về ngọn núi phía bên trái bay vút tới.
Cái danh hào Ưng Trảo Vương của hắn tuy đã hết thời nhưng thực tế dùng võ công hiện tại hắn vẫn có thực lực của nhị lưu cao thủ.
Sở dĩ gần nhất hai năm qua, mỗi tháng chỉ kiếm được chừng ngàn đồng tiền không phải là do võ công của hắn kém mà có nguyên nhân khác.
Trong hai năm qua, tuy võ công của hắn đã vượt qua đỉnh phong ngày xưa, nhưng võ công của cừu gia lại càng thêm lợi hại, hắn không dám tùy tiện xuất hiện bởi vì một khi những người kia biết hắn khôi phục nguyên khí khẳng định sẽ đem hắn giết đến 0 cấp.
Vì bảo tồn thực lực, để có năng lực đi tìm những võ công càng mạnh nên trong hai năm qua hắn một mực mai danh ẩn tích, ẩn dấu thực lực của mình tìm kiếm tuyệt học thần bảng ở khắp nơi.
Trời không phụ lòng người.
Cuối cùng sau hơn hai năm tìm kiếm, hắn chiếm được bản đồ có Bài Vân Chưởng.
Thời gian khó khăn cuối cùng sắp qua.
Chỉ tiếc khi sắp thành công thì Chu Dĩnh lại bỏ hắn ra đi.
Độ dài một ngọn núi đối với người có võ công không thấp như Dương Chấn thì không đến nửa giờ đã chạy tới.
Sau đó hắn bắt đầu bọc theo chân núi tìm kiếm thác nước được vẽ trên bản đồ.
Dựa theo lời hậu nhân của Bộ Kinh Vân thì khẩu quyết Bài Vân Chưởng được giấu ở trên thạch bích phía sau thác nước.
Tiếng vang ở thác nước rất lớn.
Sau khi Dương Chấn dọc theo chân núi tìm hơn 10’ đồng hồ chợt nghe thấy phía trước có tiếng ầm ầm của thác nước.
Trong lòng vui mừng, hắn liền dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía đó.
Khi hắn dừng bước phía trước thác nước thì nội tâm cực kỳ mừng rỡ.
Cuối cùng cũng tìm được nơi này.
Bài Vân Chưởng.
Chỉ cần ta luyện thành Bài Vân Chưởng, có thể đông sơn tái khởi, có thể làm Chu Dĩnh trở lại bên cạnh ta một lần nữa, có thể đánh bại những cừu nhân kia, rửa sạch sỉ nhục trong hai năm qua.
Nước từ trên thác cao hơn trăm thước rơi xuống, thanh thế thật lớn, nhưng vì có được khẩu quyết Bài Vân Chưởng mà Dương Chấn không chút do dự cởi sạch quần áo trên người, chỉ mặc một cái quần lót rồi nhảy vào bên trong hồ nước, không để ý đến nhiệt độ băng hàn lạnh thấu xương trong hồ, cắn chặt hàm răng đi tới phía dưới thác nước. Chỗ đó có một khối đá nhô cao, chắc là chỗ ngày xưa Bộ Kinh Vân tu luyện Bài Vân Chưởng.
Mấy lần bò lên trên khối đá nhô cao thì Dương Chấn đều bị nước trên thác rơi xuống đánh bay vào hồ nước, cuối cùng hắn cúi thấp thân thể trên khối đá, từng chút một bò đi mới thành công xuyên qua màn nước nhìn thấy thạch bích phía sau.
Lúc này hắn đã cực kỳ chật vật nhưng cuối cùng cũng tới được đây, trong ánh mắt khó nén được sự vui mừng.
Trên thạch bích được viết đầy chữ, là năm đó Bộ Kinh Vân dùng ngón tay khắc ra. Tại bên cạnh khẩu quyết còn xen kẽ một vài bức hình nhân đồ biểu thị bến hóa của chưởng pháp, chữ viết đều là thẳng đứng từ phải sang trái.
Tại bên trái tất cả chữ viết thình lình có ba chữ to “Bài Vân Chưởng”.
“Bài Vân Chưởng…Bài Vân Chưởng…”
Nhìn ba chữ to trên thạch bích, con mắt Dương Chấn có điểm cay cay…
Hai năm rồi…
Từ lần đầu tiên bị người ta đánh bại rồi lần lượt bị cừu nhân giết chết, đẳng cấp thấp lại càng thấp cho đến võ công toàn bộ bị phế đi, những người kia còn không chịu buông tha cho hắn, vẫn thấy hắn một lần là giết một lần.
Về sau nếu như hắn không mai danh ẩn tích, giấu đầu thụt đuôi thì không biết còn bị bọn họ giết bao nhiêu lần nữa.
Hôm nay cuối cùng cũng tìm được cơ hội.
Chỉ cần luyện thành Bài Vân Chưởng thì không những Chu Dĩnh sẽ trở về mà hắn cũng sẽ có cơ hội báo thù từng người đã giết hắn.
Thức thứ nhất ”Lưu thủy hành vân”, bí quyết của thức chưởng pháp này ở chỗ nó xoay tròn liên miên như nước chảy không trở ngại, làm đối thủ không hề có cơ hội phản kích.
Phía sau khẩu quyết là mười bức hình nhân đồ biểu thị chiêu thức chưởng pháp.
Dương Chấn híp nửa mắt, một bên cẩn thận quan sát, một bên khoa tay múa chân từng chiêu sau màn nước dưới thác.
Thức thứ hai "Phi vân đái nguyệt", thức này khi thi triển phối hợp với áo choàng, dùng áo choàng che lấp, nhanh chóng biến hóa thân hình tấn công địch nhân bất ngờ…”
Phía dưới khẩu quyết còn có hơn mười bức đò hình người.
Phía sau còn có thức thứ ba “Phiêu vân phúc vũ”, thức thứ tư “Bài sơn đảo hải”, thức thứ năm “Ô vân tế nhật”, thức thứ sáu “Trọng vân thâm tỏa” trong mười thức chưởng pháp.
Tiến về phía trước hai thức, quả nhiên bộ chưởng pháp này giống như trong truyền thuyết có mười hai thức.
Càng làm Dương Chấn vui mừng là tại cuối bộ chưởng pháp còn có một bộ thân pháp tên là “Vân tung mị ảnh”. Thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.
Trước kia Dương Chấn chỉ biết Bài Vân Chưởng của Bộ Kinh Vân lợi hại, nhưng không biết hắn còn có một thân pháp tên là “Vân tung mị ảnh”.
…
Sau một hồi vui mừng, Dương Chấn bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Đến khi nào không có luyện thành mười hai thức chưởng pháp và “Vân tung mị ảnh” thì hắn sẽ không rời đi nơi này.
Mặc kệ trong nội tâm có bao nhiêu thù hận thì hắn vẫn nhẫn nhịn.
Rõ ràng đã có tuyệt học thần bảng Bài Vân Chưởng, nếu bởi vì mình không luyện đến nơi đến chốn mà bị những cừu nhân kia đánh bại, thậm chí giết chết thì thật là quá khuất nhục.
Hơn hai năm nay còn chịu đựng được, nhiều hơn mấy tháng thì có làm sao?
Chờ Bài Vân Chưởng đại thành, những gì ta mất đi đề muốn lấy lại.
...
Vì luyện thành Bài Vân Chưởng mà nội tâm Dương Chấn đã hạ quyết tâm rất lớn.
Trước khi luyện thành Bài Vân Chưởng, hắn không cho phép chình mình phân tầm vì bất cứ chuyện gì.
Vì vậy, bắt đầu từ hôm nay, dưới thác nước này xuất hiện một thân ảnh đang luyện chưởng pháp.
Chỉ khác trước kia ở trong này tu luyện là “ Không khóc tử thần” Bộ Kinh Vân, mà hiện tại tu luyện trong này chính là Ưng Trảo Vương vô địch ngày xưa.
Một Ưng Trảo Vương đã hết thời.
Thác nước từ trên trăm thước trên vách núi cao đổ xuống, lực đánh vào cực lớn thực sự không thể tưởng tượng được, cho dù hôm nay võ công của Dương Chấn không tính là yếu nhưng mỗi lần thật vất vả đứng vững tại thác nước, một khi bắt đầu tu luyện Bài Vân Chưởng, hai chiêu thức vừa ra thì hắn cũng bị lực thác nước đánh bay vào trong hồ.
Hồ nước tuy trong xanh thấy đáy nhưng lại rét lạnh vô cùng, so với nước trên thác lao xuống còn lạnh hơn nhiều.
Tuy nhiên, vì luyện thành Bài Vân Chưởng, cũng vì rửa sạch sỉ nhục ngày xưa, càng muốn vãn hồi trái tim Chu Dĩnh, hắn cắn răng một lần nữa đứng ở dưới thác nước.
Lần lượt đứng trên không được, lại tu luyện Bài Vân Chưởng, lại bị thác nước đánh bay vào trong đầm, sau đó lại một lần bò lên…
Vòng đi vòng lại.
Quá trình này lần lượt tái diễn một mực kiên trì gần một giờ, cuối cùng bởi vì chân tay run rẩy Dương Chấn mới bò lên bờ đầm nước, ngửa mặt lên trời nằm bên cạnh bờ tảng đá ngắm mây bay, một bên thở gấp nghỉ ngơi.
Sau khi nghỉ ngơi một hồi lại tiếp tục nhảy xuống hồ, bơi tới chỗ nhô cao đó, bò lên rồi tiếp tục thực hiên quá trình lúc trước.
Mãi cho đến tình trạng kiệt sức lần nữa lại bò lên bờ hồ, ngửa mặt lên trời nghỉ ngơi, sau khi nghỉ ngơi một hồi lại tiếp tục lặp lại lần nứa tiến đến đứng dưới thác nước…
Thường võ công càng cao thì tu luyện càng khó khăn.
Bài Vân Chưởng chính là dẫn chứng rõ nhất.
Đôi một người có ý chí yếu kém, dù cho hắn bí kíp tu luyện Bài Vân Chưởng thì hắn cũng không thể luyện tốt chưởng pháp này.
May mắn là ý chí của Dương Chấn cũng không yếu kém.
Những năm này, sở dĩ có nhiều người có võ công vượt qua hắn cũng không phải là do hắn không cố gắng luyện công.
Mà là hạn chế trong công pháp.
Hắn đã sớm luyện Ưng Trảo Công đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh rồi.
Tiếp lên trên chỉ còn cảnh giới phản bác quy chân mà thôi.
Nhưng là hắn biết rõ, dù hắn thật sự luyện đến cảnh giới phản bác quy chân thì hắn cũng không phải là đối thủ của những cừu nhân kia.
Những thần bảng tuyệt học Cửu Dương Thần Công, Cửu Âm Chân Kinh, Phúc Vũ Kiếm, Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp kia thật sự quá mạnh mẽ. Những người kia chỉ cần luyện mấy tháng cũng có thể đánh bại Ưng Trảo Vương hắn.
Tuy nhiên, hiện tại hắn cuối cùng cũng tìm được một môn võ công thần bảng – Bài Vân Chưởng.
Mặc kệ là vì lý do gì, hắn đều muốn đem chưởng pháp này luyện đến cảnh giới cao nhất.
Tuyệt không tiếp tục làm một cái Ưng Trảo Vương hết thời.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện