[Dịch] Behemoth Truyền Kỳ

Chương 24 : Thẩm vấn tù nhân

Người đăng: volang

Đương nhiên, nếu chỉ dựa vào Lão Tà, muốn giết sạch đám người này dù sao cũng khó khăn. Cũng may còn có lão pháp sư hỗ trợ, thấy đại sự đã định, lão pháp sư cũng không che dấu, thi triển ra từng đạo liên hoàn thiểm điện đánh chết toàn bộ đám đào tẩu tại đương trường. Pháp Thánh đã xuất thủ, đám gia hỏa tự nhiên không có đường sống, ngả xuống dưới từng luồng thiểm điện nổ vang. Trước sau bất quá hơn mười phút, cả quảng trường chỉ còn lại hai người, lão pháp sư cũng hạ xuống, đứng bên cạnh Lão Tà. Lão kinh ngạc nhìn Lão Tà yên lặng trùm y phục lên nữ nhân Lang Tộc đã chết, xem ra, Lão Tà tựa hồ đối với nàng cũng có chút liên mẫn. Lão pháp sư nhịn không được cảm thấy có chút kỳ quái, vì vậy liền hỏi:" Sao, ngươi đối Lang Tộc nữ tử này tựa như rất kính trọng!" " Ta đối tất cả những người dám khiêu chiến cường quyền đều rất kính trọng!" Lão Tà kính cẩn nói:" Nàng mặc dù nhỏ yếu, nhưng đối mặt đối thủ cường đại cũng không khuất phục, theo ta thấy, nàng tuy bại mà vinh!" " Đánh không lại không phải nên cầu xin tha thứ bảo mệnh sao? Ngốc nghếch đối kháng chẳng phải là muốn chết? Như vậy cũng đáng tôn kính? Thật sự là ý tưởng kỳ quái!" Lão pháp sư lắc đầu nói. " Ngươi nhìn không ra điểm này, cho nên đến hiện tại cũng không thể tiến bộ, lúc nào chờ ngươi minh bạch cái gì gọi là bất kể sinh tử, ngươi sẽ tấn cấp!" Lão Tà lạnh nhạt nói. " Mẹ, ngươi một tiểu thí hài còn dám chỉ dạy ta?" Lão pháp sư tức giận nói," Ngươi rất hung hăng biết không?" " Không nói với ngươi!" Lão Tà liếc lão, sau đó đột nhiên quay mặt nói:" Ngươi tự ra, hay ta phải giúp ngươi?" Trong lúc nói, bàn tay Naga của hắn tụ tập một đạo bạch quang, hiển nhiên đã sẵn sàng dùng thiểm điện pháp thuật, tùy thời có thể xuất thủ. " Đừng đánh!" Một thanh âm hoảng sợ từ đống đồ truyền đến, tiếp theo, một nam trung niên hèn hạ mặc ma pháp bào run rẩy đứng dậy từ đống dược liệu. Lão Tà coi thường nhất chính là loại ham sống sợ chết, hơn nữa bốn cánh tay của hắn không muốn bị người nói ra, tất cả người thấy đều phải diệt khẩu. Cho nên Lão Tà nhíu mày, muốn tự tay phóng điện. Không ngờ, Lão Tà lại không thể xuất thủ thiểm điện tiến. Nguyên là, tên kia mới đầu còn sợ hãi, nhưng vừa thấy lão pháp sư lại tựa như thấy thân nhân, vừa bò vừa chạy, đồng thời hô to:" Lão sư, lão sư Stephen, là con, con là Perth, học sinh trung thực nhất, giỏi nhất của ngài!" Hắn ta chạy tới với một sự nhanh nhẹn mà pháp sư căn bản khó có thể đạt tới, sau đó ôm lấy chân lão pháp sư khóc lóc ầm ĩ. Lão pháp sư nhất thời xấu hổ vô cùng, Lão Tà lại lộ vẻ buồn cười nhìn màn kịch này. " Perth?" Lão pháp sư sửng sốt, tiếp theo phát hiện người này quả nhiên từng là một học sinh của mình, vì vậy liền kinh ngạc hỏi:" Đáng chết, ngươi sao lại xuất hiện tại nơi này?" " Con con " Perth ấp úng tựa như không nguyện ý nói. Lão pháp sư sốt ruột, đá hắn văng sang một bên, cả giận nói:" Không muốn chết thì nói!" " Dạ dạ" Perth vừa thấy lão pháp sư tức giận, vội nói:" Sau khi con ly khai học viện bắt đầu đi du lịch khắp đại lục, vài năm trước, con quen một vị quý tộc tại Quang Minh đế quốc, trở thành pháp sư tư nhân của hắn. Sau đó, bởi vì hắn muốn tranh đoạt quyền kế thừa gia tộc, cần một lượng lớn tiền bạc, nên mang con đến Thú tộc, bắt, bắt nô lệ" Nói đến câu này, thanh âm của hắn đã nhỏ tới cực điểm, nhưng lão pháp sư vẫn nghe rõ ràng, nhất thời tức giận đến xanh mặt, lập tức vừa đá hắn vừa mắng:" Ta kêu ngươi bắt nô lệ sao, mẹ, nhà ngươi làm ta mất hết danh dự!" Bắt nô lệ là là một sự tình phi thường hạ tiện, mặc dù đám đại quý tộc đều âm thầm mua bán nô lệ, nhưng bọn họ tuyệt đối không dám bộc lộ, hơn nữa luôn nói mình mua sắm một cách bình thường. Tuyệt đối không quan hệ với đám bắt nô lệ, bởi vì thanh danh bọn họ thật sự là quá tệ. Theo người ta, người bắt nô lệ đều là đám liều mạng, hạ tiện, phải bị thiêu sống. Đạo lý này cũng như đám hậu thế đều thích đồ cổ, nhưng lại cực kỳ khinh bỉ đám đào mộ. Nếu có quý tộc bị phát hiện bắt nô lệ, như vậy thanh danh của hắn trong giới quý tộc tuyệt đối sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, mặc dù chưa đến mức bị hỏi tội, nhưng cũng bị người xa lánh. Cho nên, đám quý tộc liều mạng đi bắt nô lệ cũng luôn vụng trộm mò mẩm, chỉ sợ bị người khác biết. Mà quý tộc là pháp sư lại càng có lễ nghĩa và phong độ, đối với loại sự tình buồn nôn này càng cực kỳ tránh xa, nếu ai bị phát hiện tham dự bắt nô lệ, chẳng những là hắn, ngay cả lão sư của hắn và đồng học, mọi người cũng sẽ cười nhạo lão sư hắn không thể giáo dục hắn. Cho nên lão pháp sư đang nghe Perth tham gia buôn nô lệ, mới thống hận như thế. Perth tự biết đuối lý, dù bị lão pháp sư đánh rất nặng, nhưng cũng không dám phản kháng, chỉ không ngừng cầu xin tha thứ. Lão pháp sư dù sao tuổi không còn trẻ, sau khi đá một hồi mệt thở hổn hển, đành phải ngừng lại, sau đó lão đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội hỏi:" Đáng chết, bằng thực lực các ngươi, vậy mà có thể bắt được độc nhãn cự nhân, không phải là chủ ý của ngươi chứ?" " Chuyện này hình như là thế" Perth bất đắc dĩ khóc ròng. " Mẹ nó!" Lão pháp sư tức giận đá hắn một cước, sau đó nói:" Nói mau, các ngươi làm sao bắt được bọn họ?" "Đầu tiên chúng con mua một tờ lệnh mua bán với Thú tộc, ngụy trang thành thương đội, mang theo rất nhiều hàng hoá, đi tới một ngôi làng Thú tộc ở biên giới, chính là bộ lạc của độc nhãn cự nhân, trong làng còn có một bộ lạc Lang Tộc, là bộ tộc phụ thuộc độc nhãn cự nhân. Cả làng có chừng 300 người." Perth nói như đưa đám:" Bọn họ thấy chúng con có lệnh mua bán nên không hoài nghi, hơn nữa con..." Nói đến đây, Perth đột nhiên ngưng bặt. Lão pháp sư vội vàng thúc giục," Ngươi thế nào?" " Con nói ra xưng hiệu của ngài, bọn họ vừa nghe nói con là đệ tử của ngài, rất nhiệt tình mời chúng con đi vào!" Perth nói đến đây, đầu đã cúi đến sát mặt đất. " Mẹ nó~" Lão pháp sư vừa nghe, lại đánh tiếp, lần này lão không muốn dùng cước đá, tựa như dùng pháp thuật đánh chết tên vương bát đản dám hủy hoại thanh danh của lão. Lão Tà vừa thấy, vội vàng ngăn lại, sau đó cười nói:" Không vội, không vội, nghe xong rồi giết cũng không muộn!" " Ngươi đừng cản ta!" Lão pháp sư tức giận nói:" Học sinh của ta đi buôn nô lệ? Việc này nếu truyền ra, ta còn sống được sao! Đám biến thái Thú tộc, còn không đánh đến cửa à!" Lão Tà còn tưởng rằng hắn là lo lắng thanh danh, nào ngờ lại là do sợ cường giả Thú tộc, thầm khinh bỉ một hồi. Bất quá lúc này, Perth lại vội vàng la hét:" Lão sư ngài yên tâm đi, chuyện này bảo chứng không ai biết, tuyệt đối sẽ không truyền ra!" " Sao?" Lão pháp sư vừa nghe, quả nhiên dừng tay, vội hỏi:" Vì sao?" " Bởi vì, bởi vì..." Perth cuối cùng ngập ngừng ấp úng nói:" Bởi vì cả thôn không một ai chạy thoát, không phải bị chúng con bắt, cũng bị chúng con giết..." " Trảm tận sát tuyệt, các ngươi ghê thật?" Lão pháp sư kinh hãi, sau đó nói:" Nhưng các ngươi sao lại làm được? Bằng đám phế vật các ngươi, đừng nói 200 người, cho dù đến hai ngàn cũng đánh không lại người ta?" Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang