[Dịch] Truyền kỳ Tử thần
Chương 5 : Về quê
Người đăng: Diego
.
Chương 5 - Về quê
"Các vị hành khách tôn kính, hiện tại còn cách thời gian đáp xuống hành chính tinh cấp hai Kim Lan tinh mười phút, xin mời những vị nào muốn xuống Kim Lan tinh chuẩn bị xuống phi thuyền!"
"Các vị hành khách tôn kính ..."
Đã đến!
Vân Phong mở mắt, hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy.
Đế quốc Lam Nguyên có vô số hành chính tinh, theo mức độ phồn vinh khác nhau mà chia ra làm ba cấp. Hành chính tinh cấp một là phồn vinh nhất, loại hành chính tinh này tại đế quốc Lam Nguyên cũng vô cùng thưa thớt, từng cái đều có danh khí rất lớn. Nếu muốn thành lập một hành chính tinh có cấp bậc như vậy thì phải cần rất nhiều tài nguyên tinh bình thường quay xung quanh hành chính tinh đó để giữ gìn thì mới có thể.
Thường thì cứ cách mấy trăm năm ánh sáng mới có một hành chính tinh như vậy, mà trên từng hành chính tinh cấp một đều có tồn tại ít nhất là một gia tộc quý tộc từ cấp Công tước trở lên. Gia tộc Công tước, trong đế quốc cũng thuộc vào hàng nhất lưu.
Hành chính tinh cấp hai nếu so với hành chính tinh cấp một thì kém hơn rất nhiều, nhưng cũng thuộc loại phồn vinh hiếm có. Trên từng hành chính tinh cấp hai, thường thì gia tộc có tước vị cao nhất là Hầu tước, thuộc về giai cấp gia tộc nhị lưu của đế quốc.
Hành chính tinh cấp ba bình thường nhất, trên từng hành chính tinh cấp ba, tước vị gia tộc cao nhất thường là Bá tước, cũng là gia tộc tam lưu của đế quốc.
Đế quốc Lam Nguyên phân chia đẳng cấp sâm nghiêm, vô luận là tước vị quý tộc hay là hành chính tinh, chênh lệch về đẳng cấp của mỗi một cấp khác nhau như trên trời và dưới đất. Sự phồn của một hành chính tinh cấp một nếu so với hành chính tinh cấp hai thì hơn không chỉ gấp trăm lần! Cũng giống như thế, sự phồn vinh trên một hành chính tinh cấp hai nếu so với một hành chính tinh cấp ba thì cũng hơn cả trăm lần.
Thực lực của một gia tộc nhất lưu, một gia tộc nhị lưu dù có thúc ngựa cũng không đuổi kịp, họ chỉ cần lật tay một cái là gia tộc nhị lưu kia bị diệt ngay!
Kim Lan tinh là một hành chính tinh cấp hai tại một tinh vực phồn hoa nơi trung tâm Tây Bắc vực của đế quốc Lam Nguyên, cũng là nơi Vân Phong sống từ bé.
Ngồi năm ngày trong phi thuyền, hiện giờ cuối cùng cũng về đến nơi!
Đã năm năm rồi, hắn đã rời khỏi Kim Lan tinh năm năm rồi!
Xuyên qua cửa sổ phi thuyền phía bên cạnh, Vân Phong trông thấy một tinh cầu xanh thẳm đang cách hắn ngày càng gần.
- Đây chính là Kim Lan tinh trong tinh không à ...
Hắn nhẹ nhàng nói.
Từ nhỏ hắn đã sinh sống ở Kim Lan tinh, hơn nữa trong thời gian đó cũng chưa từng rời khỏi nơi này. Phải biết rằng, vé tàu di chuyển trong vũ trụ rất quý, không phải là thứ mà một người dân nghèo như hắn có thể mua nổi. Hơn nữa, khoang phổ thông bình thường căn bản là không có cửa sổ như vậy, chỉ có khoang thuyền xa hoa mới có. Lần đầu tiên hắn rời khỏi Kim Lan tinh chính là lần bị đưa đi ngục giam Carlos. Thân phận khi ấy của hắn là một tên trọng phạm, tự nhiên là không được đãi ngộ như vậy, để cho hắn thưởng thức Kim Lan tinh từ cự ly xa.
Hiện giờ, rốt cục hắn cũng có thể ở cự ly xa một chút để quan sát hành tinh mà mình đã sinh hoạt từ nhỏ rồi.
Qủa nhiên, đây là một tinh cầu rất đẹp ...
“Mình đã đi được năm năm rồi ... cha à ... người có khỏe không …”
Vân Phong bất giác mỉm cười. Trải qua năm năm sinh tử, tâm tính của hắn đã được tôi luyện trở nên lạnh như băng, vô cùng kiên định. Song lúc này, nó lại hơi có dấu hiệu bị hòa tan...
“Con đã không làm cho cha phải mất mặt. Con không chỉ còn sống đi ra từ trong ngục giam Carlos, mà còn vượt qua cả 'Lồng giam tử vong' lần thứ năm, nhận được vinh quang của người thừa kế 'Nhất đẳng Nam tước'!”
“Chỉ tiếc là ... Một chút quân công con tích góp được trong quân đội đều đã tiêu hao hết rồi, giờ cũng không còn lại bao nhiêu tiền …” - Vân Phong lập tức thở dài, khẽ lắc đầu.
Quân công trong quân đội là thứ rất có giá trị, đặc biệt là quân công trong quân đoàn tinh anh, một quân công cũng có thể đổi được rất nhiều tài phú.
Nhưng cũng chỉ một lát, ánh mắt Vân Phong lại trở nên lạnh giá.
“Bọn Lý gia kia, ta cũng không cần nữa!”
“Thứ ta cần, ta sẽ dùng cách của chính mình để lấy được!”
...
Áo đen, quần đen, tất cả quần áo của Vân Phong đều được may từ vải vóc đặc chế trong quân, có khí chất rất đặc biệt. Cộng thêm vẻ bề ngoài anh tuấn mà nghiêm nghị, khí chất đặc biệt của người trường kỳ ở trong quân đội, lúc này trông Vân Phong đúng là một thiếu niên có mị lực bất phàm!
Đây là hình tượng của hắn khi ở trong khoang thuyền đi ra!
Vừa ra khỏi cửa khoang, hắn đã lập tức làm cho hai nữ phục vụ ngây ngẩn cả người.
Hai nàng đúng là phục vụ viên được phân đến khoang thuyền xa hoa này chuyên để phục vụ Vân Phong. Nhưng từ năm ngày trước, sau khi người ta đi vào trong khoang thuyền này thì vẫn chưa từng đi ra, điều này làm cho sau khi các nàng bị điều tới đây vẫn chưa nhìn thấy chủ phòng lần nào.
Mấy ngày nay, các nàng vẫn luôn suy đoán, vị hành khách trong khoang thuyền xa hoa này rốt cục là người như thế nào, vậy mà có thể ở đó liên tục năm ngày liền mà không đi ra ngoài. Phải biết rằng, hành khách trong những khoang thuyền sang trọng đều là những người giàu có, chất lượng cuộc sống và nhu cầu của họ bình thường cũng rất cao. Người ở bên trong năm ngày liền đều không đi ra, đó cũng đồng nghĩa với việc trong năm ngày này, hắn đều chỉ ăn những đồ ăn năng lượng có sẵn trong khoang thuyền. Loại cuộc sống này, đối với một kẻ có tiền có thể ngồi được ở trong khoang thuyền sang trọng mà nói, là chuyện rất khó có thể tưởng tượng nổi.
Các nàng đoán rằng bên trong có thể là một ông già đã phấn đấu từ nhỏ đến giờ, quen ăn khổ, cho nên yêu cầu với bản thân cũng không cao. Hoặc đó là một cuồng nhân nghiên cứu khoa học, hình tượng là một đại thúc râu ria xồm xoàm, trong năm ngày này một mực ở bên trong tiến hành những nghiên cứu khoa học hạng nhất. Cũng có thể bên trong là một người khổ tu ...
Nhưng lúc Vân Phong thật sự đi ra, lại thoáng cái đã đập tan những suy đoán của các nàng!
Họ thật không ngờ, vị hành khách một mực ở trong khoang thuyền xa hoa không chịu đi ra này lại là một thiếu niên như thế!
Trẻ tuổi, đẹp trai, có khí chất của người đứng ở địa vị cao, có tiền, đây quả thực là hình tượng tiêu chuẩn của một bạch mã vương tử!
- Ngài ... Xin chào ... Thỉnh ... Xin hỏi, ngài có cần phục vụ gì ...
Một cô phục vụ lắp bắp, mà cô còn lại cũng mang vẻ mặt khẩn trương nhìn Vân Phong.
Một cơ hội như thế, vậy mà đã bị bỏ lỡ mất rồi! Một chút cảm giác ảo não sinh ra từ đáy lòng hai phục vụ, nếu sớm biết như thế này, dù lúc trước các nàng chịu mạo hiểm sẽ bị xử phạt cũng phải gõ cửa một lần để hỏi xem đối phương muốn phục vụ cái gì rồi, nếu như các nàng nắm bắt lấy thời gian năm ngày này lấy được thiện cảm của đối phương, như vậy ...
Những chuyện như thế này, đối với các nữ phục vụ phòng trên phi thuyền là rất bình thường, rất nhiều người đã làm trò này để đổi lấy tiền, lấy danh, phất lên rất nhanh. Chỉ tiếc là, cơ hội này đã trôi qua ngay trước mắt các nàng rồi ...
Ngay khi hai nữ phục vụ này đang ảo não, Vân Phong khẽ cười, gật gật đầu với hai nàng.
- Ta xuống phi thuyền ...
Hắn khẽ nói.
“Giọng nói cũng có sức hút như vậy! Dễ nghe quá!”
Hai nữ phục vụ nghe thấy Vân Phong nói, hai mắt lập tức sáng như sao, tâm lý hối hận trong lòng thoáng cái quẳng sang một bên!
Nhưng mà hắn lại không biết được trong lòng các nàng lúc này đang nghĩ đến cái gì, hắn chỉ biết rằng, lúc này mình phải về nhà rồi ...
Chỉ là không biết, nếu như hai nữ phục vụ này biết được nhà của hắn là ở tại khu dân nghèo, không biết là các nàng sẽ phản ứng như thế nào, còn có thể có suy nghĩ như vừa rồi nữa không? Các nàng lại càng không biết, hiện giờ mặc dù hắn có một thân phận quý tộc, nhưng cũng chẳng phải là thiếu gia quý tộc hay là người có tiền như các nàng tưởng tượng. Vé tàu về nhà của hắn chỉ là phúc lợi của quân đoàn 'Sát Lang' dành cho quân nhân xuất ngũ mà thôi. Binh sĩ thuộc quân đoàn tinh anh của đế quốc, từng người đều là tinh anh. Phúc lợi của những quân đoàn này từ trước đến nay đều rất hậu hĩnh.
---------------o0o--------------- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện