[Dịch] Truyền kỳ Tử thần

Chương 32 : Xin lỗi

Người đăng: kubomnek

.
Chương 32 - Xin lỗi Không biết đại nhân còn có vấn đề gì nữa không, nếu không có gì thì giờ chúng tôi xin rút lui. Mấy tài quyết vội vàng nói. - Không có gì, các người đi đi! Vân Phong mỉm cười, nói. - Đúng rồi! Ngay tại lúc mấy người này đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên hắn lại mở miệng. Mấy người kia vội vàng dừng lại giày phi hành vừa mới khởi động xong, tất cả đều mang một vẻ mặt cung kính nhìn về phía Vân Phong, hỏi: - Đại nhân còn có gì cần phân phó nữa không ạ? - Mang thi thể của người này đi đi! Hắn chỉ vào thi thể của Tề Lương ở một bên, nói. - Đây là lỗi của chúng tôi, thưa đại nhân! Tài quyết dẫn đầu tỏ vẻ áy náy, gã liền đi về phía thi thể của Tề Lương rồi phát ra tinh thần lực của mình, ý niệm khẽ động một cái, thi thể gã liền biến mất không còn trông thấy gì nữa. Đồng thời một cái nhẫn trên ngón tay hắn thoáng hiện lên một luồng hào quang yếu ớt. Bọn hắn thật sự mắc sai lầm sao? Còn không phải là bởi vì sau khi biết thân phận của Vân Phong sao, hắn còn chưa phân phó, bọn chúng làm sao mà dám đòi đi xử lý cái cỗ thi thể kia? Hiện giờ hắn nói vậy, bọn chúng tự nhiên là phải làm theo. Vân Phong thấy tình cảnh này thì đã hiểu, thi thể của Tề Lương đã bị tài quyết này thu vào không gian giới chỉ rồi. Vật phẩm không gian là sản phẩm khoa học kỹ thuật mà chỉ có những nền văn minh từ cấp bốn trở lên mới có thể chế ra được, giá trị rất xa xỉ. Vốn hắn cũng có một cái không gian giới chỉ, hơn nữa không gian bên trong của nó còn không nhỏ. Đó là một chiến lợi phẩm của hắn trong một chiến dịch trước đây, ngoài ra cũng còn có một vài vật phẩm không gian chủng loại khác nữa là trang bị chuẩn của quân đoàn 'Sát Lang', không gian cũng không nhỏ, có điều lúc hắn xuất ngũ thì những thứ ấy đều đã bị thu hồi rồi. Nhìn từng cái không gian giới chỉ màn đám tài quyết kia mang trên tay, hắn thầm thở dài. Trên thị trường, muốn mua được một cái không gian giới nhỏ nhất có không gian chỉ một mét khối thôi thì cũng có giá ngoài một triệu lam tinh tệ rồi. Mà không gian giới chỉ của mấy tài quyết này hiển nhiên không chỉ có thể tích là một mét khối thôi đâu. Không gian giới như thế này là trang bị tiêu chuẩn của đám tài quyết bọn họ. Đế quốc là gã giàu có nhất đấy, đãi ngộ như thế này thật đúng là không tồi. Không gian giới mà đám tài quyết này mang trên tay thôi cũng đủ để làm cho rất nhiều người phải hâm mộ rồi. Một triệu lam tinh tệ ... Người bình thường dù có cố gắng cả đời cũng không có đủ tiền để mua nổi một cái vật phẩm không gian, dù cho là Vân Phong bây giờ, nếu muốn kiếm được nhiều tiền như vậy thì cũng chẳng dễ dàng gì. Mà nhiều tiền như thế cũng chỉ đủ để mua một cái vật phẩm không gian cấp thấp nhất thôi. Vốn vẫn quen sử dụng vật phẩm không gian rồi, hiện giờ đột nhiên lại không có làm Vân Phong cảm thấy rất bất tiện. "Sau này kiếm tiền còn phải mua một cái không gian giới chỉ." Hắn thầm nghĩ, đây cũng hẳn không phải là một khoản nhỏ đâu ... Sau khi thu thi thể Tề Lương vào không gian giới, mấy tài quyết kia liền rời đi, mà Vân Phong cũng liền kéo tay tiểu nha đầu đi ra phía bên ngoài cửa điếm. Hắn không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này thêm nữa, giờ có nhiều chuyện cần phải có tiền mới làm được lắm, hắn đang rất cần một khoản tiền lớn trước mắt. - A, Vân ... Vân đại nhân xin hãy dừng bước! Chuyện ngày hôm qua vẫn còn ám ảnh trong đầu, tuy lần này Sở Thiếu Thiên tới là muốn tạo một mối quan hệ tốt với Vân Phong, nhưng gã vẫn không dám nói chuyện luôn cùng hắn mà vẫn một mực chờ cơ hội. Có điều nó vẫn mãi không tới, mà giờ thấy Vân Phong và Nam Nặc sắp phải đi rồi, rốt cục gã cũng cắn răng hô lên. Có điều gã lại không biết là nên xưng hô với hắn như thế nào, nên nếu sử dụng từ ngữ như thế này thì có lẽ sẽ tốt hơn so với mấy tay tài quyết vừa rồi. Sau khi hắn gọi thì liền chạy tới chỗ Vân Phong và tiểu nha đầu luôn, bốn tên thủ hạ thì lẽo đẽo chạy theo ở phía sau. Cảnh tượng này làm cho Lý Điềm Điềm đang đi theo phía sau hai người cảm thấy càng hoảng sợ. Vừa rồi Lý Điềm Điềm do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn quyết định đi cùng với Vân Phong và Nam Nặc. Không chỉ bởi vì lúc trước hắn đã nói là sẽ thuê nàng, ngày mai phải nhập học rồi, cho dù có được nhận việc thật thì chỉ sợ nàng cũng sẽ không làm được, mà là nàng cảm thấy nếu như mình lưu lại thì sẽ có cảm giác không được tự nhiên. Vừa rồi Lăng Vân nói thật lạnh lùng, không có chút khách khí nào ... làm nàng cảm thấy rất khó chịu. Cuối cùng nàng cũng hiểu, tại trong mắt của học trưởng Lăng Vân này, các nàng cũng chẳng là cái gì cả. Lòng trung thành giờ đã tan thành mây khói, nếu như có cố ở lại thì nàng thậm chí còn có cảm giác không an toàn, không có gì để mà dựa dẫm vào. Mà nếu đi theo Vân Phong, không hiểu sao nàng lại có được thứ cảm giác đó. Nàng lo lắng quan sát Sở Thiếu Thiên đã chạy tới trước mắt, không biết tên Huyết Thủ Huyết Lang bang này muốn làm cái gì đây? - Sao thế, có việc gì à? Vân Phong quay đầu lại, lạnh lùng nhìn gã, hỏi. Thiên Hà kia là người được Lý Kiếm Nam phái tới để quan sát hắn, nhất cử nhất động của Huyết Lang bang cũng có thể đại biểu cho ý tứ của Lý Kiếm Nam kia. - Không có ... Không có gì ... Bị hắn nhìn, Sở Thiếu Thiên lại càng hoảng sợ, miệng lắp bắp. Gã chỉ sợ thiếu niên Tử thần trước mắt này sẽ thấy mình ngứa mắt, rồi thuận tay vỗ xuống một cái thôi. Đây là Huyết Thủ của Huyết Lang bang? Những người xung quanh đều trừng to mắt, vẻ không thể tin nổi. Huyết Thủ của Huyết Lang bang là loại người hung ác như thế nào họ chưa từng thấy qua, nhưng cũng đã nghe nói tới rồi! Nhưng lúc này, vị Huyết Thủ đó tại trước mặt thiếu niên này thì cứ như là chuột thấy mèo, làm cho họ không khỏi hoài nghi không biết là mình có nhìn lầm không. Phía bên kia, Lăng Vân trông thấy cảnh này cuối cùng cũng đã hiểu, những gì mà Sở Thiếu Thiên vừa nói đều là thực sự, có lẽ là bởi vì người nhân viên trong tiệm của gã đã truyền ra ngoài cái tin tức gì đó để cho người của Huyết Lang bang đi đánh cướp Vân Phong này, kết quả là cả đám thiếu chút nữa thì bị giết ... Ngay cả Huyết Lang bang mà cũng phải kiêng kị như thế? Lăng Vân thầm cảm thấy ngưng trọng, Vân Phong này rốt cục là ai? Hắn biết, những bang phái này quan trọng nhất là mặt mũi, dù là người có thực lực cao cường, nếu như có xúc phạm đến thể diện của họ thì họ cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua. Vừa rồi Sở Thiếu Thiên kia coi như là một con em dòng chính của một gia tộc Hầu tước nên cũng chẳng thèm phải khách khí, nhưng giờ thì cũng cảm thấy e ngại hắn rồi ... Còn thái độ khách khí của các Tài quyết với Vân Phong lúc nãy nữa. Lăng Vân cảm giác được các Tài quyết đã thấy điều gì đó. Các Tài quyết sẽ không khách khí với các quí tộc bình thường, mà lúc nãy còn có chút sợ hãi. Khi các Tài quyết đọc xong tư liệu của Vân Phong thì cũng đổi thái độ. Đúng rồi, bí mật nằm ở tư liệu đó, rốt cục tư liệu ấy viết gì mà làm các Tài quyết sợ hãi? Trong lòng Lăng Vân không ngừng suy nghĩ, hắn biết hầu hết các đệ tử trẻ tuổi ở Kim Lan tinh, cho dù là các nhân vật quan trọng thì hắn cũng được gia tộc cho biết thông tin, vậy mà giờ lại lòi đâu ra một tên khủng bố như thế? -Không có gì à? Vân Phong khẽ nhíu mày rồi quay đầu đi. -Ấy khoan! Mặc kệ có chuyện gì Sở Thiếu Thiên vội gọi, Vân Phong lại quay lại nhìn Sở Thiếu Thiên. Ta....Thật ra là ta đến để xin lỗi. Mặt Sở Thiếu Thiên lúc xanh lúc đỏ, ấp a ấp úng nhìn Vân Phong nói. -Không cần! Bây giờ ta còn có việc cần làm. Vân Phong thoáng nhìn gã, nói. -Ồ, nếu ngài cần gì chúng ta có thể giúp, chúng ta biết rất nhiều về cái thị trường hỗn loạn này... Mắt Sở Thiếu Thiên sáng lên, vội nói. Nhìn Sở Thiếu Thiên một lát rồi Vân Phong gật gật đầu. Hắn vừa mới nhận Lý Điềm Điềm, chủ yếu là vì nàng làm việc trong tiệm phi xa Lăng Vân đã một thời gian nên chắc cũng biết ít nhiều về thị trường hỗn loạn, còn hắn thì không hiểu lắm. Mà nghe Sở Thiếu Thiên nói thế hắn cũng mừng, có một đại ca ở đây chỉ dẫn ít nhất cũng không phải sửa chữa linh kiện phi xa cấp 3 như hôm qua nữa, đỡ đi một ít phiền toái. Cái này thì đương nhiên Lý Điềm Điềm không làm được. Còn Sở Thiếu Thiên tự mò đến thì dùng hắn thôi! -Trong thị trường hỗn loạn có chỗ nào sửa hay cải tiến phi thuyền, chiến hạm cấp 4 không? Ngươi dẫn chúng ta đến. Vân Phong nói. -Ặc.... Đang mừng rỡ khi Vân Phong đồng ý, đang định dẫn đường cho hắn thì thì chân Sở Thiếu Thiên lại lảo đảo một cái, suýt ngã trên mặt đất khi nghe như thế. Siêu nhân đúng là siêu nhân, nói chuyện thật trâu bò. Sửa chữa, cải tiến phi thuyền, chiến hạm cấp 4? Từ sửa linh kiện phi xa cấp 3 nhảy lên sửa phi thuyền, chiến hạm cấp 4, khoảng cách cực lớn đó. Một ít người xung quanh nghe được mà hết hồn. Không lầm chứ? Sửa chữa cải tạo phi thuyền và chiến hạm à? Đã thế lại còn là cấp bốn nữa? Lý Điềm Điềm há to miệng, vốn nàng cho rằng Vân Phong có thể thành thục sửa chữa và cải tạo linh kiện của phi xa cấp ba thượng phẩm thôi đã rất lợi hại rồi, không ngờ hắn vừa mới mở miệng mà đã đòi đi sửa chữa cải tạo phi thuyền và chiến hạm cấp bốn. Không chỉ là có thể sửa chữa, mà còn có thể cải tiến! Đây là chênh lệch đến nhường nào? Đúng là một cái trên trời, một cái dưới đất! Tựa như một người sửa chữa xe đạp, ngày hôm nay đột nhiên nói một cách rất bình thản, rằng ngươi dẫn ta đi sửa chưa và cải tiến máy bay đi, ta muốn đi kiếm thêm chút tiền lời ... Mà Lăng Vân nghe thấy thế thì cũng phát khiếp, người lại lại lợi hại như thế à? ngay cả phi thuyền chiến hạm cấp bốn mà cũng có thể sửa chữa và cải tạo được? Thậm chí hắn còn nói rất nhẹ nhàng, bâng quơ, ngay cả chỉ định loại linh kiện cũng không cần! Điều này nói rõ cái gì? Đó chính là trình độ hiểu biết của hắn với phi thuyền và chiến hạm đã đạt tới mức cực kỳ thâm sâu! Người bình thường thì ngay cả muốn được tiếp xúc với phi thuyền và chiến hạm cũng không dễ dàng gì, chứ đừng nói là muốn hiểu rõ được nó. Mà đây lại còn là phi thuyền chiến hạm cấp bốn! Không chỉ phi thuyền, mà cả chiến hạm cũng cân! Phải là người có địa vị như thế nào thì mới có thể tiếp xúc được với chiến hạm cấp bốn, mà lại còn hiểu thấu được nó đến mức thậm chí còn có thể cải tiến? Lăng Vân cực kỳ mẫn cảm với mấy lời mà Vân Phong vừa nói này. Địa vị của một người là cao hay là thấp không chỉ xem tước vị, mà còn phải xem cả thực lực của thế lực sau lưng hắn nữa! Thực lực ở đây chính là chỉ vũ lực, thế lực. Thế giới này là một thế giới dùng thực lực để nói chuyện, tước vị của ngươi lại cao, không có thực lực thì lời nói sẽ chẳng có trọng lượng. Mà chiến hạm chính là một trong số những tiêu chí của thực lực. Có chiến hạm, ngươi sẽ có thực lực, sẽ có quyền nói chuyện! Vân Phong vừa nói việc mình hiểu rõ cả chiến hạm trình độ cấp bốn đã làm cho Lăng Vân phải kinh hãi. Một thiếu niên, vậy mà lại hiểu rõ được chiến hạm cấp bốn đến thế sao?! Rốt cục thì thiếu niên này có lai lịch như thế nào? Mà ngay cả hắn là con em dòng chính của gia tộc Hầu tước thì cũng mới chỉ có thể sửa chữa sơ sơ được một số cơ giáp cấp bốn mà thôi, cùng lắm là có thể cải tiến được một số chi tiết rất nhỏ. Mà đối phương thì lại ngay cả chiến hạm cấp bốn cũng có thể sửa chữa cải tiến được! Cũng không phải là Lăng Vân không muốn kinh ngạc mà là cái sự thật này nó cũng quá phũ phàng. - Thế nào, chẳng lẽ cái thị trường hỗn loạn này không có chỗ nào nhận sửa chữa cải tiến phi thuyền và chiến hạm cấp bốn hay sao? Thế thì cơ giáp cũng được, hoặc là loại có trình độ văn minh cấp ba cũng được, ở đây có không? Vân Phong nhíu mày, nói. - Có chỗ nhận sửa chữa cải tiến phi thuyền và chiến hạm cấp bốn, có điều những nơi ấy không cho người bình thường đi vào, đệ cũng không thể mang huynh đi qua, nếu như là bang chủ của đệ thì may ra có thể được ... Nhưng nơi sửa chữa cải tiến cơ giáp cấp bốn thì lại có, mà nơi sửa chữa cải tiến phi thuyền chiến hạm cấp ba cũng được, huynh xem có cần đệ phải liên lạc với bang chủ nhờ giúp đỡ không? Sở Thiếu Thiên chần chờ. - Không cần đâu, cứ mang ta đi hai nơi kia trước đi. Hắn lắc đầu, nói. Thiên Hà kia tuy rằng có quen biết giáo luyện Cavan thật, nhưng dù sao thì hắn cũng vẫn phụng mệnh Lý Kiếm Nam theo dõi mình đấy. Thế nên càng ít liên lạc với y thì càng tốt. - Được rồi, đệ sẽ dẫn mọi người đi! Sở Thiếu Thiên mừng rỡ, gật đầu. Rất nhanh gã đã dẫn theo bốn thủ hạ của mình và nhóm ba người Vân Phong đi ra khỏi phi xa điếm Lăng Vân. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang