[Dịch] Truyền kỳ Tử thần
Chương 23 : Hai vị truyền kỳ
Người đăng: Diego
.
Chương 23 - Hai truyền kỳ
- Truyền kỳ của ngục giam Carlos?
A!!!
Nghe Vân Phong đối thoại cùng bang chủ, sắc mặt đám Sở Phi cuồng biến.
Ngục giam Carlos là nơi nào, không ai trong bọn hắn là không biết!
Đó là nơi đế quốc Lam Nguyên dùng để giam giữ trọng phạm. Những người bị mang tới đó đều chẳng có ai là người bình thường! Đối với bọn họ mà nói, nếu như ngươi có thể bị đưa đến chỗ kia để giam giữ thôi thì cũng có thể kiểu ngạo rồi. Ngày thường họ cũng thường xuyên nói giỡn với nhau tố cáo tên này tên kia để đế quốc tống hắn tới ngục giam Carlos ... Mà người bị nói thì cũng chỉ cười phản kích lại, nếu lão tử có thể được đưa đến ngục giam Carlos thì sống cũng không uổng cuộc đời này!
Có thể vui đùa như vậy thì đều là những mãnh nhân như bọn họ, họ cảm thấy được người ta đùa như vậy chính là một sự vinh quang!
Những điều này cũng nói lên được địa vị của ngục giam Carlos trong lòng mỗi người!
Nếu Kim Lan tinh công khai chuyện có ai đi ra từ ngục giam Carlos đang ở trên hành chính tinh của mình, vậy người này hoàn toàn có thể trở thành minh tinh ở đây!
Thế nhưng hiện giờ bọn họ nghe được, bang chủ của mình và thiếu niên trước mắt này đều là người đi ra từ ngục giam Carlos hết!
Hơn nữa lại còn là nhân vật cấp truyền kỳ!
Họ không rõ ràng lắm rằng truyền kỳ là khái niệm gì, nhưng họ biết, truyền kỳ của ngục giam Carlos, hẳn là khi còn ở trong đó cũng đã là một nhân vật trong truyền thuyết!
Vậy họ phải lợi hại đến bực nào?
Bang chủ của mình lại là một nhân vật như thế!
Mà thiếu niên trước mắt này cũng vậy!
Mà nghe bang chủ nói, tựa như thiếu niên trước mắt này so với bang chủ thì còn lợi hại hơn!
Chuyện này quả thực làm bọn họ quá kinh hãi rồi!
Mà lúc này, rốt cuộc Sở Phi cũng biết, vì sao mà bang chủ của mình lại lợi hại như thế.
Truyền kỳ đi ra từ ngục giam Carlos có thể bình thường sao?
Nghĩ đến việc ban nãy còn muốn động thủ với một truyền kỳ đi ra từ ngục giam Carlos, Sở Phi đổ mồ hôi lạnh. Đó chẳng phải là muốn đi tìm chết sao?
"Không nghĩ tới thiếu niên trước mắt này có vẻ bình thản mà lại có bối cảnh kinh người như thế." - Sở Phi nhìn Vân Phong đang bị nhóm mình vây vào giữa mà không kiềm được kinh hãi.
Đây là một thiếu niên xuất thân từ tầng lớp dân nghèo sao? Thật là quá biến thái rồi!
- Ngươi cũng nói là trước kia, bởi sau khi ngươi trở thành truyền kỳ, vậy cái danh xưng kia của ta coi như chưa có rồi!
Nhìn Vân Phong, Thiên Hà cười nhạt một tiếng, nói.
Nghe y nói, vẻ mặt Vân Phong lại trở nên ngưng trọng. Hắn không nghĩ tới, khi mình về quê, tại cái nơi nhỏ bé này mà cũng có thể nhìn thấy truyền kỳ đi ra từ ngục giam Carlos, mà lại là người có danh tiếng như vậy.
- Ngươi muốn thế nào?
Hắn nhìn thẳng vào Thiên Hà, chậm rãi hỏi.
Bang chủ của Huyết Lang bang lại là truyền kỳ Thiên Hà của ngục giam Carlos, hắn cũng không thể không thận trọng. Nếu như thực lực vẫn còn như trước kia thì hắn cũng chẳng sợ gì đối phương, nhưng thực lực bây giờ chênh lệch cùng với ngày xưa nhiều lắm ...
Từng truyền kỳ đi ra từ ngục giam Carlos đều có thực lực không đơn giản, mà Thiên Hà này lại là nhân tài kiệt xuất trong đó. Lúc hắn còn ở ngục giam Carlos đã từng nghe qua thanh danh của đối phương, hơn nữa có có ấn tượng rất sâu, nếu không thì cũng không chỉ vừa mới nghe xong danh tự "Thiên Hà" mà hắn đã biết ngay thân phận của đối phương được.
- Đánh với ngươi một trận!
Thiên Hà cười cười.
- Ngươi yên tâm, vô luận là kết quả như thế nào thì Huyết Lang bang chúng ta cũng sẽ không tiếp tục tìm các ngươi gây phiền phức nữa. Mà nếu ngươi không ngại thì chúng ta cũng có thể trở thành bằng hữu. Nói gì thì nói, chúng ta cũng đều là người đi ra từ ngục giam Carlos cả!
Thấy Vân Phong biến sắc, Thiên Hà cười to nói.
- Tốt!
Nghe Thiên Hà nói vậy, tinh mang trong mắt Vân Phong chợt lóe lên, sâu một lúc lâu thì gật đầu, nói.
Đối phương muốn chiến, vậy thì chiến! Người có ý thức chiến đấu mạnh thường đều là người hiếu chiến. Cũng do hắn có ý thức chiến đấu rất mạnh, bằng không thì cũng đã không sống sót được ở ngục giam Carlos. Mà từ sau khi thực lực của hắn tụt xuống, hắn đã lâu không được đánh một trận thỏa thích cùng người ta rồi!
Không nghi ngờ gì, Thiên Hà trước mắt quả là một đối thủ không tệ, hắn cũng muốn biết một chút về thực lực của đối phương!
- Tốt! Sảng khoái!
Thiên Hà cười to.
Đoạn Vân Phong để tiểu nha đầu qua một bên, Thiên Hà cũng bảo Sở Phi và mười thành viên Huyết Lang bang khác lui về phía sau.
Thi thể của năm đại hán trên mặt đất cũng bị bọn hắn khiêng đi.
"Bốn phía rất im ắng, không hề còn một người nào khác." - Vân Phong nghĩ - "Hẳn khu vực này đã bị Huyết Lang bang khống chế rồi, sẽ không còn có ai lui tới nữa."
Như vậy vừa vặn, tại trước khi không có được thực lực nhất định, hắn cũng không muốn quá nhiều người biết tới.
Hai người nhìn chằm chằm vào đối phương, bước từng bước một tiến tới.
Mỗi một bước, khí thế trên người cả hai lại cường đại hơn một phần. Họ nhìn nhau, cảm giác khí cơ của đối phương.
Họ đang tìm kiếm sơ hở của nhau. Một khi có cơ hội thì sẽ không chút do dự phóng thẳng tới!
Đám người Sở Phi chỉ cảm thấy một luồng sát ý nồng đậm đột nhiên bộc phát từ trên người Vân Phong cùng Thiên Hà.
Cảm giác này, tựa như trước mắt đột nhiên xuất hiện một núi thây biển máu, khô lâu chất thành từng đống làm rung động tâm linh, để cho lòng người lạnh giá.
Không khí xung quanh giống như đột nhiên đông cứng lại, bầu trời cũng bắt đầu trở nên u ám.
Khí tức tử vong phát ra từ trên người Vân Phong làm người ta có một cảm giác yên tĩnh. Mà tại trong sư yên tĩnh đó, có một luồng khí tức câu hồn đoạt phách, thu gặt sinh mạng làm cho lòng người bất an, rất khó phòng ngự. Mà khí tức trên thân Thiên Hà thì có thiên hướng động, cho người ta cảm giác sát phạt, chiến đấu, dốc sức liều mạng. Bị luồng khí tức như thế bao phủ, ngay cả máu của mình cũng đều có cảm giác sôi trào, sức chiến đấu tăng lên nhiều.
Giờ khắc này, cả hai người đều không giữ lại chút nào mà hoàn toàn thả ra khí thế của mình.
Lĩnh vực tinh thần lực cùng thuộc tính của chúng - lực ý niệm!
- Vân Phong, ngươi không hổ là người ngay tại ngục giam Carlos cũng được người ta gọi là Tử thần! Chỉ bằng luồng khí tức tử vong này thôi thì ngươi cũng đã có thể không chiến mà thắng rồi. Thật sự là rất khó để tưởng tượng, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thôi mà ngươi đã luyện hóa được ý niệm tử vong cường đại đến như thế này!
Cảm nhận khí thế mà Vân Phong phát ra, vẻ mặt Thiên Hà ngưng trọng, chậm rãi nói.
- Lực ý niệm của ngươi cũng không kém, lúc trước không hổ là truyền kỳ trẻ tuổi nhất ngục giam Carlos gần trăm năm nay!
Vân Phong cười nhạt.
Luận năng lực luyện hóa ý niệm, đúng là rất ít người có thể so được với thiên phú chín cỗ Linh cấp bốn mà hắn từng có. Ý niệm tử vong của hắn, dù là ở toàn bộ quân đoàn 'Sát Lang' cũng chỉ có rất ít người có thể áp chế!
- Người có thể đi ra từ ngục giam Carlos, có mấy ai có lực ý niệm kém đâu. Có điều so với ngươi thì đúng là kém xa. Không nói nhảm nữa, bắt đầu đi!
Thiên Hà khẽ lắc đầu cười khổ, tiếp theo nghiêm mặt lại, chăm chú nói.
Đoạn hắn lập tức phóng như tên bắn về phía Vân Phong.
Thân thể Thiên Hà tựa như một ảo ảnh, ngay lập tức đã đến trước mặt Vân Phong. Công kích của hắn cũng giống như Sở Thiếu Thiên lúc trước, nắm đấm trực tiếp đánh thẳng tới trước mặt Vân Phong, chỉ là tốc độ này nhanh hơn Sở Thiếu Thiên không biết bao nhiêu lần. Cả người hắn, cả nắm đấm, giống như một thanh lợi kiếm đâm thẳng qua, sát khí trùng thiên.
- Phanh!
Vẫn cũng một động tác như lúc trước ngăn trở Sở Thiếu Thiên, tại lúc nắm đấm của Thiên Hà chuẩn bị đánh vào mặt Vân Phong thì lập tức bị hắn duỗi chưởng ra ngăn lại.
Nhưng lần này lại không giống với lần trước. Ban nãy Vân Phong bắt lấy nắm tay của Sở Thiếu Thiên rồi lập tức vặn gãy, tiếp đó bồi một quyền đánh cho trọng thương; nhưng lần này thì ngay khi tiếp xúc với nằm quyền của Thiên Hà, thân thể hắn lại bay ngược về phía sau.
Lực lượng của Thiên Hà này rất mạnh, tinh thần lực và nội kình đều là cấp 48, còn mạnh hơn cả thực lực của hắn trước khi bị hao tổn. Tuy chỉ là vừa mới giao thủ, nhưng hắn đã cảm giác được chuẩn xác lực lượng của y.
Sau khi tinh thần lực của Thiên Hà dung nhập vào với nội kình thì lực lượng càng thêm mạnh mẽ, tuyệt đối không phải là thứ mà Vân Phong bây giờ có thể ngạnh kháng được. Sau khi hắn bắt lấy nắm đấm của Thiên Hà thì liền cảm giác được một luồng sức mạnh rất ghê gớm ập tới, vậy nên chỉ có thể dùng cách này để giảm bớt lực tấn công của đối phương.
Lần đầu tiên giao thủ, kết quả là Vân Phong lui.
Đám Sở Phi thấy kinh hãi, nhưng đồng thời cũng khẽ thở phào. Chúng kinh hãi là bởi vì không ngờ Vân Phong lại có thể tương xứng với bang chủ của mình, nhưng cũng may, chúng thở phào vì xem tình hình này, hẳn là Vân Phong còn hơi kém bang chủ của chúng một chút. Có điều, một thiếu niên mà lại có thể đạt tới trình độ này làm cho bọn Sở Phi rất khiếp sợ!
Chúng đều không hẹn mà cùng cảm thấy thật may mắn. May mà bang chủ kịp chạy tới bảo bọn chúng dừng tay, nếu không thì chúng đúng là có khả năng đã mất mạng rồi.
Sở Phi quay đầu nhìn người cháu trai đang bị trọng thương của mình, khẽ cười khổ. Xem ra đúng là lúc trước Vân Phong kia không nói mạnh miệng mà đã hạ thủ lưu tình thật.
- Phanh! Phanh! Phanh! ...
Thân thể Vân Phong bay ngược về sau, nhưng Thiên Hà cũng không dừng tay mà theo sát ngay phía sau. Hai người lại lập tức giao quyền thêm lần nữa, những tiếng "phanh, phanh, phanh" do quyền cước chạm nhau liên tục vang lên. Chỉ đảo mắt, hai người đã đấu được hơn mười chiêu,
Trong tràng đấy, thân thể hai người giống như ảo ảnh, khắp nơi đều có thể nhìn thấy tàn ảnh của họ.
Đánh nhau đến trình độ như thế này, Vân Phong cũng thay đổi chiến thuật. Hắn không cứng đối cứng với Thiên Hà mà thi triển ra thân pháp giống như u minh, vô số thân ảnh vờn xung quanh Thiên Hà rồi thỉnh thoảng ra tay một kích, nếu không trúng thì lập tức thối lui.
Lúc này, một đám người Sở Phi mới phát hiện, có lẽ về mặt lực lượng thì Vân Phong không bằng bang chủ của bọn chúng, nhưng khi thật sự chiến đấu thì lại chân chính tương xứng cùng với y, không hề rơi xuống thế hạ phong một chút nào.
Lúc này bọn hắn đã minh bạch, vì sao lúc trước bang chủ của mình lại gọi Vân Phong là Tử thần!
Trong lúc chiến đấu, Vân Phong thực sự giống như là một vị thần chết, đặc biệt là bộ thân pháp kia cứ giống như tới từ địa ngục, lặng yên không một tiếng động nhưng lại đột nhiên xuất hiện. Chúng đều không thấy rõ chân thần của Vân Phong ở nơi đâu, tựa như là Vân Phong đang thuấn di vậy. Chúng có thể tưởng tượng ra, nếu như hắn dùng thân pháp này để đối phó với chúng, như vậy chúng tuyệt đối là chết cũng không biết là mình đã bị giết như thế nào, mà là trong yên tĩnh, cứ như vậy mà bị Tử thần thu hoạch mất sinh mạng!
- Hô ... Hô ...
Cái bóng của Vân Phong càng lúc càng nhanh, chỉ đảo mắt, khắp tràng đấu đều đã có tàn ảnh của hắn, dưới tác dụng của khí tức tử vong cường đại, từng tàn ảnh đều hiển hiện rất chân thật, làm cho Thiên Hà đang bị vây bên trong phải căng óc phán đoán!
- Phanh ... Phanh ....
Tần suất giao thủ giữa Vân Phong và Thiên Hà càng ngày càng chậm.
Bây giờ Thiên Hà đã không chủ động xuất kích nữa, nhưng mỗi một lần Vân Phong ra tay thì đều bị hắn ngăn trở.
Cả hai người, ai cũng đều không làm gì được ai!
- Được rồi! Đừng đánh nữa!
Đột nhiên Thiên Hà hét lớn một tiếng, thân thể đột nhiên lui về phía sau.
Ngay sau đó, chân thân của Vân Phong liền xuất hiện ngay tại nơi mà y vừa mới đứng.
- Ha ha ...
Nghe Thiên Hà nói vậy, Vân Phong cười cười rồi thu lại khí thế của mình, tàn ảnh bốn phía lập tức biến mất không còn thấy gì nữa.
Hắn dừng tay rất dứt khoát.
- Ha ha, thống khoái! Vài năm rồi, đây là lần đầu tiên ta được đánh đã tay như thế này!
Một bên vẫn quan sát Vân Phong, Thiên Hà cười to.
- Vân huynh đệ quả nhiên là danh bất hư truyền, được xưng là truyền kỳ trẻ tuổi mà có tiềm lực nhất ở ngục giam Carlos trong ngàn năm nay là hoàn toàn xứng đáng! Tuy cái danh hiệu nhỏ bé kia của ta đã bị ngươi đánh vỡ, nhưng cũng tâm phục khẩu phục!
Thiên Hà lắc đầu cười.
Ngươi cũng rất lợi hại, nếu như ban nãy ngươi mà ra tay toàn lực thì ta cũng có thể không phải là đối thủ.
Vân Phong cười nhạt một tiếng, nói.
Đúng là Thiên Hà rất lợi hại. Chỉ cần thực lực biểu hiện ra vừa nãy thôi thì đã tương đương với một truyền kỳ xếp vào hạng khá trong lần 'Lồng giam tử vong' của bọn hắn. Có điều, hắn cảm thấy vừa rồi có lẽ là Thiên Hà không ra tay hết sức. Nếu như y thực sự xuất thủ toàn lực, chỉ sợ hắn cũng không phải là đối thủ của y. Từ danh khí của đối phương mà phán đoán, Thiên Hà hẳn là có thực lực của một truyền kỳ đỉnh phong!
Ở ngục giam Carlos, đại khái cứ mỗi mười năm thì sẽ có một lần 'Lồng giam tử vong' lần thứ năm. Cứ mười năm, sẽ có sáu mươi vị truyền kỳ đi ra từ nơi đó!
Lần 'Lồng giam tử vong' của Thiên Hà, có lẽ hắn chính là người xếp đầu tiên!
Trong sáu mươi vị truyền kỳ, có thể đạt tới trình độ đỉnh phong thì chỉ có ba bốn người, lần nào lợi hại lắm thì cũng chỉ có chừng mười người.
Thực lực mà vừa rồi Thiên Hà biểu hiện ra thì cũng chỉ thuộc vào hàng truyền kỳ kha khá trong lần 'Lồng giam tử vong' của Vân Phong, nhưng mà danh khí của y thì lại thuộc về hàng ngũ truyền kỳ đỉnh phong rồi!
- Nếu như thực lực của ngươi mà không bị hao tổn, chắc ta đối mặt với ngươi thì chẳng tiếp được mấy chiêu!
Thiên Hà lắc đầu nói.
- Thực lực của ngươi bây giờ chỉ sợ còn không bằng một thành so với trước kia, ta lại dùng đến tám, chín thành thực lực, da mặt đã đủ dày rồi!
Thiên Hà tự giễu, cười nói.
- Chỉ là không nghĩ tới, tuy Linh của ngươi đã bị hao tổn nghiêm trọng rồi mà ý thức chiến đấu lại vẫn có thể mạnh đến như vậy. Ý thức chiến đấu có liên hệ rất lớn đến độ mạnh yếu của Linh. Thật không thể tưởng tượng nổi thực lực của ngươi lúc trước đã đến mức nào nữa ....
Thiên Hà thở dài.
Đám thành viên Huyết Lang bang bao gồm cả Sở Phi ở một bên nghe Thiên Hà nói chuyện cùng Vân Phong, lúc nghe được bang chủ của mình cũng không xuất toàn lực thì cũng cảm thấy phấn khởi. Nhưng không đợi cho chúng kịp vui mừng thì đã nghe bang chủ nói, thực lực của Vân Phong bây giờ đã bị hao tổn rất nhiều, còn không bằng một thành của ngày xưa!
Cả đám hoàn toàn bị chấn động đến kinh hãi. Thực lực mà vừa rồi Vân Phong triển lộ ra đã làm cho chúng giật nảy mình rồi, nhưng giờ lại nghe được, thực lực của hắn bây giờ chỉ còn không bằng một thành của ngày xưa, bảo làm sao mà chúng lại không sợ?
Lúc này, đột nhiên Sở Phi lại trông thấy y phục trên người Vân Phong ...
Vừa rồi Vân Phong đối chiến với Thiên Hà thì quần áo bên ngoài đã bị xé rách, để lộ ra bộ quần áo ở bên trong. Có lẽ là quần áo bên trong của hắn có chất lượng khá tốt, sau khi trải qua trận chiến vừa rồi mà vẫn không bị rách hay tổn hại gì.
Nhưng cái làm Sở Phi trừng to mắt, chính là ... chất liệu vải của bộ quần áo đó. Đó là thứ mà chỉ có quan quân trong quân đoàn 'Sát Lang', một trong ba quân đoàn tinh anh của tinh vực Tây Bắc mới có thể sử dụng!
---------------o0o--------------- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện