[Dịch] Truyền kỳ Tử thần
Chương 21 : Chặt tay hoặc là chết ngươi tự chọn đi!
Người đăng: Diego
.
Chương 21 - Chặt tay hoặc là chết, ngươi tự chọn đi!
- Nói xong chưa?
Vân Phong nhẹ nhàng nói.
- Cái gì cơ?
Mấy tên đại hán giật mình, vẻ không thể tin nổi.
Lão đại của chúng có tinh thần lực và nội kình đều đạt tới cấp 29. Tu vi như vậy hoàn toàn có thể quét ngang cả khu dân nghèo được rồi!
Vậy mà thiếu niên trước mắt này lại không sợ? Thậm chí là còn không thèm để ý?
- Tiểu tử, chỉ sợ là ngươi còn không biết tinh thần lực và thể thuật cấp 29 là như thế nào cơ!
Sắc mặt tên đại hán đầu lĩnh trầm xuống, lạnh giọng quát.
- Vù ...
Trong khi nói, một luồng khí thế khổng lồ đột nhiên phát ra từ trên người hắn.
- Tiểu tử, rượu mời không uống mà ngươi lại muốn uống rượu phạt!
Mấy đại hán khác cười hắc hắc, cũng bắt đầu tản ra khí tức của mình.
Cả năm người đều đã có tu vị tinh thần lực vượt qua cấp mười, đã có được khí thế của riêng mình.
- Vù ...
Nhưng không đợi bọn chúng hoàn toàn phát ra khí thế của mình, Vân Phong đã động.
- Phanh ... Phanh ... Phanh ... Phanh ... Phanh ...
Thân ảnh hắn lập tức hóa thành năm đạo, liên tục đánh ra năm quyền, gần như cùng một lúc đánh thẳng vào ngực năm người.
- Ặc ... a ...
Khí thế đang phát ra trên người năm gã đại hán như bị tắc lại, chúng trừng lớn con mắt nhìn Vân Phong, trong mắt ánh lên vẻ khiếp sợ cùng một chút hối hận.
Lúc này, chúng đã không còn có thể nói được câu gì nữa.
Sau khi bọn chúng bị dính quyền của Vân Phong, sinh mệnh lực trong cơ thể chúng bắt đầu hao mòn với tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã biến mất toàn bộ.
Quyền của Vân Phong trọng về nội kình, dù chúng không bị đánh cho bay ra ngoài, nhưng toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều đã nát bấy. Để làm được tới bước này, quyền thủ phải đạt tới được một trình độ cực cao mới có thể.
"Thiếu niên này không chỉ sửa chữa rất giỏi, mà bản thân cũng là một cao thủ võ công vô cùng lợi hại!"
Đây là ý niệm cuối cùng trong đầu chúng trước khi chết.
Chúng biết, thiếu niên này có kỹ thuật sửa chữa giỏi như vậy thì khả năng học hỏi nhất định là không thấp, thiên phú Linh có khả năng đã vượt qua cấp hai, cấp tối đa của dân nghèo mà đạt tới cấp ba, thậm chí còn phi lý hơn nữa là cấp bốn. Nhưng chúng không ngờ, tuy tuổi hắn còn nhỏ thế nhưng đã tu luyện võ công đạt tới trình độ như thế này!
Một thiếu niên xuất thân là dân nghèo, dù có thiên phú, nhưng không có tài nguyên để bồi dưỡng thì tốc độ tu luyện cũng không thể nhanh được.
Nhưng hiện giờ, thực lực của Vân Phong lại đã vượt ra khỏi dự liệu của chúng.
Năm người chúng cùng hợp lại một chỗ, nhưng liền một chiêu của hắn cũng không đỡ nổi.
Sai lầm lần này của chúng đã phải trả một cái giá quá lớn, đó là chết, tất cả đều chết!
Mà cùng với lúc giết chết năm người này, Vân Phong cảm giác được năm luồng năng lượng đang bay ra từ trên thi thể chúng, sau đó tiến vào giữa lòng bàn tay phải của hắn.
Hắn hơi cúi đầu xuống nhìn, chỉ thấy đồ án tiểu tháp huyết sức trong lòng bàn tay đang hiện lên, hơi tản ra quang mang màu máu.
Ngay sau đó, hắn liền cảm giác được Linh trong đầu mình đang tăng trưởng với tốc độ ghê gớm.
Qủa nhiên, quả nhiên là tiểu tháp huyết sắc này có thể hấp thu Linh của người đã chết đi rồi chuyển hóa thành của mình!
Trong lòng Vân Phong hơi kích động, đồng thời hắn cũng thả lỏng. Tuy lúc trước hắn cảm thấy tiểu tháp huyết sắc này truyền tin cho mình thật, nhưng vẫn có một loại cảm giác không chân thật. Bởi vì nội dung tin tức mà nó truyền sang cho hắn thật đúng là hơi kỳ quái, hơn nữa, loại phương thức truyền tin này hắn cũng chưa từng nghe nói qua bao giờ. Truyền chính là một loại cảm giác chứ không phải là văn tự, thậm chí lúc đó hắn còn tự hoài nghi xem có phải mình đã bị ảo giác rồi không.
Hiện giờ cảm nhận được mọi việc đang diễn ra, hắn mới thật sự xác định, hết thảy những điều này đều là thực sự!
Năm đại hán kia, người càm đầu sở hữu Linh cấp ba, còn bốn tên khác đều là cấp hai.
Tiểu tháp huyết sắc hấp thu và chuyển hóa Linh của năm người này, làm Linh của Vân Phong gia tăng đến hơn 1/10 chỉ trong một thời gian ngắn. Một chút Linh bắt đầu phân ra từ cỗ Linh trong đầu hắn kia, dần dần hướng tới việc hình thành một cỗ Linh thứ hai ...
Hắn dám khẳng định, chỉ cần mình tiếp tục giết người rồi hấp thu và chuyển hóa Linh, cỗ Linh thứ hai trong đầu hắn tuyệt đối sẽ phát triển đến mức giống như là cỗ thứ nhất vậy.
Hiện giờ, tuy cỗ Linh thứ hai trong đầu hắn có đẳng cấp là cấp ba thật, nhưng cũng rất yếu ớt, về lượng thì chỉ bằng chừng 15% một cỗ Linh bình thường ...
Hai mắt Vân Phong nhắm lại, cảm nhận thật kỹ những biến hóa trong đầu mình.
Những biến hóa phát sinhtrong đầu cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt, sau khi cảm nhận được hết những biến hóa này, đột nhiên hắn mở mắt ra, một luồng hào quang lăng lệ mà ác liệt theo đó quét ngang về bốn phía, đồng thời trong đó tuôn ra một luồng sát ý mãnh liệt.
Lúc này, bốn phía quanh hắn và Nam Nặc đã xuất hiện thêm mười thanh niên nữa.
Lúc trước hắn cũng cảm nhận được phía sau mình có hai nhóm người, hiện giờ nhóm người kia cũng đã xuất hiện rồi.
Mười thanh niên, mỗi tên đều mặc áo đen, trên người tản ra một luồng sát khí cũng không đến nỗi nào.
"Những thanh niên này ... đều đã từng giết người rồi."
Ngay lập tức, Vân Phong đã cảm giác được.
Lực lượng của mỗi tên này đều không thấp hơn cấp 20, cũng đều đã từng giết người rồi, hẳn thế lực này cũng không phải đơn giản ...
Hắn liền nghĩ tới, lúc trước ở thị trường hỗn loạn buôn bán được nhiều tiền như vậy nên hẳn là đã bị một số thế lực chú ý. Nhưng hắn lại không nghĩ rằng, nhanh như thế mà đã có một đám thanh niên có thực lực mạnh như thế này mò tới, đúng thật sự là bất ngờ.
Tuy một đám người có thực lực như thế này thì hắn vẫn chẳng coi vào đâu, nhưng tại khu dân nghèo thì đúng là một thế lực không nhỏ.
Có điều, bọn này tới cũng vừa vặn. Nhiều người như vậy, xem ra Linh của hắn có cơ hội để gia tăng nữa rồi!
Trong lòng hắn bắt đầu rục rịch, sát ý trong lòng bắt đầu trào dâng. Sau khi giết sạch mấy tên này, có lẽ Linh của hắn có thể chính thức biến thành hai cỗ rồi.
- Bạch ....Bạch ... Bạch ...
Lúc này, mười thanh niên kia tách nhau ra để lộ một con đường, một thanh niên chừng ba mươi mấy tuổi với vẻ mặt mỉm cười đang vỗ tay đi tới.
- Không hổ là người dám giết huynh đệ của Huyết Lang bang chúng ta, lợi hại!
Người thanh niên này mỉm cười, chậm rãi nói.
- Các ngươi là người của Huyết Lang bang?
Hắn nhìn người thanh niên này, lông mày hơi nhíu lại, hỏi.
- Đúng vậy, tại hạ là Sở Phi, một trong số những đường chủ của Huyết Lang bang!
Người thanh niên gật đầu, bình tĩnh nói.
- Lúc trước Tiểu Nặc nợ các người 3000 hồng tinh tệ, giờ trả lại các ngươi 9000. Các ngươi có thể đi được rồi đấy!
Hắn khẽ gật đầu, đoạn vung tay lên, chín viên hồng tinh tệ cực phẩm được ném về phía thanh niên kia.
- Vù!
Sở Phi thò tay ra đỡ, một phát bắt được luôn chín viên này.
- Cho vay 3000, thu lại 9000, vụ làm ăn này đúng là có lời. Có điều, mạng của một huynh đệ của chúng ta thì phải tính như thế nào đây?
Sở Phi cười khẽ, biểu lộ cũng dần trở nên lãnh đạm.
Mấy năm nay, Huyết Lang bang bọn chúng chưa từng gặp phải cản trở gì, địa bàn thế lực mở rộng cực nhanh. Ngày hôm nay chúng cũng đã trở thành một thế lực lớn ở thị trường hỗn loạn rồi, mà cái tên Sở Phi của hắn cũng đã làm cho không ít thế lực chỉ cần nghe thôi cũng phải biến sắc. Thế như hiện tại, Huyết Lang bang bọn chúng, Sở Phi hắn cũng không được người ta để vào mắt.
Sở Phi lanh lùng cười, đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp!
Đúng là tiểu tử này có thực lực khá thật, nhưng muốn chống lại cả bang bọn chúng, muốn chúng kiêng kị sao?
Vốn lúc hắn nghe thủ hạ kể về thực lực của tiểu tử này thì còn có ý nghĩ muốn thu nạp hắn về dưới trướng, như xem tình hình như thế này, thì hẳn còn phải dạy bảo hắn một phen mới được.
Nói cách khác, tiểu tử này đúng là một tên không biết trời cao đất rộng!
- Thế ngươi tính sao?
Nghe Sở Phi nói thế, Vân Phong lạnh lùng nhìn hắn, giọng thản nhiên.
Hắn quyết định sẽ tha cho đám Huyết Lang bang này, đó là vì chúng đã cho Tiểu Nặc vay 3000 hồng tinh tệ, số tiền đó đã giúp đỡ cha hắn rất nhiều. Hơn nữa, hắn cân nhắc thực lực của những người này, đặc biệt là Sở Phi kia thì cũng đều không thấp. Có vẻ như Huyết Lang bang thực sự không đơn giản như bề ngoài, hắn cũng không muốn gây ra phiền phức quá lớn.
Nhưng như thế cũng không có nghĩa là hắn sẽ vẫn nhẫn nhịn. Hắn hiểu, bọn chúng cho Tiểu Nặc vay tiền thì cũng chẳng có ý tốt gì, vì thế hắn cũng chẳng phải quá khách khí với chúng.
Hắn đã nhìn ra, tinh thần lực và nội kình của Sở Phi này đều là cấp 39. Một cao thủ như vậy hoàn toàn có tư cách để kiêu ngạo ở giới dân gian. Nhưng hắn chắc chắn rằng tên này không đỡ nổi một chiêu của mình.
Tuy tinh thần lực của hắn đã bị tụt xuống còn có cấp 39, nhưng nội kình thì vẫn còn nguyên vẹn là cấp 47. Tuy rằng lúc xuất động nội kình đã không còn tinh thần lực mạnh mẽ ngày xưa dung hợp nữa, làm cho thực lực của hắn giảm xuống rất nhiều, nhưng cũng không phải là thứ mà cao thủ trên cấp 40 bình thường có thể đối kháng nổi. Rồi kỹ xảo giết người được tôi luyện từ ngục giam Carlos và quân đoàn tinh anh của đế quốc nữa. Với những thứ ấy, cao thủ trên cấp 40 bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn ấy chứ đừng nói là Sở Phi này chỉ có tinh thần lực và nội kình đều chỉ đạt tới cấp 39!
Mà đây còn là trong điều kiện hắn không dùng khí tức tử vong kinh khủng của mình kia. Nếu như tính cả nó vào, chỉ cần cường giả đó dưới cấp 50 thì hắn cũng không cần để vào mắt!
- Đơn giản thôi. Để lại một cánh tay, chúng ta tha cho ngươi một con đường sống!
- Muốn chết hay chặt tay, tự ngươi chọn một đi!
Sở Phi thản nhiên nói, cố ý gằn giọng.
- Vân đại ca, đừng!
Nghe gã nói thế, sắc mặt tiểu nha đầu trở nên tái nhợt, hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy tay hắn.
Sát khí mãnh liệt của mười người kia đã làm nàng sợ hãi rồi.
- Muốn cánh tay của ta à? Chỉ sợ ngươi không có thực lực đó đâu!
Tay kia của hắn đã đè lên bàn tay của Nam Nặc, nhìn Sở Phi cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói.
- A?
Nghe hắn nói như thế, Sở Phi thầm cả kinh. Lời hắn của đối phương nói hơi khoa trương rồi!
Kinh nghiệm thường xuyên lăn lộn bên bờ sinh tử nói cho hắn biết, có gì đó không đúng ở đây.
Lúc này, đột nhiên hắn phát hiện ra một vấn đề, chính là cho tới giờ mà mình vẫn còn chưa nhìn ra đẳng cấp thực lực của đối phương!
Vân Phong vẫn luôn biểu hiện rất bình thường, vô cùng bình thường, tựa như là một thiếu niên từ nhỏ đến giờ chưa từng tu luyện một cái gì cả, nên hắn mới không để ý đến.
Hiện giờ xem ra, chính sự bình thường đến không thể bình thường hơn của thiếu niên này lại đã chứng minh rằng hắn không bình thường, không tầm thường một chút nào.
Thử nghĩ xem, một thiếu niên bình thường mà lại có khả năng phẩy tay một cái liền đánh chết tươi năm người có thực lực không kém à? Rõ ràng đó là điều không thể!
Hắn ... Hắn thật sự chỉ là một thiếu niên nghèo sao?
Sở Phi đối mặt với những ẩn số này thì chợt cảm thấy một áp lực vô hình. Lúc này, hắn đối mặt với Vân Phong mà cứ như là đang đối mặt với một cao thủ trên cấp bốn mươi vậy.
Nhìn Vân Phong trước mắt vẫn có vẻ rất bình thản, thần sắc Sở Phi không hề nhẹ nhõm chút nào, mà lại trở nên ngưng trọng.
- Vù .....
Đúng lúc này, gã cảm giác được, trên người Vân Phong đang tản ra một luồng lĩnh vực tinh thần.
Theo cảm nhận của gã thì đây là tinh thần lực cấp 39!
Thấy vậy, gã cũng thầm thở phào một hơi.
Khá tốt!
Nhưng đúng lúc này, trong mười người đang vây quanh Vân Phong kia, một thanh niên anh tuấn và cao lớn chợt cười lên giận dữ, đồng thời quát lớn:
- Tiểu tử nói mạnh miệng thật, ngươi nghĩ rằng Huyết Lang bang chúng ta nhỏ yếu lắm chắc? Để Sở Thiếu Thiên ta giáo huấn ngươi một trận!
Nói xong, người thanh niên tên Sở Thiếu Thiên này liền động thủ, bay thẳng về phía Vân Phong. đồng thời quyền đầu thì đã nhắm thẳng vào mặt hắn.
"Thôi chết!"
Sở Phi ở một bên biến sắc!
Mà ngay trong nháy mắt này, Vân Phong đã ra tay!
---------------o0o--------------- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện