[Dịch] Truyền kỳ Tử thần

Chương 14 : Thị trường hỗn loạn

Người đăng: Diego

.
Chương 14 - Thị trường hỗn loạn Hừng đông ngày hôm sau. Vân Phong đi cùng Nam Nặc đến nơi chuyên mua bán các loại linh kiện đã qua sử dụng. Chỗ giáp ranh với khu dân nghèo của họ có một bãi đất trống, phía bên kia bãi chính là nơi ở của giới bình dân, trong đó cũng có một số tiểu quý tộc hoặc là những quý tộc đã bị sa sút. Bên cạnh đó là một con phố buôn bán phồn hoa, nó là nơi làm việc của đa số người ở đây. Khách hàng đi vào trong đó phần lớn là quý tộc cùng một vài nhà khá giả. Bên cạnh khu đất trống nơi giao nhau của ba giai tầng này có một nơi rất nổi tiếng, đó là thị trường hỗn loạn. Nơi mà tất cả các giai tầng đều xuất hiện thường thường đều khá hỗn loạn. Nhưng nơi càng hỗn loạn thì lại càng dễ kiếm lời, ví dụ như bán sức lao động giá rẻ, ... Tùy từng đồ vật, giá cả khi bán cho những giai tầng khác nhau sẽ có giá khác nhau ... Còn có một vài thứ có lai lịch không rõ ràng cũng có người mang đến đây xử lý ... Những trường hợp như vậy có rất nhiều. Những thứ này tích lũy qua năm tháng đã tạo nên một thị trường khổng lồ như ngày hôm nay. Tại nơi này cái gì cũng bán, từ các loại đồ dùng sinh hoạt nhỏ nhặt cho đến quang não cơ giáp, hay thâm chí là một vài linh kiện của chiến hạm cũng có. Trong đó, thị trường linh kiện của các sản phẩm khoa học kỹ thuật đã qua sử dụng hoặc đã được cải tạo lại là hot nhất. Chỉ cần ngươi thật tinh mắt, có năng lực, ở nơi này sẽ có thể mua được đồ tốt nhất với cái giá rẻ mạt nhất. Cũng như thế, nếu ngươi không biết xem hàng, năng lực yếu kém, vậy thì cũng có khả năng sẽ bỏ ra một khoản tiền rất lớn mà chỉ mua được một thứ rác rưởi đã được người ta mông má lại. Hoặc là sẽ mua về hàng đống những linh kiện cao cấp nhưng khi lắp ráp lại thì chỉ tạo thành được một thứ vớ vẩn. Chênh lệch ở đây chính là con mắt nhìn hàng của ngươi, bởi thế nên đây là một nơi rất hấp dẫn người đến xem. Rất nhiều người đều có hi vọng sẽ kiếm được thứ đồ vật tốt gì đó ở đây, thậm chí một số quý tộc cũng tham gia vào việc buôn bán này, vì nó đem lại cảm giác kiếm hời cho bọn họ. Chỉ mất một số tiền nhỏ mà mua được thứ tốt, sau đó dùng năng lực của mình cải tạo nó thành tốt hơn nữa! Ở nơi này có rất nhiều cao thủ chuyên lắp ráp và sửa chữa các sản phẩm khoa học kỹ thuật. Tuy giai tầng của họ không cao, nhưng bằng năng lực của mình, ngay cả một số đệ tử của các gia tộc quý tộc cũng rất tôn kính họ. Bình thường Nam Nặc sẽ mua linh kiện phế phẩm tại đây, sau đó sửa chữa lại rồi bán cho cửa hàng đồ cũ Nhân Ngận Đa. Ở nơi này, họ chính là một trong những nhà cung cấp linh kiện đã qua sử dụng. Lúc này, tiểu nha đầu dẫn theo Vân Phong, hưng phấn len lỏi giữa đám người tiến đến cửa hàng kia. Khuôn mặt cô bé đỏ bừng, ngực ôm một vài linh kiện đã được sửa chữa tốt. Vừa chạy cô bé vừa ngoái đầu lại nhìn Vân Phong rồi cười rất vui vẻ, hai chiếc má lúm đồng tiền trông rất đáng yêu. Lần này, những thứ mà nàng mang đến đều là những linh kiện mà Vân Phong đã sửa chữa ngày hôm qua. Lần này có lẽ là lần bán được giá nhất từ trước đến giờ, và những linh kiện đó có lẽ có được chất lượng tốt nhất. Bán đi những linh kiện này, hẳn là có thể kiếm được một số tiền rất lớn. Có điều, đây cũng chưa phải là điều quan trọng nhất. Điều quan trọng nhất với nàng chính là, lần này có Vân đại ca đi cùng với nàng. Từ nay về sau, nàng sẽ không phải đi một mình nữa. Đây mới là nguyên nhân làm cô bé vui vẻ như thế này. Vân Phong ở phía sau vừa nhẹ nhàng đi theo Nam Nặc, vừa đánh giá tình hình bốn phía. Đây là nơi mà năm năm trước hắn cũng thường xuyên lui tới. Hiện đã trôi qua năm năm rồi, nhưng nơi này vẫn không khác nhiều lắm so với trước kia. Có điều, hiện giờ hắn đã không phải là Vân Phong của năm năm trước nữa. Đồ rất tốt trong mắt hắn năm năm trước, lúc này đây hắn nhìn lại thì cũng chỉ rất bình thường. Thậm chí là cảm thấy rất kém, cực kỳ kém! Vân Phong thở dài ngao ngán. Đồ của bình dân rốt cuộc vẫn không thể so sánh với đồ dùng trong quân đội, chứ chưa nói đến là đồ dành cho quân đoàn tinh anh. Nó kém hơn đâu chỉ có mấy bậc? Thực sự là một thì ở trên trời, còn cái kia tít tận dưới đất! Xem ra, con đường tương lai của hắn có khởi đầu cũng không dễ dàng ... Chợt hắn đình chỉ dòng suy nghĩ của mình lại, cũng ngừng không bước tiếp nữa, rồi nhìn về một quầy hàng trước mắt. Đến nơi rồi. -Vân đại ca, chính là chỗ này! Phía trước, Nam Nặc quay đầu lại nhìn về phía Vân Phong cao hứng nói, đoạn nàng liền chạy tới quầy hàng kia. - Ừ! Hắn cười, gật đầu đáp lại rồi đi theo. Đây là một cửa hàng kinh doanh lắp ráp và sửa chữa phi xa có mặt tiền khá lớn. Chỗ Nam Nặc chạy tới chính là quầy thu mua hàng. Hiện ở đó đang có hai cô gái mặc đồ công sở, trong đó có một người đang đứng nói chuyện cùng với khách. Một cô khác đang rảnh, nghe thấy tiếng Nam Nặc gọi liên quay đầu về bên này. - Tiểu Nặc? Cả tuần này muội đi đâu thế? Sao lâu như vậy mới lại đến? Cô bé kia trông thấy Nam Nặc thì nói với vẻ kinh hỉ. Cô bé này thoạt nhìn cũng chỉ chừng hai mươi tuổi, khá xinh đẹp, xem vẻ rất thân với Nam Nặc. - Vâng, Điềm Điềm tỷ, hôm nay muội muốn bán những linh kiện này! Tiểu nha đầu cao hứng, gật đầu nói, rồi lấy mấy cái linh kiện của phi xa đang ôm trong ngực ra bày trên quầy. - Ya .... Nhiều thế cơ à? Cả tuần vừa rồi Tiểu Nặc không tới chính là bởi vì tu sửa chúng sao? Ánh mắt của cô bé tên Điềm Điềm rời đến mấy cái linh kiện trên quầy rồi kinh ngạc nói. - Không phải ... Tiểu nha đầu đỏ mặt, nói gấp: - Cả tuần qua muội chỉ tập trung tu sửa một cái động cơ thôi, nhưng mãi vẫn không sửa được. Những thứ này đều được Vân đại ca tu sửa hết đấy! - Vân đại ca? Điềm Điềm sững sờ, lúc này cô mới chú ý đến Vân Phong đang đứng sau lưng tiểu nha đầu. - Vâng, Vân đại ca của muội đã trở về rồi! Nam Nặc gật đầu liên tục, rất vui vẻ nói. - Gì cơ? Điềm Điềm giật mình nhìn Vân Phong. Nàng cũng biết chuyện về Vân đại ca của Nam Nặc, bởi vì cô bé thường xuyên đến đây bán linh kiện đã được tu sửa lại cho các nàng, nên chỉ sau vài lần là đã thành quen. Cô bé đã từng nhờ các nàng nghe ngóng giúp tin tức của Vân đại ca của mình. Hơn nữa các nàng cũng biết, Vân đại ca của cô bé đã bị một tên đệ tử quý tộc hãm hại. Các nàng còn biết cả chuyện mấy năm nay cô bé vẫn luôn chăm nom cho người cha đang bị bệnh nặng của Vân đại ca kia. Kỹ thuật sửa chữa đồ của cô bé chính là được cha của hắn dạy cho. Các nàng rất thương cô bé này, tuổi còn nhỏ mà đã có nhiều gánh nặng trên mình như vậy, thật là đáng thương. Nhưng dù sao thì các nàng cũng chỉ là những thường dân, nên cũng chỉ hỏi ra được là Vân Phong kia đã bị một tên đệ tử quý tộc có lai lịch rất lớn bắt đi, còn sau đó thì không còn tin tức gì nữa. Vân đại ca của Nam Nặc chỉ là một người dân nghèo, sau khi bị một tên con dòng cháu giống như thế bắt được, vài năm nay vẫn không có tin tức gì ... Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé đang khẩn khoản nhờ các nàng nghe ngóng tin tức giùm, cùng với vẻ hưng phấn của tiểu nha đầu sau khi nghe được lời đồng ý của các nàng, trong nội tâm hai cô đều cảm thấy hơi chua xót. Các nàng hiểu, chỉ sợ là Vân đại ca của Nam Nặc đã ... chết rồi. Có điều, cả hai đều nhất trí không nói ra suy đoán này của mình cho cô bé. Hiện giờ Điềm Điềm lại nghe tiểu nha đầu nói Vân đại ca của mình đã trở về rồi, việc này sao nàng lại không ngạc nhiên? ---------------o0o--------------- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang