[Dịch] Trường Sinh Bất Tử

Chương 14 : Hung nhân

Người đăng: Cô Bé Bán Xôi

Sau khi sử dụng Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp lại bị Thiên Linh Nhi đả thương, Chung Sơn đả tọa gần hai canh giờ mới cảm thấy đỡ hơn, ngày hôm sau di chứng Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp mới hoàn toàn biến mất. Xử lý sơn miêu một lát, lại tìm được một nội đan ở trong cơ thể nó , tính cả một viên lần trước của Ngân Lang thì hiện tại đã có hai viên nội đan nhưng đến bây giờ Chung Sơn cũng không biết nội đan rốt cuộc có tác dụng gì, bởi vậy cứ cẩn thận thu lấy chờ sau này xử lý. Lấy ít thịt sơn miêu phơi làm thịt khô. Ăn cũng rất ngon, da thì chỉ có thể dung để may quần áo. Bây giờ chỉ còn mấy bộ y phục để thay đổi nên Chung Sơn không dám mặc nhiều đằng nào mỗi lần ở trong lò thì y phục cũng đều bị đốt hết bởi vậy dùng da thú ngồi may vài cái quần cộc, cũng may da chất lượng tốt nên sẽ không thiêu hủy ở trong lò. Cuộc sống cứ tiếp tục, , đồng thời tu luyện đao pháp, Đại Dương Thần Công, Hồng Loan Thiên Kinh, Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp. Nhưng sau hai tháng, Chung Sơn có cảm giác không ổn, hiện tại Đại Dương Thần Công tầng thứ nhất đang bắt đầu tiến lên tầng thứ hai nhưng cho dù làm thế nào cũng không thăng lên tầng thứ hai bởi vì Chung Sơn đã không còn e ngại lửa ở trong hầm nữa, mặc dù thêm rất nhiều củi, lửa lớn hơn nhiều nhưng luôn cảm thấy không đủ để đột phá. Lửa, Chung Sơn cần lửa nhiệt độ cao hơn nữa. Khai Dương Tông, Thiên Linh Nhi đang ở bên ngoài một sơn động cách Diễm Sơn Phong không xa chờ đợi. Thiên Linh Nhi nhìn đại thạch ở sơn động, trong tay cầm hồng lăng vài lần muốn đánh nát đại thạch ở cửa động, trên mặt lộ ra vẻ tức giận nhưng vẫn khẽ cắn môi nhịn xuống. - Ầm ầm ~~~ Sơn động rốt cuộc mở ra. - Tiểu Nam, ngươi mau ra đây. Thiên Linh Nhi lập tức hét vào bên trong. - Ặc , sư muội, không.. sư tỷ, sao tỷ lại tới đây? Bên trong bỗng nhiên truyền đến thanh âm bất ngờ của Nam Phách Thiên. Sau đó rất nhanh, Nam Phách Thiên từ bên trong đi ra vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Thiên Linh Nhi trước mặt. - Chờ ngươi hai tháng trời, ngươi làm cái gì lâu vậy? Đột phá sao? Thiên Linh Nhi nói. - Ừa, Tiên Thiên tầng thứ tám, ta đã đến Tiên Thiên tầng thứ tám sẽ đuổi kịp muội nhanh thôi. Ha ha ha, đến lúc đó mụi sẽ lại là sư muội thôi . Nam Phách Thiên cười nói. _ Hừ, muốn đuổi kịp ta? Ngươi nằm mơ đi, ta sẽ lập đạt Tiên Thiên tầng thứ chín. Trong toàn bộ Tam đại đệ tử Khai Dương Tông thì ngộ tính lẫn căn cốt của ta đều xếp thứ nhất ha ha . Thiên Linh Nhi lập tức tự tin nói. Nhìn bộ dáng tự tin của Thiên Linh Nhi Nam Phách Thiên chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ. - Này, rốt cuộc hôm nay sư tỷ đến chỗ ta có chuyện gì? Nam Phách Thiên hỏi. - Chuyện gì? Đương nhiên là muốn nhờ ngươi giúp đỡ? Thiên Linh Nhi bỗng nhiên đổi ngữ khí nhẹ giọng nói. - Giúp đỡ? Ngươi nhờ ta giúp đỡ? Mắt Nam Phách Thiên trừng thật to dường như không thể tin được. - Đương nhiên rồi, ngươi giúp hay không giúp? Thiên Linh Nhi lập tức thay đổi ngữ khí, trừng mắt nói. - Giúp, đương nhiên giúp chứ, ngươi là đại tiểu thư Khai Dương Tông ai dám không giúp đây. Nam Phách Thiên trên mặt cười khổ nói. ------------------------------------------------------------------- Chung Sơn nhíu mày từ trong hầm đi ra, trong mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ “Không được. Thật sự không được. Chỉ dựa vào hầm này thì thì cắn chắn không được, nếu không bịt kín thì nhiệt độ bên trong không thể tăng lên nhưng nếu bịt kín dưỡng khí lại vào không được, không có dưỡng khí thì lửa bên trong cháy bằng niềm tin ah? .” Chung Sơn mang theo vẻ mặt phiền não nhẹ nhàng đẩy cửa hầm chậm rãi đi ra. -Chung Sơn. Chung Sơn vừa ra khỏi lò thì nghe thấy một tiếng quát từ phía tiểu viện mình. Chung Sơn nhìn lại, thì ra là Nam Phách Thiên một thân hắc trang đang cầm một thanh đại quan đao đứng trong một vòng tròn đường kính khoảng một mét cách đó không xa mở to hai mắt nhìn về phía Chung Sơn. - Cửu sư huynh? Chung Sơn nhíu mày nói. - Dùng toàn lực tấn công, ta chỉ dùng hai thành công lực. Bức ta ra khỏi vòng này thì xem như ngươi thắng. Bỗng nhiên Nam Phách Thiên tự tin nói. Nghe Nam Phách Thiên nói, Chung Sơn nhướng mày, không biết Nam Phách Thiên có ý gì, nhưng xem ra không phải là ác ý, hơn nữa Chung Sơn cũng muốn xem thủ gần đây tu luyện như thế nào bởi vậy lập tức quát một tiếng: -Được. Nói xong, Chung Sơn cầm lấy đại đao đặt ở bên lò nhẹ nhàng vung về hướng Nam Phách Thiên. Khi đến gần Nam Phách Thiên Chung Sơn nhảy lên. Giương đại đao trong tay lên. Lực Phách Thiên Sơn! Chém Một đao tới Nam Phách Thiên . Nam Phách Thiên ngưng hai mắt lại, giơ đại quan đao trong tay lên đầu đỡ đại đao của Chung Sơn. - Choang Sau khi va chạm một đao thân hình Chung Sơn lui lại về sau mà Nam Phách Thiên đứng tại chỗ, Chung Sơn vẫn không dừng lại, đại đao trong tay lại được chém ngang qua. Trảm Tẫn Sát Tuyệt! - Tốt ~~~~~~~~~ Nam Phách Thiên hét lớn một tiếng giơ đại quan đao trong tay đón đại đao Chung Sơn . - Choang… Chung Sơn bị đánh bay ra ngoài, vừa trụ thân hình ở giữa không trung lại nhìn về phía Nam Phách Thiên, Nam Phách Thiên quả thực rất mạnh. Hai thành công lực? Mới chỉ là hai thành công lực thôi sao? Nhìn chân Nam Phách Thiên còn ở bên trong vòng tròn, Chung Sơn bỗng nhiên nảy ý muốn phân cao thấp. Ổn định thân hình, tiếp tục chém tới hướng Nam Phách Thiên . Ở ngoài vòng tròn, đao Chung Sơn càng đánh càng nhanh hơn, tàn nhẫn hơn liên tiếp chém tới Nam Phách Thiên. Nam Phách Thiên ở bên trong cũng đem đại quan đao múa kín không chừa kẽ hở nào ngăn cản Chung Sơn. Chung Sơn vung đao càng lúc càng mạnh, Nam Phách Thiên cũng nhíu chặt lông mày hơn. Thiên Linh Nhi đứng ở một góc cách đó không xa nhíu mày , cắn môi, xiết chặt nắm tay nhỏ cố gắng để mình bình tĩnh. - Choang ~~~~~~~~~~~~~~~ Một canh giờ sau, Chung Sơn vã mồ hôi toàn thân, Nam Phách Thiên quá mạnh mẽ, hai thành công lực cũng khiến cho mình bó tay sao? Nhìn Nam Phách Thiên trước mặt, Chung Sơn càng quyết tâm, hôm nay Nam Phách Thiên chỉ dung hai thành công lực mà cũng không thể bức hắn ra khỏi vòng tròn, sau này làm sao nghênh chiến Liệt Thiên thái tử ? Trong lòng đã định, hai mắt Chung Sơn kiên định, thân hình lại lần nữa nhằm phía Nam Phách Thiên mà tiến. Nam Phách Thiên kinh ngạc nhìn về phía Chung Sơn, từ uy lực Chung Sơn phát ra Nam Phách Thiên có thể khẳng định Chung Sơn đang ở Tiên Thiên tầng thứ nhất, nhưng mà nhờ vào khí thế lực nên đạo mà Chung Sơn phát ra trước giờ chưa từng có, thoạt nhìn so với lực lượng vốn có còn mạnh mẽ hơn, cũng may thực lực còn kém xa mình. Nhìn Chung Sơn, trong lòng Nam Phách Thiên chỉ có một từ đến hình dung “hung nhân”, chính là “hung nhân”, hiện nay Chung Sơn là một tuyệt đại hung nhân trong đám đồng cấp,. Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp! Lực Phách Thiên Sơn! Cơ bắp trên người Chung Sơn căng lên, Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp đột nhiên xuất ra, chém mạnh về phía Nam Phách Thiên một chiêu Lực Phách Thiên Sơn. - Choang ~~~~~~~~~ Người Nam Phách Thiên hơi lảo đảo, sao lại thế này? Sao thực lực Chung Sơn bỗng nhiên tăng vọt? - Oanh ~~~~~~~~~ Chung Sơn được thế liền không bỏ qua, Vẻ hung hãn lại hiện ra lần nữa, điên cuồng chém tới Nam Phách Thiên. - A ~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Một nén nhang sau, một đao Lực Phách Thiên Sơn cuối cùng của Chung Sơn rốt cuộc bức được Nam Phách Thiên ra vòng tròn một bước. - Hô ~~~~~ hô ~~~~~ hô ~~~~ hô ~~~~ Nam Phách Thiên ra khỏi vòng tròn còn Chung Sơn thở dồn dập, hiển nhiên đã chiến đấu xong. Tay run run cầm đại đao, Nam Phách Thiên quá mạnh mẽ, nhưng mà rốt cuộc vẫn bức được hắn ra khỏi vòng trờn. Nam Phách Thiên ra khỏi vòng tròn cũng kinh ngạc khó hiểu, mình dùng hai thành công lực, đây là Tiên Thiên tầng thứ nhất sao? Thật là cường hãn ? - Đa tạ Cửu sư huynh. Chung Sơn lập tức nói. Chung Sơn cảm giác trải qua trận chiến này mình thu hoạch được rất nhiều. Mà lúc này Nam Phách Thiên hình như đặc biệt bồi luyện cho mình. Bởi vậy, muốn cảm tạ Nam Phách Thiên một chút. - Không có gì, Chung Sơn, ngươi thật là cường hãn nha . Nam Phách Thiên chỉ nói một câu này. Nhưng chỉ một câu này đã nói rõ mọi chuyện trong lòng Nam Phách Thiên. Ở cách đó không xa, Thiên Linh Nhi nhìn thấy Chung Sơn rốt cuộc bức Nam Phách Thiên ra vòng tròn cũng kinh ngạc một hồi, ý muốn ban đầu là để cho Nam Phách Thiên cố ý giả thua ra khỏi vòng tròn nhưng mà xem ra bây giờ Chung Sơn lại hoàn toàn bằng vào thực lực bức hắn ra. Không phải phụ thân nói căn cốt Chung Sơn quá kém, tu luyện không được sao? -Ha ha, sư huynh cũng lợi hại. Chung Sơn cười nói. Không cần gọi ta là sư huynh, dù sao ở Khai Dương Tông bài danh sư huynh đệ không ngừng thay đổi, ngươi hãy kêu ta là Nam Phách Thiên là được rồi hoặc là Phách Thiên cũng được." Nam Phách Thiên cười sang sảng nói. - Được, không biết rốt cuộc hôm nay đến chỗ ta là vì chuyện gì? Chung Sơn trịnh trọng hỏi. Hiển nhiên Nam Phách Thiên không thể nói rằng là do rảnh quá nên kiếm Chung Sơn để bồi luyện, đừng nói là Chung Sơn cho dù là với trí tuệ của trẻ con mới sinh cũng có thể nhận ra chuyện không đơn giản như vậy. - Lý do là ta bị ép đến đây. Nam Phách Thiên bỗng nhiên lắc đầu cười nói. -Bị ép? Chung Sơn kỳ quái nói. - Đúng vậy, ta đến giải thích thay cho một người. Nam Phách Thiên nói. - Giải thích? Chung Sơn kỳ quái nói. - Trước đây không phải Thiên kim của chưởng môn, Thiên Linh Nhi thời gian trước bóp nát một tượng gỗ nhỏ của ngươi sao? Bây giờ cảm thấy trong lòng áy náy đến thì lại xấu hổ nên bắt ta tới giải thích thay nàng. Nam Phách Thiên nói. Nam Phách Thiên nói xong, Thiên Linh Nhi cách đó không xa lại xiết chặt nắm tay lần nữa chăm chú nhìn Chung Sơn ở đằng xa. - Thiên Linh Nhi? Ha ha, ta vốn không trách nàng mà ngược lại ta còn mắc nợ nàng. Chung Sơn lắc đầu nói. Dù sao lúc trước cũng là mình lừa nàng trước. - Phải không, nếu vậy thật tốt quá, vừa lúc Thiên Linh Nhi đã tới, ngươi nói với nàng đi. Nam Phách Thiên nói. Nghe Nam Phách Thiên nói, Chung nhìn bốn phía, trong lòng bừng tỉnh, Thiên Linh Nhi khẳng định ở gần đây. Quả nhiên, Thiên Linh Nhi lại lần nữa cưỡi hồng lăng từ trên trời hạ xuống. - Chung Sơn, hôm đó ta phá hư tượng gỗ của ngươi, thật sự xin lỗi. Thiên Linh Nhi xin lỗi nói. Nhìn biểu tình Thiên Linh Nhi đáng tuổi cháu gái mình đáng thương phối hợp bộ dáng nhỏ nhỏ xinh xinh trước mặt , Chung Sơn cho dù có muốn giận, cũng không giận nổi huống hồ hắn vốn không có trách nàng. - Không có gì, ngày đó cũng là ta không đúng, các ngươi ngồi xuống đi, ta đi lấy chút đồ xem như tạ tội ngày trước. Chung Sơn nói. Nói xong, Chung Sơn liền tiến vào bên trong tiểu viện của mình. Rất nhanh sau đó Chung Sơn lấy ra một vật đưa ra trước mặt Thiên Linh Nhi. - Này, cho cô, xem như bồi thường việc lừa và xúc phạm cô lúc trước. Chung Sơn nói. Vật trong tay Chung Sơn, cũng là một tượng gỗ nhỏ, mà hình tượng gỗ lại là Thiên Linh Nhi. Thiên Linh Nhi vừa thấy là thích liền. Lập tức nhận lấy. - Đây là do ngươi điêu khắc sao? Nam Phách Thiên hỏi. - Không, lúc luyện tập đao pháp nhàm chán nên dùng chuôi đại đao này làm ra. Chung Sơn nói. Nhìn tượng gỗ nhỏ tinh tế kia rồi lại nhìn đại đao trong tay Chung Sơn, Nam Phách Thiên nhìn nhìn, cuối cùng chỉ có thể nói một câu: - Ngươi ghê gớm, ngươi thực sự là một hung nhân. Thiên Linh Nhi lại vui mừng không ngừng vuốt ve tượng nhỏ của mình. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang