[Dịch] Tinh Tế Chi Vong Linh Đế Quốc

Chương 2 : Chương Ba Sức Mạnh Tinh Thần

Người đăng: Bạch Anh

.
Giống như bước vào một trạng thái kỳ lạ, hắn thậm chí có thể cảm nhận được từng biến hóa trên cơ thể mình. Ánh mắt của hắn từ từ thâm thúy, nhìn chăm chăm keo đựng mứt. Bỗng nhiên, dường như có một luồng sáng lóe lên. Keo mứt bị một bàn tay vô hình thao túng, bay tới bên cạnh hắn. “Hú…” Miệng hắn không ngừng phát ra tiếng tru vì hưng phấn cực độ, Phương Minh Nguy nhún nhảy, hai tay đấm túi bụi, mặt mày đỏ bừng. “Cấp sáu, năng lượng tinh thần nhất định hơn sáu cấp.” Phương Minh Nguy lấy lại bình tĩnh cầm keo mứt, thế nhưng không còn lòng dạ ăn uống nào nữa. Mới vừa rồi hắn đã chứng minh được một việc, sức mạnh tinh thần của bản thân đã vượt hơn tiêu chuẩn cấp sáu của liên bang nhân loại. Sức mạnh tinh thần cùng thể thuật của nhân loại chia thành mười hai cấp. Ở thế hệ gần như chỉ cần là con người thì có thể tu luyện đến tinh thần lực cùng thể thuật cấp năm. Thế nhưng đẳng cấp càng cao thì độ khó của việc tu luyện càng lớn hơn. Căn cứ theo thống kê của đại liên minh thì cả nhân loại có 90% tu vi bị dừng lại ở cấp năm. Cấp năm là một cửa hiểm, cứ tăng lên cấp năm thì đồng nghĩa với việc gặp trạm kiểm xoát, người qua được thì có thể cố gắng huấn luyện mà tiếp tục tăng cấp. Thế nhưng người không qua được hay không muốn qua thì tu vi sẽ dừng lại ở giai đoạn này, không có tiến triển thêm gì cả. Bất luận năng lực thể thuật hay sức mạnh tinh thần, khi đạt tới cấp sáu thì sẽ có dấu hiệu nhận biết rõ ràng. Đó chính là cách không dời vật. Có thể làm được chuyện này thì chứng tỏ sức mạnh tinh thần hoặc năng lực thể thuật của hắn có một thứ đạt tới cấp sáu. Trước hôm nay, thể thuật cừng sức mạnh tinh thần của Phương Minh Nguy chỉ có tiêu chuẩn cấp hai. Với độ tuổi này của hắn mà có thể tu luyện cả tinh thần lực cùng thể thuật tới cấp hai đã xuất sắc lắm rồi. Thế nhưng lúc này hắn có thể sử dụng sức mạnh tinh thần chuyển dời đồ vật thì chứng tỏ sức mạnh tinh thần của hắn đã vượt qua cấp năm đạt tới cấp sáu. Thành tựu như thế có hơi khiến người khác cảm thấy khó tin. Thiếu niên cao thủ đột phá cực hạn cấp năm ở tuổi hai mươi chưa phải chưa từng có, nhưng mỗi người đều có thiên phú dị bẫm, được đại liên minh xem là thiên chi kiêu tử. Bọn họ ở trong liên minh đều thuộc tầng lớp có đặc quyền, có được tương lai sáng lạn mà ai nấy đều hâm mộ. Trước đó Phương Minh Nguy tuyệt đối không dám có ý tưởng như vậy. Nhưng bây giờ thì… một khi nghĩ tới việc mình có thể trở thành một thành viên trong nhóm thiên chi kiêu tử này thì Phương Minh Nguy không khỏi trở nên kích động. Sáu cấp là khái niệm gì. Mặc dù số người cấp sáu cùng lớn hơn cấp sáu nhiều không đếm hết. Nhưng đừng quên rằng vẫn còn rất nhiều người cả đời đều không thể đột phá tu vi cấp năm. Một khi nhảy qua cực hạn này thì chứng minh bản thân có được rất nhiều ưu thế. Ít nhất sau khi hắn tới năm mươi tuổi rồi tốt nghiệp thì chắc ăn tìm được một việc làm tốt. Chắp tay lại, hắn quyết định chờ lát nữa tới học viện, chuyện cần làm đầu tiên chính là tìm tới máy kiểm tra, thử coi đến tột cùng bản thân có thực sự đạt tới tiêu chuẩn này hay không. Mặc dù nói cảm giác sẽ không lừa gạt bản thân, nhưng ở niên đại số hóa này thì sự xác nhận của máy móc là một chuyện không thể thiếu được. “Tích tích…” Điện thoại đeo trên tay reo lên. Phương Minh Nguy cúi đầu nhìn - là một người bạn trong học viện, lấy tay mở ra, hỏi: “Có chuyện gì?” “Báo cáo của ngươi sao rồi?” “Báo cáo gì?” “Trời, ngươi quên rồi à, bài báo cáo quan sát mà bác sĩ Tạp Tu đưa trên khóa đấy! Chiều nay phải nộp rồi, đừng nói với ta ngươi quên khuấy đi đấy.” “Á, ta quên thật rồi.” Phương Minh Nguy nhớ lại, nói: “Cám ơn nhắc nhở, ta cúp máy đây, gặp lại sau.” Cúp điện thoại, vội vàng trở về phòng riêng của mình, mở máy truyền cảm ra. Bước vào thời đại vũ trụ, mỗi người đều có thiết bị truyền cảm cho riêng mình. Thứ này giống như dụng cụ kết nối Internet lưu hành nhất ở thế kỉ hai mươi mốt – máy tính. Có thể thực hiện các thao tác thông qua không gian mô phỏng. Đương nhiên cũng có thể sử dụng thiết bị này truy cập vào thiên võng. Thế nhưng Phương Minh Nguy không định truy cập vào thiên võng tại lúc này, hắn không còn nhiều thời gian. Tốc độ của máy truyền cảm rất nhanh, chỉ trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện trong không gian tư nhân của mình. Nội thất trong không gian này do tự tay hắn thiết kế, có một bộ ghế sô pha êm ái cùng một số vật dụng cơ bản khác. Tất nhiên, thứ quý giá nhất chính là màn hình huỳnh quang siêu lớn, hắn tốn mất năm ngàn điểm hư nghĩ tệ mới mua được nó. Dù trong không gian mô phỏng nhưng vẫn có thể thể hiện chi tiết nét mặt của từng người. Cho nên, Phương Minh Nguy chau mày lại, buồn rầu nói: “Nên miêu tả gì đây?” Ở trong không gian mô phỏng không cần tự tay viết chữ mà máy truyền cảm sẽ căn cứ theo mệnh lệnh của sóng não để rút ngắn quá trình viết chữ lại. Chỉ cần nghĩ được một câu thì sẽ xuất hiện trên màn hình huỳnh quang phía trước. Tùy ý suy nghĩ mấy câu, Phương Minh Nguy xóa hết tất cả, chẳng lẽ kêu hắn thành thật miêu tả lại chuyện hôm qua sao? Nếu hắn làm như vậy thì e rằng vài hôm nữa trên bàn phẩu thuật sẽ thấy mặt hắn. Hắn chưa giác ngộ và chuẩn bị tư tưởng làm chuột bạch. Bất đắc dĩ phải rời khỏi không gian hư nghĩ, nhìn máy truyền cảm trong tay, xem ra lần này nhất định bị bác sĩ Tạp Tu mắng một trận. Nhưng hắn lại không thấy uể oải trong lòng, so với một bài báo cáo nhỏ xíu thì việc đột phá cực hạn tinh thần cấp năm khiến hắn thấy hưng phấn nhiều hơn. Nhớ lại chuyện phát sinh ngày hôm qua, Phương Minh Nguy biết mình không phải đang nằm mơ hay đang ảo tưởng. Xoa xoa rái tai trái của mình, chổ này có một cái hột khó thấy, chính thứ này đã khiến mình thay đổi. Tử linh pháp sư, có người như thế sao? Dường như trong lịch sử của nhân loại cho tới lúc này thì chưa từng có ghi chép nào. Đương nhiên không tính tiểu thuyết huyền ảo. Thế nhưng vô luận người này có tồn tại nay không nhưng đoạn pháp quyết luyện công thần kỳ kia là bảo bối hàng thật giá thật. Đúng rồi, còn chú ngữ dùng để làm gì? Phương Minh Nguy cẩn thận nhớ lại miêu tả về tử linh pháp sư trong tiểu thuyết huyền ảo. Ừ, thao túng thi thể. Lục lọi trong phòng một chập, ngay cả nửa miếng thi thể cũng chẳng có. Ọc, vỗ nhẹ đầu, hôm nay bị nhiều chuyện kích thích quá nên hơi mê sảng. Đây là phòng của mình nha, nếu như thực sự tìm được xác chết thì có chuyện vui lớn để coi rồi. E rằng mình không bị cảnh sát bắt bỏ tù thì cũng bị cha mẹ đập chết… Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang