[Dịch] Thuận Minh

Chương 74 : Ta tiến ngươi lui

Người đăng: door

.
26 tháng 6,hôm nay vừa vặn là ngày diêm đội của trấn PHùng Mãnh và Linh Sơn vệ sở xuất phát tới Xương Ấp lân cận để thay quân, mỗi lần 2 đội diêm đinh giao nhận luôn phải đi lại nửa ngày mới có thể xong. Lúc này, ở bên cửa hàng rèn lại đổi thêm hai kiểu súng mới, nhưng Lý Mạnh vẫn không hài lòng nên phải làm lại tiếp. Nếu như ở thôn trang không có chuyện gì, chắc chắn Lý Mạnh sẽ tới thành Giao Châu tranh thủ thời gian nửa ngày cũng coi như là nghỉ ngơi một chút, bố trí diêm đinh tới gọi Trữ Kiền Quý. Khi Trữ Kiền Quý vào phòng thì Lý Mạnh cũng vừa vặn rót ra hai chén trà, Trữ sư gia gượng cười một tiếng, hắn tự cho là giỏi về phụng mệnh, nói thẳng ra là biết cách nịnh nọt lấy lòng. Nhưng trước vị đại nhân này thường có cảm giác rất vô lực, tuần kiểm muối chính Lý Mạnh này hoàn toàn không hiểu lễ tắc lễ tiết trên dưới gì cả, làm việc không khác mấy thôn phụ mít đặc. Nhưng nếu nói đúng cũng không phải, quân pháp của diêm đinh trên dưới rất nghiêm ngặt quy củ, pháp luật cực kỳ hoàn bị , điều này trái ngược hẳn với vẻ không hiểu lễ tiết phép tắc. Có điều là nếu Lý Mạnh biểu hiện như vậy, vậy thì hắn cũng chỉ có thể phối hợp theo thôi. Lý Mạnh rót trà xong vẫy vẫy tay ra hiệu, Trữ Kiền Quý vội vàng tươi cười mở lời: -Sao dám để đại nhân rót trà, đáng chết. Nhưng cũng chính câu nói khách sáo như vậy, có vẻ đã quen với điệu bộ Lý Mạnh, trà lá là loại xoàng nhất. Lý Mạnh uống trà chỉ cần vị đắng nâng cao tinh thần, không hề cầu kỳ, dù sao Trữ Kiền Quý cũng có chút tiền, thật sự hắn không quen với loại trà lá này, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng uống một hớp. -Mấy ngày nay trong thành Giao Châu rất tiện thiện với Chu cử nhân, ta cũng buồn bực a, cử nhân cũng không phải là quan lại gì, cần gì phải bỏ chi phí lớn như vậy? Vừa nói xong những lời này, Trữ Kiền Quý suýt nữa phun ngụm trà trong miệng ra, cố ép mình nuốt xuống, thầm nghĩ Lý đại nhân ngươi muốn giả ngốc cũng không thể giả bộ kiểu đó được. Nhưng thấy vẻ mặt nghi hoặc của Lý Mạnh, vẫn giải thích: -Lão gia, tiểu quan lạicửu phẩm bát phẩm cử nhân có thể trực tiếp làm, nếu có lối đi tiền tài hay quan hệ thì trực tiếp có thể làm tri châu, tri huyện cũng được, Chu cử nhân đó cũng coi như là người giàu có trong vùng này, tương lai rất có tiền đồ, tất nhiên mọi người phải tới kết giao rồi. Lý Mạnh ho khan vài tiếng, những ngày này nghe người ta nói chuyện phiếm không ít, nhưng kiến thức về thời này hắn vẫn còn rất nông cạn, khắp nơi làm trò cười. Chu cử nhân này cũng chính là Chu tú tài, thời gian trước hắn lúc ở Thiểu Hải lâu uống rượu nghe thấy Chu tú tài là một thư sinh trầm lặng rất có kiến thức. Hai bên đều ở cùng một chỗ, cho dù sau này thế nào thì quan hệ vẫn phải tốt một chút, Lý Mạnh đã ra chủ ý, cất lời: -Lão Trữ, ngươi bố trí người tới tặng lễ thăm hỏi một chút, nhưng chắc là người có học công danh đó chưa hẳn đã coi trọng kẻ buôn muối lậu như ta a. Nghe Lý Mạnh tự diễu, Trữ kiền Quý cũng cùng cười khan vài tiếng, thấy hết việc đang định đứng dậy cáo từ thì lại nghe Lý Mạnh ở phía sau lưng lưỡng lự nói: -Bên nha môn tri châu có chuyện gì không? -Bẩm đại nhân, La Tây mua chuộc được 2 người hầu gái và một đầu bếp của phủ tri châu. Nghe nói mấy ngày trước lão tri châu đã nổi giận ở nhà, tri châu phu nhân chỉ ở đó khóc lóc, sau đó sân của Nhan tiểu thư bị khóa rồi, mấy nha hoàn ngày đêm trông coi, nghe nói có nha hoàn suýt nữa bị đánh chết, may mà có tiểu thư bảo vệ nên mới thoát a. Thấy sắc mặt Lý Mạnh trắng xanh bất ổn, Trữ Kiền Quý thầm nghĩ mình nói việc riêng của đối phương như vậy, đại nhân quả nhiên là không vui, vội vàng đổi đề tài nói: -Tri châu mỗi ngày viết chữ đọc sách tự tiêu khiển, nghe đám nha dịch nói đồng tri và châu úy thường tới tìm tri châu muốn xui khiến tri châu xuất đầu chèn ép đại nhân, nhưng đều bị Nhan tri châu bác bỏ. Lúc này thần sắc của Lý Mạnh rất lãnh đạm, Châu thành nhỏ bé, tin tức như vậy đâu có gì bảo mật được, chỉ cần có dụng tâm thì nơi nào cũng biết, chẳng có bí mật gì hết. Nhưng tin tức Lý Mạnh thật sự quan tâm lại là tin tức riêng tư phía trước, hắn tặng đồ sứ như vậy, trong tri phủ chỉ có Nhan tiểu thư thích đồ sứ. Tặng 3 lần liên tục làm vợ chồng tri châu không nghi ngờ mới là lạ, tuy nói tập tục của hậu Minh không gàn dở cứng nhắc như tiền Minh, nhưng phép tắc vẫn phải có. Nhan tri châu này không tới liều mạng với Lý Mạnh, đây đúng là người có học hiểu chuyện giấu tài, nhưng Lý Mạnh cũng hiểu, đối phương xuất thân quan văn chính quy, chắc chắn là coi thường kẻ võ phu hắn. Trữ Kiền Quý đã lui ra ngoài, còn lại Lý Mạnh ở đó ngây người, nghĩ tới những kinh nghiệm mình nghe được thời hiện đại. Xem ra các chiêu thức giành thiện cảm, yêu đương kéo gần khoảng cách đều không thể áp dụng được với thời này, mình nên làm thế nào đây? Lý Mạnh có chút chán nản đập bàn. -KHông nghĩ ra nữa, ra ngoài luyện binh, phải sống thật tốt,cần phải củng cố những thứ nền tảng này. Có điều tới lúc làm xong rồi, vẫn còn thời gian sống an lành sao? Nhiều người như vậy, nhân số bên dưới Lý Mạnh mở rộng lên tới hơn 2 ngàn người, tài nguyên ở diêm trường Linh Sơn hoàn toàn có thể dùng người mới thu nhận tới để trấn thủ, những diêm đinh cũ đều đã được phái ra ngoài rồi. Dưới sự phối hợp của các diêm thương trong vùng, đường buôn muối tư của hai phủ Lai Châu và Thanh Châu đều bị các diêm đinh trông nom, ngoài phần muối ở Linh Sơn ra thì muối ở các nơi khác đều không thể vào được. Nếu nói tuần kiểm diêm chính trước như Mưu Diêm Vương, cũng làm ra thẻ tra tập, hơn nữa còn vô cùng hung ác, tiền nhận được lại không nhiều hơn được 1 phần 10 của Lý Mạnh. Nguyên nhân chính là hắn chỉ lo làm giàu cho riêng mình, thủ hạ cũng hận, thương buôn lớn cũng không để ý tới hắn, diêm thương tầm trung thì đề phòng hắn, loại nhỏ thì hận hắn thấu xương. Kết quả là gây thù khắp nơi, tất nhiên là vạn sự không thành, mọi người đều hiếu kính hắn vài lượng bạc, rồi cũng chẳng buồn để ý tới, làm đường đường một tuần kiểm lại phải dựa vào buôn bán muối lậu để kiếm tiền. Những con buôn muối lậu lớn nhỏ cũng không tiện đi đâu, bọn họ hoặc tới lấy muối ở ruộng muối vùng Sơn Đông, sau đó về bản xứ bán hàng, có lúc thấy nơi đi qua giá muối cao liền bán luôn cho vùng đó. Giữa các nhà buôn luôn luôn không ngừng tranh đấu, mưu hại lẫn nhau, còn phải đề phòng tập kích của bọn thổ phỉ ti tuần kiểm, thu nhập không ổn định, lợi nhuận cũng không cao, nguy hiểm cũng lớn, dều bị dày vò tới phờ phạc cả người. Nhưng bây giờ Lý Mạnh lại làm theo khuôn cách mới, theo phân chia thôn trấn của huyện phủ, các nơi phàm là diêm thương có liên quan tới muối tư, địa chủ ngang ngược đều lựa chọn tiến hành hợp tác lớn nhất. Lý Mạnh cho bọn họ biết về trật tự của vùng, cung cấp nguồn cung cho bọn họ, đảm bảo bọn họ không bị quan phủ tập kích. Việc những cường hào này phải làm chính là buôn bán số muối đó, tiêu thụ ra ngoài là được rồi, sau khi thu nhập và lợi nhuận ổn định lại thì lại thấy nhiều hơn nhiều so với trước kia. Mà người được lợi nhất tất nhiên là những người đi theo Lý Mạnh từ đầu tới giờ. Lý Mạnh đã tạo ra mạng lưới tiêu thụ muối tư nghiêm mật ở phủ Lai Châu và Thanh Châu, trong mạng lưới này mỗi người tham gia đều có lợi ích của mình trong đó, những người nhận được lợi ích này đều tự giác bảo vệ và giữ gìn mạng lưới này. Đương nhiên, chọn hợp tác với những cường hào thân sĩ lớn nhất đó tất nhiên là phải động chạm tới lợi ích của người khác. Nếu đã tìm tới người lớn nhất rồi thì hai bên phải hợp lực dìm toàn bộ những người còn lại xuống. Rất nhiều nhân vật vốn tiếng tăm lẫy lừng ở trong vùng đều phải mai danh ẩn tích như vậy, ví dụ như Khâu Đại Hải ở châu Bình Độ, lúc đầu vì ham rẻ mà đi mua muối ở trấn Ngư Nhi và Hải Thương, lúc Lý Mạnh ở Thiểu Hải lâu mời cũng không tới. Hắn vốn là thương buôn muốn lớn nhất ở Bình Độ, kết quả nửa năm sau hắn cũng không mua được muối của Lai Châu, mà có mua được muối thì cũng không thể vận chuyển tới Bình Độ được, thụ hạ tiêu tán, bây giờ cũng chẳng biết tung tích ở đâu. Hắn và những người làm muối khác đều là giáo tài phản diện, Lý Mạnh thực lực bành trướng đã bắt đầu hơi hướng tới giáp ranh phía nam của phủ Duyên Châu và Đăng Châu, còn có phía nam phủ Tế Nam nữa. Nhưng những nơi này lại đều là địa bàn truyền thống của thương buôn Lưỡng Hoài, khoảng cách giữa Hải Châu và Cống Du vốn rất gần, giao thông đường thủy và đường bộ cũng thuận tiện, hai thương buôn luôn chiếm cứ vùng này. Kết quả là thế lực của Lý Mạnh lúc thâm nhập vào thì thương nhân Lưỡng Hoài nổi giận lôi đình, cái gọi “Lưỡng Hoài diêm, thiên hạ hàm” là nói về nhà buôn Lưỡng Hoài tiêu thụ toàn thiên hạ, thương nhân giàu nhất thiên hạ, thế lực kinh người. Vốn là muối phân theo tỉnh,muối nơi nào tiêu thụ nơi đó, nhưng diêm trường vùng Sơn Đông lại bị diêm thương Lưỡng Hoài chèn ép đến không thở nổi. Tất nhiên đám diêm thương Lưỡng Hoài cũng không cần phải mất nhiều sức lắm, do giao thông thủy bộ thuận tiện, muối của vùng Sơn Đông chuyển đến được 100 cân thì bên Lưỡng Hoài làm một hơn 1000 cân, mà vẫn bán theo giá như vậy. Duyên Châu, Đông Xương và Tế nam là 3 phủ giàu có và đông đúc nhất Sơn Đông, muôn muối nhiều vô số, lợi nhuận cũng cao nhất, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua được. Diêm thương Lưỡng Hoài cũng có tay chân diêm đinh của mình, nhưng những người này cũng chỉ là tay chân mà thôi, không có được huấn luyện gì cả. Dựa vào bọn họ mà đấu với những diêm đinh có tổ chức, có huấn luyện của Lý Mạnh đúng là chuyện đùa, bị đánh cho nước chảy hoa rơi, hơn nữa đây là cảnh nội Sơn Đông nên cũng không thể điều lực lượng của quan phủ, nhất thời không có kế nào khả thi. Bị Lý Mạnh chiếm giữ thị trường 1 ngày đó chính là mất tiền 1 ngày a, thương nhân Lưỡng Hoài tất nhiên không thể chịu thiệt thòi này, nhưng bây giờ ra tay có vẻ không đánh lại được, chỉ có thể dùng những thủ đoạn khác. Tể Trữ là nơi vận chuyển then chốt của Sơn Đông, nha môn của ti diêm vận tỉnh Sơn Đông cũng được đặt ở Tể Trữ, các thương muối cũng tụ tập bên đó, sau khi uy hiếp Lý Mạnh không thành lại động thủ đấu võ thì không đánh được. Cuối cùng những thương nhân đó cũng nghĩ tới thượng ti của tuần kiểm chính là ty diêm vận ở Sơn Đông, tìm tới hắn triệt tên Lý Mạnh to gan này mới là tốt nhất. Những thương muối này đều qua lại với quan phủ, tất nhiên là biết quy tắc, cùng góp bạc mang tới. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang