[Dịch] Thiên Ma Thần Đàm

Chương 21 : Hạ Thiết huyết dụng binh đoàn

Người đăng: anhhungsida

“Theo kết quả điều tra của Phàm Thiết, người thứ ba được chọn ngoài cái tên Á Văn ra, không tìm được bất kỳ thông tin nào khác, theo như miêu ta ngay cả võ công mà hắn dùng cũng không giống bất kỳ một loại võ công nào khác.” Phong Tốn Quý Nam nói: “Hoàn toàn không biết về lai lịch của hắn, đến cả võ công cũng không thể phán định được, việc này đau đầu rồi đây.” Lịch Tạp tiếp tục đọc: “tên Á Văn này ngoài lai lịch và võ công không thể làm rõ ra, ngay cả con thú mang trên người hắn cũng là một loại quái thú khác thường, theo như báo cáo, Phàm Thiết đã liên tục bám theo hắn ba ngày, trong ba ngày này Á Văn liên tục để cho con thú đó tự do hành động, từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy con thú đó phụ thuộc vào hắn ta, hơn nưa, bản thân con thú này nhìn bề ngoài có thể phán đoán là thuộc hệ ốc phụ, nhưng bộ lông màu tro của nó dưới ánh mặt trời lại biến thành màu vàng, đặc điểm kì lạ này làm cho người ta khó mà phán đoán nó thực sự thuộc về hệ nào, thậm chí trình độ của con linh vật này không khác con người là mấy.” Đọc đến đây, Lịch Tạp nói: “ở đây tôi muốn nói rõ hơn một chút.” “Ba ngày trước, Đoàn trưởng và hậu vệ cánh hữu Nại Đắc Tư Đồ và tôi đã từng ở thị trấn Thiệu Thư Đại Đề tận mắt chứng kiến trận chiến đó, lúc đó chúng tôi tận mắt nhìn thấy con thú của Á Văn không cần có mệnh lệnh của bất cứ ai đã nhận ra kẻ có âm mưu sát hại Á Văn, và ngăn chặn được âm mưu của hắn, trong trận chiến đó nó đã trở thành trợ thủ đắc lực của Á Văn, giúp hắn giải quyết ít nhất một phần ba đối thủ, nó cơ bản không cần bất cứ mệnh lệnh nào của Á Văn, trình độ của con linh vật này thật sự là không tầm thường.” “Thêm nữa, trước khi trận đánh nổ ra, tôi đặc biệt chú ý, mặc dù con thú này không hợp thể với Á Văn, nhưng trước trận chiến, tự nó biến hoá ra chân, răng dài, móng vuốt sắc rồi mới xông vào chiến đấu, trong trận chiến nó càng tỏ ra hung tàn.” Đặc Cách nghe xong tự nói với mình: “Không có bất cứ lai lịch gì, mang theo một con thú chẳng khác gì những con quái thú, e rằng việc đưa người này gia nhập Khách Khanh đã khó nay càng khó hơn.” Tất cả mọi người đều biết, quái thú tức là những con thú không có chủ nhân, chúng sống nhờ trên cơ thể bố mẹ chúng hoặc bằng những con đường khác, chúng sẽ hút năng lượng để trưởn thành, mặc dù nó không thể biến hoá hình thái như những con thú khác, nhưng dựa vào bản năng chúng cũng có thể biến hoá hình dạng trong một giới hạn nhất định, chúng có bản năng hoang dã rất lớn và có bản năng tấn công với những kẻ muốn xâm lược lãnh thổ của chúng, đó chính là quái thú. Nghe thấy lời Đặc Cách tự nói với mình, Cái Xích chau mày lại, nhưng vẫn ám thị để Lịch Tạp nói tiếp. Căn cứ vào thông tin mà Phàm thiết truyền đến cho biết, trong ba người chúng ta chọn lần này, hai người phía trược cũng cùng chính là tiêu điểm chú ý của ba tập đoàn kia, hơn nữa, giống chúng ta, ba tập đoàn đó cũng đã từng tiếp xúc với hai người đó, nhưng cũng giống chúng ta, họ cũng chưa có được bất kỳ một câu trả lời chính xác nào.Còn về Á Văn, mặc dù cũng có chú ý tới, nhưng dường như chỉ là chú ý mà thôi, họ chưa lựa chọn được bất cứ cách giải quyết nào, chỉ có bên chúng ta là điều tra tỉ mỉ, báo cáo đến đây là hết rồi. Cái Xích nghe xong trầm tư một lúc rồi nói: “Xem ra ba phía kia cung vì chuyện này mà bắt đầu hành động rồi, Phong Tốn, phái thêm người đi mời hai người được chọn về đây, tuyệt đối không được để họ rơi vào tay ba tập đoàn kia, còn nữa, nếu như điều kiện họ đưa ra không quá nhiều thì cố gắng đáp ứng yêu cầu của bọn họ.” Phong Tốn gật đầu, hắn hiểu ý đồ của Cái Xích muốn dốc toàn lực để kéo hai người đó về phía Thiết Huyết Đoàn. Sau khi nhìn thấy Phong Tốn gật đầu, Cái Xích quay sang nhìn một lượt bốn thân tín mà hắn tín nhiệm nhất, hạ giọng nói: “Còn về người thứ ba, Á văn, chúng ta cũng thử đi mời hắn xem sao.” Hữu vệ - Nại Đắc Tư Đồ ngồi một bên, từ đầu đến cuối không nói câu gì, lấy tay gõ gõ vào chiếc ghế, âm thanh phát ra gây sự chú ý của mọi người, rồi khua chân múa tay một hồi, hoá ra hắn là một kẻ câm không thể nói được, thảo nào suốt cả buổi chỉ thấy hắn ngồi im nghe. Mọi người đã sống cùng hắn 20, 30 năm nay, đã quá hiểu với những lời nói bằng tay của hắn, nên nhìn một cái là hiểu ngay. Ta cho rằng, chúng ta nên chú ý tới tên Á Văn kia, dốc toàn lực triệu hắn về làm Khách khanh bằng đượcNại Đắc cố gắng dùng tay để diễn tả ý của mình. Hắn thấy rõ sự ngạc nhiên trong mắt mọi người sau khi nghe hắn nói. Nại Đắc biết mọi người vẫn chưa hiểu ý đồ của hắn, liền tiếp tục khua tay múa chân. Theo như những gì ta thấy, người này vốn có khả năng dụng binh thiên bẩm, có trái tim sắt đá, việc không tìm ra lai lịch của hắn chính là thể hiện hắn không thuộc về bất cứ một phe nào, hơn nữa, theo như báo cáo của Tường Xuyên đã chỉ ra, lúc Á Văn sống trong tiệm của hắn, không ai nhìn ra đó là con người hung hàn, điều này cho thấy hắn chỉ hung ác với những kẻ địch của hắn mà thôi, điều quan trọng nhất là sau khi nhìn thấy thủ đoạn hắn làm với kẻ thù của hắn, ta thực sự không muốn trở thành kẻ thù của con người đó, thử nghĩ xa ra một chút xem, hắn, một thanh niên hơn 20 tuổi khi không mặc áo giáp còn có thể giết chết cả trăm người, vậy thì một khi hắn mặc áo giáp vào, chúng ta mà là kẻ thù của hắn thì hậu quả khó lường, nghĩ vậy ta đã thấy toát mồ hôi hột. Nở nụ cười méo mó, Nại Đắc tiếp tục: Cách tốt nhất để không trở thành kẻ địch của hắn là biến hắn thành đồng bọn của ta. Nghĩ đến những thủ đoạn tàn khốc của Á Văn, Lịch Tạp liền gật đầu. Bây giờ mọi người mới biết hoá ra Á Văn lại gây được ấn tượng rất sâu sắc trong lòng Nại Đắc. Lịch tạp cũng nói thêm vào: “Ta cảm thấy Nại Đắc nói rất đúng, nếu chúng ta có một kẻ thù như vậy e rằng hậu quả khó lường.” Cái Xích gật đầu nói: “Cứ như thế đi, bất kể nửa năm sau hắn có thể được dùng trên trường đấu hay không, chúng ta cũng cứ dốc toàn lực lôi kéo hắn về đây đã, hiện tại hắn đang ở đâu?” Cái Xích quay sang hỏi Lịch Tạp. Lịch Tạp lập tức trả lời: “Báo cáo của Phàm Thiêt cho biết, hiện giờ hắn đang đi về phía công quốc Hoa Na Bang.” Cái Xích gật đầu nói: “Tốt, lập tức phái người đến gặp hắn.” Phong Tốn đáp: “Vâng.” Cái Xích cười lớn: “Ta rất muốn xem cảnh tượng khi ba tập đoàn kia nhìn thấy Á Văn ra tay.” Tất cả mọi người cùng cười theo hưởng ứng. Quyết định đó của Thiết Huyết Đoàn đã làm thay đổi nửa phần đời còn lại của Á Văn. Còn lúc này, Á Văn đang phải đối mặt với nguy cơ lớn nhất của hắn. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang