[Dịch] Thiên Châu Biến

Chương 5 : Bất tử thần công Thiên châu giác tỉnh (4)

Người đăng: son1emy2

Chu Duy Thanh rất sợ chết, nhưng ý chí của hắn so với người khác bền bỉ hơn nhiều, điểm này hắn nhất định phải cảm tạ cha của mình, nếu như không phải là Chu đại nguyên soái từ hắn lúc còn nhỏ đã tiến hành rèn luyện nghiêm khắc, ý chí của hắn cũng tuyệt đối sẽ không mạnh như vậy. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Chu Duy Thanh chỉ cảm thấy thân thể mình lúc lạnh lúc nóng, bỗng nhiên toàn thân vô cùng nhức mỏi, vô cùng ngứa, hắn ở trong trướng bồng không ngừng quay cuồng , một tầng vật chất màu xám đen cũng không ngừng từ trong da hắn rỉ ra, sau đó tản ra bốn phía. Mà trong cả trướng bồng, cũng dần dần tràn đầy cổ khí lưu màu xám đen này. Ánh mắt Chu Duy Thanh càng ngày càng đỏ, bởi vì thống khổ, thần trí hắn cũng đã càng ngày càng mơ hồ. Trong tiềm thức, hắn thấy được một cảnh tượng kỳ dị, hoặc có thể nói là thấy được một con sinh vật kỳ lạ. Đó là một con Hắc Hổ thân hình khổng lồ, toàn thân đen tuyền, không có bất kỳ tạp sắc nào, toàn thân cũng tản ra khí lưu màu xám đen nồng đậm, tròng mắt màu đỏ sậm tràn đầy hơi thở tử vong, chung quanh thân thể nó, còn có khí lưu màu lục và màu lam, kỳ lạ nhất là, cái đuôi của con Hắc Hổ khổng lồ này cũng không phải là đuôi cọp, mà là giống như đuôi bò cạp, cái đuôi khổng lồ lóe ra quang thải u ám trên không trung vung lên. Đây là sinh vật gì vậy? Chu Duy Thanh trong lòng tràn đầy kinh ngạc cùng nghi ngờ. Hắn cũng không phải kẻ ngốc, ngược lại, hắn nhưng thật ra là người cực kỳ thông minh, đến lúc này nếu như hắn vẫn không rõ biến hóa thân thể của mình cùng khỏa hạt châu màu đen lúc trước nuốt vào có liên quan, vậy hắn cũng không phải là Chu Duy Thanh. Nhưng mà, bây giờ hết thảy đã hoàn toàn không có trong phạm vi khống chế của hắn, việc hắn có thể làm , cũng chỉ là bị động thừa nhận. Hắn cũng không biết, lúc này kinh mạch tắc nghẽn làm khổ hắn mười ba năm đã bị khí lưu màu xám đen hoàn toàn đả thông, tất cả tạp chất trong cơ thể đang nhanh chóng bị loại bỏ trong thống khổ. Chính là kinh nghiệm thoát thai hoán cốt trong quá trình tu luyện Thiên lực ba trọng đầu tiên. Trú đóng ở ngoài thành Thiên Cung này, thật ra thì chỉ có hai trung đội gồm hai trăm người thôi, một trung đội là của cung tiễn binh đệ Tam doanh, một trung đội thì thuộc về bộ binh doanh. Dù sao chỉ là đến đây chiêu binh , có này hai trăm người cũng đủ rồi. Thượng Quan Băng Nhi thân là Doanh Trưởng cung tiễn binh đệ Tam doanh, nàng bây giờ là Thống soái tối cao trong quân doanh, doanh trướng của nàng tự nhiên cũng nằm ở vị trí trung tâm trong quân doanh. Lúc này, nàng đang khoanh chân ngồi trên giường của mình tu luyện Thiên lực. Bất luận là Ý châu sư, Thể châu sư hay là Thiên Châu sư, Thiên lực cũng là trụ cột căn bản, muốn tu luyện Châu, đầu tiên phải tu luyện Thiên lực. Trong lúc đang tĩnh tu đôi mi thanh tú của Thượng Quan Băng Nhi khẽ nhúc nhích, một luồng khí lưu màu xanh nhạt từ trong miệng nàng phun ra, sau đó lại chậm rãi hút vào qua mũi, hai tay khẽ nâng lên rồi lại đặt xuống đầu gối, chậm rãi mở đôi mắt đẹp màu xanh nhạt kia của nàng ra. "Đây là hơi thở gì vậy? Hơi thở này quá âm lãnh, là Ý Thể song châu ? Thiên Châu sư? Trong quân doanh có Thiên Châu sư giác tỉnh bản mạng châu?" Sưu……..! Thượng Quan Băng Nhi đã từ trên giường nhảy xuống đất, trong mắt đẹp ánh lên vẻ kinh nghi bất định, thân là một Thiên Châu sư, trình độ nhạy cảm của nàng hơn người bình thường gấp mười lần, nhất là cảm giác với Thiên Châu sư khác, cảm ứng lại càng nhạy cảm. Thiên Châu sư giác tỉnh bản mạng châu, sẽ bộc phát ra năng lượng khổng lồ, sau đó Thiên châu mới có thể chia làm Thể châu, Ý châu ngưng kết thành hình. Mà đối với hơi thở loại này, Thiên Châu sư trong phạm vi nhất định, cũng sẽ sinh ra cảm giác mãnh liệt. Dĩ nhiên, phạm vi này cũng chỉ có hạn, ít nhất Chu đại nguyên soái đang ở trong phủ Nguyên Soái sẽ không cảm ứng tới . Lấy lại bình tĩnh, Thượng Quan Băng Nhi ngưng thần tĩnh khí, càng thêm cẩn thận cảm thụ nơi phát ra cổ hơi thở này, rất nhanh, ánh mắt của nàng đã nhìn về một phương hướng. Hơn nữa, vào giờ khắc này nàng cũng đã xác nhận đúng là có Thiên Châu sư giác tỉnh. Nhất thời trong lòng không khỏi mừng rỡ. Cả Thiên Cung đế quốc cũng chỉ có hai người Chu đại nguyên soái và nàng là Thiên Châu sư, mà đối với một quốc gia mà nói, nhất là nước nhỏ giống như Thiên Cung đế quốc, thêm một Thiên Châu sư, cũng chính là càng thêm cường đại. Khắc Lôi Tây đế quốc sở dĩ vẫn có thể áp chế Thiên Cung đế quốc, cũng là bởi vì bên kia có ba Thiên Châu sư, nếu không phải tu vi không bằng Chu đại nguyên soái, sợ rằng Thiên Cung đế quốc sớm đã bị Khắc Lôi Tây diệt quốc. người Khắc Lôi Tây thèm thuồng Tinh Thần sâm lâm cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai. Vừa nghĩ, Thượng Quan Băng Nhi đã hành động, nàng biết, Thiên Châu sư khi giác tỉnh là nguy hiểm nhất , một khi sơ sẩy, thân thể sẽ năng lượng khổng lồ khi bản mạng châu giác tỉnh phá hủy. Số lượng Thiên Châu sư vốn là cực kỳ ít ỏi, mà mười Thiên Châu sư khi giác tỉnh có tới ba người vì nguyên nhân trên mà bị bạo thể. Cho nên, nàng nhất định phải sớm tìm được người đang giác tỉnh Thiên châu, làm hết sức giúp hắn vượt qua cửa ải khó khăn này. Căn cứ từ hơi thở mình cảm ứng được, Thượng Quan Băng Nhi rất nhanh liền đi tìm, khi nàng chạy qua các quân doanh, cuối cùng dừng lại ở trướng bồng nhỏ trong góc quân doanh, cả người không khỏi ngây ngốc một chút. Là hắn? Sao lại là hắn? Trướng bồng này không phải chỗ ở của Chu Tiểu Bàn hôn mê lúc chiều sao? Thật ra thì, nàng đối với Chu Duy Thanh cũng không có quá nhiều ác cảm, là trùng hợp cũng tốt, Chu Duy Thanh hèn mọn cũng được, luôn là chọc giận nàng, mới khiến nàng quyết định trừng phạt người này một bữa, mà trên thực tế, trong lòng nàng cũng không căm hận tên tân binh này lắm, ở trong mắt nàng, Chu Duy Thanh chẳng qua là một tên lính quèn bề ngoài hiền lành chất phác nhưng nội tâm gian trá giảo hoạt mà thôi, cũng không có gì kỳ lạ. Hôm nay khi thấy Chu Duy Thanh hôn mê, nàng cũng đã quyết định, ngày mai giảm một chút đá. Nàng làm như vậy, không chỉ là bởi vì muốn trả thù Chu Duy Thanh hèn mọn , đồng thời cũng là bởi vì Chu Duy Thanh tài bắn cung tương đối khá nên có vài phần mến tài. Chu Duy Thanh nếu là biết chuyện này, không biết còn đắc ý thành hình dáng ra sao đây. Thượng Quan Băng Nhi thiên tính lương thiện, mặc dù khi mới phát hiện đây là trướng bồng Chu Duy Thanh hơi ngây người một chút, nhưng nàng rất nhanh liền phản ứng, Chu Duy Thanh là thuộc hạ của mình, không nói Tam doanh lại có một Thiên Châu sư sẽ mang tới nhiều chỗ tốt, chỉ cần thân là Thiên Châu sư, cũng là người Thiên Cung đế quốc, nàng phải giúp Chu Duy Thanh một lần. Vì vậy, trong nội tâm nàng không có nửa phần do dự, đạp nhẹ xuống đất, giống như một luồng khói đi thẳng tới trướng bồng của Chu Duy Thanh. Chưa vén cửa trướng lên, Thượng Quan Băng Nhi đã cảm nhận được một cổ hơi thở âm lãnh đập vào mặt, lấy nàng tu vi Bát Trọng Thiên lực của nàng cũng không khỏi rùng mình một cái, huyết mạch toàn thân phảng phất có chút ngưng kết lại vậy. Vội vàng thúc dục Thiên lực, mới miễn cưỡng đem cổ hàn ý này đẩy ra bên ngoài. Năng lượng ba động thật là mạnh, lúc ban ngày còn không cảm nhận được hơi thở người này có xuất hiện Thiên lực, sao mới đến tối hắn đã thức tỉnh Thiên châu rồi? Chẳng lẽ, ở nơi này trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Thiên lực của hắn trực tiếp tăng lên bốn trọng sao ? Thiên Châu sư cùng Ý châu, Thể châu sư cũng không giống nhau. Ý châu sư cùng Thể châu sư bản mạng châu giác tỉnh cần phải đem Thiên lực tu luyện tới tam trọng, mà Thiên Châu sư lại cần tứ trọng mới có thể giác tỉnh. Nghĩ đến đây, trong lòng Thượng Quan Băng Nhi tràn đầy nghi ngờ. Càng làm cho nàng giật mình chính là hơi thở cực kỳ âm lãnh kia, lạnh đến tận xương tủy. Coi như là Thiên Châu sư Thủy thuộc tính cũng sẽ không xảy ra năng lượng ba động như vậy, nước cho dù hóa thành băng cũng chỉ là lạnh như băng, mà sẽ không là như vậy âm lãnh, chẳng lẽ, thuộc tính Ý châu của hắn giác tỉnh là: Hắc ám? Trong Thiên Châu sư, thuộc tính Ý châu, thường thường quyết định một Thiên Châu sư mạnh hay yếu, trong đó, vài loại thuộc tính mạnh nhất bao gồm: Hắc Ám, Quang Minh, Không Gian, Sinh Mệnh, bốn loại thuộc tính này được gọi là tứ đại Thượng vị Thiên châu. Chẳng những hiếm thấy, hơn nữa nếu so với những thuộc tính Ý châu khác của Thiên Châu sư mạnh hơn rất nhiều. Trong đó, Hắc Ám thuộc tính là thần bí nhất . Nếu như Chu Tiểu Bàn giác tỉnh thực thực là Hắc Ám thuộc tínhthì tiền đồ của hắn sẽ không có giới hạn, thậm chí có có thể vượt xa mình. Nghĩ đến đây, Thượng Quan Băng Nhi không dám có nửa phần trì hoãn, lập tức vén cửa trướng đi vào. Khi nàng tiến vào trong trướng bồng đập vào mắt nàng, là một đôi mắt đỏ như máu. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang