[Dịch] Thất Trọng Biến

Chương 2 : Chia phần

Người đăng: caomihan

“Con mẹ nhà ngươi đi kiểu gì thế? Lớn lên mắt để lên mông à?” Gates sắc mặt dữ tợn, hung tợn cố ý giẫm chân mình lên Tiểu Ngũ rồi đột nhiên đẩy Tiểu Ngũ về phía Linh giả trung niên kia. Tiểu Ngũ ‘không tự chủ’ bỗng đụng vào người Linh giả trung niên. Linh giả trung niên không kịp phòng bị, hai tay vô ý thức đón lấy thiếu niên ngã về phía mình. Nói thì chậm nhưng lúc ấy thì nhanh! Tả Nham đã tiếp cận Linh giả trung niên ngắm chuẩn xác chiếc túi ngang hông Linh giả trung niên, tay phải vuốt qua chiếc túi, nhẹ nhàng kéo ra, chiếc túi lập tức vào trong tay hắn rồi mau chóng giấu kín, mặt không chút biến sắc bước mau biến mất trong đám người. Động tác liền mạch lưu loát! Linh giả trung niên lại không chút nào phát giác ra chiếc túi đã bị người ta móc mất, chỉ đang buồn bực với tình huống đột nhiên xảy ra trước mắt. Chỉ thấy đôi mày rậm của hắn hơi nhíu, mặt mang theo vẻ giận dữ, đang định phát hỏa. Gates thì lại một chân đá về phía Tiểu Ngũ, miệng kêu gào : “Kêu ngươi đi đường không có mắt, lão tử đánh chết ngươi!” Tiểu Ngũ khéo léo trốn chạy, miệng cũng lẩm bẩm : “Con mẹ người mới là mắt dài đến mông! Đừng tưởng rằng ngươi lớn lên có chút cường tráng thì có thể đánh, lão tử đánh không lại ngươi, chẳng nhẽ còn chạy không lại ngươi sao?” Nói xong liền quay đầu bỏ chạy. “Mẹ kiếp, có giỏi thì đừng chạy. Lão tử hôm nay không giết ngươi không được! Cấm chạy, đứng lại!” Gates cũng nhấc chân lên đuổi. Có lẽ màn trình diễn của hai người quá chân thật nên vài người đi đường thấy có náo nhiệt, không ngờ cũng theo đó mà ồn ào. Ngay cả chính Linh giả trung niên cũng tưởng rằng một màn này là do Tiểu Ngũ không cẩn thận giẫm lên chân tiểu lưu manh kia gây nên màn hài kịch ấy. Mãi đến khi hai thiếu niên biến mất trong đám người, mọi người tản ra thì Linh giả trung niên đột nhiên phát hiện bên hông dường như có chút không đúng. Trọng lượng bên hông bỗng có chút nhẹ đi nhiều, trong lòng trầm xuống. Cúi đầu nhìn, quả nhiên chiếc túi đeo bên hông sớm đã không thấy tung tích đâu nữa. “Mẹ kiếp, nhất định là hai thằng ranh vừa rồi!” Linh giả trung niên ngay lập tức hiểu ra, mặt tái xanh, co chân đuổi theo hướng Gates, Tiểu Ngũ chạy đi. Dưới bức vách hậu viện trong Linh Đấu tự có một thiếu niên đang ngồi xổm. Thiếu niên chính là Tả Nham lúc trước vừa thuận lợi đắc thủ. Nó đang cầm chiếc túi, ngồi duới bức tường ngọc lan trắng cao bốn thước, dài năm mươi thước trước mặt, vẻ mặt hâm mộ nhìn từng cái tên trên tường. Nói đến Linh Đấu tự thì mỗi tòa thành trên Ardin đại lục đều sẽ có một nơi như vậy. Chỗ này là từ đường truy điệu mỗi một vị Linh đấu giả đã từng có cống hiến và hi sinh. Mà Linh Đấu tự của Safin thành này tất nhiên cũng chính vì để truy điệu những Linh đấu giả đã vì Safin thành mà hi sinh. Bức tường Linh giả của hậu viện trong Linh Đấu tự lại ghi chép chi tiết tất cả tư liệu và sự tích về những linh giả cấp bậc Linh Đấu giả trở nên của thành Safin. Linh giả trên bức tường Linh giả cũng đã ý nghĩa cho việc hắn đã được hậu nhân khắc ghi trong lòng, nhận được sự tôn kính của mọi người. Đây là niềm vinh dự của mọi Linh giả. Cũng là mục tiêu phấn đấu của mọi Linh giả. Tả Nham rất thích tới nơi này, hắn thường xuyên một thân một thân tới đây xem qua những sự tích của các linh giả được ghi trên này. Không chỉ đơn giản là xem những sự tích khúc chiết động lòng người mà còn là bởi vì, hắn cũng rất muốn có một ngày mình trở thành một linh giả được người ta tôn kính. Sau đó tên của hắn có thể xuất hiện trên mặt tường Linh Đấu tự này. Nhìn hàng loạt cái tên trên tường, Tả Nham tràn đầy mong mỏi, đáy lòng đã rực cháy lên ngọn lửa hi vọng hừng hực. Đợt thu hoạch lần này rất phong phú, trong túi không ngờ lại có hơn hai trăm kim tệ. Tính sơ lược, sau khi cùng hai người Gates và Tiểu Ngũ chia phần, hắn thấp nhất cũng có thể được cầm tám mươi kim tệ. Sau khi hắn giúp Liễu gia gia tìm đại phụ thì còn có thể mua một viên Linh thạch, dẫn phát linh nguyên của mình, trở thành một Linh giả. Điều này khiến Tả Nham vui mừng dị thường. Tả Nham tổng cộng có ba nguyện vọng! Thứ nhất là có thể gặp lại phụ thân. Thứ hai là thân phận và tung tích của mẫu thân. Từ khi Tả Nham biết nhớ chuyện, Tả Nham chưa từng gặp qua mẫu thân của mình. Chứng kiến đám bạn cùng trang lứa có thể nũng nịu bên mẫu thân, Tả Nham rất hâm mộ. Nhưng mỗi lần hỏi phụ thân chuyện liên quan đến mẫu thân, phụ thân đều sẽ quanh co không trả lời. Điều này khiến Tả Nham đối với mẫu thân càng thêm hiếu kỳ! Thứ ba chính là trở thành một Linh giả, sau đó thăng đến cấp bậc Linh đấu giả để tên của mình đính lên tường. “Tả Nham!” Tả Nham lòng đang tràn đầy những toan tính cho tương lai liền nghe thấy thanh âm quen thuộc của Gates. “Thế nào rồi? Ta đã nói rồi mà, nhất định không vấn đề gì cả! Bản lãnh của ngươi, ngươi còn không biết sao? Ha ha!” Gates đi tới bên người Tả Nham, ngồi xuống, liếc mắt qua chiếc túi trên tay Tả Nham, biết Tả Nham đã đắc thủ, vui mừng đến nỗi hâm lên hâm xuống. “Đếm chưa? Tổng cộng có bao nhiêu?” Đôi mắt Tiểu Ngũ cũng phát sáng, kích động hỏi. Tả Nham không để ý đến hai người mà cẩn thận xem xét xung quanh một lần, xác định Gates và Tiểu Ngũ không bị người ta bám đuôi phía sau cầm chiếc túi sau đó cởi túi ra. Làm việc cẩn thận, đây là tác phong hành động trước sau như một của Tả Nham! Hắn thực không muốn vì trộm ít tiến mà bỏ mạng! Tràn ngập cả túi đều là kim tệ ánh vàng rực rỡ. Kim quang sáng chói khiến đôi mắt Gates và Tiểu Ngũ hai ngươi đều nhìn mãi, hai người đối mắt nhìn nhau, đều có chút hoài nghi thị giác của mình có phải có vấn đề rồi hay không. Sau nửa ngày, Gates vỗ đùi một cái, kích động nhảy xổ lên, “Phát tài rồi, phát tài rồi. Lần này thực sự phát tài rồi! Ta còn chưa từng thấy qua nhiều kim tệ như vậy đó! Trong này thế nào cũng phải có hai trăm! Ha ha!” Tiểu Ngũ thì dùng bàn tay đang run rẩy nhặt từng mai kim tệ lên đặt vào trong miệng, mạnh mẽ dùng răng cắn. “Là kim tệ! Tất cả đều là kim tệ! Ta không phải đang nằm mơ! Gates, đây đều là kim tệ a!” Tiểu Ngũ sau khi cắn mấy mai kim tệ, nói năng có chút lộn xộn. Gates cười hết sức sung sướng, “Biết rồi, biết rồi! Tiểu tử ngươi lại có thể tìm bạn gái ngươi vui vẻ rồi!” “Ha ha! Ngươi không phải cũng có thể tới sòng bạc sao?” Tiểu Ngũ vẻ mặt dâm đãng cười. Nghe hai người nói chuyện với nhau, sắc mặt Tả Nham tối sầm lại, có chút lo lắng nhìn thoáng qua hai người. Sau khi do dự cả nửa người, Tả Nham cắn cắn môi, cũng không hề nói gì. Ba người đếm kim tệ một lượt, tổng cổng là hai trăm mười tám kim tệ, Tả Nham riêng mình được tám mươi sáu kim tệ, Gates và tiểu Ngũ mỗi người sáu mươi sáu kim tệ. “Đây là cái gì?” Tiểu Ngũ sau khi cất số kim tệ thuộc về mình xong liền phát hiện ra phía dưới cùng chiếc túi của Linh giả kia còn có một tấm vải lụa màu vàng lớn hơn lòng bàn tay một chút. Có điều tấm lụa này lại trống trơn, mặt trên cái gì cũng không có, ngược lại giống như một miếng khăn gấm. “Một miếng rẻ rách mà thôi, có cái gì kỳ quái đâu!” Gates liếc qua miếng vải lụa lớn hơn lòng bàn tay đó, bĩu môi, sự chú ý một lần nữa đặt lên kim tệ của hắn, ngắm đi ngắm lại, làm không biết chán. Tiểu Ngũ nghe Gates nói cũng mất hết hứng thú, tiện tay vứt chiếc khăn tay màu vàng đó qua một bên. Hai người cùng Tả Nham không chung được, người người tràn ngập niềm vui rời đi. Thế nhưng chiếc khăn gấm lại dẫn sự chú ý của Tả Nham. Sớm ở trước khi cùng Gates và Tiểu Ngũ hội họp, Tả Nham đã kiểm tra sơ qua chiếc túi này. Trong túi không chỉ có hai trăm mười tám tấm kim tệ, còn có một quyển trục. Trên quyển trục nhỏ viết : Chanh cấp Linh kỹ ‘Sí Viêm Ba’. Tả Nham không biết ‘Sí Viêm Ba’ là cái gì nhưng nó biết ‘Chanh cấp Linh kỹ’ là gì, Tả Nham lúc cầm quyển trục ấy hết sức kích động, bởi vì hắn biết rõ giá trị của quyển trục này. Thực lực của Linh giả không chỉ thể hiện ở độ thâm sâu linh lực mà còn có Linh kỹ sở học tốt hay xấu. Linh kỹ tổng cộng chia làm năm cấp bậc. Bạch cấp linh kỹ, Lục cấp linh kỹ, Lam cấp linh kỹ, Chanh cấp linh kỹ và công pháp tối cao Tử cấp linh kỹ. Phân chia thực lực Linh giả ngang cấp trên trình độ quyết định rất lớn bởi linh kỹ bản thân tốt hay kém. Cho nên linh kỹ uy lực lớn lại thích hợp với mình đối với việc đề cao thực lực linh giả mà nói thì thập phần quan trọng. Bởi vậy nên giá cả linh kỹ vẫn luôn cao không thể với tới. Lấy Lục cấp linh kỹ trên thị trường mà nói đã vượt qua một ngàn kim tệ, Lam cấp linh kỹ cũng phải một vạn kim tệ trở lên, Chanh cấp linh kỹ thì càng chẳng cần phải nói, thấp nhất mười vạn kim tệ vẫn còn không có mà mua. Biết được giá trị của Chanh cấp linh kỹ, lại có tâm trở thành một Linh giả nên Tả Nham đã phải suy nghĩ cân nhắc cả nửa ngày. Cuối cùng vẫn quyết định gạt Gates và Tiểu Ngũ lén lút giấu quyển Chanh cấp linh kỹ ‘Sí Viêm Ba’ đó đi. Mặc dù không biết thuộc tính nguyên tố của mình là gì, có thể tu luyện bộ linh kỹ ‘Sí Viêm Ba’ hỏa thuộc tính này hay không. Nhưng Chanh cấp linh kỹ này thực sự quá trân quý, giao ra Tả Nham quả thực không nỡ. Nhặt chiếc khăn tay Tiểu Ngũ tiện tay ném đi, Tả Nham cẩn thận ngắm nghía, lại dùng tay xé xé, chiếc khăn tay ngoại trừ chất liệu tơ lụa khá dày ra, còn tương đối bền. Mình dùng sức xé không ngờ lại không xé rách. Tả Nham có chút kinh ngạc không vứt chiếc khăn tay này đi nữa mà nhét vào trong ngực, quyết định sau khi trở về sẽ nghiên cứu thêm một lượt nữa. Nếu Linh giả trung niên kia trong túi mang theo bên mình đã có Chanh cấp linh kỹ trân quý như thế, vậy thì nói không chừng tấm khăn gấm trống trơn này cũng là bảo vật. Đây cũng là chỗ vừa rồi Tả Nham do dự, Linh giả ấy mất đi món đồ quý giá như vậy, e rằng sẽ không dễ dàng bỏ qua. Nhất định sẽ đi xung quanh tìm kiếm bọn họ. Cho nên vừa rồi Tả Nham muốn nhắc nhở Gates và Tiểu Ngũ, bảo hai người họ rời khỏi thành Safin tạm trốn đi. Nhưng Tả Nham lại không nói, bởi vì nếu nói cũng chính là bại lộ linh kỹ, đây là điều hắn không muốn trông thấy nhất. Bởi lo nhớ đến Liễu gia gia đang lâm bệnh, Tả Nham không chút chần chừ, vòng trở lại chỗ lúc trước giấu linh kỹ, không đi thẳng về nhà mà là đi tới hiệu thuốc. Đã có tiền, tự nhiên phải tìm đại phu cho Liễu gia gia. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang