[Dịch] Thánh Vương
Chương 18 : Chương 18
Người đăng: Phương
.
"Vù vù vù, chà, dãy núi Hắc Thi Sơn đây rồi."
Giữa trưa ngày hôm sau, vầng thái dương lơ lửng treo trên bầu trời, tiếng ve kêu mùa hè ra rả trong rừng khiến người nghe cảm thấy khí trời tiết càng thêm nóng nực.
Dòng Yến Giang cuộn chảy ào ạt từ trong khe núi hùng vĩ mà ra. Khe núi này đen như mực, âm u mà tĩnh mịch, khắp nơi đều là cảnh rừng thiêng nước độc, rừng cổ thụ bạt ngàn theo núi chạy lên tận đỉnh trời, che lấp vầng thái dương, thỉnh thoảng từ trong rừng rậm lại truyền ra tiếng mãnh thú gầm gừ, khiến người ta nghe mà run sợ vỡ mật.
Vù vù vù, gió lạnh không ngừng ùa ra từ trong dãy núi, lạnh tới mức làm lòng người tê tái, nổi hết cả da gà.
Ở đầu nguồn dòng sông Yến Giang, thi thoảng có thể nhìn thấy bóng thủy quái khổng lồ chìm nổi, lúc ẩn lúc hiện dưới dòng chảy cuồn cuộn. Hơi thở của đám hung thần ác sát tràn cả lên trời, dòng nước siết, hố nước sâu ở nơi này có thể cuốn người tu hành khí công vào trong, rơi vào cảnh tai họa ngập đầu.
Dương Kỳ đứng trước dãy núi Hắc Thi Sơn, ngắm nhìn dãy núi liên miên bất tận đầy rẫy nguy hiểm, cũng không nhịn được cảm giác ngưỡng mộ sự kỳ diệu của tạo hóa, tưởng như có bàn tay của quỷ thần trợ giúp vậy.
"Dãy núi Hắc Thi Sơn" cách Yến Đô thành hơn hai ngàn dặm có rất nhiều nơi núi thiêng nước độc. Người bình thường phải gian nan vượt núi lội ghềnh dăm bữa nửa tháng mới có thể đến nơi, còn Dương Kỳ nhờ có tu vị khí công hiện tại nên chỉ cần chạy một ngày một đêm là tới nơi.
Hắn ngồi khoanh chân ngay ngắn để nghỉ ngơi một lát, sau đó thò tay vào trong lồng ngực lấy ra một cái túi, rồi mở túi để lấy ra một ít Tụ Khí đan, long lanh lóng lánh, xanh biếc sáng ngời, dược khí mờ mịt, chỉ cần ngửi thôi cũng giúp tinh thần và thể lực được sung mãn trở lại.
Tụ Khí đan là đan dược do một vị thánh giả chế ra từ ngày xưa, một ngày xa xưa lắm, nó có thể giúp người sử dụng loại đan dược này rèn luyện thân thể, đả thông kinh mạch, bồi dưỡng nguyên khí, có một viên để nuốt vào thì một ngày không cần ăn cơm nữa.
Là thứ kết hợp từ nhiều loại dược liệu, tinh hoa vầng trăng và mặt trời, linh khí của trời đất mà thành. Dần dà thay thế các loại tiền tệ vàng bạc ngày trước và trở thành vật trao đổi trung gian phổ biến nhất của lục địa.
Mọi người mua sắm cái loại hàng hóa, binh khí, khải giáp, tơ lụa, ngay cả nô lệ, bảo vật .... cũng đều lấy Tụ Khí đan để thanh toán.
Loại đan dược này cũng rất tiện lợi, tỷ như Dương Kỳ tiến vào "Dãy núi Hắc Thi Sơn" để tu hành và săn lùng yêu thú, căn bản không cần phải mang theo bọc lương khô để ăn dọc đường nữa, sung sướng biết bao.
Nuốt mấy viên Tụ Khí đan xong, Dương Kỳ liền vận chuyển khí công toàn thân, xương thịt gân cốt nổ vang bùng bùng bùng bùng như dây pháo, từng vòng khí lưu xoáy tròn sinh ra quanh cơ thể, thổi cỏ cây xung quanh liêu xiêu gãy đổ.
"Còn mười ngày nữa mới phải trở về tham gia yến tiệc, để xem rốt cuộc thành chủ Yến Cô Phong định đối phó với mình như thế nào? Bất kể như thế nào thì chấn hưng gia tộc vẫn là chuyện quan trọng nhất, sau đó báo thù rửa hận, khiêu chiến Vân Hải Lam và Tống Hải Sơn để rửa sạch nổi nhục mình đã phải chịu, nhưng để làm được điều đó thì phải có thực lực mạnh mẽ hơn. Hi vọng trong mười ngày này, ta sẽ đột phá thành công lên cảnh giới tầng bảy.
Vù!
Hắn lao thẳng vào trong dãi núi Hắc Thi Sơn đầy rẫy nguy hiểm, lại vận chuyển "Khí công bảo hộ thân thể", nhảy lên cành cây, lóe lên hai cái rồi mất hút trong khoảng rừng sâu u tối.
Hắn muốn mau chóng tu luyện tới tầng bảy Tượng Khí cảnh giới, như vậy khả năng chiến đấu sẽ tăng lên không chỉ mười lần, có thể ngưng khí thành hình, ít nhất cũng có khả năng xuất ra những loại khí công như "Đôi cánh của quỷ" và "Người thủ hộ của Minh thần". Đến lúc ấy thì ngay cả cao thủ khí công tầng tám cũng không thể làm gì được hắn.
Một khi ngưng tụ được "Đôi cánh của quỷ" thì hắn sẽ có khả năng bay lượn trên trời, ít ra cũng thoát được sự đuổi giết của nhiều người. Hắn vẫn không thể quyên cảnh Yến Phi Hà dùng "Đôi cánh của hạc trắng" để lao vút lên trời, tránh khỏi mưa tiễn, thật là kỳ diệu.
Chắn chắn "Đôi cánh của quỷ" sẽ linh hoạt và uy lực hơn nhiều so với "Đôi cánh của hạc trắng". Bởi vì Thần Tượng Trấn Ngục Kình là công pháp tu luyện khí công vô cùng cao cấp, ít nhất thì bây giờ hắn vẫn chưa thể xác định cấp bậc của nó.
Luyện được thêm môn khí công "Người thủ hộ của minh thần" thì sẽ đứng ở thế bất bại, vượt cấp khiêu chiến cũng không phải chuyện viển vông.
Trừ điều đó ra, một khi bước vào tầng bảy Tượng Khí Cảnh thì sẽ có được khả năng "Lăng Không Nhiếp Vật", thi triển ra thì toàn thân đều có thể tấn công, có thể tấn công bằng nhiều cách và phương thức chiến đấu hơn bây giờ.
Trong khu rừng bạt ngàn có nhiều cây cổ thụ che trời, cao hơn mười trượng, đâm thẳng lên trời, ở dưới mặt đất đều là cành khô lá úa tàn, cành lá lâu ngày mục nát tỏa ra mùi độc hại nguy hiểm, loáng thoáng có thể nhìn thấy ma thú cực kỳ to lớn đang quanh quẩn ở một chỗ trong đó.
Cho dù Dương Kỳ đang chạy ở trên tàng cây thì cũng chưa hẳn đã được an toàn.
Hắn không ngừng chạy nhảy trên tàng cây cổ thụ bạt ngàn, sau khoảng hơn ngàn cây cổ thụ thì dần dần tiến vào trong dãy núi, một hơi dùng hết liền dừng lại, điều tức ở trên tàng cây đại thụ, ngay sau khi hắn dừng lại, lập tức có một luồng gió tanh tưởi từ phía sau phả vào lưng của hắn.
Giật mình nhìn lại liền nhìn thấy ở sau lưng mình một con rắn khổng lồ đang ngoác cái miệng lớn đầy máu, trong miệng phả ra mùi hôi thối ngất trời, răng nanh lóe ra ánh sáng xanh thẫm, hiển nhiên là có độc.
"Thôi rồi."
Dương Kỳ vội vàng nhún người xuống rồi nhảy lên, nhảy sang tàng cây của cây cổ thụ khác, vừa kịp né tránh cú đớp của con rắn khổng lồ.
Hay cho một con rắn hung ác, vảy rắn khắp thân nó ánh lên màu xanh dìu dịu, lấp lánh lấp lánh, cứng rắn tựa như có thể chống lại đao thương. Chẳng những vậy đôi mắt hình tam giác nhìn Dương Kỳ lại lóe lên trí tuệ giảo hoạt, nhận ra Dương Kỳ đã né được cú đớp đầu tiên, con rắn khổng lồ lại ngoác cái miệng lớn ra, lại có thể tạo ra một luồng khí lưu xoay tròn quanh miệng.
Xẹt!
Khí lưu ngưng tụ ra một viên đạn khí độc, bắn thẳng về phía Dương Kỳ như mũi tiễn dời nỏ, tốc độ cực kì nhanh, xé rách không khí, tạo những những tiếng ông ông tác hưởng.
Lại có thể bắn ra khí công dị chủng ẩn chứa kịch độc. Con rắn khổng lồ này đã trở thành ma thú, khí công hùng hồn vượt xa cao thủ tầng năm Bạo Kích Cảnh bình thường.
Khi thân thể ma thú to lớn tới một mức độ nào đó sẽ lột xác, đồng thời cũng có thể sử dụng được nhiều loại khí công, khí công của ma thú còn thâm hậu hơn con người rất nhiều, bởi vì nó đã thức tỉnh được ký ức truyền thừa từ thời viễn cổ.
Truyền thuyết kể rằng, tại rất nhiều rất nhiều thời đại trước đây, yêu ma từng hoành hành khắp nơi trên lục địa. Loài người lúc ấy là nô lệ của yêu ma, những yêu ma kia có sức mạnh vô biên, ai cũng có uy năng dời non lấp biển, ngay cả công pháp tu hành khí công cũng là do bọn họ sáng tạo ra.
Về sau, trong loài người có rất nhiều thánh nhân vùng dậy, phá vỡ thế cân bằng, dần dà đánh đuổi và đàn áp được yêu ma, cuối cùng đã trở thành cục diện như hiện nay.
Nhưng hiện giờ trong dãy núi này vẫn còn sót lại rất nhiều dã thú có huyết mạch của yêu thú, ma thú thời viễn cổ, một khi thức tỉnh được năng lực sẽ dùng được nhiều loại khí công.
Hiển nhiên, con rắn khổng lồ ở trước mặt đã thức tỉnh được một phần ký ức của ma thú thời kỳ thượng cổ.
"Con súc vật này!"
Nhìn thấy đạn độc khí lao thẳng về phía mình, Dương Kỳ gầm lên, năm ngón tay duỗi thẳng, đẩy ra một vòng sóng sấm sét làm đạn khí độc bị nổ tan tành.
Con rắn khổng lồ lập tức bị kinh sợ, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi, nó nhận ra đối thủ vượt xa mình nên vội vàng rụt người lại để lao xuống dưới cây chạy trốn, không ngờ nó trốn nhanh vậy! Xem ra trí tuệ không thấp, ít ra cũng tương đương với tiểu hài tử tám, chín tuổi.
Nhưng mà, ngay trong khi nó còn đang chạy thục mạng thì một thanh trường mâu bằng chân khí đã xuyên thủng thân thể của nó, khiến nó bị ghim giữa thân cây và chết ngay trong chớp mắt sau đó.
Đáng lẽ con rắn khổng lồ như vậy thì phải sống dai lắm, cho dù có bị đâm thủng vài lần cũng không chết được, thậm chí nó còn đủ sức gắng gượng quay lại liều mạng với kẻ thù nữa. Chỉ là "Minh thần chi mâu" quá mạnh, bị đâm một lần là tử vong ngay. Không phải con rắn này quá yếu mà cây trường mâu này ẩn chứa ý chí chết chóc của địa ngục vô biên, có thể trực tiếp đánh tan và phá hủy linh hồn của mọi sinh linh.
Linh hồn của con rắn đã bị phá hủy ngay trong khoảnh khắc bị "Minh thần chi mâu" xuyên qua rồi.
Con rắn đã chết, minh thần chi mâu cũng dần dần tiêu tan, khiến thân thể của con rắn khổng lồ bị rơi xuống mặt đất, rơi vào trong đám cành khô lá úa tàn, khiến lớp cành khô bị thụt xuống một mảng lớn cùng đám lá úa bị thổi tung lên rồi rơi như mưa xuống phía dưới.
Dương Kỳ nhảy xuống rồi liếc nhìn thi thể của con rắn khổng lồ. Trên tay ngưng tụ từng vòng chân khí, ngưng tụ khí thành một lưỡi đao sắc bén rồi đâm thẳng vào con rắn.
Chỉ sau chốc lát, toàn bộ tấm da rắn đã bị hắn róc xuống, chỉnh sửa một lát là có ngay một cái túi lớn bằng da rắn.
Dương Kỳ khẽ lách lưỡi đao vào trong túi mật con rắn rồi nhẹ nhàng khêu ra một tinh thể màu xanh da trời nhàn nhạt, đẹp tựa bảo thạch. Đây là "Yêu hạch."
Phàm là yêu ma, sau khi đã tu luyện tới tầng năm Bạo Khí Cảnh thì trong thể nội liền sinh ra một cục "Yêu hạch". Trong đó ngưng tụ tinh hoa của khí công mà nó sở hữu.
Trong chợ đen, mỗi một viên yêu hạch đều rất có giá trị, dựa vào đẳng cấp còn có thể phân ra độ xa xỉ.
Vì vậy mà có rất nhiều người đi vào trong dãy núi này để tìm giết yêu thú, đem Yêu hạch mình có để đổi lấy món lợi kếch sù. Dương gia đi săn cũng vì lẽ đó, đệ tử trẻ tuổi tranh tài với nhau đều tính trên số yêu thú giết được, thu hoạch được nhiều hay ít yêu hạch sẽ nhận được sự khen thưởng tương đương của gia tộc.
Mỗi lần dương gia đi săn là lại kiếm được trên trăm vạn viên yêu hạch, đây là một khoản tài phú cực lớn, cũng là cách để thử thách tài năng của đám đệ tử trẻ tuổi.
Vì vậy Dương Kỳ đã khá quen với những chuyện như thế này, ung dung như xe nhẹ đi đường quen. Giờ đây gia đình không có tiền, đi giết yêu thú kiếm tiền là chuyện đúng đắn nhất. Ngày xưa, muốn giết một con rắn khổng lồ như vậy thì phải có rất nhiều đệ tử vây bắt, thậm chí có người còn bị thương nặng. Giờ đây hắn có gặp phải cũng không cần phải cố kỵ điều gì, một kích Thần Tượng Trấn Ngục Kình là xong.
Hơn nữa Dương Kỳ còn phát hiện, dường như môn thần công này có khả năng khắc chế yêu thú.
Trong tình hình như vậy, Dương Kỳ tìm giết yêu thú còn nhanh hơn một ít cường giả khí công tầng tám của gia tộc.
Đánh chết con rắn khổng lồ xong, hắn lại nhảy lên tàng cây đại thụ, vận dụng khí công bảo vệ cơ thể rồi quay người về phía xa xa trong khu rừng sâu thăm thẳm, tập trung toàn bộ khí công vào thính giác và thị giác.
Nhiều loại âm thanh lần lượt tiền vào trong đầu của hắn, tựa hồ còn loáng thoáng mô phỏng lại hình ảnh lập thể của sự vật.
"Chà, ở cách nơi này không xa lắm, có hàng chục con ma sói lưng bạc! Có mùi máu tươi nữa thì phải?"
Cánh mũi giật giật.
Hắn không ngừng nhảy qua nhiều cành đại thụ, nhanh nhẹn lao đi, tới khu vực trống trải ở trong rừng sâu thì nhìn thấy hơn mười con sói to màu bạc, da lông óng như nước chảy, đang quây lại cắn xé một ít thi thể.
Mấy thi thể này lại có thể là xác người, loáng thoáng còn có thể nhìn thấy khải giáp và binh khí bị vỡ vụn ở bên người.
Dễ dàng có thể nhận ra đây là nhóm người mạo hiểm vào núi giống như Dương Kỳ, không may gặp phải đàn ma sói lưng bạc.
Ma sói lưng bạc lợi hại hơn con rắn khổng lồ vừa nãy, là loài yêu thú có tiếng tăm lừng lẫy, sống theo đàn có tổ chức kỷ luật, đi lại như gió ở trong rừng sâu. Hơn nữa mỗi một con sau khi trưởng thành đều có thể thức tỉnh khí công cực kì kinh khủng, da lông dày chắc không sợ đao thương, giá trị rất xa xỉ.
Nếu gặp phải bầy ma sói lưng bạc ở trong rừng sâu, coi như bi kịch đã bắt đầu. Chẳng khác nào xúc phạm đến gia tộc giàu sang quyền thế trong hiện thực.
Trí tuệ của bọn ma lang này thậm chí còn ngang bằng với loài người.
Truyền thuyết kể rằng, tổ tiên của đám ma lang này là một vị yêu thánh tiếng tăm lừng lẫy vào thời kỳ thượng cổ, ký ức trong huyết mạch của bọn chúng không hề tầm thường.
Sau khi Dương Kỳ từ trên cây giáng xuống, hơn mười con ma lang đang gặm nhấm thi thể cùng ngẩng đầu lên và quay sang nhìn hắn.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện