[Dịch] Thánh Vương
Chương 14 : Con gái của thành chủ
Người đăng: no_dance8x
.
-----o0o-----
"Thằng nhóc, ngươi... giỏi... giỏi.... lắm...."
Thủ lĩnh hắc y nhân bị đánh bay lên trời rồi rơi xuống bãi cát, quần áo rách rưới, thân thể mềm oặt như đống bùn lầy, ngán ngẩm nhìn Dương Kỳ: "Tên ngươi là gì?"
Rầm.
Dương Kỳ lại đấm thêm một quyền từ khoảng cách xa, hoàn toàn kết thúc tính mệnh của gã thủ lĩnh, không cho gã nói nhiều.
"Quyền pháp và khí công của tên này thật mạnh mẽ, đánh gục cường giả tu vị tầng tám chỉ với tu vị khí công tầng sáu, có lẽ hắn là thiên tài trong đại phái nào đó." Bạch y nữ tử ngơ ngác nhìn khung cảnh ở phía trước, một lát sau chợt cất lời khen ngợi: "Cảm ơn công tử đã giúp đỡ, không biết tôn tính đại danh của huynh là gì? Thiếp thân là con gái của thành chủ thành Yến Đô, tên Yến Phi Hà."
"Ta là Dương Kỳ."
Dương Kỳ còn tưởng Yến Phi Hà nghe thấy tên của mình thì sẽ giật nảy người kinh ngạc, bởi vì bây giờ ai cũng coi hắn là "Phế vật" "Thiếu gia chơi bời", nhưng nghĩ là một chuyện, hiện thực lại là một chuyện khác. Bạch y nữ tử nghe xong không bối rối chút nào mà lại cười nhạt: "Thì ra là công tử của Dương gia, lần này được công tử cứu mạng, thiếp thân cảm kích vô cùng."
"Yến tiểu thư vừa mới trở về thành Yến Đô sao?" Dương Kỳ khẽ rung động trong lòng.
"Đúng vậy, ta ra ngoài tu hành đã được mười năm rồi, đây là lần đầu tiên ta trở về nhà, không ngờ còn chưa về đến nhà đã bị đám cao thủ của Ảnh Độc Môn đánh lén, ta phải về ngay để tìm hiểu đã có chuyện gì xảy ra trong thành Yến Đô." Yến Phi Hà lại gần và quan sát thân thể bị giập nát của thủ lĩnh hắc y nhân rồi gật đầu, ngay sau đó nàng lại rút kiếm ra và lách vào trong thân thể của gã thủ lĩnh để lấy ra một chiếc chuông đồng nho nhỏ.
Chiếc chuông đồng này khắc hoa văn dày đặc, nhìn qua có vẻ được đúc từ đồng nhưng nhìn kỹ lại cảm thấy có một loại kim chúc tài liệu kỳ dị nào đó.
"Ta cứ tự hỏi sao Kim Chung Tráo Thể Đại Khí Công của hắn lại bền như thế, ngay cả kiếm Thanh Phong của ta cũng không thể đâm thủng, thì ra hắn giấu loại bảo vật trong người. Cao thủ Khí Tông dùng tinh kim ở trên bầu trời để luyện chế Kim Chung, có tác dụng đặc biệt là tăng cường độ với nhiều loại khí công, có được chiếc chuông đồng này thì Kim Chung Tráo Thể Đại Khí Công tối thiểu cũng mạnh hơn gấp bội."
Yến Phi Hà vuốt ve chiếc chuông đồng, ngắm nghía một lúc như suy nghĩ cái gì đó rồi đột nhiên ném cho Dương Kỳ.
"Cho ta?" Dương Kỳ bối rối, nhìn lom lom vào đám hoa văn được điêu khắc trên chiếc chuông đồng, còn có rất nhiều chữ như viết theo thể hạt gạo, đó là công pháp để tu luyện Kim Chung Tráo Thể Đại Khí Công.
Đây cũng là một môn khí công thượng thừa, không thể coi thường. Sau khi luyện thành, chân khí hóa thành lồng khí bảo hộ bản thân, bách tà bất xâm, độc khí cũng không làm gì được.
"Nó vốn đã là chiến lợi phẩm của ngươi." Yến Phi Hà mỉm cười: "Ta cũng phải cảm ơn ngươi, nhờ ngươi mà ta đạt được công pháp tu hành của môn khí công thượng thừa này, sau này tìm hiểu sẽ giúp tu vị của bản thân được tiến thêm một bước, rất khó có được một môn khí công thượng thừa, nếu đem tới hội đấu giá, ít nhất cũng có thể bán được mấy chục vạn viên Tụ Khí đan."
"Mấy chục vạn viên Tụ Khí đan.... " Dương Kỳ chép miệng: "Đây đúng là một khoản tiền lớn."
"Đương nhiên, chiếc chuông đồng kia cũng không tầm thường đâu, giá trị của nó tuyệt không ở dưới khí công thượng thừa." Yến Phi Hà cầm Thanh Phong kiếm chỉ vào thi thể của thủ lĩnh hắc y nhân: "Trên người hắn vẫn còn một ít tài bảo, không lấy hết thì tiếc lắm."
"Thi thể của hắn có độc, ta còn chưa tu luyện tới cảnh giới Lăng Không Nhiếp Vật, xin mời Yến tiểu thư ra tay lấy tài phú trên người hắn ra đây để chúng ta phân chia vậy." Dương Kỳ bình tĩnh nói.
"Cũng được." Yến Phi Hà hết sức sòng phẳng, tay đẩy ra một luồng khí công rũ xuống rồi hóa thành một bàn tay rất sinh động, bàn tay chân khí này hạ xuống thi thể của thủ lĩnh hắc y nhân, lục lọi một lúc liền lấy ra mấy cái gì đó.
Một bình dược tựa như Tị Yên Hồ, ngoài ra còn có mấy tờ giấy đẹp đẽ và một quyển sách da thuộc không biết được chế từ loại da thú nào.
"Ở trong bình Tị Yên Hồ này là thuốc giải độc, loại thuốc có thể giải được hầu hết các loại độc dược của Ảnh Độc môn đấy. Mấy tờ giấy này là ngân phiếu tiền trang của hoàng triều Thánh Tổ, dãy số ở bên trên là số Tụ Khí đan đã gửi. Quyển sách này không tệ đâu, được chế tạo từ da người, bên trên ghi lại một ít phương pháp tu luyện độc công của Ảnh Độc Môn."
Yến Phi Hà có vẻ hiểu khá rõ về mấy thứ văn tự thần bí này, hiểu biết sâu rộng của nàng khiến Dương Kỳ cảm thấy tự ti, đúng là người từ đại môn phái đi ra.
Xưa nay Dương Kỳ vẫn được coi là thanh niên tài tuấn ở Yến Đô thành, có điều đó chỉ là ếch ngồi đáy giếng, luận về kiến thức rộng rãi thì mãi mãi không bằng được đệ tử của các đại môn phái.
"Thuốc giải." Ánh mắt hắn sáng ngời "Đại ca và nhị ca của ta đã trúng phải khí độc của Ảnh Độc Môn, tìm được thuốc giải thì dễ hơn nhiều rồi, ta lấy nửa số ngân phiếu, còn độc công thì cho Yến tiểu tỷ đó, độc công ta không cần, cũng không muốn luyện."
"Được đấy." Yến Phi Hà cũng không khách khí, đưa thuốc giải cùng nửa số ngân phiếu cho Dương Kỳ: "Ta không tu luyện độc kinh nhưng sau khi trở về sẽ dâng lên cho môn phái, chắc hẳn sẽ đổi được không ít thứ tốt. Trời tối rồi, ta phải về nhà thôi, có lẽ không mời công tử đến nhà chơi được. Nhưng mấy ngày nữa, ta sẽ tìm cơ hội đến thăm Dương gia và trả ơn ngươi."
"Nói hay đấy." Dương Kỳ nói:"Có điều, ta hi vọng Yến cô nương đừng kể cho người ta biết về chuyện lần này, cô nương cứ nói tự mình đã giết hết cường giả của Ảnh Độc Môn là được."
"Ừ, việc này nếu truyền ra ngoài sẽ gây bất lợi cho Dương gia." Yến Phi Hà đột nhiên vung tay, từ trong bàn tay bắn ra một luồng khí công, khí công gặp không khí liền bùng lên biển lửa rừng rực, thi thể của đám hắc y nhân ở trên bãi cát đã bị thiêu thành tro tàn chỉ trong chớp mắt.
"Liệt Hỏa Khí Công." Dương Kỳ tròn xoe mắt :"Không ngờ Yến tiểu thư đã tinh thông kim hệ Kiếm Thuật Khí Công lại còn hiểu cả hỏa hệ Liệt Hỏa Khí Công. Nhưng hai loại khí công khác nhau, tại sao lại có thể tu luyện cùng một lúc?"
"Bí truyền mà thôi, môn phát chúng ta có thể song tu hai loại khí công, hỗ trợ lẫn nhau." Có vẻ Yến Phi Hà không muốn nói nhiều, chuyện này cũng hợp tình hợp lý, bí mật của môn phái, nói nhiều vô ích.
Luận theo đạo lý, người bình thường chỉ có thể thu luyện một hệ khí công, tu luyện hai loại cùng lúc thì vô cùng nguy hiểm, khí công tương trùng.
Mặc dù Dương Kỳ tu luyện khí công gia truyền nhưng khí công của hắn đã từng bị phế bỏ nên hiện tại khi dùng chiêu thức khí công gia truyền đều phải dùng "Thần Tượng Trấn Ngục Kình" để đánh ra.
Môn công pháp này thâm thúy như địa ngục, có thể che giấu tất cả, mô phỏng tất cả, khiến người nhìn qua cũng không thể tìm được mánh khóe gì.
Thực ra, cho dù Dương Kỳ nhận được Kim Chung Tráo Thể Đại Khí Công thì cũng không có tâm tư nào để tu luyện. Bởi vì nếu như hắn bước vào tầng bảy - Tượng Khí cảnh giới thì Thần Tượng Trấn Ngục Kình sẽ truyền cho một môn hộ thể thần công, gọi là Người bảo vệ của Minh Thần, tu luyện ra Đôi cánh của quỷ, không biết uy lực vượt trội hơn Kim Trung Tráo Thể gấp bao nhiêu lần.
Bởi vậy có thể thấy được, "Thần Tượng Trấn Ngục Kình" đúng là thần công cái thế vô địch trong truyền thuyết.
Hình hài bé nhỏ màu vàng ở truyền dạy thần công tu luyện ở trong mi tâm, mội khi luyện thành Người bảo vệ của Minh Thần, quanh thân sẽ ngưng tụ thành một quả trứng màu đen bằng chân khí, nếu như đạt tới cảnh giới Khí Tông, dựa vào sự bảo vệ này cho dù có phải nhảy vào dung nham trong núi lửa thì cũng có thể chịu đựng được rất lâu.
Đây không phải là điều loài người có thể làm được.
Cho dù là Yến Cô Phong, thành chủ của thành Yến Đô, có tu vị Khí Tông, hộ thể thần công mạnh hơn người thường nhưng khi nhảy vào dung nham trong núi lửa cũng sẽ bị thiêu đốt thành to tràn ngay tức khắc.
"Mỗi khi ta tăng thêm được một tầng tu vị khí công thì thực lực sẽ tăng lên gấp hàng trăm lần! Nhưng mà biết bao giờ ta mới có thể bước vào tầng bảy chứ?" Dương Kỳ thầm hỏi trong lòng.
Hắn vừa mới tiến vào tầng sáu, sau khi giao thủ với thủ lĩnh hắc y nhân thì đã giác tỉnh được hạt cát bụi thứ ba, trong người đã có được sức mạnh của ba đầu Viễn Cổ Cự Tượng.
"Dương công tử, ta đi đây. Ngày sau sẽ trả ơn cứu giúp của công tử." Yến Phi Hà đột nhiên thúc dục khí công của mình, lại huyễn hóa ra đôi cánh hạc trắng, nhảy lên vượt qua khoảng cách mà mười người cộng lại, sau đó giương cánh bay đi, nhìn qua tựa như một con hạc trắng đang bay dưới bầu trời đêm đen mông lung, mỹ lệ đến cực điểm.
Dương Kỳ ngắm nhìn những thứ mình đang cầm trong tay, là trang giấy đẹp đẽ, là ngân phiếu tiền trang, trên đó viết mười vạn viên Tụ Khí Đan. Mười vạn viên tương đương với tiền lợi nhuận trong ba tuần trăng từ sản nghiệp của Dương gia.
Chi hệ gia chủ Dương gia nhất mạch gần như đã bị mất hết của cải, bây giờ có được mười vạn viên Tụ Khí Đan, ít ra cũng cải thiện tình hình hơn một chút.
Hơn nữa trên tay còn có một chiếc chuông đồng, là bảo vật có giá trị xa xỉ, cộng thêm công pháp khắc ở bên trên thì tốt thiểu cũng bán được năm mười vạn viên Tụ Khí Đan, mặc dù còn kém rất nhiều so với tổn thất đã mất nhưng tốt xấu gì cũng có thể xoa dịu bầu không khí ủ rột ở trong gia đình.
Vụt!
Hắn lao thẳng tới bên ngoài thành trì, nhanh nhẹn nhảy qua tường thành cao cao như con báo, lính gác đứng trên tường thành chỉ cảm thấy mát mát vì có gió thổi qua chứ không nhìn thấy gì cả.
Dương Kỳ trở về Dương gia phủ, đứng trước cánh cửa của mật thất rồi gõ cửa.
"Kỳ nhi tu luyện xong rồi à, vào đi."
Giọng nói trầm trầm của Dương Chiến truyền ra ngoài, hai cánh cửa chế bằng tinh cương, ít nhất cũng dày một xích từ từ mở ra. Dương Kỳ liền bước vào và nhìn thấy phụ thân đang ngồi khoanh chân ngay ngắn ở trước mặt, hai tay đồng thời đặt ở trên lưng nhị ca và nhị ca của mình để tiêu trừ độc dược.
Có điều nhìn sắc mặt của nhị ca và đại ca thì việc tiêu trừ khí độc có vẻ không được tốt cho lắm.
"Kỳ nhi, tu vị của con lại tăng lên nhiều rồi." Nhìn thấy Dương Kỳ bước vào, đôi mắt bắn ra tinh quang chạm vào thân hình của Dương Kỳ.
"Vâng ạ, phụ thân, hôm nay con tu luyện, cuối cùng đã đột phá tới tầng bảy, Binh Khí cảnh giới, ngưng khí thành binh, với thực lực hiện tại thì việc đánh bại Dương Hồng Liệt không còn là vấn đề nữa." Dương Kỳ bình thản nói.
"Không nên kiêu ngạo tự mãn, Dương Hồng Liệt đã đạt tới tầng bảy, không nên coi thường y, từ xưa đến nay khí công tầng sáu không thể chống lại khí công tầng bảy, con nên cố gắng tu luyện nhiều hơn." Dương Chiến liền khuyên bảo.
"Vâng thưa phụ thân." Dương Kỳ gật gật đầu.
"Tam đệ, đệ lần này đúng là được họa trong phúc đấy." Đại ca Dương Kỳ gượng cười, "Tiếc là bây giờ đại ca đã là người tàn phế, thứ khí độc này thật đáng ghét, ngay cả phụ thân cũng không thể khu trừ."
"Không sao, cùng lắm thì đi cầu nguyên lão cảnh giới Khí Tông giúp đỡ, xin bọn họ giải trừ khí độc cho hai đứa." Dương Chiến nói.
"Phụ thân, những vị nguyên lão khí tông sắp đi tới điểm cuối cùng của tuổi thọ rồi, ai cũng toàn lực liều mạng, mưu đồ Hướng Thiên Đoạt Mệnh, đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh để kéo dài tuổi thọ, làm sao họ lại chịu hao tổn khí công để giải trừ khí độc cho chúng con chứ?" Đại ca Dương Kỳ lắc lắc đầu, hắn nghĩ không sai, nguyên lão Khí Tông trong gia tộc đều bất hòa với nhau để đỡ phải hao tổn chân khí bản nguyên.
"Đại ca đừng lo, không sao đâu." Dương Kỳ thò tay vào ngực lấy thuốc giải ra.
-----o0o-----
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện