[Dịch] Thần Trong Các Vị Thần - Sưu tầm
Chương 29 : Ta sẽ giết chết nó
Người đăng: cao000thanh000phong
.
Đêm tối hôm đó , lão Pole lấy lý do là phải đi dự tiệc đám cưới của 1 người bạn định chuồn thẳng cẳng . Tiền Thế Kiệt thừa sống thiếu chết 1 mực đòi đi theo ông ta bằng mọi giá . nhưng lão Pole chỉ bỏ lại 1 câu : “ này , cậu đừng có hại ta chứ ! nếu như cả 2 chúng ta cùng đi hết thì ai sẽ ăn hết nồi cà ri còn dư đây ? vả lại , không chừng sẽ khiến cho Isbel nghi ngờ nữa đấy ! ta đã già rồi , sức khoẻ có hạn , nếu như còn bắt ta phải ăn thêm món cà ri đó nữa e rằng ta có thể đi gặp nữ thần ánh sáng được rồi đấy . cậu còn trẻ , sức khoẻ tốt , ăn thêm 1 chút cũng đâu có sao , cùng lắm thì ….. bị ngộ độc thức ăn thôi mà , yên tâm đi , ta không để cho cậu chết được đâu . vì cậu còn thiếu nợ ta mà !!” nói xong , lão bỏ chạy mất dép . để lại 1 mình Tiền Thế Kiệt ở ngoài cửa tiệm **** hét um sùm .
Gần tới giờ ăn tối , Tiền Thế Kiệt vội vã chạy vào trong phòng khoá trái cửa lại . cho dù Isbel ở bên ngoài dùng hết mọi cách từ dụ ngọt cho tới hăm doạ để thuyết phục , anh ta cũng nhất quyết không chịu bước ra khỏi phòng . mặc dù bụng đói cồn cào , nhưng anh ta đã tự hứa với mình rằng thà chết đói còn hơn phải ăn món cà ri khủng khiếp đó lần nữa .
Sau 1 hồi thuyết phục và đe doạ vô ích , Isbel thở dài 1 tiếng , quay người bỏ đi .
Im lặng hồi lâu , không còn nghe thấy bên ngoài có động tĩnh nữa , Tiền Thế Kiệt mở nhỏ khe cửa ra để xem xem Isbel còn ở đó hay không . chỉ thấy trong hành lang vắng vẻ . anh ta thở phào nhẹ nhõm , đẩy cửa bước ra phòng . định đi ra ngoài tìm thứ gì đó bỏ bụng .
Ai ngờ khi bước tới bên ngoài cửa tiệm , chỉ thấy cánh cửa lớn được khoá chặt lại , trên ổ khoá còn có chốt 2 sợi dây xích lớn . không cần phải hỏi nữa , đó là tác phẩm của Isbel chứ không còn ai khác .
“ xì ! tưởng vậy là có thể nhốt mình lại sao ? ả quên rằng mình còn 1 thanh kiếm có thể chặt đứt mọi thứ à ?” Tiền Thế Kiệt tự mình lẩm bẩm 1 câu .
lại chạy vào trong phòng định lấy thanh kiếm để chặt đứt sợi dây xích . ai ngờ vừa bước tới trước cửa phòng . chỉ thấy cửa phòng bị mở tung ra . chạy vào trong xem , không còn nhìn thấy bóng dáng thanh kiếm của mình nữa .
thì ra là sau khi khoá 2 sợi dây xích ở ngoài cửa xong , lại nghĩ tới Tiền Thế Kiệt có 1 thanh kiếm vô cùng sắc bén có thể chặt đứt mọi thứ , nên đã lén lén mai phục ở gần đó , lợi dụng lúc Tiền Thế Kiệt ra khỏi phòng , Isbel đã lén lén chạy vào trong phòng lấy đi thanh kiếm của anh ta . ngoài ra , để đề phòng anh ta trèo cửa sổ thoát ra ngoài , ngay cả cửa sổ cũng bị dây xích xích lại .
“ mẹ kiếp !!!” Tiền Thế Kiệt nổi giận **** lớn 1 tiếng : “ ả muốn ép mình ăn món cà ri của ả bằng mọi giá đây mà !!!”
Tiền Thế Kiệt đâu dễ gì chịu thua chứ , anh ta thầm nghĩ trong lòng : cho dù không thể ra khỏi nhà ,nhưng ở trong kho dự trữ ở phía sau còn có rất nhiều thức ăn , nghe lão Pole khoe rằng lượng thức ăn ở đó đủ để cho cả gia đình ăn trong vòng 1 năm . 1 kho thức ăn khổng lồ như thế này , cho dù ả tài giỏi tới cỡ nào , cũng không thể giấu đi hết chứ ?
mang theo suy nghĩ đó , Tiền Thế Kiệt vội vã chạy vào trong nhà kho dự trữ . vừa bước tới trước cửa nhà kho , anh ta sững người .
chỉ thấy cánh cửa nhà kho cũng được mở tung ra , từ phía trong nhà kho bốc ra 1 thứ mùi vị rất khó chịu .
“ mùi cháy khét !!!” Tiền Thế Kiệt giật mình chạy vào trong nhà kho , chỉ thấy những món thức ăn dự trữ trong nhà kho đều được bị đốt cháy thành than , không còn món nào có thể toàn vẹn dưới bàn tay độc ác của Isbel .
“ ta XX cái OO của mi đấy ! *** , con nhỏ tham tiền này vì muốn đạt được mục đích đúng là không có gì không dám làm , ả không sợ cháy nhà sao ?????” Tiền Thế Kiệt phẫn nộ thét lên .
Tiền Thế Kiệt nộ khí xung thiên chạy vào phòng ăn để tìm Isbel. chạy vào tới phòng ăn ,nhìn thấy Isbel đang ngồi ở bên bàn ăn mỉn cười nhìn vào mình . trước mặt ả là 1 nồi cà ri to tướng .
Tiền Thế Kiệt vô cùng phẫn nộ hét lớn : “ này , cô muốn gì đây ???? cô biết cô làm như vậy là nguy hiểm lắm không ??? nếu như không may bị cháy nhà thì sao ?”
đôi mắt của Isbel quay tròn , mỉn cười nói : “ cháy nhà thì cháy nhà ,đây đâu phải là nhà của tôi đâu mà phải sợ . nếu không may nhà bị cháy thì dọn về nhà tôi ở thôi , bình thường !!”
“ bình thường ???” Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng , tức giận nói : “ cô cảm thấy như vậy là bình thường sao ? nói cho cô biết , cô làm như vậy là ngốc nghếch lắm biết không ? cô càng làm như vậy chỉ khiến tôi càng phản cảm với cô mà thôi , đồ ngu !!”
nghe thấy Tiền Thế Kiệt **** hét 1 cách phẫn nộ , Isbel khẽ ngơ người , cô ta cắn chặt môi , toàn thân run rẩy , viền mắt của cô ta đỏ dần lên , dường như có thể khóc bất kỳ lúc nào .
nhìn thấy Isbel có vẻ như muốn khóc , Tiền Thế Kiệt lập tức bối rối hẳn lên , xua tay lắc đầu nói : “ này này , cô …. Cô đừng có khóc , tôi … tôi sợ phụ nữ khóc trước mặt mình lắm … cho tôi xin lỗi , là tôi sai , là tôi sai . tôi không nên dùng 1 khẩu khí như thế **** cô …. Là tôi sai …. Được chưa nào ….. oái , đừng … đừng có khóc ….”
đã quá muộn , Isbel đã cúi đầu xuống bàn khóc nức nở , tiếng khóc càng lúc càng lớn dần lên , càng lúc càng bi thảm hơn ….
Tiền Thế Kiệt giật mình , vội vã chạy tới định dỗ dành , nhưng dỗ mãi cô ta vẫn không thôi khóc . vả lại , tiếng khóc càng lúc thảm thiết hơn nữa .
“ sịt sịt …. Tôi …. Sịt …. Tôi chỉ muốn …. Chỉ muốn … sịt … nấu 1 bữa cơm cho …. Cho anh ăn thôi mà …. Sịt ….. nếu … nếu anh không thích …. Anh có thể …. Sịt … có thể nói thẳng với …. Với tôi ….. sịt …. Vì sao phải …. Phải trốn tránh tôi chứ …. Sịt …. Anh có biết …. Có biết là tôi … tôi đã tốn rất nhiều tâm huyết ….. để nấu … để nấu nồi cà … ri này ….không … sịt ….” Isbel than thở khóc lóc .
quả thật , cô ta cũng chỉ muốn nấu món ăn để mời mình ăn thôi mà , nếu như không múôn ăn , mình có thể nói rằng mình không thích món đó , như vậy ít ra cũng không làm cho cô ấy buồn lòng , mình chẳng những không tiếp nhận tình cảm tốt đẹp đó còn quay lại **** người ta ngu ngốc . xem ra kẻ có lỗi là mình đấy chứ !
suy nghĩ đó chỉ khẽ chớp qua , anh ta vội vã lắc đầu lia lịa : dù như thế nào đi nữa , cô ta làm như vậy cũng không đúng , nếu như không may làm cho cháy nhà thì sao nào ? tới khi đó không chỉ có mỗi căn nhà của Pole bị đốt sạch , thậm chí những ngôi nhà ở xung quanh cũng sẽ bị liên luỵ tới à xem …..
nghĩ thì nghĩ thế , nhưng khi nhìn thấy 1 cô gái xinh đẹp khóc nức nở ở trước mặt mình , anh ta cũng có chút chạng lòng , vả lại , cô gái này cũng là vì muốn mình ăn món ăn do cô ấy làm nên mới có những hành động ngu ngốc đó thôi ….
Nghĩ tới điều đó , Tiền Thế Kiệt nhẹ nhàng đưa tay vuốt nhẹ lên lưng của Isbel , dùng những lời nói nhẹ nhàng xin lỗi và dỗ dành cô ta . ngoài ra , còn không quên khen món cà ri của cô ta thực ra rất ngon miệng , anh ta rất thích ăn , nhưng chỉ là vì hôm nay bỗng nhiên bị đau răng , nên không muốn ăn uống gì nữa .
Nghe Tiền Thế Kiệt nói thế , Isbel ngừng khóc , khẽ dùng tay lau lau nước mắt ở 2 bên má , mỉn cười nói : “ thì ra …. Thì ra là anh đang đau răng chứ không phải là chê món ăn do tôi nấu à ?”
Chẳng còn cách nào khác , nếu như lúc này nói thẳng cho cô biết : “ thực ra tài nấu nướng của cô còn phải cải thiện rất nhiều đấy” , e rằng cô ta lại khóc lên à xem , phóng đao thì đành phải theo đao , cho dù là 1 lời nói dối , nhưng đó là 1 lời nói dối đẹp đẽ . nghĩ tới điều đó , Tiền Thế Kiệt vội vã ngật đầu .
Isbel vừa dùng tay lau nước mắt vừa mỉn cười nói : “ thì ra là thế , thế mà làm tôi cứ tưởng rằng món cà ri do tôi làm tệ lắm chứ , thì ra là do anh đang bị đau răng …” ngưng 1 hồi , cô ta lại nói tiếp : “ chẳng còn cách nào khác , nếu anh đang bị đau răng thì đừng có ăn nữa , để khi nào anh hết đau răng , tôi sẽ nấu 1 nồi đặc biệt khác để mời anh ăn nhé !!”
Nghe xong câu nói của Isbel , đôi chân của Tiền Thế Kiệt như không còn sức , té ngã mông ngồi xuống . toàn thân run rẩy , miệng há to ra sững người nhìn chằm chằm vào Isbel : mẹ kiếp ! khi không lại tự dùng đá chọi chân mình , biết vậy nói thẳng ra cho cô ta biết cho rồi . nấu 1 nồi “ đặc biệt” ? không biết ăn xong nồi cà ri đó trên đầu mình có xuất hiện vòng sáng không nhỉ ????
Nhìn thấy Tiền Thế Kiệt ngã mông ngồi xuống đất , toàn thân run rẩy , Isbel mỉn cười nói : “ thế nào , vui mừng xúc động quá nên đứng không vững chứ gì ? hì hì , yên tâm đi , nếu anh thích món ăn của tôi như vậy , tôi sẽ không làm anh phải thất vọng đâu !!”
Nghe cô ta nói thế , Tiền Thế Kiệt không biết là nên cười hay nên khóc đây .
Khi Pole trở về nhà vào lúc khuya , khi vừa bước ngang qua kho dự trữ , ngửi thấy mùi khét bốc ra từ trong đó , lão giật mình vội vã chạy vào xem chuyện gì đã xảy ra . khi cảnh tượng trong nhà kho lọt vào trong đôi mắt của lão , lão sững người vài giây , sau đó thét rống lên như 1 con heo bị giết thịt , trong miệng không ngừng lẩm bẩm nói : “ kho thức ăn của ta …. Kho thức ăn có thể dùng trong 1 năm của ta…… 2 cây …….”
Tiền Thế Kiệt bỗng nhiên xuất hiện ở phía sau lưng ổng , thở dài 1 tiếng , an ủi nói : “ xin chia buồn với ông ,kho thức ăn của ông đã bị Isbel đốt thành tro hết rồi ….”
Pole giận tới nỗi mặt đỏ tía tai , phẫn nộ thét lớn : “ ta sẽ giết chết nó !!”
nhìn thấy lão Pole xoắn tay áo lên định đi ăn thua đủ với Isbel , Tiền Thế Kiệt vội vã cản lão lại , gượng cười nói : “ thôi thôi , chỉ là 1 kho thức ăn thôi mà ,làm gì nóng giận thế , kho thức ăn này tốn hết bao nhiêu tiền nào , 300 ? 400 đồng vàng ? đợi khi nào bọn tôi chiến thắng ở đại hội võ thuật giành đựơc tiền thưởng sẽ đền lại cho ông ngay lập tức , được chưa nào ??”
” đền ???” trên 2 mép mắt của lão Pole dính đầy nước mắt , gân xanh nổi đầy trên trán : “ nếu chỉ là 1 kho thức ăn bình thường thì ta có cần phải đau xót như thế này không ? trước kia ta có cất giữ 2 cây nhân sâm ngàn năm ở trong nhà kho này . cả đại lục Aden cũng chỉ có mỗi 2 cây nhân sâm đó thôi , mi có biết ta đã tốn biết bao nhiêu công sức và nước bọt mới thuyết phục được 1 tên hoàng tộc nhường lại cho ta không ??? giờ tất cả đã tiêu tan hết rồi , tiêu tan hết rồi , bọn mi đào đâu ra để đền lại cho ta nào ????”
Tiền Thế Kiệt gượng cười nhún vai .
Chỉ thấy Pole ngồi xuống đất ôm mặt than khóc như 1 đứa trẻ bị mất đồ chơi, nếu như không phải lão đã hứa với ông anh của mình rằng phải chăm sóc 2 thằng nhóc này , e rằng lão đã cầm chổi đuổi đánh cả 2 ra khỏi nhà ngay lập tức rồi .
Cuối cùng thì đêm sóng gió cũng đã yên ổn trôi qua . hôm nay sẽ tiếp tục diễn ra trận tứ kết của đại hội võ thuật . Tiền Thế Kiệt dậy từ rất sớm để chuẩn bị . sau khi làm xong bộ động tác thể dục , Tiền Thế Kiệt mặc bộ giáp nhẹ mua bằng hình thức trả góp vào người . dùng 2 tay vỗ mạnh lên mặt 1 cái cho tỉnh táo lại , từ từ bước ra khỏi phòng .
Bước ra ngoài cửa tiệm , nhìn thấy Isbel đang đứng đợi mình . vừa nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra , trên khuôn mặt Isbel lập tức lộ ra 1 nụ cười tươi đẹp , nhưng nụ cười chỉ duy trì được vài giây , bỗng nhiên nghe thấy tiếng “ hừ” mạnh của lão Pole vang lên , Isbel lập tức lộ ra vẻ mặt lo sợ , cúi đầu nhìn xuống đất .
Tiền Thế Kiệt bước tới bên cạnh Pole , cười nói : “ thôi nào , còn giận gì nữa , chỉ là 2 cây nhân sâm thôi mà , ông cũng chỉ để trưng trong nhà kho thôi chứ có sử dụng tới đâu , cùng lắm thì sau này để tôi tìm lại vài cây sâm khác cho ông được chưa nào !!”
Pole nhăn mặt lại , hừ mạnh 1 tiếng , ném 1 chiếc áo vải khổ rộng cho Tiền Thế Kiệt , nhạt nhạt nói : “ mặc vào đi , đừng để người khác nhìn thấy bộ áo giáp của cậu , như vậy sẽ rất có ích cho cậu đấy .” nói xong , quay người đi thẳng vào phía trong .
Tiền Thế Kiệt mặt chiếc áo vải khổ rộng vào để che lại bộ áo giáp trên người , sau đó bước tới trước mặt Isbel , mỉn cười nói : “ ông ta cũng chỉ là đau xót cho 2 cây nhân sâm nên mới như vậy thôi , qua 1 thời gian sẽ hết giận thôi mà . đừng lo lắng làm gì , nào , chúng ta hãy cùng đi tới sân vận động nào !”
Nghe xong lời an ủi của Tiền Thế Kiệt , Isbel rũ bỏ hết mọi lo sợ trong lòng , ngẫng đầu lên, trên môi mang theo 1 nụ cười dịu dàng tươi đẹp , khẽ ngật đầu . Quay đầu lại gọi lớn vào trong chào tạm biệt Pole , cả 2 cùng sánh vai bước ra khỏi cửa tiệm buôn bán vũ khí , đi thẳng về phía sân vận động .
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện