[Dịch] Thần Trong Các Vị Thần - Sưu tầm

Chương 21 : Ông cụ kỳ lạ

Người đăng: cao000thanh000phong

Bắt mình đi lấy nước cho ả rửa mặt ? chắc đầu óc của ả có vấn đề rồi nhỉ . hay là giận quá hoá rồ ? Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng , nhạt nhạt nói : “ lấy nước cho cô rửa mặt ? cô tưởng tôi là ai đây? Là Osin của cô à ?” ” Osin?” Isbel ngơ người . “ à , chắc thế giới này không có khái niệm gọi là Osin ..” Tiền Thế Kiệt thầm suy nghĩ , sau đó lại nói : “ cô tưởng tôi là người hầu của cô à ?” Isbel lộ ra ánh mắt chế giễu , cười lạnh nói : “ là người hầu hay không thì tôi không biết , tôi chỉ biết anh là con nợ của tôi . giờ anh đang thiếu tiền tôi , 1 khi chưa có tiền trả thì phải tuân theo lời tôi . vả lại , tôi bảo anh đi lấy nước là muốn rèn luyện thể lực và sự nhanh nhẹn của anh đấy , hiểu chưa ?” Tiền Thế Kiệt xì 1 tiếng , lạnh lạnh nói : “ rèn luyện ? tôi chưa từng nghe qua kiểu rèn luyện như thế này cả ! cô đừng có tưởng tôi cái gì cũng không biết muốn nói sao thì nói à nha !” Isbel không thèm nói thêm gì nữa , trực tiếp rút kiếm ra khỏi bao , trên môi lộ ra 1 nụ cười gian ác , quát : “ giờ muốn đi lấy nước hay muốn ăn nhát kiếm vào người đây ?” Tiền Thế Kiệt lập tức ngậm miệng lại , quay người cầm chiếc thùng gỗ chạy ra khỏi nhà đi lấy nước . Mẹ kiếp ! người thì xinh đẹp , nhưng sao mà hung dữ thấy sợ . hễ chút là rút kiếm ra đòi chém đòi giết . đừng tưởng tôi sợ cô, chẳng qua đàn ông không thèm chấp phụ nữ đấy thôi . hừ hừ !! Tiền Thế Kiệt vừa chạy đi lấy nước vừa thầm nghĩ trong đầu . Nhìn thấy Tiền Thế Kiệt hối hả chạy đi , Isbel khẽ dùng tay che miệng lại thầm mỉn cười . cử chỉ lúc đó của Isbel vô cùng dịu dàng dễ thương , 1 cử chỉ có thể làm bất kỳ 1 người đàn ông nào nhìn thấy cũng phải động lòng , nếu như lúc này để cho Tiền Thế Kiệt nhìn thấy , e rằng anh ta đã phải sửng sốt cả người . thực ra cô ta cũng là 1 cô gái hiền lành tốt bụng , cộng thêm 1 vẻ đẹp có thể nói là chim sa cá lặn , tuy hơi tham tiền 1 chút , nhưng cũng không thể trách cô ta được . cha mẹ qua đời khi cô ta còn nhỏ tuổi , để lại cô ta sống cô đơn 1 mình , nếu không cứng cỏi mạnh mẽ 1 chút , e rằng đã không thể sinh tồn tới ngày hôm nay rồi . Tiền Thế Kiệt xách chiếc thùng gỗ chạy đi tới cái giếng nước nằm ở trung tâm của khu phố . buộc sợi dây lên thùng sau đó thả xuống giếng , đựng đầy nước rồi mới kéo lại chiếc thùng gỗ lên . anh ta tháo sợi dây cột trên thùng gỗ ra , sau đó xách thùng nước đi về nhà . Trên đường đi về , bỗng nhiên nhìn thấy 1 cụ già bị 1 đám trẻ chơi đùa ở gần đó không cẩn thận đẩy té ngã . sau khi ông già bị đẩy té ngã , đám trẻ vô cùng lo sợ bỏ chạy hết . Tiền Thế Kiệt lập tức bỏ chiếc thùng gỗ xuống , chạy tới dìu cụ già đứng dậy . nhẹ nhàng nói : “ cụ không sao chứ ?” Cụ già dùng tay phủi phủi chiếc quần của mình , sau đó ngẫng đầu lên , dùng 1 ánh mắt hết sức nhân hậu nhìn vào Tiền Thế Kiệt mỉn cười nói : “ không sao , cám ơn cậu .” Tiền Thế Kiệt đã có thể quan sát kỹ khuôn mặt của ông cụ này . ông cụ có khuôn mặt già nua , bộ râu bạch phơ dài tới chấm ngực , mặt mày rất tinh tế , ánh mắt rất có thần ,nụ mỉn cười trên mép miệng rất hoà bình . Cụ già quan sát Tiền Thế Kiệt 1 hồi , dùng 1 khẩu khí ôn hoà hỏi : “ hình như cậu không phải là người ở trong khu phố này ?” Tiền Thế Kiệt vô cùng lễ phép , khẽ ngật đầu mỉn cười nói : “ vâng ạ , cháu từ đế đô tới đây , hiện giờ đang ở nhờ trong nhà của 1 người bạn .” vừa nói anh ta vừa chỉ về phía căn nhà của Isbel ở phía xa . ông cụ nhìn theo ngón tay của Tiền Thế Kiệt , nhìn thấy là ngôi nhà của Isbel , trên mặt lại lộ ra 1 nụ cười hoà nhã : “ à ,thì ra là cô bé Isbel . mới vài hôm trước nó đã đi tới khu rừng ở gần đế đô để săn ma thú , giờ đã trở về rồi sao ?” Tiền Thế Kiệt có chút bất ngờ : “ cụ quen biết Isbel à ?” Cụ già mỉn cười ngật đầu nói : “ nó là 1 cô bé rất dịu hiền dễ thương đấy !” Dịu hiền dễ thương ? mình có nghe lầm không vậy ? Tiền Thế Kiệt gượng cười không nói gì cả . Ngưng 1 hồi , Ong cụ tiếp tục nói : “ ngày thường nó rất ân cần chăm lo cho những người lớn tuổi , 1 cô bé rất tốt bụng đấy !” không ngờ con nhỏ tham tiền này cũng là 1 người biết kính lão đấy nhỉ ? thế mà ngày thường nhìn không ra , cứ tưởng ả chỉ biết tới tiền thôi chứ ! Tiền Thế Kiệt thầm cười . Ong cụ mỉn cười nhìn vào Tiền Thế Kiệt nói : “ nếu như nó đã về tới nhà rồi , ta cũng muốn tới thăm nó .” Tiền Thế Kiệt ngật đầu mỉn cười : “ vâng ạ , cụ đợi cháu chút !” anh ta vội vã chạy tới lấy lại thùng gỗ , sau đó cùng cụ già đi thẳng về nhà . Tiền Thế Kiệt vừa đẩy cửa bước vào nhà , chỉ thấy 1 chiếc ly từ trong nhà chọi thẳng ra , anh ta giật mình né sang 1 bên , vừa né sang 1 bên . anh ta lập tức cảm thấy không hay , vì cụ già đứng ngay phía sau lưng mình , nếu mình né qua , chiếc ly sẽ trực tiếp chọi thẳng vào mặt cụ già . Nhưng cảnh đó đã không xảy ra , chỉ thấy cụ già vô cùng bình tĩnh , nhẹ nhàng đưa 1 tay lên , chụp lấy chiếc ly được chọi tới với tốc độ nhanh như tia chớp . “ bụp” 1 tiếng , chiếc ly đã nằm gọn trong bàn tay gầy khô của cụ già . Nhìn thấy cảnh đó , Tiền Thế Kiệt đã giật mình : mẹ kiếp ! chiếc ly ném với tốc độ đó mà ổng còn chụp được 1 cách dễ dàng như vậy sao ? rốt cuộc ổng là cao nhân ở phương nào đây ? “ cụ Gongro ???” vừa nhìn thấy cụ già , Isbel hét lên 1 tiếng vì kinh ngạc . cụ già lắc đầu mỉn cười nói : “ hôm nay ta biết cháu vừa mới về tới nhà nên ghé qua thăm hỏi , ai ngờ cháu lại đón khách bằng cách này !” nghe cụ già nói thế , khuôn mặt của Isbel lập tức đỏ hẳn lên , đầu cúi xuống , 2 tay chắp lại ở phía sau , cơ thể khẽ lắc qua lắc lại , lí nhí nói : “ xin … xin lỗi cụ Gongro , cháu … cháu không cố ý đâu ạ ?” ông cụ còn chưa kịp lên tiếng , Tiền Thế Kiệt đã phẫn nộ quát : “ này , cô chơi cái trò gì thế này ? cô biết làm như vậy dễ chết người lắm không ?” mặt dù trong đôi mắt của Isbel nhấp nháy những tia sáng giận dữ , nhưng không ngờ lần này ả không nổi điên lên cãi lại , mà dùng 1 giọng nói rất dịu dàng nhẹ nhẹ nói : “ xin lỗi , xin lỗi vì đã dùng chíêc ly ném anh ….. từ nay tôi không làm thế nữa đâu !” Tiền Thế Kiệt giương to cặp mắt trâu ra , miệng há to ra hét cỡ nhìn chằm chằm vào con nhỏ tham tiền ở trước mặt . mẹ kiếp !! mình có nằm mơ không vậy ? con nhỏ này bị trúng bùa rồi à ? sao tự nhiên trở nên ngoan ngoãn hiền lành như 1 chú mèo con như thế này ! hay là …..” nghĩ tới đây , Tiền Thế Kiệt không tự chủ đưa mắt liếc nhìn cụ già đứng ở bên cạnh . chỉ thấy Isbel dùng 1 thái độ muốn dịu dàng bao nhiêu có bấy nhiêu mời cụ già vào nhà ngồi . Tiền Thế Kiệt chỉ đứng sang 1 bên không nói năng gì cả . chăm chú quan sát 2 người . Isbel vô cùng hăng hái chạy đi rót ly trà , sau đó vô cùng lễ phép dùng 2 tay mời cụ già uống . sau khi đưa ly trà cho cụ già , cô ta đứng sang 1 bên , dùng 1 ánh mắt vô cùng tôn kính nhìn vào cụ già đang ngồi bên bàn . cụ già uống 1 ngụm trà xong , nhìn vào Isbel , mỉn cười nói : “ sao lại khách sáo thế , cháu hãy ngồi xuống đây trò chuyện với ta nào .” mẹ kiếp ! rốt cuộc ai là chủ nhà đây ? Isbel vô cùng nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cụ già , 2 tay chắp lại để trên đùi , ngồi thẳng người lên . lí nhí nói : “ cụ Gongro , cho cháu xin lỗi vì chuyện lúc nãy , cháu không cố ý đâu ạ !” cụ già vẫy vẫy tay , cười nói : “ không sao , may là ta còn chưa già hẳn , còn nhanh nhẹn chụp được chiếc ly đó , nếu không e rằng lúc này ta đã được đi cấp cứu rồi .” ngưng 1 hồi , cụ già lại tiếp : “ sao cháu lại làm thế, ai đã chọc giận Isbel dịu hiền của ta nào?” chỉ thấy cái đầu của Isbel đã cúi gần tới cái mặt bàn , lí nhí nói : “ dạ … dạ…. Không …. Không có đâu ạ ….” rốt cuộc cụ già này là ai đây ? sao con nhỏ tham tiền đối diện với cụ nhà này lại ngoan ngoãn như chú mèo con thế này? Tiền Thế Kiệt đứng ở 1 bên không ngừng thầm nghĩ . Cụ già bỗng nhiên quay qua liếc nhìn Tiền Thế Kiệt 1 cái , mỉn cười nói : “ cậu bé này là …” không đợi Tiền Thế Kiệt kịp lên tiếng trả lời , Isbel đã mở miệng trước , nhỏ tiếng nói : “ dạ , anh ấy tên là Tiền Thế Kiệt , đến từ đế đô , hôm qua khi cháu đi săn trong khu rừng , nhìn thấy anh ta bị con ma thú tấn công , nên đã ra tay giúp đỡ .” cụ già khẽ ngật đầu mỉn cười : “ thì ra là thế , tốt lắm Isbel , thấy người gặp nạn ra tay giúp đỡ là tôn chỉ của những người luyện võ . ta rất hài lòng về cháu” ” cụ quá khen rồi ạ !” Isbel tươi cười . Tiền Thế Kiệt đứng ở bên nghe xong lời khen của cụ già dành cho Isbel , khẽ xì nhỏ 1 tiếng : hừ ! thấy người gặp nạn ra tay giúp đỡ là tôn chỉ của những người luyện võ ? vậy sau khi cứu mình xong ai đã xoè tay ra đòi tiền công đây ? ai là người đã tung ra những lời hăm doạ đòi dụ ma thú ra xé xác mình khi không chịu đưa tiền đây? Nhìn thấy vẻ mặt chế giễu của Tiền Thế Kiệt , Isbel có chút bực bội , thế nhưng ở trứơc mặt cụ già này lại không dám nổi giận . nên đành cắn răng chịu đựng , trong đầu thầm nghĩ : hừ , lát nữa đợi cụ Gongro về rồi mi sẽ biết tay ta !! bỗng nhiên , Isbel lộ ra vẻ mặt lo lắng , khẽ liếc nhìn cụ già 1 cái , nhẹ nhẹ nói : “ cụ Gongro … lúc nãy … lúc nãy cháu vừa đăng ký tham gia đại hội võ thuật , không biết cụ có cho phép không ạ ?” Nghe Isbel nói thế , Tiền Thế Kiệt cảm thấy có chút kỳ lạ , trong lòng thầm nghĩ : ủa , con nhỏ tham tiền này ngày thường không sợ trời không sợ đất , chỉ sợ không kiếm được tiền , vì sao tham gia đại hội võ thuật lại phải hỏi qua ý kiến của cụ già này nhỉ ? Chỉ thấy cụ già cúi đầu ngẫm nghĩ 1 hồi , sau đó ngẫng đầu lên mỉn cười nói : “ cũng tốt , tham gia đại hội võ thuật sẽ có cơ hội tỷ thí với nhiều cao thủ khác để hấp thụ kinh nghiệm thực chiến cũng tốt . nhưng cũng phải cẩn thận đấy .” nghe thấy cụ già cho phép , Isbel lập tức mặt mày rạng rỡ , cười tươi nói : “ vâng , cháu biết rồi ạ , cháu sẽ cẩn thận không để bị thương đâu .” cụ già quay sang nhìn vào Tiền Thế Kiệt , hỏi : “ cậu bé này cũng sẽ tham gia chứ ?” Isbel vội vã trả lời : “ vâng có ạ , đại hội võ thuật lần này tiến hành theo thể thức song đấu , nên cháu đã kéo anh ta cùng tham gia , nhưng kiếm thuật của anh ta còn kém lắm , e rằng sẽ gây ảnh hưởng tới cháu !!” nói xong , lén lén lè lưỡi trêu chọc Tiền Thế Kiệt 1 cái . Tiền Thế Kiệt lập tức trợn mắt trắng đáp trả lại . Cụ già bỗng nhiên đứng dậy, bước tới trước mặt Tiền Thế Kiệt , quan sát anh ta 1 hồi , mỉn cười nói : “ cậu chịu khó đứng yên 1 chút nhé .” Chỉ thấy cụ già đưa tay ra nắn lên vai của Tiền Thế Kiệt , sau đó từ trên xuống dưới , từ từ nắn xương trên người anh ta. Lúc đầu ông cụ còn mang theo vẻ mặt chăm chú , nắn được 1 hồi , vẻ mặt của ông ta đã xảy ra sự biến hoá , vẻ mặt chăm chú lúc nãy đã thay bằng 1 vẻ mặt đầy kinh ngạc . không tự chủ thót lên 1 tiếng : “ ủa ?” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang