[Dịch] Thần Trong Các Vị Thần - Sưu tầm

Chương 19 : Ăn tới phá sản

Người đăng: cao000thanh000phong

Bước ra khỏi cửa tiệm của Pole , Tiền Thế Kiệt vươn người hít sâu 1 hơi vào người . ngồi trên lưng ngựa hết nửa ngày trời , lúc nãy còn phải vác cái xác của con ma thú vào trong cửa tiệm , nên lúc này Tiền Thế Kiệt đã cảm thấy có chút mệt mỏi . anh ta đã được thay bộ đồ vải mới , thấy bộ đồ cũ của Tiền Thế Kiệt đã bị rách nát , nên Pole đã tặng cho anh ta 1 bộ đồ vải mới . quay người lại nhìn vào Isbel đứng ở phía sau lưng mình . phát hiện con nhỏ này đang khẽ dùng 1 ánh mắt lén lén lút lút quan sát toàn thân của mình . vừa nhìn thấy Tiền Thế Kiệt quay người lại , Isbel vội vã quay đầu giả vờ nhìn sang hướng khác . Tiền Thế Kiệt cảm thấy rất kỳ lạ , từ lúc lão Pole đặt ra điều kiện nhờ ả khi đi tới khu rừng băng phong săn giùm vài con kim nhãn mãng xà , ả không ngừng dùng những ánh mắt gian tà liếc nhìn mình . không biết ả đang có những ý đồ xấu xa gì đây . thấy Tiền Thế Kiệt đang mang theo vẻ mặt nghi ngờ nhìn chằm chằm vào mình , Isbel vô cùng nhanh trí nhảy sang 1 đề tài khác để đánh lạc hướng anh ta , cười nói : “ cái này ….. anh …. A , anh đói bụng chưa ? chúng ta đi ăn nhé !” Tiền Thế Kiệt lập tức cảnh giác hẳn lên , díu mày nói : “ này , tiền của tôi đưa hết cho cô rồi đấy . trên người tôi không còn lấy 1 xu , cô đừng hòng vơ vết được gì ở tôi nữa !” Isbel tỏ ra không hài lòng , nhăn mặt nói : “ xì , anh tưởng tôi là ai chứ ? ai thèm vơ vết gì ở anh . chỉ vì thấy hôm qua anh cũng có công dụ con ma thú ra cho tôi bắt , nên lãnh được tiền định mời anh đi ăn 1 bữa . thế mà lại nghi ngờ tấm lòng tốt của người ta , hừ !” tấm lòng tốt ? con nhỏ xem tiền như mạng này , sao bỗng nhiên đổi tính vậy ta ? mẹ kiếp ! phải cẩn thận mới được , chắc ả đang có ý đồ xấu xa gì đây ! muốn mời ăn hả ? được thôi , để ta gọi những món vừa đắt vừa không no để ăn i phá sản luôn ! Còn trong đầu của Isbel thì lại nghĩ thế : hừ , mời mi ăn ngon vài bữa thì đã sao nào ? sau này vào tới khu rừng băng phong , ta còn phải dùng mi làm mồi để dụ mấy con kim nhãn mãng xà mà. con mồi gầy ốm quá thì sao dụ được chúng chứ , để ta vỗ béo mi dùng để dụ ma thú mới được! Cả 2 đều mang theo những tính toán xấu xa riêng trong đầu , trên mặt mang theo những nụ cười giết người nhìn vào đối phương . Lúc đầu , Isbel chỉ định dẫn Tiền Thế Kiệt đi tới những quán ăn bình dân . thế nhưng , Tiền Thế Kiệt nhất quyết không chịu , phải đòi đi những quán ăn sang trọng bằng mọi giá . sau 1 hồi cãi vã gay gắt , cuối cùng thì Isbel đã chịu thua , đành phải dẫn Tiền Thế Kiệt đi tới quán ăn sang trọng nhất trong thành phố Katanga . Quán ăn này gồm 3 tầng lầu , được xây 1 cách xa hoa lộng lẫy , nội thất ở bên trong được bố trí theo phong cách quý tộc . ở chính giữa quán ăn còn có 1 cái bể phun nước trông rất trang hoàng rực rỡ , ngoài ra trong quán ăn này còn 1 sân khấu to lớn , trên sân khấu đang biểu diễn 1 vở kịch kinh điển của đại lục Aden . không chỉ những vật dụng trang trí , ngay cả phong cách phục vụ ở đây cũng thuộc tiêu chuẩn dành cho quý tộc . ngày thường thu hút không ít thương nhân giàu có và những con cháu quý tộc chọn nơi này làm điểm tụ họp. Tiền Thế Kiệt và Isbel vừa bước vào . lập tức bị cảnh tượng xa hoa lộng lẫy ở trước mặt làm cho sửng sốt cả người . ngay cả Isbel dù sống trong thành phố này nhiều năm ,nhưng cũng chưa từng bước vào những quán ăn sang trọng như thế này, ngày thường cũng chỉ nghe những người khác kể về sự lộng lẫy của quán ăn này mà thôi , giờ được tận mắt chứng kiến , quả thật những lời truyền miệng không thổi phồng tý nào ,nơi này thậm chí còn vượt xa những gì mình từng nghe nói đến nữa . Chỉ thấy khách ra vô nườm nượp , những vị khách bước vào đây đều ăn mặc rất sang trọng , nên khi nhìn thấy Tiền Thế Kiệt có cách ăn mặc đơn giản bước vào trong quán , tuy vẫn được đón tiếp , những thái độ của nhân viên phục vụ không mấy thân thiện và nhiệt tình như đón tiếp những vị khách quý khác . Cả 2 được đưa tới ngồi ở 1 chiếc bàn vuông nhỏ trong góc tường , vị trí của chiếc bàn này nằm sát trong góc tường , nên không thể nhìn rõ lên sân khấu . Tiền Thế Kiệt có chút không hài lòng , định bảo nhân viên đổi tới chiếc bàn ở bên ngoài , nhưng chỉ nhận được 1 cái lắc đầu và 1 câu trả lời lạnh nhạt : “ xin lỗi , bàn ở bên ngoài đã có người đặt hết rồi ,chỉ còn lại duy nhất mỗi chiếc bàn này thôi .” mẹ kiếp ! cái thái độ phục vụ gì thế này ? ta bỏ tiền vào đây chứ có phải tới ăn nhờ đâu ! nếu như ở thế giới của mình , nhà hàng mà dám có thái độ phục vụ như thế này , ta sẽ gởi đơn kiện cho tụi bây bể mặt . Nghĩ thì nghĩ thế , nhưng dù sao cũng không phải là thế giới của mình , nên đành chấp nhận ngồi lại ở đây . Bảo tên nhân viên đưa thực đơn tới , sau khi mở cuốn thực đơn ra xem , Isbel vừa đọc được 2 dòng , khuôn mặt đã hoàn toàn biến sắc . suýt chút nữa thì kềm chế không nổi kêu thét lên . Trời đất quỷ thần ơi ! 1 món điểm tâm rẻ nhất ở đây cũng phải 10 đồng vàng , 1 tô mì chay mà dám hét giá 12 đồng vàng sao ??? đúng là cướp giật … thậm chí còn sướng hơn đi làm cướp nữa đấy !!!! Khác với Isbel , vẻ mặt của Tiền Thế Kiệt vô cùng hăm hở , đôi mắt chỉ dính sát vào những món ăn đắt tiền nhất . khà khà , món bào ngư hấp gừng 45 đồng , cháo vây cá cũng phải 38 đồng …. Lần này con nhỏ tham tiền không phá sản với mình mới là lạ á !!! Lỡ bước chân vào tới đây rồi , nếu không ăn rời khỏi thì mất mặt quá , nên Isbel chỉ định gọi vài món rẻ rẻ , nhưng không đợi cô ta kịp lên tiếng . chỉ thấy Tiền Thế Kiệt đã dùng lưỡi liếm liếm môi mình , từng món từng món ăn đắt tiền nhất được thót ra từ trong miệng của anh ta . mỗi đọc 1 món ăn , trái tim của Isbel như bị con dao đâm thẳng vào . đợi tới khi Tiền Thế Kiệt gọi xong 4 món thức ăn gồm : bào ngư hấp gừng , 2 chén cháo vây cá , 1 đĩa hấp bàn chân gấu , 1 con tôm hùm cỡ bự , vài đĩa trái cây tráng miệng , cuối cùng là 1 chai rượu đặc sản của thành phố Katanga . Isbel đã hoàn toàn sụp đổ , suýt chút nữa thì ngồi không vững té ngã xuống đất . toàn thân run lên cầm cập . khuôn mặt giận tới nỗi mặt đỏ tía tai . Sau khi gọi xong món ăn , Tiền Thế Kiệt há há cười lớn : “ thế nào ? đủ ăn chứ ? nếu không đủ lát nữa để tôi gọi thêm vài món nữa nhé !” “ i chết , hì hì , ai biểu dám hung dữ với ta làm chi !” Isbel đã nghiến răng nghiến lợi , trừng mắt nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt . anh ta xem như không nhìn thấy gì cả , quay đầu nhìn sang hướng khác . 10 phút sau , món ăn đã được dọn tới , Tiền Thế Kiệt hoàn toàn không thèm khách sáo , ăn như hổ đói . phải công nhận rằng tuy thái độ phục vụ ở nơi này hơi tệ 1 chút , nhưng món ăn lại làm rất ngon miệng . Tiền Thế Kiệt ăn lấy ăn nể , mặc kệ Isbel đang dùng những ánh mắt giết người phóng về phía mình . lúc này Isbel đã không còn tâm trạng thưởng thức món ăn nữa , trong lòng cô ta đang đau đớn tận cùng . nhẩm tính lại cả bữa ăn này không có 280 đồng vàng cũng đừng mong bước ra khỏi cửa . đây chính là bữa ăn đắt giá nhất trong suốt cuộc đời của cô ta . vừa mới kiếm được 300 đồng vàng đã bị tên khốn kia tiêu sài gần hết . lúc này cô ta chỉ còn muốn giết người thôi chứ còn ăn gì nổi nữa . “ cứ ăn đi , cứ cười đi , ăn cho no vào , cười cho cố vào ! đợi đi tới khu rừng băng phong , ta sẽ 1 cước đá mi vào hang của kim nhãn mãng xà , để xem tới lúc đó mi có còn cười nổi nữa không !!!” đó là dòng suy nghĩ duy nhất trong đầu của Isbel vào lúc này . chưa đầy 20 phút , Tiền Thế Kiệt đã 1 mình chén sạch những món ăn đắt tiền đó . dùng tay vỗ vỗ lên bụng , thở dài 1 tiếng , cười nói : “ khà ! lâu lắm rồi không được ăn ngon như vậy ! tiếc là vẫn còn thiếu thiếu gì đó , nếu như bây giờ có điếu thuốc hút vào thì tuyệt ! hí hí , cám ơn cô đã mời tôi bữa ăn ngon như thế này nhé !” Isbel đang dùng 1 ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn vào Tiền Thế Kiệt , vừa nghiến răng vừa mỉn cười nói : “ không …. Không có chi …. !! hà hà ….!!” Nhìn thấy khuôn mặt của đối phương như có mối thù ngàn năm với mình , Tiền Thế Kiệt lắc đầu gượng cười nhún vai nói : “ thế nào ? đau lòng rồi hả ? giận tôi lắm hả ? thế mà tôi tưởng cô rộng rãi lắm chứ !” Isbel giận tới nỗi run bắn người lên . “cái người gì thế này , ăn xong rồi còn nói bóng nói gió nữa à ? quá hối hận vì sao đêm qua lại cứu hắn làm gì , biết vậy để mặc con ma thú ăn thịt nó luôn cho rồi !!” chỉ nghe thấy Isbel run giọng nói : “ đâu … đâu có … ! bậy …bậy nào …. Tôi sao có thể …. không … không giận anh được ….. tôi …. Tôi tuyệt đối … tuyệt đối giận anh … đấy chứ …..” Tiền Thế Kiệt thở dài 1 tiếng , lắc đầu nói : “ thôi nào , đừng có mang theo cái vẻ mặt như có mối thù ngàn năm với tôi nữa , chỉ có 200 mấy đồng vàng thôi mà . làm gì mà ki bo thế ? thôi thì xem như bữa ăn này là tôi mời cô vậy , được chưa nào !!” nghe thấy Tiền Thế Kiệt nói mời bữa ăn này , đôi mắt của Isbel lập tức rực sáng , vẻ mặt mang theo mối thù ngàn năm lúc nãy đã không cánh mà bay đi mất , thay vào đó là vẻ mặt vui mừng như lượm được vàng , tươi cười nói : “ chính anh nói đó nhé ! tôi không có ép buộc anh à nhe !! đàn ông con trai nói được là phải làm được đó !!” Tiền Thế Kiệt ngật đầu mỉn cười : “ ừ , thì tôi mời , có gì đâu chứ !” vẻ mặt vui mừng của Isbel chỉ duy trì được vài giây , bỗng nhiên sực nhớ ra điều gì , khuôn mặt lại lập tức trầm xuống ,mang theo ánh mắt dò hỏi , cẩn thận nói : “ ủa , sao lúc nãy anh nói rằng trên người không còn 1 xu nào nữa . vậy anh lấy đâu ra tiền để trả bữa ăn này ?” tròng mắt của Tiền Thế Kiệt quay tròn , mỉn cười nhún vai nói : “ thì hiện giờ tôi chưa có tiền , bữa ăn này xem như cô mượn tiền cho tôi trả trước , sau này có tiền tôi sẽ từ từ trả lại cho cô sau .” chỉ thấy 2 vẻ mặt hoàn toàn đối lập với nhau từ từ bước ra khỏi quán ăn . Tiền Thế Kiệt thì mặt mày rạng rỡ , tựa như vừa trúng số độc đắc . còn Isbel thì mặt mày tím bầm , tựa như vừa mới bị ai cưỡng hiếp xong vậy . nếu như không phải còn muốn dùng anh ta làm mồi để dụ ma thú, e rằng Isbel đã móc kiếm ra đâm chết tên khốn ở trước mặt từ lâu rồi . bữa ăn lúc này tổng cộng chi hết 297 đồng vàng . thấy còn dư đúng 3 đồng vàng , nên Tiền Thế Kiệt đã gọi nhân viên đem tới 1 bình rượu giá 3 đồng vàng để mang về nhà uống . vừa ăn vừa lấy . Isbel đã giận tới nỗi suýt chút nữa thì ngất xỉu tại chỗ . 300 đồng vàng vừa kiếm được chỉ trong nháy mắt đã hết sạch . bảo cô ta không đau thấu trong tim mới là lạ á . còn việc Tiền Thế Kiệt nói rằng sau này có tiền sẽ trả lại . ai mà biết được khi nào anh ta mới có tiền chứ . chỉ sợ khi đi tới khu rừng băng phong , Isbel đã dùng anh ta làm mồi cho kim nhãn mãng xà mất tiêu rồi , còn lấy đâu ra cơ hội để đòi tiền của anh ta nữa chứ . sau khi bước ra quán ăn , Tiền Thế Kiệt cùng Isbel đi dạo trong thành phố để tiêu bớt thức ăn trong bụng . chỉ thấy Isbel vẫn đang đi theo phía sau lưng anh ta , vừa nhe nanh múa vuốt vừa thì thầm buông ra những lời **** rủa 1 cách cay độc . Tiền Thế Kiệt xem như không biết gì cả , để mặc cô ta muốn làm gì thì làm **** gì thì **** . khi bước ngang qua quảng trường trong thành phố , chỉ thấy 1 đám người đang tụ tập ngay trước 1 tấm bảng . Tiền Thế Kiệt có chút tò mò , bước tới chia rừng người ra chen vào trong xem có chuyện gì đang xảy ra . chỉ thấy 1 tờ giấy vàng được treo trên tấm bảng . trên tờ giấy có nhiều dòng chữ viết bằng chữ Aden . nhưng lọt vào trong đôi mắt của Tiền Thế Kiệt chính là 4 chữ to đùng ở ngay đầu trang giấy : “ đại hội võ thuật !” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang