[Dịch] Thần Trong Các Vị Thần - Sưu tầm
Chương 18 : Lão già gian thương
Người đăng: cao000thanh000phong
.
Nhấp nhô trên lưng ngựa hết nửa ngày trời , cuối cùng đã tới được thành phố mà họ muốn tới . thành phố Katanga .
Đây là 1 ngôi thành nhỏ nằm ở phía đông bắc của đế đô , dân số trong thành phố trên 10 vạn người . là địa điểm dừng chân quan trọng dành cho những người đi tuyến đường từ đế đô tới khu vực miền bắc .là 1 ngôi thành thông thương quan trọng của đại lục Aden . và cũng là thành phố mà Isbel đang sinh sống .
Vì ngôi thành này sử dụng chế độ thương nhân được miễn thuế 50%, nên ngày thường có rất nhiều thương nhân đi qua thành phố này để buôn bán , nên kinh tế ở nơi này rất phát triễn ,tuy sự phồn hoa náo nhiệt không thể sánh bằng đế đô . nhưng cũng có nét đặc sắc riêng của nó .
Lúc này Tiền Thế Kiệt cùng Isbel đã về tới thành Katanga . cưỡi ngực phóng khắp con đường trong thành , nên đã thu hút không ít cặp mắt tò mò hướng về phía họ .
nhưng khi nhìn thấy Isbel , trong ánh mắt của những người đi đường lại thay đổi thành sự vui mừng chào đón . thậm chí còn có người vẫy tay , thót lên những tiếng chúc mừng với Isbel . xem ra con nhỏ tham tiền này rất được lòng dân chúng ở đây thì phải .
Con ngựa ngừng ngay trước 1 cửa tiệm buôn bán vũ khí áo giáp . không để Tiền Thế Kiệt kịp nhảy xuống ngựa , Isbel đã xoay người trực tiếp đẩy anh ta té ngã mông xuống đất .
Bị đẩy ngã xuống đất ê hết cả mông , Tiền Thế Kiệt phẫn nộ **** lớn : “ ta XX cái OO mi đấy , con nhỏ tham tiền kia , chơi gì kỳ vậy ?”
Isbel nhăn mặt lại, nhạt nhạt nói : “ cho đáng đời , nãy giờ ôm đã chưa ? nếu như không phải nể mặt 20 đồng vàng , lão nương đã đá mi xuống ngựa từ lâu rồi ! cái đồ háo sắc , ngồi ở sau lưng mà cứ suốt ngày …..” nói tới đây , bỗng nhiên khuôn mặt của Isbel đỏ hẳn lên , vội vã quay đầu nhìn sang hướng khác .
Chuyện là thế này , sau 1 hồi giằng co chống chọi , cuối cùng thì ý chí kiên cường của Tiền Thế Kiệt đã bị quật ngã . cái bộ phận ở giữa háng đã không còn nghe theo sự điều khiển của anh ta nữa , chổng càng chào cờ .
phải biết rằng lúc đó cả 2 đang ngồi sát vào nhau . và từ sống lưng cho tới phần ngực của Isbel không có lấy 1 mảnh vải bao bọc gì cả . cho nên cái bộ phận ấy của Tiền Thế Kiệt đã cạ thẳng vào làn da mát rượi của cô ta . lúc đầu cô ta còn chưa phát hiện ra sự khác thường , nhưng dần dần , cô ta cảm thấy có 1 vật cứng cứng đang không ngừng cạ lên cạ xuống ở sống lưng của mình . sự khác biệt giữa nam nữ thì Isbel ít nhiều cũng biết chút . nên lúc đó khuôn mặt của cô ta càng lúc càng ửng đỏ lên , không ngừng đưa mắt liếc nhìn Tiền Thế Kiệt đang không ngừng ngọ ngoạy ở phía sau lưng mình .
Isbel chỉ muốn 1 cú đá tên khốn háo sắc ở phía sau lưng mình xuống ngựa , thế nhưng , vì con ngựa đang phi đi với tốc độ rất nhanh , sợ sẽ xảy ra nguy hiểm , nên Isbel đã cắn răng chịu đựng hết nửa ngày trời . lúc này về tới thành giữ ngựa lại , không đá anh ta xuống ngựa mới là lạ á .
Cũng không thể trách Tiền Thế Kiệt được , đó là điều kiện phản xạ tự nhiên của đàn ông , cho dù là 10 tên đàn ông thì có 9 tên cũng phải rơi vào tình trạng của anh ta . còn 1 tên không rơi vào tình trạng của anh ta chỉ có thể giải thích rằng : tên đó có vấn đề về sinh lý .
Nghe Isbel nói thế , khuôn mặt của Tiền Thế Kiệt cũng đỏ hẳn lên , nhưng đó đâu phải là lỗi của anh ta , nên đã nhăn mặt lên cãi lại : “ mẹ kiếp ! cô tưởng tôi muốn sao ? đó là điều kiện phản ứng tự nhiên của đàn ông , cô tưởng tôi dễ chịu lắm à ? làm ơn lần sau mặc nhiều vải vào 1 chút , cô ăn mặc như thế này rất dễ gây người khác phạm tội lắm , biết không ?”
nghe anh ta nói thế , khuôn mặt của Isbel đã đỏ tới nỗi tựa như máu thấm trên mặt , phẫn nộ “ hừ” 1 tiếng , không thèm cãi lại anh ta nữa , nhảy xuống ngựa , bước tới bên cạnh cái xác ma thú ở phía sau con ngựa . quan sát cái xác 1 hồi , sau đó lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt , thở dài 1 tiếng nói : “ thôi , không nói tới chuyện đó nữa , giờ anh hãy vác cái xác này vào trong tiệm giùm tôi nào .”
Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng với Isbel , nhạt nhạt nói : “ vì sao lại là tôi ? tôi đâu phải người hầu của cô !”
Isbel trừng mắt lại với anh ta , bực bội nói : “ chẳng lẽ anh bắt 1 cô gái chân yếu tay mềm như tôi làm những việc như thế này ? anh có còn là đàn ông không đấy , phong độ đâu hết rồi ? giờ anh muốn vác cũng phải vác , không muốn vác cũng phải vác ! hay là muốn tôi rút kiếm ra mới chịu vác đây ?”
Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng . “không còn cách nào khác , con nhỏ tham tiền này dám nói dám làm , ả mà nổi điên lên móc kiếm chém mình thì khổ” . anh ta đành phải khom người xuống vác cái xác lên vai mang vào trong cửa tiệm .
Bước vào cửa tiệm rộng khoảng 70 mét vuông , trong tiệm có trưng bày rất nhiều loại binh khí và áo giáp . tạo hình của những bộ áo giáp rất tinh xảo bắt mắt .
nhưng đa số đều thuộc dạng đẹp mà không thực tế . thậm chí anh ta có thể nhìn thấy 1 bộ áo giáp nhẹ giống hệt như bộ giáp nhẹ mà Isbel đang mặc trên người , chắc là ả đã mua bộ giáp đó ở trong cửa tiệm này. 1 bộ áo giáp ít vải như thế này , Tiền Thế Kiệt thậm chí nghi ngờ rằng sức phòng thủ của nó không biết có đạt tiêu chuẩn không nữa .nhìn vào giá tiền của những bộ giáp ở đây , bộ rẻ nhất cũng phải trên 4 chữ số . và bộ giáp tiết kiệm vải mà Isbel đang mặc . mẹ kiếp ! bán tới 4000 đồng vàng , đúng là cắt cổ . chắc nơi này chuyên cung cấp những bộ giáp cho những tên kỵ sĩ thích ăn mặc phô trương , thích khoe khoang sự giàu sang của mình đây mà .
Chỉ thấy 1 người đàn ông trung niên từ căn phòng phía sau bước ra , đó là 1 người đàn ông trung niên khỏang 50 tuổi , có khuôn mặt hình vuông , đôi mắt chim ưng rực sáng , chiếc mũi khá to và dẹp , dưới cằm có để 1 bộ râu dê trông rất gian xảo ,chỉ nhìn sơ qua khuôn mặt là biết ổng là 1 tên gian thương xảo trá ,ông ta có thân hình mập mạp cồng kềnh , mỗi bước đi đều tỏ ra rất nặng nề .
vừa nhìn thấy Isbel , đôi mắt lập tức rực sáng , trên mặt mang theo 1 nụ cười của gian thương cười nói : “ về rồi hả cưng , lần này săn được loại ma thú gì đây ?”
Isbel mỉn cười chỉ về phía các xác đang vác trên vai của Tiền Thế Kiệt , ông già nhìn vào cái xác đó , khẽ díu mày , vẫy tay bảo Tiền Thế Kiệt bước tới gần .
Anh ta bước tới bên cạnh người đàn ông trung niên rồi bỏ cái xác xuống đất . đứng sang 1 bên , để mặc cho người đàn ông đó chăm chú ngắm nhìn cái xác .
Người đàn ông đó ngắm nhìn hồi lâu , khẽ lắc đầu thở dài , gượng cười nói : “ sao lần này làm ăn ẩu thế , chặt mất 1 bàn chân của nó rồi . nếu như nguyên bộ hoàn chỉnh thì còn bán được giá cao . thế này thì ……”
Isbel mỉn cười bước tới khoác lấy tay của người đàn ông trung niên , dùng 1 giọng nói cực kỳ ngọt ngào dịu dàng nói : “ thôi mà chú , cháu chỉ lỡ tay chút thôi mà . dạo này làm ăn khó khăn lắm , ma thú trong khu rừng càng lúc càng ít ,chú đừng có ép giá cháu nữa mà , hén chú hén !”
Tiền Thế Kiệt đứng ở bên nhìn thấy những cử chỉ làm nũng của Isbel , thầm xì nhẹ 1 tiếng : mẹ kiếp , có cần thiết phải như vậy không chứ ? con nhỏ tham tiền này , đúng là vì tiền cái gì cũng dám làm !
Sau 1 hồi chèo kéo trả giá , tên đàn ông trung niên đã nhượng bộ , lắc đầu thở dài : “ thôi , 300 đồng vàng , giá đó là cao lắm rồi đấy , không thể cao hơn nữa đâu !”
Isbel vui mừng hôn nhẹ 1 cái lên má của tên đàn ông trung niên đó , cười tươi như hoa nở : “ cám ơn chú , thương chú nhất đấy , hí hí !”
Sau khi đưa 300 đồng vàng cho Isbel , ánh mắt của người đàn ông trung niên đó đã rơi vào người Tiền Thế Kiệt . chăm chú quan sát đánh giá anh ta 1 hồi , bỗng nhiên quay sang nhìn Isbel hỏi : “ cậu nhóc này ai thế ?”
Isbel đang mải mê lấy những đồng tiền vàng vừa đếm tiền vừa nói : “ à , người giúp việc của cháu đấy mà .”
người giúp việc? Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng : ta XX cái OO mi đấy , nên nhớ rằng chính tôi bỏ tiền ra thuê cô làm vệ sĩ đấy ! rốt cuộc là ai giúp việc cho ai đây ?
Tên đàn ông trung niên lại dùng 1 ánh mắt hết sức chăm chú quan sát Tiền Thế Kiệt 1 hồi , ánh mắt chăm chú lúc nãy đã thay bằng ánh mắt đầy kinh ngạc . miệng của ông ta không tự chủ há to ra , sửng người hồi lâu vẫn không nói nên lời .
Tiền Thế Kiệt có chút tò mò , vì sao ông ta lại quan sát mình lâu thế ? không chỉ Tiền Thế Kiệt , ngay cả Isbel cũng cảm thấy có chút kỳ lạ , khẽ dùng khuỷ tay hích nhẹ lên người người đàn ông trung niên đó , người đàn ông trung niên lập tức bừng tỉnh . vội vã nói : “ xin lỗi , xin lỗi , ta thật là thất lễ !”
Isbel díu mày lại tò mò hỏi : “ có chuyện gì mà chú nhìn anh ta chăm chú như vậy thế ?”
Người đàn ông trung niên đó gãi gãi đầu , ngập ngừng nói : “ không … không có gì .”
quay sang nhìn vào Isbel mỉn cười nói : “ chú thấy bất ngờ thôi . ngày thường cháu chỉ thích hành động 1 mình , bỗng nhiên hôm nay lại dẫn 1 chàng trai tới bảo rằng là người giúp việc của cháu , nên ta cảm thấy có chút bất ngờ .”
bỗng nhiên , đôi mắt của người đàn ông trung niên quay tròn , lộ ra 1 ánh mắt trêu chọc , mỉn cười : “ a , ta hiểu rồi ! cậu nhóc này không phải là người giúp việc của cháu , mà là người yêu của cháu , đúng không nào ?”
Tiền Thế Kiệt và Isbel nghe xong , lập tức ngơ người , khuôn mặt dần dần đỏ hẳn lên . Isbel đã nhảy cẫng lên , vội vả xua tay lắc đầu nói : “ không ! không ! chú đừng có nói bậy nói bạ chứ !”
ngừơi đàn ông trung niên há há cười lớn : “ sao phản ứng dữ thế , bị ta nói trúng tim đen rồi phải không nè , haha , trông cả 2 cũng xứng đôi đấy chứ ! cháu cũng lớn rồi , có người yêu cũng chỉ là chuyện bình thường thôi , có gì đâu mà phải mắc cỡ không dám nhận chứ !”
Xứng đôi ??? Tiền Thế Kiệt có chút cười khóc không được , trong đầu thầm nghĩ : con nhỏ tham tiền này , ai mà dám yêu chứ ? nếu như bắt mình làm người yêu của ả , thà mình lên núi làm hoà thượng còn sướng hơn !
Isbel vừa mang theo bộ mặt xấu hổ vừa không ngừng dùng tay đấm nhẹ vào vai của người đàn ông trung niên : “ còn nói nữa ? không thèm nói chuyện với chú luôn , ghét rồi !”
Người đàn ông trung niên mỉn cười nhẹ nhẹ đẩy Isbel ra , nói : “ thôi thôi , không giỡn nữa .” ngưng 1 hồi , lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt , hỏi : “ ta tên là Pole , chủ nhân của tiệm cửa hàng vũ khí này , cậu là ….”
Tiền Thế Kiệt khẽ cúi đầu chào hỏi , nhẹ nhẹ nói : “ cháu tên là Tiền Thế Kiệt , chào chú .”
” Tiền Thế Kiệt … Tiền Thế Kiệt ….” Pole nhỏ nhỏ đọc nhẩm lại tên của anh ta , sau đó mỉn cười nói : “ 1 cái tên kỳ lạ qúa nhỉ ?”
Tiền Thế Kiệt chỉ mỉn cười không nói gì cả .
“ cậu không phải là người của thành phố này ?”
“ anh ta đến từ đế đô , đang định nhờ cháu đưa đi tới khu rừng băng phong.” ngừơi trả lời là Isbel .
nghe tới từ khu rừng băng phong , trong đôi mắt của Pole bỗng nhiên nhấp nháy 1 tia sáng sắc lạnh , miệng lẩm bẩm nói nhỏ : “ khu rừng băng phong ?”
sau đó lại nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , hỏi : “ cậu định đi tới khu rừng băng phong ?”
Tiền Thế Kiệt khẽ ngật đầu, mỉn cười nói : “ vâng ạ !”
chỉ thấy trong đôi mắt của Pole nhấp nháy những ngôi sao nhỏ , quay lại nhìn vào Isbel , mang theo 1 bộ mặt như con sói nhìn thấy cô bé quàng khăn đỏ , cười nói : “ cái này ….. Isbel yêu dấu , khi nào tới khu rừng băng phong nhớ săn giúp ta vài con kim nhãn mãng xà nhé . ta đang cần 1 ít da và dịch độc của nó để luyện chế vũ khí . yên tâm , lần này ta sẽ trả giá cao cho .”
nghe thấy Pole nói là trả giá cao , Isbel giống hệt như 1 chú học sinh bước vào mùa nghỉ hè , mặt mày muốn rạng rỡ bao nhiêu có bấy nhiêu , dùng tay vỗ mạnh lên ngực mình , cười nói: “ yên tâm , kim nhãn mãng xà phải không nào ? để cháu săn vài ba con về bán lại cho chú !”
hô hô ! lần này trúng mánh rồi , ngày thường bị lão Pole ép giá mình hoài, hôm nay ổng mở miệng nhờ mình bắt giùm vài con kim nhãn mãng xà , chắc là rất cần thiết đối với ổng , để bắt vài con về bán với giá trên trời cho bỏ ghét ! hí hí ! nghe nói con kim nhãn mãng xà là ma thú cao cấp , và hình như máu thịt của đàn ông là món khoái khẩu của nó thì phải …..
nghĩ tới đây , Isbel không tự chủ dùng 1 ánh mắt gian tà liếc nhìn Tiền Thế Kiệt 1 cái .
Tiền Thế Kiệt đã nhìn rõ ánh mắt của con nhỏ tham tiền đó ,trong lòng không kềm được run lên 1 cái , lập tức nảy sinh tính cảnh giác đối với con nhỏ tham tiền này
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện