[Dịch] Thần Trong Các Vị Thần - Sưu tầm

Chương 12 : Đầu sỏ của nhóm thần côn

Người đăng: cao000thanh000phong

Bước qua cánh cửa bằng gỗ mun , chỉ thấy xung quanh được bao phủ bởi lớp sương mù màu đen . dưới chân là 1 miếng kim loại lớn có hình ngôi sao 6 cánh , ngoài ra trong này không còn thứ gì khác nữa . Trong lòng Tiền Thế Kiệt cảm thấy rất kỳ lạ , nhưng lại không dám mở miệng hỏi ( mà có hỏi cái ông già ngạo mạn đó cũng như không hỏi , để dùng nước bọt để thanh lọc cái cổ họng còn khoẻ hơn) . chỉ im lặng đứng sau lão già gần đất xa trời kia . bỗng nhiên , miếng kim loại hình ngôi sao 6 cánh kia có cảm giác như đang được nâng lên 1 tốc độ chóng mặt . Tiền Thế Kiệt suýt chút nữa thì đứng không vững té ngã xuống . Nhìn thấy bộ dạng loạng choạng của anh ta , tên đàn ông áo đỏ đó chỉ cười khẩy không nói năng gì cả . Cảm giác nâng lên của miếng kim loại duy trì được 1 phút đồng hồ . cuối cùng , nó đã ngừng hẳn . cánh cửa bằng gỗ mun lại 1 lần nữa được mở ra . chỉ thấy tên đàn ông áo đỏ không thèm nói năng gì cả , trực tiếp bước ra ngoài . Mẹ kiếp ! không ngờ thế giới này cũng hiện đại như thế giới của mình , sử dụng cả thang máy nữa à ? Tiền Thế Kiệt theo ông già áo đỏ bước ra khỏi căn phòng phủ này sương mù . trước mặt lại là 1 cái hành lang . nhưng hành lang này rất ngắn , chỉ dài khỏng 10 mét là cùng . tận cùng hành lang lại là 1 cánh cửa bằng gỗ mun có khảm hình ngôi sao 6 cánh khác nữa . chỉ thấy người đàn ông áo đỏ cất bước bước về phía cánh cửa đó . Tiền Thế Kiệt tò mò bước theo phía sau , trong đầu không ngừng thầm nghĩ : rốt cuộc là dẫn mình tới đâu đây , chẳng lẽ lại phải ngồi thêm 1 lần cái thang máy chết tiệt đó nữa à ? mấy tên thần côn chỉ giỏi bày ra vẻ ! Tên đàn ông áo đỏ từ từ bước tới trước cánh cửa , lại đưa tay lên hình vẽ ngôi sao 6 cánh đó . chỉ thấy hình vẽ nháy sáng 1 cái . cánh cửa lại từ từ được nâng lên cao . Tên đàn ông áo đỏ dẫn Tiền Thế Kiệt bước qua cánh cửa đó . nhưng lần này không còn là căn phòng chật chội được bao phủ bởi lớp sương mù màu đen nữa . thay vào đó là 1 căn phòng rộng lớn sáng trưng . diện tích của căn phòng này rộng khoảng 100 mét vuông , trên bức tường 4 phía đều có treo đầy những bức tranh chân dung . Tiền Thế Kiệt có thể nhận ra , hình người trong những bức tranh đó , giống hệt như những bức tượng ở phía dưới thần điện . ngoài những bức tranh treo đầy ở 2 bên tường , trong phòng không còn thứ gì nổi bật cả , chỉ là những vật dụng gia đình thông thường mà ta thường thấy , 1 chiếc bàn gỗ đơn giãn , trên bàn có 1 chiếc bình hoa , trong bình hoa có cắm nhiều loại hoa tươi . xung quanh chiếc bàn có bố trí vài chiếc ghế gỗ chân dài . ngoài ra không còn thứ gì đặc biệt nữa . chỉ thấy 1 bóng người đang quỳ trước 1 cái bàn thờ , đầu cúi xuống , 2 tay chắp lại để lên trán . trên bàn thờ là 1 bức tượng nữ thần ánh sáng loại nhỏ , 2 bên của bức tượng 2 cây nến nhỏ màu trắng đang rực cháy . Bóng người đó vô cùng chăm chú , hoàn toàn không thèm để ý có 2 người xa lạ vừa bước vào phòng . được hồi lâu , tên đàn ông áo đỏ bỗng nhiên bước về phía trước 1 bước , người hơi cúi xuống , dùng 1 giọng điệu vô cùng tôn kính , từ từ nói : “ thưa giáo hoàng , người mà ngài muốn gặp đã được dẫn tới rồi ạ !” Chỉ thấy bóng người đó đột nhiên thở nhẹ 1 tiếng , sau đó từ từ đứng dậy , quay người lại , chắp 2 tay ở phía sau , nhìn vào tên đàn ông mặc áo đỏ đó , khẽ ngật đầu 1 cái , sau đó ánh mắt của bóng người đó đã nhìn thẳng vào Tiền Thế Kiệt . Lúc này Tiền Thế Kiệt đã có thể nhìn rõ khuôn mặt của đối phương , đó là 1 người đàn ông trung niên , trông tướng mạo của ổng chắc cũng chỉ khoảng ngoài 50 tuổi . thế nhưng lại có 1 bộ tóc màu bạc phơ , hói hơn nửa cái đầu , bạn có nhìn thấy tóc tai của người Mãn Thanh không , cạo hết nửa cái đầu ở phía trước ấy , và tóc ở trên đầu của ông này còn cao hơn thế nữa . người đàn ông này có bộ mặt vuông , trông có vẻ như rất thành thục chững chạc , môi đỏ răng trắng , đôi mắt to sáng mang theo những ánh mắt rất có thần . ông ta mặc 1 bộ trường bào màu trắng , trước ngực áo có hình đôi cánh lông vũ , chính giữa đôi cánh có khảm 1 viên đá quý giống hệt như những bức tượng ở dưới kia . Chỉ thấy lúc này vẻ mặt của tên đàn ông mặc áo đỏ đã quay ngoắc 180 độ , vẻ mặt cao ngạo lạnh như băng lúc nãy đã không còn nữa , thay vào đó là vẻ mặt muốn tôn kính bao nhiêu thì có bấy nhiêu , nụ cười trên môi muốn rạng rỡ bao nhiêu thì có bấy nhiêu . vội vã bước tới trước mặt giáo hoàng , cùi xuống , 2 tay chắp lại để ở trước ngực , đầu cúi xuống , đôi mắt nhắm chặt lại . cách làm của hắn lúc này giống hệt như Kadas vừa làm lúc nãy . Tiền Thế Kiệt đang không ngừng liên tưởng rằng : nếu như lúc này phía sau mông ổng có gắn thêm 1 chiếc đuôi , e rằng chiếc đuôi đó sẽ vẫy như 1 cái chong chóng à xem . Mẹ kiếp ! cái loại ngừơi gì thế này ? thấy cao thì bái , thấy thấp thì đạp ! vậy mà suốt ngay miệng đầy nhân từ , đúng là chỉ có những tên thần côn mới đủ mặt dày để làm ra những hành động như thế này ! Giáo hoàng khẽ mỉn cười ngật đầu với tên đàn ông áo đỏ 1 cái , tên đàn ông áo đỏ mở mắt ra , từ từ đứng dậy . khẽ cúi đầu xuống , nhích sang 1 bên . sau đó quay lại dùng 1 vẻ mặt bực bội nhìn vào Tiền Thế Kiệt , quát : “ vô lễ ! nhìn thấy giáo hoàng sao không quỳ xuống thi lễ !!” đùa à , anh ta là người sống ở thời hiện đại , những thứ nghi lễ thời phong kiến như thế này trong mắt anh ta chỉ là những hành động đáng khinh bỉ . vả lại , dưới đầu gối của đàn ông có mạ vàng , bắt anh ta quỳ ư ? không có cửa đó đâu nhé ! Tiền Thế Kiệt chỉ dửng dưng như không nghe thấy gì cả , đứng yên ở đó nhìn chằm chằm vào giáo hoàng . chỉ thấy cơ thịt ở mép mắt lão giáo hoàng co giật 1 cái , trong đôi mắt lộ ra 1 ánh mắt phẫn nộ . nhưng ánh mắt đó chỉ khẽ chớp qua , sau đó lão giáo hoàng mỉn cười lắc đầu vẫy tay : “ thôi thôi , cậu bé này không phải là người của đại lục Aden , không cần phải thi lễ với ta !” sự biến hoá trên khuôn mặt và trong ánh mắt của lão giáo hoàng đã lọt hết vào trong tầm mắt của Tiền Thế Kiệt , anh ta thầm **** : hay hay , vậy mới xứng đáng là tên đầu sỏ của đám thần côn chứ ! mặc dù trong lòng đang nổi cơn tam bành , nhưng vẫn giữ được cái vẻ mặt hiền lành thân thiện như thế kia . quả thật , thời bữa này làm thần côn cũng không phải là chuyện dễ , không có chút thực lực trong diễn xuất sao có cửa ra bóc lọt tiền của của người dân chứ ? về điều này thì lão già áo đỏ còn phải học hỏi lão giáo hoàng nhiều đấy ! Mặc dù trong đầu nghĩ vậy , nhưng vẻ mặt của Tiền Thế Kiệt vẫn không có gì biến đổi , vẫn giữ nụ mỉn cười trên môi . khẽ cúi đầu chào lão giáo hoàng 1 cái : dù sao cũng là địa bàn của người ta , đừng nên quá đáng quá , ít ra ở trước mặt đám thuộc hạ cũng phải để ông có chút sỉ diện chứ ! Nhìn thấy Tiền Thế Kiệt cúi đầu chào mình , lão giáo hoàng hài lòng ngật đầu trả lễ , sau đó nhìn vào tên đàn ông áo đỏ , vẫy vẫy tay , từ từ nói : “ ta có chuyện cần nói với cậu bé này , ngươi hãy lui ra trước đi .” tên đàn ông áo đỏ nghe lão giáo hoàng nói xong , lập tức cúi người xuống , 2 tay khoang lại ở phía trước , từ từ bước ra. Khi đi ngang qua người Tiền Thế Kiệt , tên đàn ông áo đỏ khẽ dùng ánh mắt căm hận liếc nhìn anh ta 1 cái . Tiền Thế Kiệt vẫn tỏ vẻ như không nhìn thấy gì cả . mặc kệ hắn muốn nhìn sao thì nhìn . Sau khi tên đàn ông áo đỏ bước ra khỏi căn phòng , lão giáo hoàng lại dùng 1 ánh mắt chăm chú quan sát Tiền Thế Kiệt . Tiền Thế Kiệt cảm thấy có chút không tự nhiên , bị 1 lão già lớn tuổi như thế này nhìn chằm chằm vào mình quả thật có chút khó chịu . nếu như người trước mặt là 1 mỹ nhân thì không sao , nhưng là 1 lão già thì ….. Lão giáo hoàng quan sát Tiền Thế Kiệt hồi lâu , bỗng nhiên thở dài 1 tiếng , trên môi lại lộ ra 1 nụ mỉn cười , dùng 1 giọng nói hoà bình nhẹ nhàng nói : “ chào mừng cậu đã tới đại lục Aden .” Tiền Thế Kiệt chỉ mỉn cười không nói gì cả . Ngưng 1 hồi , lão giáo hoàng lại tiếp tục nói : “ mọi việc liên quan tới đại lục Aden , chắc Kadas đã kể hết cho cậu nghe rồi phải không nào ? nên chúng ta có thể trực tiếp đi thẳng vào vấn đề . chắc cậu cũng biết rõ là mình có liên quan tới sự sống còn của đại lục Aden rồi chứ ?” Tiền Thế Kiệt do dự 1 hồi , khẽ ngật đầu . Lão giáo hoàng tỏ ra rất hài lòng , ngật đầu mỉn cười , từ từ nói : “ tốt lắm , con trai của ta . theo lời mách bảo của nữ thần vĩ đại , trên ngừơi cậu có mang theo 1 sứ mạng cao cả , có thể giúp cho cả đại lục Aden tránh khỏi cơn tai hoạ ngàn năm . cho nên , ta tha thiết mời cậu gia nhập vào toà thánh , để chúng ta có thể chung sức ngăn chặn cơn tai hoạ của cả đại lục .” Tiền Thế Kiệt nghe xong giật mình 1 cái . gia nhập vào toà thánh ? anh ta chưa từng nghĩ qua điều này , anh ta tới đây chẳng qua chỉ là muốn tìm cách cứu mẹ mình mà thôi . còn những thứ liên quan tới tai hoạ hay sứ mệnh gì đó , anh ta cũng chẳng muốn quan tâm làm gì ệt xác . đã vậy còn bắt mình gia nhập vào hàng ngũ của nhóm thần côn nữa chứ ? chung sức ngăn chặn cơn tai hoạ ? nói thì nghe hay lắm , ai mà biết được lúc quan trọng nhất các ông có đá 1 mình tôi ra làm bia đỡ đạn không chứ ? thôi, tốt nhất là đừng nên rước rắc rối vào người làm chi ệt xác. Anh ta cúi đầu suy nghĩ , có chút do dự : giờ phải trả lời sao đây, gia nhập vào toà thánh thì chắc chắn là không thể . nhưng có nên từ chối lập tức hay không lại là 1 vấn đề . lỡ như lời từ chối của mình làm phật lòng lão giáo hoàng , nơi này là địa bàn của ổng , ổng mà nổi điên lên đóng cửa thả chó ra thì khổ . Mang theo suy nghĩ đó , anh ta khẽ hít sâu 1 hơi vào người , ngập ngừng nói : “ cái này …. Tôi chưa từng nghĩ qua vấn đề này . Đột ngột quá đi ….. tôi tới đây chẳng qua chỉ là muốn giải cứu ẹ tôi mà thôi . còn việc gia nhập vào toà thánh ư …..” nói tới đây , trong đôi mắt của anh ta nhấp nháy 1 tia sáng sắc bén : “ à …. Nếu như tôi đồng ý gia nhập vào toà thánh , các ngài có thể ra tay giúp tôi cứu thoát mẹ tôi ra khỏi bàn tay của lũ ma tộc chứ ?” có thế mà mình cũng không nghĩ ra ! lũ thần côn muốn mình gia nhập vào toà thánh , ngu gì không lợi dụng lúc này đặt điều kiện bảo chúng ra tay cứu mẹ mình chứ ? sau khi cứu sống được mẹ mình , lập tức bảo lão Kadas mở cánh cửa ánh sáng để quay trở về thế giới của mình , tới lúc đó mặc kệ bọn chúng đánh sống đánh chết cũng không liên quan gì tới mình !” trong đầu Tiền Thế Kiệt thầm suy tính . Ai ngờ kế hoạch lần này của anh ta đã bị phá sản , chỉ nghe thấy lão giáo hoàng nhạt nhạt nói : “ xin lỗi , điều kiện của cậu , ta khó có thể chấp nhận được .” Tiền Thế Kiệt nghe xong nhảy cẫng lên , la lớn : “ cái gì , ông không chấp nhận ?” giáo hoàng khẽ ngật đầu , vẫn mang theo giọng nói hoà bình nhẹ nhàng , từ từ nói : “ đúng thế , ta không thể chấp nhận 1 điều kiện như thế này ! việc giải cứu mẹ của cậu là điều không thể đối với chúng ta , bà ấy đang ở trong lãnh thổ của ma tộc . và ma thần đã từng đặt ra 1 lời nguyền trước khi bị 4 vị đại thần phong ấn , 4 chủng tộc kia tuyệt đối không thể bước vào lãnh thổ của ma tộc . cậu phải biết rằng , 1500 năm trước , cả 4 chủng tộc nổi lên lật đổ ma tộc , đánh đuổi chúng về tới vùng cực bắc của đại lục Aden . cậu cho rằng , nếu như đã nổi lên lật đổ ma tộc , 4 chủng tộc có tấm lòng nhân từ tới nỗi chỉ muốn đánh đuổi ma tộc mà không muốn diệt tận gốc sao ? họ không lo sợ có 1 ngày nào đó ma tộc sẽ trở lại tiêu diệt họ sao ? không phải họ không muốn diệt cỏ tận gốc , mà là không thể !” ” không thể ?” Tiền Thế Kiệt có chút tò mò . Giáo hoàng khẽ ngật đầu , từ từ nói : “ đúng là không thể ! vì lời nguyền của ma thần ! vì ma thần muốn bảo vệ thần dân của mình , nên trước khi bị 4 vị đại thần phong ấn , ma thần đã tạo ra 1 lời nguyền ở vùng ranh giới giữa khu rừng băng phong và vùng đất ở vùng cực bắc. Ngoại trừ ma tộc , bất kỳ 1 người nào của 4 chủng tộc khác bước chân vào vùng ranh giới đó , sẽ lập tức chết không toàn thay . thử nghĩ xem , 1 khi không thể bước vào lãnh thổ của ma tộc , chúng ta có thể cứu mẹ cậu bằng cách nào chứ ? ” Nghe xong lời nói của giáo hoàng , Tiền Thế Kiệt sốt ruột hỏi : “ vậy chẳng còn cách nào khác nữa sao ?” trong đôi mắt của lão giáo hoàng nhấp nháy những tia sáng sắc bén , từ từ nói : “ vẫn còn 1 cách ! đó là tìm 1 người không thuộc thế giới này , người đó sẽ không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền của ma thần . có thể bước qua vùng ranh giới đã bị nguyền rũa đó . đó cũng chính là lý do vì sao ta lại phái Kadas đi tới 1 thế giới khác để tìm cậu trở về đây .” Tiền Thế Kiệt cúi đầu suy nghĩ 1 hồi , bỗng nhiên ngẫng đầu lên , díu mày lại , hỏi : “ nhưng vì sao phải là tôi ? chẳng phải ông nói rằng chỉ cần là 1 người không thuộc thế giới này sẽ không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền của ma thần sao ? ở thế giới của tôi thiếu gì người mạnh mẽ , thông minh , tài giỏi hơn tôi , vì sao nhất quyết phải là tôi ?” giáo hoàng vẫn mang theo vẻ mặt bình thản , nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt 1 hồi , từ từ thót ra 2 chữ : “ không biết .” Tiền Thế Kiệt có chút bất ngờ , thót lên : “ không biết ?” chỉ thấy giáo hoàng 2 tay giơ lên cao , ngẫng mặt nhìn lên , vẻ mặt vô cùng thành kính , dùng 1 giọng nói vô cùng kính trọng nói : “ thần tạo ra thế giới , tạo ra vạn vật , tạo ra loài người , thần là người vĩ đại nhất trên thế gian này. mọi ý chỉ của người , bọn ta chỉ 1 mực tuân theo , bọn ta không có tư cách đặt câu hỏi với người , người không nói , bọn ta cũng không dám hỏi !” Tiền Thế Kiệt nghe xong có chút chán nản , không ngờ lại có lũ người ngốc nghếch như thế , chẳng lẽ thần bảo ông cống nạp vợ của ông hoặc bảo ông nhảy vào núi lửa ông cũng 1 mực làm theo sao ? á , mà trông dáng vẻ ngoan đạo của ổng thì không chừng cũng sẽ làm theo 1 cách không suy nghĩ à nha! Tiền Thế Kiệt cúi đầu suy nghĩ 1 hồi , sau đó ngẫng đầu lên , mang theo vẻ mặt kiên quyết , từ từ nói : “ vậy cho tôi xin được từ chối .” giáo hoàng từ từ đưa đầu xuống , nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng sắc lạnh , từ từ nói : “ cậu từ chối ?” Tiền Thế Kiệt nhún vai mỉn cười nói : “ đúng thế , tôi từ chối ! mục đích của tôi đi tới đại lục Aden này chẳng qua chỉ là muốn cứu mẹ mà thôi , còn những cái sứ mệnh hay tai hoạ gì đó không liên quan gì tới tôi cả . nếu như các ông không thể giúp tôi , vậy thì tôi cũng chẳng có lí nào phải gia nhập vào toà thánh của ông cả ! tôi không có thể thời gian để giỡn chơi với các ông , tôi còn phải đi cứu mẹ tôi !” Trong đôi mắt của giáo hoàng đã tràn đầy sát khí , lúc này ông ta không còn giữ được vẻ mặt nhân hậu thân thiện giả tạo vốn có của mình nữa , thay vào đó là bộ mặt thật của ổng đã hoàn toàn bộc lộ ra , phẫn nộ nói : “ cậu dám từ chối lời đề nghị của ta ?” Tiền Thế Kiệt vẫn không hề sợ hãi , khẽ mỉn cười , nhún vai nói : “ ừ đấy , tôi từ chối ông đấy , ông định làm gì tôi nào ? giết tôi ? bắt giam tôi ? đừng tưởng tôi không biết , giết tôi thì chắc chắn ông không dám rồi , vì tôi là niềm hy vọng trong lời mách bảo của ả nữ thần ánh sáng kia , tôi nghĩ ông không đủ can đảm để bóp chết niềm hy vọng của đại lục Aden chứ nhỉ? còn bắt giam tôi ư , hãy dẹp bỏ suy nghĩ đó đi nhé ! nếu như các ông dám bắt giam tôi , tôi sẽ tìm cách tự tử , cho dù ông trói hết 2 tay 2 chân của tôi ,tôi cũng có cách làm ông phải hối hận ! ông dám thử không ?” Anh ta đã nắm rõ điểm yếu của lão giáo hoàng , nếu như lão 1 lòng tôn sùng ngoan ngoãn nghe lời ả nữ thần ánh sáng , vậy thì lão tuyệt đối không dám đụng tới mình . lão không sợ làm phật lòng ả nữ thần kia sao ? vả lại , mình còn là niềm hy vọng duy nhất của cả đại lục Aden này nữa chứ , lão không sợ đại lục Aden sẽ bị ma tộc huỷ diệt sao ? ánh mắt của lão giáo hoàng thay đổi không ngừng , lúc đầu là những ánh mắt đầy phẫn nộ , sau đó lại bộc lộ những tia sáng như muốn ăn tươi nuốt sống Tiền Thế Kiệt , nhưng cho tới sau cùng lại thay bằng 1 ánh mắt không biết phải làm sao . đối diện với thằng nhóc láu cá này, cho dù lão giáo hoàng có quyền lực và bản lãnh cao nhất trong cả đại lục Aden này , cũng phải chịu thua không thể làm gì được Tiền Thế Kiệt cả . Nếu như là ngày thường , có người dám dùng 1 khẩu khí như thế này nói chuyện với ông ta ,e rằng đã bị bắt trói lên trụ lửa thêu đốt thành tro từ lâu rồi . nhưng thằng nhóc này mang theo 1 sứ mệnh liên quan tới sự sống còn của cả đại lục Aden , vả lại , trước kia nữ thần ánh sáng đã từng cẩn thận dặn dò rằng phải tuyệt đối giữ sự an toàn của hắn cho tới khi ngăn cản được ma thần phục sinh . cho nên , dù trong lòng đang múôn ăn tươi nuốt sống thằng nhóc đó , nhưng lão giáo hoàng cũng không dám đụng vào anh ta 1 sợi tóc . Nhìn thấy lão giáo hoàng giận tới nỗi mặt đỏ tía tai , nhưng lại không làm gì mình cả . Tiền Thế Kiệt hiểu rõ mình đã đoán đúng , khẽ ngật đầu , mỉn cười nhún vai nói : “ thôi , tôi đã tốn rất nhiều thời gian với ông rồi đấy ! nếu như không còn gì để nói nữa, vậy tôi phải đi đây !” nói xong , không thèm nhìn lão giáo hoàng nữa , quay người đi thẳng tới cửa phòng . Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang