[Dịch] Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 33 : Y Liên Na kinh ngạc

Người đăng: Tiếu Đông Phong

.
Chương 33: Y Liên Na kinh ngạc [ Cập nhật lúc ] 2011-09-14 08:53:52 [ số lượng từ ] 3066 Trong lòng Tôn Phi kinh hoàng, đại phủ trong tay hắn liên tục chém ngang bổ dọc mấy tên quái vật phía trước. Hắn vội vàng xoay người nhìn lại thì phát hiện dường như mỹ nữ dong binh cũng không phải bị tập kích. Nàng lúc này đang đứng ngơ ngác bên trong huyệt động nhìn chằm chằm vào một vật đen sì nằm trên mặt đất, toàn thân cứng ngắc, trường cung trong tay không ngừng run rẩy, nước mắt nàng không thể kiềm chế được mà tí tách tuôn rơi. Tôn Phi cảm thấy kinh ngạc, hắn liền vội vàng tiến tới. Đến gần nàng hắn mới phát hiện nguyên lại vật đen sì nằm trên mặt đất kia chính là một cổ thi thể nữ nhân La Cách đã bị hủy hoại, khắp nơi tràn đầy máu đen. Thi thể nữ nhân này mặc trên người bộ giáp thô thường thấy, một đầu tóc dài màu đỏ, khuôn mặt xinh đẹp nhưng có lẽ nhỏ tuổi hơn Y Liên Na, ước chừng khoảng mười bảy mười tám tuổi. Nàng lúc còn sống hiển nhiên là đã bị đám ác ma này đày đọa, lăng nhục. Da thịt nàng bị móng vuốt ác ma cắt xé, trái tim bị lấy ra, da thịt hai chân vốn trắng nõn lại xuất hiện vô số vết trảo. Vùng cấm địa của nữ nhân thì loang lổ máu, đùi phải thì huyết nhục vung vãi tựa như bị cái gì đó ăn hết tới mức lộ ra cả xương trắng, phía trên còn hằn đầy dấu răng lỡm chởm. “Thượng đế ơi!..Không...Nàng chính là Ny Na! Tháng trước nàng cùng chúng ta đến Tiên Huyết Hoang Địa kiếm thức ăn thì đột nhiên mất tích, không ngờ rằng cư nhiên nàng ấy lại…” Y Liên Na quỳ trên mặt đất khóc không thành tiếng: “Nàng ấy chỉ mới mười bảy tuổi, lần đó là lần đầu tiên nàng ra ngoài doanh địa tham gia nhiệm vụ, hơn nữa đó là nàng chủ động yêu cầu. Thời điểm huấn luyện Ny Na luôn cố gắng hết sứ, bất chấp đau khổ, trên mặt lúc nào cũng nở nụ cười sáng lạn giống như một tiểu thiên sứ đang khích lệ chúng ta, đem lại cho chúng ta rất nhiều niềm vui. Thế mà….Ô ô ô. Những tên ác ma tàn nhẫn này tất cả đều nên cút xuống địa ngục!” Nghe tiếng khóc đứt quãng nghẹn ngào của mỹ nữ dong binh này Tôn Phi đã hiểu rõ ra một điểm Hiển nhiên nữ thi này lúc còn sống là đồng bạn của Y Liên Na, vào khoảng một tháng trước khi bọn hắn đi ra ngoài doanh địa thực thi nhiệm vụ thì bị ác ma bắt đi, nhưng không biết tại sao lại chết thảm ở trong huyệt động này. Mười bảy tuổi, tuổi đẹp nhất, ngây thơ nhất, rực rỡ nhất trong đời một thiếu nữ, ấy vậy mà nàng ta lại gặp vận mệnh bi thảm như thế. Tôn Phi cho dù không biết thiếu nữ Ny Na này nhưng trong lòng cũng không khỏi cảm thấy buồn thương. Cho tới nay, mặc dù cái thế giới hắc ám này đem lại cho hắn những cảm giác rất chân thật, cho dù có cảm thấy bi thương, nhức nối, hoặc đôi lúc cảm thấy mệt mói, đói, khát… Nhưng trong tiềm thức hắn không nhiều thì ít đều xem đây chỉ là một trò chơi mà thôi. Cho tới giờ phút này nhìn thấy thi thể thê lương này, nghe âm thanh Y Liên Na vừa khóc vừa kể về sự tình khi còn sống của cô nương này, lại nhìn cảnh Y Liên Na khóc tới mức “thiên hôn địa ám” thì Tôn Phi mới phát hiện ra hắn có lẽ đã sai rồi. Hắc ám thế giới cũng chính là một thế giới tồn tại độc lập, những nhân vật ở bên trong không những có trí tuệ mà còn có cảm tình rất chân thật. “Y Liên Na, đừng khóc nữa nào! Chúng ta cùng nhau giết sạch lũ quái vật nơi đây báo thù cho Ny Na.” Tôn Phi cũng không biết phải nói thế nào để an ủi mỹ nữ đang khóc như “hoa lê đái vũ” này. Hắn vươn tay nâng nữ dong binh đang khóc thút thít này đứng dậy. Mỹ nữ dong binh này trước đây một phút còn giống như nữ sát thần, một tên đoạt mạng vậy mà lúc này lại tựa như một thiếu nữ yếu đuối bình thường cần được bảo vệ, qua đó có thể thấy được nàng chỉ có vẻ bên ngoài kiên cường mà thôi, ẩn bên trong đó là sự yếu ớt, dễ bị tổn thương. Có lẽ đây mới chính là bản tính của nàng Mặc kệ nữ nhân thực lực cường đại tới đâu, mặc kệ khi đối đầu với bọn quái vật nàng tỉnh táo ra sao nhưng xét cho cùng nàng cũng chỉ là một nữ hài mới hai mươi tuổi đầu mà thôi. Ở kiếp trước của Tôn Phi, ở tuổi đó chỉ mới học đại học, vẫn còn đang mộng mơ tràn đầy sức sống thanh xuân. Mà ở đây, ở Hắc ám thế giới này họ lại phải chiến đấu cật lực để sinh tồn, phải khổ luyện kỹ xão quyết chiến cùng lũ quái vật máu tanh tàn nhẫn, phải nhìn những tỷ muội trẻ đẹp như hoa như ngọc chết đi mà chỉ có thể vô lực thút thít nỉ non. Tôn Phi dùng đại phủ mạnh mẽ đào một cái hộ trên mặt đất sau đó đem thi thể Ni Na đáng thương mai táng bên trong. Khi di dời thi thể của Ni Na đi, giống như trong trò chơi trong máy tính kiếp trước Tôn Phi phát hiện ra một tí đồ vật. Tuy nhiên đó không phải là kim tệ hay trang bị mà là một túi hạt giống thực vật. Hiển nhiên nữ hài tử kiên cường này rời đi nơi trú quân là để tìm thêm thức ăn cho dù tại thời điểm sinh tử như vậy nàng ta vẫn dùng táng mạnh của chính mình thủ hộ thức ăn kiếm được. Y Liên Na xem túi hạt giống này giống như bảo vật, cẩn thận từng chút bỏ vào trong lồng ngực của mình. Sau khi chôn cất thi thể Ni Na cẩn thận, hai người tiếp tục tiến về phía trước. Bị kích thích mạnh mẽ, Y Liên Na lúc này toàn thân tràn đầy sát khí, hàn băng tiễn liên tục như lưu tinh gào thét giết mấy tên ác ma không một chút lưu tình, một tên đoạt mang. Tôn Phi trên cơ bản không cần phải động thủ gì cả, hàng loạt mũi hàn băng tiễn vèo vèo bắn ra có thể nhanh chóng giải quyết tất cả quái vật trong tầm mắt. Bất quá thái độ của Y Liên Na đối với Tôn Phi thay đổi rất nhiều. Cho dù hai người vẫn như trước không hề trao đổi, như cũ bảo trì trầm mặc trong huyệt động đen kịt, cho dù mỹ nữ dong binh này luôn luôn im lặng không nói tựa như một tòa u cốc, nhưng Tôn Phi có thể loáng thoáng cảm giác được cặp mắt sau lưng khi nhìn về hắn ôn nhu hơn rất nhiều. Tại quá trình xông lên bọn hắn lại gặp thêm vài thi thể nữ nhân La Cách bị hành hạ tới chết, may mắn là Y Liên Na cũng không nhận ra mấy người này nhờ đó tiết kiệm được rất nhiều phiền toái. Tôn Phi luôn tuân thủ chủ nghĩa nhân đạo nên đều đem mấy thi thể nữ nhân này chôn cất đàng hoàng. Theo tri nhớ kiếp trước, Tôn Phi lựa chọn lộ tuyến đều rất xảo diệu, hắn không có tiến vào “Thông đạo dưới lòng đất” tần hai mà là tại tầng một rất nhanh chóng tìm thấy cửa động tiến vào Hắc ám sâm lâm rồi theo đó tiến vào trong. Trươc mắt hắn bỗng nhiên sáng ngời. Bên trong Hắc ám sâm lâm không phải là một mảng bóng tối mà so với Tiên Huyết Hoang Địa cùng Băng Lãnh Chi Nguyên càng phồn thịnh hơn, tuy nhiên cũng chưa tới mức được coi là rừng rậm. Trên bầu trời, mưa tí tách rơi từng giọt. Đưa mắt nhìn xa hắn phát hiện khắp nơi đều là đàn đàn ác ma cùng quái vật. Đáng chú ý là tại đây bọn ác ma quái dị càng thêm hung hãn, thấy có người vừa từ cửa động tiến ra lập tức gào lên rồi ầm ầm phóng tới. “Vèo vèo vèo” Hàng loạt mũi tên hàn băng tiễn được bắn ra Vù vù vù Đại phủ được hai tay của hắn vẽ lên những quỷ tích tử vong. Tại hai tên nam nữ tựa như ác thần tàn sát, bọn quái vật càng xông tới nhanh thì chết càng nhanh hơn. Đám ác ma chết rạp giống như bị cắt lúa, xác chết chồng chất lên nhau, tiếng kêu thét thê thảm vang vọng toàn hộ cả khu hoang dã. Hai người Tôn Phi rất nhanh sau đó đã phải giẫm trên thi thể tràn đầy máu tươi của bọn quá vật mà tiến tới phía trước một cái cây khô cao hơn năm mươi mét. Cái cây này chính là đại thụ trong truyền thuyết đại thụ Ngả Phất Ni Tư. Cây đại thủ nguy nga được bao quanh bởi hàng tá thi thế hư thối chất thành đống, từng đàn ruồi nhặng màu đen bay ông ông loạn xạ, thậm chí trên cây còn treo lủng lẳng mấy bộ thi thể bị hư hoại, máu mủ nhầy nhụa cùng xương khô trắng xóa. Khắp nơi dậy lên một mùi tanh tưởi khiến người ta cảm thấy buồn nôn, toàn bộ cảnh tượng âm u, âm trầm như đang ở địa ngục. Tôn Phi đưa tay bịt mũi tiến về phía trước sờ lên thân cây. Ba! Trên thân cây lập tức bắn ra một mảnh giấy trắng bằng da dê. “Bà mẹ nó! Tưởng đâu hung thần ác sát gì nguyên lai chỉ là một tên gia hỏa lòe loẹt, mới chỉ bị ông sờ vào một cái đã đạt tới cao trào bắn ra…” Tôn Phi thoáng nổi lên suy nghĩ tà ác. Hắn đưa tay nhặt tấm da dê ở dưới dất lên rồi đưa mắt nhìn qua. Phía trên tấm giấy tựa như sử dụng máu vẽ lên một cái vòng tròn thần bí, bên trong có một ngôi sao năm cánh được bao bọc. Mấy chỗ khác thì đều là đống kí hiệu thần bí tựa như đống bùa chú của mấy lão đạo sĩ Mao Sơn vẽ ra, nguệch ngoạc như gà bới, Tôn Phi căn bản không thể hiểu được gì. “Không có biện pháp! Xem ra phải đem về cho bà nương tu sĩ kia biên dịch rồi.” Tôn Phi đem tờ giấy cất đi sau đó thu nhặt mấy thứ trang bị rớt ra từ đám ác ma bỏ vào trong túi đeo. Tiếp theo hắn sử dụng một tờ “Hồi thành quyển trục” mở ra cánh cửa truyền tống. Ông ông ông một tiếng, một cánh cổng lớn màu xanh da trời ngay lập tức xuất hiện bên cạnh bọn hắn. Làm xong hết thảy, Tôn Phi xoay sang a dấu cho Y Liên Na vốn vẫn một mực cảnh giới bên canh ý bảo tranh thủ thời gian cùng hắn tiến vào trong cánh cửa truyền tống. Nhưng khi nàng ta chứng kiến cánh cửa truyền tống thì khí khái hào hùng trên mặt lại lộ ra nét giật mình. “Đay là… “Hồi thành quyển trục” đúng không ? Tựa như có chút không tin tưởng, giọng Y Liên Na trở nên run run hỏi. Trong lòng mỹ nữ dong binh Y Liên Na nhịn không được mà thầm nghĩ: “Nếu bọn tỷ muội lúc trước thực hiện nhiệm vụ đánh giết bọn quái vật tại khu hoang dã mà có quyển trục thần kỳ này chắc chắn sẽ giảm thiểu được rất nhiều thương vong rồi. Có lẽ rất nhiều tỷ muội như Ny Na sẽ không phải chết đi.” “Đúng rồi, đây chính là “Hồi thành quyển trục” Tôn Phi tuy phát hiện ra dị trạng của Y Liên Na nhưng cũng không nghĩ nhiều, một cái Hồi thành quyển trục trị giá 80 kim tệ thì có cái gì quý hiếm? Thời gian luc này cấp bách, kế hoạch tiếp theo của hắn cần thời gian thực hiện, không thể tiếp tục trì hoãn được nữa. Thuận miệng trả lời một câu, hắn liền xoay người bước chân vào trong cánh cửa truyền tống. … La Cách doanh địa. Tôn Phi trực tiếp tiến về chỗ bà nương tu sĩ An Tạp Tạp giao ra quyển da dê lấy từ đại thụ Ngả Phất Ni Tư để phiên dịch. Mà mỹ nữ dong binh sau khi từ cổng truyền tống đi ra đều cẩn thận từng chút một thủ hộ tại bên cạnh cánh cổng. Đây là lần đầu tiên trong đời nàng thông qua cánh cổng này quay trở lại nơi trú quân, trong nội tâm tràn đầy sự rung động cùng tò mò, nàng vốn muốn mau chóng trở lại thông báo tin tức về Ny Na cho mọi người nhưng nghĩ tới thân phận cùng nhiệm vụ trươc mắt của mình nàng khẽ do dự một chút rồi cũng buông tha cho ý định này. Hai ba phút sau Tôn Phi cầm quyển da dê vội vã tiến tới. “Thế nào rồi? Sao không đi trò chuyện cùng đám tỷ muội của ngươi đi?” --------- Bởi vì y liên na cũng là một nhân vật trọng yếu, hơn nữa muốn giao phó đen sẫm thế giới trong đích hết thảy thiết định, cho nên đoạn này thoáng nhiều điểm bút mực. Cao triều rất nhanh sẽ phải đến. Cầu xin cất giấu cùng phiếu phiếu. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang