[Dịch] Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 14 : Phát hiện nghịch thiên

Người đăng: Tiếu Đông Phong

.
Tôn Phi cố ý xoa đầu nha đầy này thật manh khiến mái tóc vàng của nàng ta trở thành cái ổ cỏ xộc xệch, cười nói: “Đương nhiên là thật… Ha ha, còn nữa, cám ơn ngươi nha tiểu tử!” “Ngươi mới là tiểu tử ấy!” “Ha ha…” An Kỳ Lạp chỉ vui vẻ đứng nhìn một bên, nàng mỉm cười nhìn Alexander chơi đùa cũng vơi Cơ Mã. Tâm tình nàng chưa bao giờ tốt như thế, chính nàng cũng không biết đã bao lâu nàng không được vui vẻ như thế này rồi. Ánh mắt nàng nhìn mắt Á Lịch càng ngày càng sáng. … Binh sĩ rất nhanh được an bài vào tiền viện quốc vương đại điện. Dưới sự hướng dẫn của An Kỳ Lạp và Cơ Mã, nước sạch, thức ăn cùng y phục chống rét đều được phân phát tới tận tay mỗi binh sĩ bị thương. Tôn Phi thậm chí còn khẳng khái đem rất nhiều bảo vật trong vương cung đại điện phát xuống khích lệ binh sĩ. Ở thời khắc nguy nan này nhất định phải đảm bảo sĩ khí luôn dâng cao, ngoài tinh thần còn phải kích thích về vật chất. Điều này Tôn Phi cũng hiểu được một chút khi còn là sinh viên đại học, những giai thoại lịch sử là minh chứng hùng hồn nhất cho điều này. Cách làm này của Tôn Phi quả nhiên lấy được lòng tôn kính của binh sĩ. Tiếng hô “Quốc vương vạn tuế” lại lần nữa vang dội khắp Hương Ba Thành, một ít binh sĩ bị thương cảm động muốn rơi nước mắt, nguyện mãi trung thành cùng Á Lịch bệ hạ. Ở cái thế giới loạn lạc này, mạng người nhiều lúc chỉ như như rơm rạ, làm thượng tầng quý tộc, muốn chiếm được tâm của thần dân thực sự rất dễ dàng. Sắp xếp binh lính xong xuôi, Tôn Phi bắt đầu xem xét những vấn đề khác khác: ví dụ như động viên dân chúng Hương Ba thành tham gia thủ vệ, còn cảnh vệ giữ thành thì giao cho “nhà quân sự” Bố Lỗ Khắc, còn chính mình thì trở lại quốc vương đại điện. Sau khi ra lệnh mọi người không thể tự tiện tiến vào quốc vương đại điện., Tôn Phi bắt đầu kiểm tra vết thương của mình. Vết thương cũng không coi là rất nặng. Thành quả của trận chiến mở màn lần này cũng không tệ, khi đánh nhau với tên hắc y nhân, hắn trong nháy mắt giết chết đối thủ, không hề bị thương chút nào. Chỉ có quá trình đánh nhau với tam tinh võ sĩ Lãng Đức, vì ngạnh kháng với kĩ năng “Bạo viêm trảm” mà bị chấn động thổ huyết, nhưng vết thương cũng không nghiêm trọng lắm. Vết thương nơi vai trái mới thực sự nghiêm trọng nhất. Sau khi Tôn Phi cố ý để đối thủ đâm vào vai trái, hỏa đấu khí của Lãng Đức lập tức tràn vào cơ thể chấn động tới tim, phổi chân chính uy hiếp tới tính mạng hắn. Tôn Phi sở dĩ lúc đó làm như là vì hắn đang đặt cược. Nếu hắn có thể mang kĩ năng của Dã nhân cấp năm đến thực tế thì áo giáp phòng ngự +13 cùng phòng ngự bản thân tới thực tế, như vậy có thể giảm bớt tổn thương từ kiếm của Lãng Đức. Trên thực tế, hắn đã đánh cược thắng. Đấu khí kinh khủng ẩn chứa trong một kiếm của tam tinh võ sĩ vốn có thể chấn nát tạng phủ Tôn Phi, nhưng thực tế nó chỉ để lại một vết thương nhỏ nhờ lực phòng ngự biến thái của Dã nhân. Mặc dùng tính mạng không bị uy hiếp, nhưng Tôn Phi cũng có chút bó tay. Trong tình huống lúc đó, trừ phi dùng kế, Tôn Phi không nghĩ ra cách nào khác có thể chiến thắng Lãng Đức. Nếu như không thể nhanh chóng ép hắn rời tường thành, lấy thực lực tam tinh võ sĩ của Lãng Đức, chỉ cần cho hắn chút thời gian thì Tôn Phi đã là vong hồn dưới dưới kiếm rồi. Hắn không phải là không sợ chết mà vì quá sợ đâm ra liều mạng, và Tôn Phi đã đánh cuộc thắng. Kiểm tra vết thương xong rồi, Tôn Phi bắt đầu làm một việc vô cùng quan trọng khác. Ngồi trên đầu giường, hắn tranh thủ tiến vào hắc ám thế giới. Ý nghĩ của Tôn Phi thực ra rất đơn giản, muốn cứu những binh sĩ kia thì nhất định phải vào hắc ám thế giới một lần nữa. Nếu có thể đem năng lực của nhân vật trong hắc ám thế giới ra ngoài thì liệu có thể mang trang bị cùng vật phẩm trong trò chơi ra không? Ví dụ như “Sinh mệnh trị liệu dược thủy”, nếu có thể đem thứ dùng cho nhân vật sắp chết trong trò chơi khôi lục đỉnh cao trạng thái một lần nữa tới thế giới thực, như vậy Bì Nhĩ Tư cùng những thương binh thật sự có thể được cứu. Cái ỹ nghĩ này làm Tôn Phi không muốn đợi dù chỉ là một khác, hắn muốn lập tức tiến vào bên trong hắc ám thế giới. Tôn Phi ngồi trên giường, ngưng thần tĩnh khí, dùng sức suy nghĩ cảnh tượng lần đầu tiến vào hắc ám thế giới, tinh thần tập trung chưa từng có, cố gắng liên hệ với âm thanh thần bí. Kết quả làm Tôn Phi mừng rỡ, rất nhanh đã có âm thanh phản hồi. “Mời người chơi Tôn Phi tiến vào hắc ám thế giới… Nhận diện linh hồn chính xác… Vẫn thừa thời gian chơi, có thể tiến vào… Bắt đầu tính giờ…3 …2 …1, tiến vào!” Thần bí thanh âm lạnh băng đúng hẹn lại lên. Một cảm giác kì dị thần bí bao trùm toàn thân, Tôn Phi thân thể một lần nữa được trải nghiệm đường hầm thời gian chuyển kiếp… … … Nhìn khung cảnh trước mắt, Tôn Phi sửng sốt. Theo như trí nhớ của Tôn Phi, lần trước hắn đã đi qua Tiên huyết hoang địa tiến tiến vào Tà ác huyệt động, lần này quay lại cũng phải trở lại Tà ác huyệt động mới đúng… Nhưng thực tế so với tưởng tượng của Tôn Phi lại hoàn toàn khác nhau. Trước mắt không phải là Tà ác huyệt động, cũng không phải La Cách doanh địa thậm chí cũng không phải bên trong hắc ám thế giới mà là … một khung cảnh tương tự màn hình 3d mô phỏng. Nhưng màn hình mô phỏng những hình ảnh Tôn Phi quen thuộc vô cùng, những hình ảnh nhân vật trước khi chơi của hắc ám thế giới, chiến sĩ amazon, thích khách phương đông, tử linh pháp sư, Dã nhân, thánh kị sĩ, Đức Lỗ Y... Tất cả đều xuất hiện trên màn ảnh, bọn họ đứng thành một đoàn trước đống lửa đang cháy hừng hực. Mỗi nhân vật đều vô cùng sống động, thậm chí ngay cả hô hấp cũng có thể cảm nhận dược, Tôn Phi cảm giác giống bảy người nà đang sống sờ sờ trước mặt mình. “Đây là.. Bước chọn nhân vật mà? Thế nào lại tới đây? Chẳng lẽ…” Tôn Phi đang trầm tư, đột nhiên một dòng chứ dưới màn ảnh 3d xuất hiện: Sáng lập nhân vật mới. Tôn Phi sửng sốt, một giây sau hắn không dường như không thể áp chế được tâm trạng vui mừng như điên trong lòng. “Sáng lập nhân vật mới? Chảng lẽ ngoài nhân vật người man rợ mình còn có thể lựa chọn những nhân vật khác? Nói cách khác mình có thể đem năng lực pháp sư hay thánh kị sĩ tới thực tế?” Trong phút chốc, một cánh cửa đã mở rộng ra trước mắt Tôn Phi. Tôn Phi thấy hắn có khả năng vô hạn, nếu như mỗi nhân vật trong hắc ám thế giới luyện đến cấp 99, mức địa ngục, sau đó đem những năng lực này tới thực tế thì sẽ xuất hiện những cảnh tượng gì? Xưng bá thiên hạ? Trở thành cao thủ đệ nhất đại lục? Tạo ra một mảnh hậu cung thật lớn? Muốn nhận công chúa nước này hay lấy công chúa nước kia, thích mắng quốc vương nước nào thì mắng, không cần phải suy nghĩ? Mọi thứ đều có thể. Những nghề nghiệp khác trong hắc ám thế giới đều có trên cả trăm loại kĩ năng, nếu đem tất cả tới cái cái thế giới bên ngoài thì chắc chắc gây nên một cơn phong ba, không ai có thể ngăn cản. Đây thực sự là nghịch thiên! Tôn Phi nhìn trước mắt màn hình 3d, tật xấu thích mơ mộng giữa ban ngày của hắn lại tái phát, nước miếng không biết từ lúc nào chảy ra đầy đất. YY mười mấy lần, Tôn Phi bắt đầu quay lại thực tế, bắt đầu kiểm nghiệm phương pháp hắn tưởng tượng ra. Đại não chuyển động, ý nghĩ vừa động, trong đầu liền chọn nghề nghiệp pháp sư. Quả nhiên, nữ pháp sư muội muội xinh đẹp màn hình 3d đi về phía trước một bước, nhẹ nhàng quơ quyền trượng trong tay mang theo lực lượng kinh khủng, một dòng điện chói mắt xuất hiện trong bàn tay. Bằng một phong cách cực đoan, pháp sư muội muội khom nhẹ người hướng Tôn Phi chào. Dưới màn hình chữ biến thành [Chọn hay Chưa xác định]. Trong đầu Tôn Phi lập tức xác nhận. Màn ảnh trước mắt trở nên mơ hồ, đây là dấu hiệu trước khi tiến vào trò chơi. Đúng lúc này Tôn Phi đột nhiên nghĩ ra một vấn đề rất quan trọng: “Hình tượng nhân vật pháp sư là nữ, khi đến thế giới trò chơi, mình có biến thành một nữ nhân hay không? Vậy thì thê thảm, ta không nên bị hệ thống trò chơi lừa dối” Hệ thống trò chơi không cho Tôn Phi quá nhiều thới gian hối hận. Một giây sau, trước mắt biến hóa. “Rầm ào ào!” Cảm giác đi vào đường hầm không gian chuyển kiếp mất đi trọng lượng truyền đến rất nhanh, Tôn Phi cảm thấy hoa cả mắt. Một lát sau, khi giác quan trở lại thân thể, Tôn Phi nhìn quanh mọi nơi, quả nhiên lại đến tân thủ thôn trong hắc ám thế giới La Cách Doanh Địa nơi nhân vật bắt đầu phưu lưu. Bầu trời xám xịt, mây đen giăng đầy, mưa nhỏ tí tách rơi, La Cách doanh địa lâm vào một mảnh tĩnh lặng. Tôn Phi phát hiện khi mình thay đổi sang nghề nghiệp pháp sư, nơi này giống như trở lại về ban đầu, tất giả giống như bắt đầu lại từ đầu. Hắn đến gặp nữ tu sĩ An Tạp Lạp, cái mụ già có trí khôn này đã trở thành người xa lạ, lại một lần nữa ban bố nhiệm vụ tiêu diệt toàn bộ quái vật trong Tà ác huyệt đông. Tiếp nhận nhiệm vụ xong Tôn Phi quay lại nơi mình vừa mới sinh ra. Hắn đột nhiên nghĩ ra cái gì, vồi vàng cúi đầu nhìn, đưa tay vào trong quần lục lọi. Chỉ chốc lát sau… “Hô hô, hoàn hảo… Hoàn hảo, không có biến thành nữ nhân, nếu không lại thành quốc bảo truyền thuyết nước Thái Lan rồi…” Tôn Phi cảm thấy vui mừng, mặc dù nghề nghiệp này trong hắc ám thế giới cố định là nữ, nhưng lấy hình tượng mình vào, trên thực tế Á Lịch hình dáng làm mẫu, thay đổi rất nhỏ, cùng nhân vật Dã nhân khôngcó bao nhiêu khác biệt. Trên người hắn lúc này chỉ có một cái áo thô dài màu xám, trong tay một ây gậy khô, ước chừng dài hai thước, chắc là gậy phép cấp thấp nhất. Hai món tráng bị cấp thấp này là trò chơi tặng cho tân thủ mới sinh ra, chẳng có uy lực gì để nói. Rất nhanh tên NPC áo lam trên đỉnh đầu có dấu hỏi chấm ánh lên màu vàng rực rỡ lần trước đã nhanh chóng chạy tới đến gần hắn. Có kinh nghiệm một lần, Tôn Phi không để ý tới người nàymà trực tiếp đi ra ngoài. Lúc này Tôn Phi có thể xác định suy đoán lúc trước đã trở thành sự thật. Hắc ám thế giới mỗi nhân vật, hắn đều có thể lựa chọn, về phần giống Dã nhân hay không, năng lực cũng có thể mang tới thực tế hay không phải đợi rời khỏi trò chơi mới biết. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang