[Dịch] Nữ giả nam trang: Hoàng thượng, Vương gia là nữ nhân
Chương 4 : Nước sâu hay cạn, phải xem hài tử vương phi sinh
Người đăng: peight
Ngày đăng: 16:06 12-01-2018
.
Cùng Cửu vương gia quen biết cũng là một đoạn nhân duyên trời định.
Ngày ấy…
Lương thị ngừng hồi tưởng, giọt nước mắt trên mặt lại kéo thành một vệt dài, dù có khó khăn vất vả như thế nào, cũng phải nuôi dưỡng hài nhi nên người!
Đang định an ủi Trần di nương đang khóc rưng rức, bỗng dưng trong bụng lại lên từng cơn co thắt đau điếng, nàng nắm chặt tay Trần di nương, vừa thở hổn hển vừa nói: “Hình như còn một đứa nữa!”
“Hả?!” Trần di nương ngạc nhiên.
“Aaa! Còn một đứa nữa! Còn một đứa nữa!” Cửu vương phi đau đớn la lớn lên, thân thể lại nằm gục xuống một lần nữa.
“Người đâu! Mau tới đây! Vương phi còn một đứa nữa chưa sinh!” – Trần di nương vui mừng gọi lớn lên.
Phòng nhỏ bên này, Vương ma ma đang lau người cho tiểu quận chúa, thành thục đưa đứa trẻ đang khóc lớn cho nha hoàn đứng bên cạnh, liền vội vàng chạy qua xem.
Nha hoàn này, nhìn rất thông minh, tên là Mai Diệp, vốn là nha hoàn hầu cận của vương phi, từ nhỏ đã sống bên cạnh vương phi, kể cả lúc vương phi chưa xuất giá, bị Tướng gia đuổi đến tiểu viện sống quạnh quẽ thì cũng không bỏ rơi người.
Hầu hạ vương phi từ nhỏ đã quen, thấy rất nhiều chuyện bên cạnh vương phi, đương nhiên biết chủ tử nhà mình lo lắng điều gì.
Lần này, thấy vương phi nhà mình sinh ra nữ hài tử, trong lòng nghĩ: Vương phi giờ lại phải chịu khổ rồi!
Đừng nói đến vinh sủng trong cung không còn, đại gia đình tướng phủ kia đều có khả năng sẽ bỏ đá xuống giếng, đánh rắn giập đầu. (*quyết tiêu diệt không thương tiếc*)
Nhưng vừa nghe tiếng vương phi thống khổ kêu lên lần nữa, thầm nghĩ, có lẽ được cứu rồi!
Người được hoàng cung phải tới đỡ đẻ Vương ma ma cũng không phải là người tốt đẹp gì, lại còn là tai mắt của hoàng thượng và Hoàng thái hậu, phải giữ chân bà lại mới được!
“A! Vương ma ma! Nô tỳ phải làm gì?!” Đúng lúc Mai Diệp đón đứa bé trong tay liền kéo góc áo Vương ma ma giọng run run hỏi.
Đứa trẻ mới ra đời, toàn thân đỏ ửng, vết máu trên người còn chưa lau khô, cuống rốn cũng chưa xử lý.
Vương ma ma sốt ruột nhìn phòng sinh bên kia, rồi lại quay đầu nhìn đứa trẻ, chân mày nhíu lại: Biết vậy lúc nãy không vội bế đứa bé này ra khỏi phòng sinh!
Nàng là người của thái hậu, đương nhiên biết thái hậu không vô duyên vô cớ phái nàng tới đỡ đẻ cho vương phi của Cửu vương phủ.
Đỡ đẻ chỉ là một mặt, dụng ý chân chính của vị hoàng đế này là muốn biết Cửu vương phi sinh ra có phải là Vương thế tử hay sinh ra quận chúa, như vậy thì mọi chuyện đã khác một trời một vực.
Vương thế tử là tước vị thế tập, có thể nắm giữ đất phong, mà quận chúa thì khác, chỉ có hữu danh vô thực, không lương bổng, không đất phong, từ đây trên thế gian sẽ không còn “Cửu vương gia”, càng không có cái gọi là Cửu vương phủ.
Nước sâu cạn bao nhiêu, toàn bộ phải xem hài tử mà vương phi sinh ra.
Mà nàng là do Hoàng thái hậu phái tới, mỗi cử chỉ, lời nói đều đại diện cho ý tứ của hoàng thất.
Nếu mà cứ đưa đứa trẻ chưa được xử lý vào tay của nha hoàn, vội vàng chạy đi xem sinh ra nam hay là nữ, thì sẽ làm bộc lộ rõ tâm tư của hoàng thượng và Hoàng thái hậu.
“Vương ma ma, vương phi sắp sinh thì còn có Trần di nương! Nhưng mà quận chúa… nô tỳ, nô tỳ không biết chăm sóc như thế nào…” Mai Diệp nhìn thấu tâm tư của nàng, thấy nàng có chút do dự, giả làm dáng vẻ bối rối, vội vã nói.
Vương ma ma thấy nàng rất bối rối, nhìn vào đứa bé đang khóc oa oa, trong lòng suy đi nghĩ lại ngàn lần cuối cùng nghĩ: Thôi quên đi, trước tiên phải chăm sóc cho đứa bé này đã rồi hãy đi xem!
Còn trong phòng sinh kia, sinh ra là nam hay là nữ, một hồi nữa ôm ra sẽ biết ngay.
Nghĩ xong liền làm ra dáng vẻ thân thiết, hơi mỉm cười nói: “Đây, nhìn kỹ nhé! Trước tiên ngươi phải làm như thế này… rồi làm như thế này…”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện