[Dịch] Nữ giả nam trang: Hoàng thượng, Vương gia là nữ nhân

Chương 10 : Không phải đặc biệt làm người ta ghét, còn có thể là cái gì...

Người đăng: peight

Ngày đăng: 10:49 18-01-2018

.
Không tới mấy ngày sau, trên phố lớn, trong ngõ nhỏ truyền ra trong bữa tiệc đầy tháng của Cửu vương gia, có hai người làm người ta ghét nhất, một người là Thái tử, người kia là Trần quý phi. Nguyên nhân là, Cửu vương gia nhìn thấy ai cũng cười, chỉ trừ hai người bọn họ là không. Tháng tư xuân quang vạn trượng, hoa tưng bừng khoe sắc, ong bay bướm lượn. Việc này truyền tới tai hoàng thượng, Thái tử Tiên Vu Tu bị phạt chép “Thái thượng cảm ứng thiên” (*kinh sách hướng người làm việc thiện do Thái thượng lão quân tức Thái thượng đạo tổ là tác giả*)100 lần. Đường đường là một Thái tử, thế mà lại ăn giấm chua của một đứa nhỏ, không trừng phạt không quở trách thì sau này sau có thể thành tài. Tương lai là một đế vương, tấm lòng không nhân hậu, sao có thể đứng đầu thiên hạ. Do có liên quan, Dương hoàng hậu bị phạt chép “Kim cương kinh” 100 lần do có tội quá sủng nịnh Thái tử. Phía trước đã nói “dục gia chi tội, hà hoạn vô từ” (*muốn đổ tội cho người khác, không lo thiếu chứng cứ*) , hoàng thượng đã muốn trị tội ai, dĩ nhiên có tội để trị. Mà Trần quý phi lại ở trước mặt hoàng thượng vừa gào vừa khóc, đem hết thủ đoạn, không chỉ làm cho hoàng thượng càng thêm yêu mến, lại còn miễn bị phạt, đồng thời còn làm cho hoàng thượng có khúc mắc với Cửu vương gia mới sinh được đầy tháng. Biết được Cửu vương phi Lương thị vẫn chưa đặt tên cho hài tử, nghĩ đến Cửu vương gia khi còn sống cũng không có huynh đệ tỷ muội hay thân nhân trưởng bối, thái hậu bèn để cho hoàng thượng đặt tên. Hoàng thượng sinh ra chút khúc mắc với Cửu vương gia nên muốn lúc đặt tên cho hài tử kèm theo chút phạt nhẹ: “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Cửu vương phủ có đôi long phượng mới sinh, đã thay Cửu vương gia để lại trên thế gian một đôi thương hải minh châu. Nên tứ cho tỷ tỷ tên Mễ Trân, đệ đệ tên Mễ Châu. Khâm thử!” Có thể được hoàng thượng ban tên, thật sự là vinh quang không gì sánh được. Tuy rằng tên như vậy là bình thường, nhưng không người nào dám nghi vấn, thậm chí còn vô cùng ao ước, chúc tụng không ngừng. Một đôi nữ nhi khỏe mạnh bị thành một đôi trân châu, Lương thị tiếp chỉ mà thấy dở khóc dở cười. Mễ Châu thấy cũng không sao, vừa hay kiếp trước tên nàng cũng là Mễ Châu, không phải sửa lại, hơn nữa có thể đạt được ước vọng kiếp trước của nàng: có thể hưởng thụ tháng ngày, hưởng thụ nhân sinh. Không cần phải làm lính đánh thuê suốt ngày chém giết, không cần vì tiền và tự do mà đi giết người. Tháng năm ánh mặt trời rạng rỡ, trăm hoa đua nở. Gió nổi mây vần, năm qua tháng lại, mặt trời hết lặn rồi lại mọc. Đảo mắt, Cửu vương gia đã ba tuổi. Ngày đó, cảnh xuân tươi đẹp. Mễ Trân cùng Mễ Châu đang được cung nhân dẫn đường tới lớp học của Thái phó trong cung, cùng với nhóm hoàng tử và thế tử đọc sách, học võ. Ba năm qua, Mễ Châu hết ăn lại nằm, chuyện hiểu giả vờ không hiểu, so với tỷ tỷ song sinh còn thấy ngốc hơn. Hai năm rưỡi trước, khi nàng biết ngồi, chưa kịp đắc ý vì kiếp này mình là một thân nam nhi, lại khổ sở phát hiện hóa ra mình kỳ thực vẫn là nữ nhi. Nói cách khác, nàng vẫn là nữ. Nhưng tại sao nương cùng mọi người luôn gọi mình là “Cửu vương gia”? Lẽ nào trong thời đại này, nữ nhân cũng có thể làm vương gia? Hay là không giống với hiện đại, thời đại này bọn họ nam nói là nữ, nữ nói là nam? Không. Tuyệt đối không phải. Rất nhanh, đáp án này bị nàng phủ quyết. Bởi vì, nàng phát hiện, tỷ tỷ song sinh của nàng cũng giống mình. Mỗi khi tắm cho nàng, ngoại trừ vương phi và nha hoàn hầu cận Mai Diệp, Trần di nương sẽ giữ cửa, người khác cũng không thể tùy ý ra vào lúc nàng tắm rửa. Không giống như tỷ tỷ, có thể có một đống người hầu kẻ hạ. Lẽ nào có ẩn tình gì trong đó? Mễ Châu quan sát thấy vương phi đặc biệt chăm sóc nàng, có thể nói là một tấc cũng không rời.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang