[Dịch] Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên

Chương 81 : Thái tử cho mời

Người đăng: NAMKHA

.
Quyển 3 : Tấn công Thiết Vân Chương 81: Thái tử cho mời. -----------------------o0o----------------------- Mở cửa ra thì thấy Ô Thiến Thiến mặc một bộ quần áo màu xanh vô cùng thanh tú đứng ngoài cửa. “ Sở Dương, quả nhiên là ngươi.” Ánh mắt Ô Thiến Thiến nhìn Sở Dương vô cùng phức tạp. Nàng nằm mơ cũng không ngờ, Sở Dương đột nhiên tới Thiết Vân thành, càng không ngờ hơn nữa là hắn nhận được sự coi trọng của Bổ Thiên thái tử. Lúc Thiết Bổ Thiên hỏi nàng thì Ô Thiến Thiến cũng không thể tin người thái tử nhắc đến chính là Sở Dương mình gặp ở Tử Trúc Viên, Ô Thiến Thiến chỉ cho là trùng hợp mà thôi. Nhất định là có một vị thiếu niên tuấn kiệt khác tên là Sở Dương. Sở Dương ở Tử Trúc Viên tuy có tâm cơ nhưng tu vi quả thực quá thấp, không đáng để thái tử điện hạ phải đánh giá. Nhưng hiện tại, hắn lại xuất hiện trước mặt nàng, không còn có thể nghi ngờ được nữa. “ Ô sư tỷ, sao tỷ lại tới đây?” Sở Dương kinh ngạc hỏi. “ Ta không thể tới đây sao?” Ô Thiến Thiến vừa nói thì gương mặt lập tức đỏ lên. Nàng nhớ tới lời của Đỗ Thế Tình mới nói với thái tử:” Thiếu niên này cũng rất đáng thương, hắn vốn thích sư tỷ, nhưng lại có một tên sư huynh muốn hoành đao đoạt ái, nên nhất thời xúc động, đánh chết tên sư huynh đó…. Ai, thật sự là đang tiếc cho một nhân tài.” Ân, vị sư tỷ mà hắn thích rất giống với con gái của chưởng môn Thiên Ngoại Lâu. Ô Thiến Thiến mới nghĩ tới đây, thì gương mặt đã nóng như có lửa đốt. Con gái của chưởng môn Thiên Ngoại Lâu? Phụ thân chỉ có mỗi mình là con gái, chẳng lẽ Sở Dương thích mình? Chuyện này sao có thể chứ… “ Ách, có thể tới, rất có thể tới.” Sở Dương gãi đầu, lùi lại một bước:” Mời sư tỷ vào.” “ Ngươi đã không còn là đệ tử Thiên Ngoại Lâu nữa, phụ thân đã thông báo với thiên hạ, đuổi ngươi ra khỏi sư môn. Cái danh hiệu sư tỷ, ta cũng không dám nhận.” Ố Thiến Thiến cảm thấy có chút đáng tiếc, Sở Dương đã bị đuổi ra khỏi sư môn rồi sao? Mặc khác, nàng cũng muốn dùng những lời này để kéo dãn khoảng cách giữa hai người ra một chút, miễn cho hắn đánh rắn dập đầu, cứ cuốn lấy mình. Nơi đây là Thiết Vân thành, nếu chẳng may có chuyện gì xảy ra thì Sở Dương cũng không bị làm sao cả, nhưng chính mình bị gì đó thì cũng làm mất mặt Thiên Ngoại lâu. “ Ách, chẳng lẽ đệ phải gọi là muội muội.” Sở Dương vỗ đầu nói:” Nhìn bên ngoài thì có lẽ tỷ lớn hơn ta, vậy ta có thể gọi tỷ là Thiến Thiến tỷ không?” Gương mặt xinh đẹp của Ô Thiến Thiến chợt ửng hồng, sẵng giọng:” Chỉ giỏi nịnh! Mau đi theo ta.” “ Đi theo tỷ?” “ Thái tử bảo ta đến mời ngươi, thực sự không nhìn ra ngươi có cái gì tốt làm thái tử muốn gặp ngươi.” Ô Thiến Thiến lườm hắn một cái. “ Nếu hắn chỉ tên đệ để gặp, đệ sẽ không đi!” Sở Dương bình thản nói:” Nếu để tỷ tới mời đệ, đệ sẽ đi.” ‘ Gặp’ và ‘ mời’ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, liên quan tới thái độ của Thiết Bổ Thiên. Thế của Sở Dương đã thành, trước sau liên tiếp tung tin cho Thiết Bổ Thiên, một cái liệc mắt lăng lệ làm thân thể rung động của mình; Đỗ Thế Tình lại hết sức thổi phồng, sức hút không thể ngăn cản của Thiên Binh Các, lại còn thêm sự tiến cử của Thiết Long Thành. Thiết Long Thành nhìn thấy biểu hiện của mình, tất nhiên sẽ hồi báo lại cho Thiết Bổ Thiên, đây là điều Sở Dương không thể nghi ngờ. Mà nghe Thiết Long Thành miêu tả chắc chăn sẽ khác với việc gặp mặt trực tiếp, tự mình tiếp xúc, tự mình nhận định về kẻ có trí tuệ không ai sánh nổi này! Một kẻ có thể đưa ra phán đoán chuẩn xác với đại cục thiên hạ, một kẻ có thể hiểu rõ ý đồ của Đệ Ngũ Khinh Nhu! Việc nắm được tất cả những điều đó liên quan mật thiết tới sự tồn vong của Thiết Vân, liên quan đến sự thằng bại của Đệ Ngũ Khinh Nhu và Thiết Bổ Thiên! Nếu Thiết Bổ Thiên không muốn gặp hắn thì mới là kì quái. Sở Dương rời khỏi Thiên Ngoại Lâu, gia nhập đội ngũ của Đỗ Thế Tình, liên tiếp bày ra bố cục, tất cả chỉ vì ngày hôm nay! Nó rốt cuộc đã đến! Trong lúc mấu chốt thế này, Sở Dương tuyệt đối không bỏ qua cơ hội để đề cao địa vị của chính mình. “ Là thái tử phái ta tới mời ngươi, như vậy được rồi chứ?” Ô Thiến Thiến tức giận nói:” Thái tử biết là ta quen ngươi, nên mới cố tình phái ta tới đây, hơn nữa bên ngoài còn có chín mươi chín thân binh hộ tống từ phủ của thái tử, xe ngựa cũng là tọa giá của thái tử, mười sáu Thất bảo mã bảo hộ xung quanh, toàn bộ đều lấy lễ với quốc khách! Không một ai trong Thiết Vân này nhận được đãi ngộ như thế trong mấy năm gần đây đâu!” “ A!” Sở Dương cũng không khỏi kinh hãi. Hắn cũng đã nghĩ Thiết Bổ Thiên sẽ cho người tới mời mình, nhưng thực sự không nghĩ được nó sẽ long trọng như thế! ………………… Sở lão bản ngồi ung dung bên trong xe ngựa hoa lệ, đằng trước là tám kim giáp kị sĩ khí vũ hiên ngang, mỗi bên lại có bốn người cưỡi bạch mã không có chút long pha tạp để mở đường. Ở giữa đội ngũ là xe ngựa. Đằng trước xe ngựa mỗi bên có hai kim giáp kị sĩ hộ vệ, ở phía sau lại có bốn vị kim giáp kị sĩ trông coi, ngoài ra còn có chin chin ngân giáp binh sĩ than hình thẳng tắp giống hệt điêu khắc. Suốt dọc đường đi, họ đồng thời giơ tay nhấc chân, bất kể là đứng từ đâu nhìn lên đằng trước thì cũng thẳng tắp, vô cùng đều nhịp. Tiếng bước chân chỉnh tể, khuôn mặt các binh sĩ giống như được tạc ra vậy, ánh mắt kiên định, đội ngũ vô cùng hùng tráng này tạo nên một phong cảnh vô cùng đặc biệt. Sở Dương híp mắt, cô gắng làm ra bộ dáng không thèm quan tâm, bình tĩnh ngồi ngay ngắn bên trong nhưng trong lòng lại nghĩ:” Con mẹ nó, quá uy vũ, đợi khi nào thiên hạ thái bình, lão tử cũng sẽ tạo một đội ngũ như vậy, mặc kệ là đi tới đâu cũng dẫn đi. Rất có mặt mũi….” Tuy cảm thấy rất phong quang nhưng Sở Dương vẫn kéo màng xe lại. Nếu để lộ ra thì có lẽ chỉ ngày mai Đệ Ngũ Khinh Nhu đã biết người mà Thiết Bổ Thiên mời là mình… Đó không phải là chuyện tốt! An toàn là trên hết… ….. “ Sở tiên sinh đại giá quang lâm, Bổ Thiên rất là cảm kích. Mời ngồi.” Thiết Bổ Thiên phong thái tao nhã, mặc một bộ áo khoác trắng không hề dính bụi, như là ngọc thụ lâm phong, tươi cười chào đón. Thực sự không ngờ, nơi Thiết Bổ Thiên tiếp đón Sở Dương lại là Bổ Thiên các. Hơn nữa suốt dọc đường đi tới, không hề có bóng người, tựa như đem việc gặp mặt của hai người trờ thành một sự kiện vô cùng bí mật. Nơi gặp chính là sau Bổ Thiên các, ở một cái hồ nhỏ. Giữa hồ có đảo, trên đảo có đình. Bọn hộ về đưa Sở Dương đến trên đảo rồi mới rời đi. Sở Dương nhìn Thiết Bổ Thiên, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, có chút phong thái thụ sủng bất kinh. Không thể không nói, đãi ngộ của Thiết Bổ Thiên đã làm lòng hắn nhộn nhạo. Nhưng hiện tai, cái cảm giác đó đã biến mất. Nếu đổi lại là một mao đầu tiểu tử nào khác, thì chắc chắn đã nước mắt như mưa, từ nay về sau quên mình phục v ụ cũng không chừng. Nhưng Sở Dương lại là một tên quái vật đã sống hai kiếp, nên có thể tạo ra một chút chấn động cũng rất tốt rồi. “ Không biết thái tử điện hạ cho triệu thảo dân tới đây có gì phân phó?” Sở Dương không nhanh không chậm hỏi. “ Không dám phân phó, Sở tiên sinh là bậc đại tài, được gặp mặt đã vô cùng vinh hạnh chứ đâu cần phải có việc gì.” Thiết Bổ Thiên cười cười. “ Thứ lỗi cho thảo dân ngu muội, không rõ ý của thái tử.” Thiết Bổ Thiên khẽ thở dài, đứng dậy chắp tay sau lưng, quay người nhìn ra mặt hồ nước bên ngoài, chậm rãi nói:” Sở tiên sính thân trong môn phái giang hồ, lại biết được bố cục của thiên hạ. Triều đình và giang hồ vốn phân biệt rõ ràng, nhưng về cơ bản vốn cùng nguồn gốc, không hề phân chia.” “ Nếu như nói triều đình là một thế lực chủ đạo thì giang hồ cũng là một thế lực xếp thứ hai.” Thiết Bổ Thiên im lặng một chút rồi nói: “ Thế lực thứ hai nghĩa là lực lượng sẵn sàng thay thế, chỉ cần tập đoàn cầm quyền đạt tới thời điểm nhất định, dân chúng lầm than, sẽ có anh hùng khời nghĩa, nhất hô bách ứng đoạt lấy thiên hạ.” “ Mà thế lực triều đình mới được xây dựng, nhất định là bắt đầu từ giang hồ! Hơn nữa trong lực lượng giúp đỡ triều đình, thì lực lượng chủ đảo, chính là người trong giang hồ! Sau một thời gian thì tập đoàn quyền lực này sẽ trở thành của mình, thân tín của mình, hành sự theo quy tắc của mình, cuối cùng qua đó trờ thành chủ của triều đình!” Sở Dương tập trung tư tưởng suy nghĩ, rốt cục chậm rãi gật đầu:” Thái tử nói rất đúng.” Hắn nghĩ tới thế sự biến đổi mấy ngàn năm qua, phong vân mờ ảo, vô số quốc gia đã diệt vong, lại có vô số quốc gia hưng khởi, tất cả đều đi theo con đường ấy. Chính quyền mới đều theo sự phát triển của giang hồ, dù cho đa số bị diệt, nhưng vẫn có người thành công. Nếu như nói triều đình là phương thức tiến bộ của giang hồ thì cũng không phải là không đúng. ………… Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang