[Dịch] Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên
Chương 70 : Truyền thuyết về Cố Diệu Linh
Người đăng: NAMKHA
.
Quyển 3 : Tấn công Thiết Vân
Chương 70: Truyền thuyết về Cố Diệu Linh.
“ Con gái của nghĩa phụ lớn hơn ta một tuổi. Ta rời khỏi Cố gia cũng vì cô ấy.”
Trong ánh mắt đau khổ của Cố Độc Hành chợt hiện lên vẻ ngọt ngào: “ Tiểu Diệu tỷ từ nhỏ đã là thần bảo hộ của ta, bất kể có rắc rối gì hay bị khiển trách thì nàng ấy luôn luôn bao che giúp ta. Hai nghĩa huynh cố tình gây khó dễ cho ta, cũng chỉ có tỷ ấy trợ giúp. Ta không hiểu gì thì nàng ấy sẽ dạy, ta không đủ va chạm thì nàng ấy lại giúp, thậm chí vì ta, cô ấy còn chống đối lại trưởng lão của gia tộc, chống đối cả anh ruột của cô ấy!”
“ Ta luôn luôn nằm trong sự bao bọc của cô ấy để rồi lớn lên trong sự bình an không cần lo nghĩ. Từ bé đến lớn, mỗi lần ta sắp đột phá, cô ấy lại tới dược viên, Tàng Bảo Các của gia tộc, tìm linh dược để giúp ta đột phá, thậm chí còn có rất nhiều linh dược là thiên tài địa bảo vô cùng quý giá chỉ có thể ngộ mà không thể cầu! Bằng vào những bảo vật vô giá này cùng với sự trợ giúp chu đáo của Tiểu Diệu tỷ mới hình thành nên cái danh tiếng ‘ thiên tài’ của ta! Con đường tu luyện của ta trở nên vô cùng thuận lợi, hầu như không gặp phải bình cảnh bởi vì dưới hiệu lực vượt xa bình cảnh của linh đan diệu dược, tất cả mọi trở ngại đã không còn là trở ngại nữa!”
“ Trong số linh dược Tiểu Diệu tỷ trộm được thì có rất nhiều loại ngay cả cha nuôi cùng mấy vị thái thượng trưởng lão cũng tiếc rẻ không dám dùng, vì thế mà nàng đã chịu không biết bao nhiêu trách phạt. Mà tất cả những chuyện này ta đều không biết gì cả. Bởi vì mỗi lần Tiểu Diệu tỷ đều nói với ta rằng:‘ Trong nhà có rất nhiều thứ này’! Mà ta thì cứ ngu ngốc ăn hết…”
Sở Dương yên lặng lắng nghe, cuối cùng hắn cũng hiểu được vì sao Cổ Độc Hành ở kiếp trước tuy tuổi còn trẻ mà đã sáng tạo ra truyền kỳ tu luyện như thế.
Với tài lực khổng lồ của gia tộc Cổ Thị thì linh dược họ thu thập được há có thể là vật tầm thường? Cố Độc Hành ăn nhiều linh dược như vậy thì tốc độ tu luyện không nhanh mới là lạ.
“ Chúng ta cứ thế lớn lên. Dưới sự cung cấp linh dược vô pháp vô thiên không ngừng nghỉ của Tiểu Diệu tỷ tốc độ tu luyện của ta lại càng vượt xa bạn bè cùng trang lứa, lien tục đột phá các cấp độ, trở thành ‘ thiên tài’ mà tất cả mọi người trong dòng gia tộc phải chú ý, nhưng tất cả bọn họ đều không biết, cái ‘ thiên tài’ mà ta có được là tập hợp bao nhiêu tâm huyết của Tiểu Diệu tỷ, cũng không biết vì ta nàng ấy đã phải chịu bao nhiêu oan ức.”
“ Chính ta cũng vô cùng kiêu ngạo với thiên phú của mình, cứ thế vô tâm mà sống.” Trong mắt Cổ Độc Hành chợt lấp lánh nước mắt. Đột nhiên hắn ngửa cổ, uống một hơi cạn chén rượu rồi cầm bầu rượu rót đầy chén.
“ Cho đến một ngày, đẻ việc đột phá cảnh giới Kiếm Tông của ta dễ dàng hơn, Tiểu Diệu tỷ đã lấy cho ta chí bảo của gia tộc là Vân Tiêu Tử Linh Chi, khiến cho toàn bộ gia tộc tức giận!”
Cổ Độc Hành đột nhiên đấm mạnh lên đầu mình: “ Ngay khi ta đột phá bình cảnh của Kiếm Tông nghĩa phụ đã chặt gãy một chân của Tiểu Diệu tỷ trong lúc tức giận rồi nhốt nàng ấy lại.”
“ Vì thế hai nghĩa huynh càng hận ta. Bọn họ tìm ta để gây chuyện rồi lại bị một kẻ ngu ngốc chẳng biết tình hình đánh như ta đánh cho một trận. Sau đó đại huynh nói: ‘ ngươi luôn trốn tránh sau lưng một đứa con gái, không thấy xấu hổ hay sao? Hôm nay ngươi làm hại Diệu Linh thảm như vậy, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy áy náy sao?’
“ Ta vô cùng kinh ngạc nên cố gắng dò hỏi họn họ, bọn họ cũng không giấu diếm gì nữa mà nói hết tất cả cho ta.” Nước mắt Cổ Độc Hành rơi lã chã vào chén rượu: “ Ta đi tìm nghĩa phụ, ông ấy chỉ thở dài rồi nói: ‘ Tiểu Diệu nhiều lần ăn cắp tài vật của gia tộc nên Hội đồng Trưởng lão đã nhóm họp và quyết định trừng phạt nó bằng cách giam vào Tù Long Động! Kỳ hạn là vĩnh viễn! Bởi vì Vân Tiêu Tử Linh Chi là chí bảo của gia tộc để dành cho Thái Thượng đại trưởng lão ăn vào khi trùng kích cảnh giới Vũ Hoàng. Nếu trùng kích thành công, người sẽ dẫn dắt dòng họ trở thành đệ nhất gia tộc, rồi sẽ xông vào Thượng Tam Thiên. Đó là hy vọng duy nhất đưa chúng ta trở thành gia tộc thống trị tối cao! Tiểu Diệu tỷ linh dược cho tôi, mà tôi lại ăn mất nên kế hoạch mấy chục năm của gia tộc đã hoàn toàn đổ bề!”
“Đối với toàn bộ gia tộc thì việc này không thể tha thứ được! Nếu một gia tộc khác có thế lực tương đương với chúng ta có người trở thành Vũ Hoàng trước, vậy thì bất cứ lúc nào gia tộc Cố Thị cũng có thể gặp họa diệt vong! Mà Tiểu Diệu cho tôi ăn hết Vân Tiêu Tử Linh Chi, chẳng khác gì cắt đứt con đường phát triển của gia tộc! Sai lầm này không thể tha thứ nổi!”
Sở Dương thở dài một tiếng.
Lúc này qua miêu tả của Cố Độc Hành về hình dáng của Cố Diệu Linh, hắn thấy được hình bong của Mạc Khinh Vũ!
Hai cô gái này quả thực rất giống nhau, họ vì người mình yêu có thể bất chấp tất cả! Trong mắt họ, trừ người mình yêu ra thì không còn cái gì khác nữa!
“ Ta được gặp Tiểu Diệu tỷ cũng là do nghĩa phụ cho phép. Ta chỉ có một cơ hội duy nhất để gặp cô ấy. Sau đó cô ấy sẽ bị giam vào Tù Long Động.”
“ Hai người chúng ta gặp nhau, cách nhau một hàng rào Tử Huyền Kim, lúc ấy ta đã khóc, khóc đến nỗi đứt từng khúc ruột. Ta đã hỏi nàng:‘ Sao tỷ ngốc vậy? Vì cái gì? Vì ta sao, không đáng đâu, không đáng đâu!’” Nước mắt Cố Độc Hành rơi lã chã, hắn dứt khoát bưng bầu rượu lên, điên cuồng đổ vào trong miệng. Nước mắt hòa cùng rượu tràn trề chảy vào miệng hắn.
Sở Dương thở dài một tiếng, yên lặng đưa tới một vò rượu khác.
“Cạch!” Đặt bầu rượu trống rỗng lên mặt bàn, hai mắt Cố Độc Hành đỏ hoe: “ Lúc ấy nàng ấy nói:’ Đồ ngốc, anh đúng là một tên đại ngốc.’”
“Cô ấy nói: ‘lúc nhỏ ta coi đệ là em trai nên vô cùng yêu quý đệ nên có vật gì tốt ta đều mang cho đệ nhưng khi chúng ta trưởng thành ta đã không coi đệ là em trai nữa rồi.’”
“ Khi Tiểu Diệu tỷ nói những lời này, cô ấy nhìn ta, tim cô ấy đập rất mạnh và loạn nhịp, sau đó nàng cười buồn và nói: ‘ Đành vậy, đệ đi ra ngoài đi, cũng không có chuyện gì nữa, đúng lúc tỷ muốn bế quan, đệ đệ ngốc, đệ cũng không còn nhỏ nữa, cũng đến lúc lập gia đình rồi. Đáng tiếc là ta đã không còn cơ hội đến uống rượu mừng của đệ được rồi, đi đi. Sau này cũng đừng đến đây nữa, coi như đệ chưa từng có một người tỷ là Tiểu Diệu này.’”
“ Sau đó Tiểu Diệu tỷ liền quay đầu, tự mình đi vào Tù Long Động.” Sắc mặt Cố Độc Hành trở nên dữ tợn, cơ bắp vặn vẹo, toàn thân run rẩy.
“ Trong lòng tôi Tiểu Diệu tỷ mãi mãi là thần tiên!” Cố Độc Hành run rẩy: “ Ta thích cô ấy, tôn thờ cô ấy, ta…ta…Nhưng sau khi cô ấy đi vào Tù Long Động thì tôi mới phát hiện trong lòng tôi trống rỗng, không có một cái gì nữa cả, ta không thể không có nàng! Tôi không thể không có nàng!
Cổ Độc Hành gầm nhẹ một tiếng, ngẩng đầu lên, nước mắt giàn dụa: “ Nhưng cô ấy đã bị nhốt vào Tù Long Động, sai lầm lớn như vậy, chỉ sợ cả đời này cô ấy cũng không thể đi ra…”
“ Rốt cuộc họ muốn điều gì, muốn đạt điều gì mới có thể thả cô ấy ra? Tìm được một cây Vân Tiêu Tử Linh Chi phải không?” Sở Dương bình tĩnh hỏi.
“Vô ích. Khi Thái Thượng Đại trưởng lão nghe được tin tức này, chính là thời khắc mấu chốt nhất để trùng kích bình cảnh, tâm thần ông ấy chấn động, hộc máu tại chỗ. Cấp bậc của Đại trưởng lão đại giảm, cả đời này cũng không còn cơ hội trùng kích Vũ Hoàng nữa. Mà ngoại trừ Thái Thượng Đại trưởng lão ra những người khác trong gia tộc chúng ta cũng đều không có cơ hội!”
“ Nghĩa phụ của ngươi nói sao?”
“ Nghĩa phụ…Cũng không có biện pháp gì cả.” Cố Độc Hành ngơ ngác nhìn khoảng không trước mặt, nước mặt lặng yên rơi xuống: “ Hai năm qua ta sống không bằng chết, cho đến tháng trước, cha nuôi sắp xếp cho tôi một mối hôn sự.”
Sở Dương lập tức minh bạch.
Xem ra Đằng Long Kiếm Vương không chỉ là một gã kiếm si mà còn là một kẻ si tình.
“ Bất kể thế nào, cho dù ta có phải sống cô độc đến già, ta cũng tuyệt đối không thể có lỗi với Tiểu Diệu tỷ được!” Cổ Độc Hành hung hăng cắn răng: “ Cho nên ta mới trốn đi!”
Trách không được tên này kiếp trước điên cuồng luyện công, lên cấp một cách biến thái, hóa ra hắn muốn tự mình trùng kích Kiếm Hoàng rồi giải cứu Cố Diệu Linh.
Nội tâm Sở Dương trở nên buồn bã.
-----------------------o0o-----------------------
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện