[Dịch] Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên

Chương 58 : Cuộc gặp gỡ ngoài định mệnh!

Người đăng: Diego

.
Bộ 3 tiến công chiếm đóng Thiết Vân Chương 58: Cuộc gặp gỡ ngoài định mệnh! Trên đầu thiếu niên áo trắng này đội quan* làm từ ngọc tím, mặt trắng như ngọc, cặp mày dài quá mắt, mắt phượng uy nghiêm, áo trắng phủ toàn thân nhìn trắng ngần đẹp đẽ, trông mảnh mai thanh tú nhưng cảm giác hắn mang lại cho người khác hoàn toàn không giống vẻ bề ngoài ấy. (quan*: mũ miện của vương công quý tộc ngày xưa) Hắn ngồi trên lưng ngựa như thế lại làm cho người ta cảm giác như là đang quan sát thiên hạ vậy. Đây chính là Thiết Bổ Thiên, thái tử nước Thiết Vân! Hắn tự mình ra nghênh đón Đỗ Thế Tình. Lúc này hắn đang ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa, tay phải nhẹ nhàng đưa lên trước trán, mắt nheo lại nhìn về con đường phía trước, sắc mặt bình tĩnh, kiên nhẫn chờ đợi. Bụi mù cuộn lên, tiếng bánh xe lộc cộc truyền đến, một đội nhân mã hiện ra phía chân trời. - Đến rồi! Thiết Bổ Thiên nghiêng người nhảy xuống từ trên lưng ngựa, áo choàng trắng vẫn bao phủ toàn thân. Hắn không cao nhưng không làm cho người khác cảm thấy hắn thấp bé. Bên cạnh hắn có vài chục người đang cảnh giác chờ đợi. Ánh mắt từng người lóe sáng, tay đè chuôi kiếm, từ bốn phương tám hướng nhanh chóng tiến lại bảo vệ hắn. Trận thế như vậy thì cho dù có một Vũ Hoàng đột kích đến thì Thiết Bổ Thiên cũng có thể trở về bình yên. Trong khi đó Đỗ Thế Tình đang kinh ngạc vô cùng. - Đỗ tiên sinh, bây giờ ông đã tới Thiết Vân an toàn, tôi cũng nên đi rồi. Sở Dương thản nhiên cúi người nói rất nghiêm túc, giống như hiệp khách lui về khi hoàn thành nhiệm vụ. - A? Đỗ Thế Tình không thể tưởng tượng bây giờ Sở Dương lại muốn từ biệt. Chẳng lẽ đơn giản chỉ là hắn muốn hộ tống mình đến đây thôi sao? Đơn giản chỉ là báo ơn mà không có mục đích khác? Cao lão đầu cùng bốn gã thị vệ cũng sững sờ ngẩng đầu nhìn Sở Dương. Sở Dương rất dứt khoát nhìn Đỗ Thế Tình, quay người đi mà không hề quan tâm việc Đỗ Thế Tình đang muốn giữ hắn lại một chút nào. Thân hình cô độc mà vô cùng thoải mái như trút được gánh nặng sau khi hoàn thành chuyện quan trọng nhất trong lòng. Nhìn bóng lưng của Sở Dương, bỗng nhiên mọi người đều cảm thấy xấu hổ: Thì ra chúng ta hiểu lầm hắn rồi. Hắn xuất hiện bất ngờ, đi theo ngàn dặm. Nếu không có hắn thì đội ngũ của mình đã không đến được Thiết Vân. Nếu không có hắn thì toàn quân của mình đã bị diệt trong rừng rậm rồi. Nhưng khi thành công đến rồi thì hắn lại kiên quyết rời đi. Thậm chí hai ngày trước đây nhóm người của mình suýt chút nữa thì đánh nhau với hắn. Hành vi này có khác gì là vong ân phụ nghĩa? Bây giờ Sở Dương rời đi liền tạo ra ấn tượng là một hiệp khách vô tư trượng nghĩa trong lòng đám người Đỗ Thế Tình. Mọi người nhìn hắn cô độc đi về phía trước, biến thành một chấm đên nho nhỏ rồi dần dần biến mất đều không tránh khỏi ngây dại rồi. Qua thảo luận, mọi người vốn xác định Sở Dương tới để báo ơn nhưng còn có mục đích khác. Có lẽ là dựa vào Đỗ Thế Tình mà quan hệ với cao tầng của Thiết Vân nhằm đạt được vinh hoa phú quý mới là mục đích thật sự của hắn? Nhưng lúc này Sở Dương dùng hành động thực tế phá vỡ suy đoán của bọn họ, làm cho bọn họ có cảm giác xấu hổ khi “dùng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử”. Nhưng bọn hắn lại không biết Sở Dương rời đi lại chính là đang triển khai một kế hoạch tốt nhất. Bọn Cao lão đầu cũng không nghĩ oan cho hắn chút nào. Sở Dương suy nghĩ rất sáng suốt: nếu đi theo Đỗ Thế Tình vào thành thì có thể thuận lợi gặp Thiết Bổ Thiên nhưng khi đó địa vị của mình sẽ không được coi trọng. Tối đa là trở thành một trong những phụ tá của Thiết Bổ Thiên, lại khốn khổ tìm cơ hội để bộc lộ tài năng rồi đi lên từng bước một. Nhưng nếu không có cơ hội thích hợp thì sẽ phải chờ đợi quá lâu. Sở Dương không đợi được. Cái gì dễ dàng có được thì sẽ không quý trọng. Những lời này áp dụng cho nam cũng đúng áp dụng cho nữ cũng vậy, áp dụng cho tình yêu cũng như áp dụng cho tiền tài, sự nghiệp! Vợ cả không bằng vợ bé, vợ bé không bằng tình nhân, tình nhân không bằng người con gái mà mình tán không đổ. Thứ không lấy được chính là thứ đẹp nhất! Ặc ặc, Sở Dương lạc đề quá rồi, nhưng mà sự thật chính là như vậy. Sở Dương chủ động đến gặp, vĩnh viễn không bằng lộ ra thực lực bản thân để cho Thiết Bổ Thiên phải ba lần đến mời. Ý nghĩa hoàn toàn khác biệt. Cho nên bây giờ Sở Dương đang tạo thế cho mình mà thôi, cũng là sáng tạo ra cơ hội để Thiết Bổ Thiên ba lần đến mời. Vốn không có cách nào cả, chỉ có thể dựa vào Đỗ Thế Tình nhưng hiện tại Cửu Kiếp kiếm cắn nuốt lại làm cho hắn thay đổi chủ ý. Nếu đã có những biện pháp khác thì hắn tuyệt đối không cam lòng chỉ làm một quân sư quạt mo! Mà với Đỗ Thế Tình thì mình đã dùng hết công sức để lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ông ta. Điều này có tác dụng phi thường. Ít nhất chỉ cần lúc Thiết Bổ Thiên nhắc tới mình thì Đỗ Thế Tình có thể nói ra ấn tượng của hắn với mình là được rồi! Lúc này chuyện Sở Dương muốn làm chính là: làm cho Thiết Bổ Thiên phải nhắc tới mình với Đỗ Thế Tình! Để cho Thiết Bổ Thiên chủ động còn mình thì giả vờ không tình nguyện, bị động! Chỉ cần Thiết Bổ Thiên nhắc tới mình thì mình lại chủ động giống như ngựa thần lướt gió tung mây! Dù mình không chắn chắn một bước lên trời nhưng khiến cho Thiết Bổ Thiên chú ý thì lại là trò sở trường của mình! Bên ngoài Thiết Vân thành mười dặm, đoàn người Thiết Bổ Thiên đang đứng chờ, khi nhìn thấy đoàn xe ngựa của Đỗ Thế Tình thì đều thở dài một hơi. Nhưng ngay lập tức làm họ ngạc nhiên. Một thân hình thoát khỏi đội ngũ Đỗ Thế Tình như một mũi tên, tiến về phía mình nhanh như chớp! Không phải, là tiến vào thành! Bóng đen từ xa tiến tới, càng ngày càng gần, từ một chấm đen nhỏ dần biến thành một bóng người nhỏ nhỏ rồi đột ngột biến thành một tia chớp đen ngay trước mắt mọi người. - Nhanh quá! Một đại hán bên cạnh Thiết Bổ Thiên thốt lên. Những người khác tuy không nói gì nhưng trong lòng cũng có cảm giác như vậy. Bóng người này chỉ đi bộ, không cưỡi ngựa nhưng tốc độ lại nhanh vô cùng. Lơ là một chút mà bóng đen đó đã tới gần mọi người. Đột nhiên tất cả hộ vệ xung quanh Thiết Bổ Thiên sởn hết cả gai ốc! Bởi vì lúc này người kia bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía họ. Hắn ngẩng đầu nhìn thẳng vào Thiết Bổ Thiên! Cặp mắt lợi hại như thần kiếm xé rách bầu trời chiếu thẳng vào mặt mọi người. Hơn mười cao thủ xung quanh Thiết Bổ Thiên đồng thời cảm thấy bị cặp mắt này nhìn chằm chằm vào, tất cả như lõa thể trước ánh mắt sắc bén này. Giống như họ bị lột sạch quần áo, tênh hênh giữa cánh đồng hoang vu. Đồng thời một cỗ hàn khí như có thể đóng băng cả ngàn dặm từ người nọ quét tới, hàn khí giống như có thể bao trùm toàn thiên hạ! Giống như trên mặt biển yên tĩnh bỗng nhiên có sóng thần nổi lên vậy! Đang rất yên bình thì đột nhiên biến động thành trạng thái hủy thiên diệt địa! Cảm giác cực kỳ đối lập này làm tất cả mọi người trở tay không kịp, nhất là thị vệ của Thiết Bổ Thiên theo bản năng tiến vào trạng thái cảnh giác cao độ! Song phương đều là cao thủ, tinh thần hết sức căng thẳng. Nhưng người nọ như phát hiện ra điều bất thường nên bỗng nhiên thu hàn khí trở về, hắn thu phát rất tự nhiên làm mọi người cực kỳ khiếp sợ! Lúc này, ánh mắt của người nọ lướt qua Thiết Bổ Thiên! Đột nhiên Thiết Bổ Thiên quay đầu nhìn lại. Ánh mắt hai người vô tình đối nhãn với nhau trong không trung. Hai người đột nhiên cảm thấy chấn động toàn thân! Nhìn như họ vô tình đối nhãn nhưng thực ra cả hai đều đang cố hết sức đấy! Nhưng mà chỉ có một người biết rõ điều ấy! Lúc Thiết Bổ Thiên đối nhãn thì hắn đã cố ý vận Đế Vương thần công mang theo uy áp của Đế Vương chí tôn, cùng với thần công Băng Tâm Triệt Ngọc Cốt mà hắn đã luyện từ nhỏ! Bởi vì chỉ cần liếc mắt một cái, Thiết Bổ Thiên liền nhận ra rằng từ tốc độ, khí thế, ánh mắt của người này cho thấy hắn là là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm! Người như vậy nếu là bạn thì sẽ là một sự trợ giúp cực lớn nhưng nếu là địch thì sẽ là một địch nhân vô cùng đáng sợ! Hai người đối nhãn cách nhau khoảng mười trượng nhưng trong lòng đều hiện lên một cảm giác kỳ diệu khó tả. Giống như là bọn họ tuyệt đối không nên gặp nhau, hơn nữa càng không có khả năng đồng thời xuất hiện dù là để làm địch nhân hay bằng hữu. Vậy mà trong thời không rối loạn này họ lại gặp nhau! Cảm giác của Sở Dương cực kỳ rõ ràng, lúc này trước mắt hắn tựa hồ xuất hiện từng mảnh vỡ thời không, hai thế giới hoàn toàn bất đồng của kiếp trước và kiếp này đột nhiên hợp lại làm một! Cảm giác này cực kỳ huyền ảo. Đây đúng là một cuộc gặp gỡ ngoài định mệnh! -----------------------o0o----------------------- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang