[Dịch] Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên

Chương 40 : Nơi Thất Âm tụ hội

Người đăng: Diego

Tuy Sở Dương biết những lời sư phụ vừa nói quả thật không hề khách khí nhưng đúng là nói rõ ra ý kiến của cá nhân ông. Mà có những lời này của người, Đàm Đàm nhất định sẽ bình an vô sự. Lúc đi qua sơn môn, đệ tử canh cổng thấy Mạnh Siêu Nhiên mang vẻ mặt lạnh lẽo, toàn thân tựa như một bao thuốc nổ sắp bộc phát thì không dám chào hỏi một câu mà trực tiếp cho qua. Lúc này Ô Vân Lương đã chờ sẵn ở bên ngoài sơn môn. Hôm nay, toàn bộ đệ tử trong sơn môn đều đi khảo nghiệm ở Tỏa Vân Phong. Đây tất nhiên là thủ đoạn của ông, đó cũng là vì muốn giữ bí mật cho Sở Dương. Thấy Ô Vân Lương, tròng mắt Mạnh Siêu Nhiên híp lại, cũng chẳng muốn nói năng gì. Ô Vân Lương cười khổ một tiếng, không dám nhiều lời mà chỉ nói: “Đi theo ta.” Rồi liền quay đầu đi trước. Vào trong đại điện, đến lúc đi qua từ đường, Ô Vân Lương khẽ vươn tay để mở ra một thông đạo bí mật, Sở Dương bước theo sau, hai người cùng nhau tiến vào trong thông đạo. Con đường đi xuống quanh co khúc khuỷu, dường như nó dẫn tới một nơi rất sâu. Bỗng nhiên, trong lòng đất hiện ra một đại điện rộng lớn. Phía trước đại điện là một cửa lớn được làm từ ngọc bích. Nhiệt độ nơi đây vô cùng lạnh lẽo. - Ta và sư phụ con sẽ ở đây chờ. Đây là nơi thất âm tụ hội, mỗi lần chỉ một người có thể vào mà thôi. Sau khi đi vào, có thể có được bao nhiêu cơ duyên, đều phải dựa vào chính bản thân con. Từ cánh cửa ngọc bích này đi thẳng một đường, con đi qua liên tục bảy cánh cửa thì sẽ đến nơi thất âm tụ hội! Nhớ cho kỹ, nếu không thể chịu nổi khí âm hàn ở nơi đó thì phải lập tức rời khỏi, ngàn vạn lần không được cố gắng chịu đựng. Sở Dương gật gù, miệng đáp một câu vô nghĩa. Lại thấy hắn ngẩng đầu nhìn cánh cửa lớn bằng ngọc bích, ánh mắt dần trở nên sắc bén. Bỗng nhiên trong đan điền của hắn chấn động, tựa như cảm giác được một thứ gì đó. Mà khí thế khi Cửu Kiếp kiếm rung động thật giống như dời sông lấp biển, có khi lại vui mừng hớn hở như một đứa bé đang chơi đùa thích thú. Nhìn Sở Dương đẩy thạch bích tiến vào, Ô Vân Lương và Mạnh Siêu Nhiên cùng đứng sánh vai với nhau, cũng không nói câu nào. Một lát sau, Mạnh Siêu Nhiên nặng nề hỏi: - Đại sư huynh, huynh có biết Sở Dương là ai không? Ô Vân Lương trầm mặc không nói. - Lúc Sở Dương được ba tháng tuổi, đệ đã nhặt nó đem về rồi mang theo bên mình, từ từ nuôi lớn từng ngày. Nhiều năm đã trôi qua, tuy nói đệ là sư phụ của nó, chẳng bằng nói đệ chính là cha, là mẹ của nó. - Tên của nó là do đệ đặt: Sở Dương là ánh sáng đầu tiên, khi ánh dương lộ ra đại biểu cho niềm hi vọng lớn nhất trong cuộc đời đê! Đại sư huynh, huynh có hiểu những lời đệ nói không? - Ta hiểu. Ô Vân Lương thở dài. - Không, huynh không hiểu! Mạnh Siêu Nhiên lặng lẽ đứng đó, bỗng xoay người rồi bất ngờ tung một quyền thật nặng lên mặt Ô Vân Lương. Một tiếng "Bốp" vang lên, Ô Vân Lương bật ngửa ra phía sau nhưng không thốt ra một tiếng. Mạnh Siêu Nhiên không chút lưu tình mà liền bay lên tung một cước vào bụng Ô Vân Lương khiến hắn ngã xuống đất. Đến lúc này, Mạnh Siêu Nhiên vật Ô Vân Lương xuống đất, nắm đấm đập xuống như mưa. Tiếng quyền đấm cước đá nặng nề vang vọng, hai người không ai nói một lời, tại nơi sâu hàng chục trượng dưới mặt đất Thiên Ngoại lâu, Mạnh Siêu Nhiên hung bạo đánh đại sư huynh của mình một trận tơi bời thống khoái. Từ đầu đến cuối, Ô Vân Lương không hề hoàn thủ, cũng không than một câu, Mạnh Siêu Nhiên đánh một hơi đến hơn trăm quyền mới chịu dừng lại, còn vị tông chủ Thiên Ngoại Lâu kia thì mặt mũi xưng phù như đầu heo, toàn thân bầm tím. - Lão yêu nghiệt. . . đây mới chính là tính tình của ngươi, đã hai mươi năm rồi, cuối cùng ca ca cũng thấy ngươi tức giận một lần, mấy năm nay ngươi vẫn luôn nhẫn nhịn làm ta cảm thấy rất khó chịu. Ha ha...Khụ khụ Ô Vân Lương nằm trên đất ho một tiếng, nói tiếp: - Cho dù bị ngươi đánh một trận thế này, mặc cho có mạnh bạo hơn nữa, thê thảm hơn nữa, cũng đáng lắm! Đáng để ta vui mừng! - Nếu Sở Dương xảy ra chuyện gì, ta sẽ cho huynh cảm thấy mỗi ngày đều đáng nhớ, mỗi ngày đều vui vẻ như thế! Mạnh Siêu Nhiên từ người hắn đứng lên, nhàn nhạt đáp. - Lão yêu nghiệt. . . không chỉ là Sở Dương, cả ta và đệ nếu ở trong đó, trong cái vòng xoáy khổng lồ kia. . . Không ai có thể nắm chắc phần sống! Đây chính là vận mệnh của Thiên Ngoại lâu! Ô Vân Lương khó khăn đứng dậy, mỗi một cử động đều làm toàn thân run rẩy, nhịn không được xuýt xoa hai tiếng, oán giận nói: - Con bà nhà ngươi, thật đúng là chẳng lưu tình một chút nào mà. Mạnh Siêu Nhiên hừ lạnh một tiếng, ngoảnh mặt đi. Ông nhìn về cánh cửa ngọc bích, tuy thần sắc vô cùng lo lắng nhưng phải cố gắng che giấu, ánh mắt rất phức tạp. Sở Dương men theo thông đạo, đi mãi, hai bên trái phải của bức tường đá đều có những viên ngọc châu nhẵn nhụi đang tỏa ra ánh sáng nhu hòa. Đi dưới mặt đất quả thật cảm thấy hệt như mộng như ảo. Trong đan điền, Cửu Kiếp kiếm càng lúc càng nhảy lên kịch liệt, tựa như sắp gặp được người thân đã xa cách từ lâu. Mở ra cánh cửa ngọc bích thứ hai, khí lạnh liền tăng lên một phần. Nếu người bình thường ở đây, nhất định sẽ phải vận công chống đỡ khí lạnh nhưng Sở Dương vẫn chưa thấy khó chịu, trái lại cảm giác toàn thân từ đầu đến chân đều vô cùng thoải mái. Tâm vững như bàn thạch, chân bước không gián đoạn. Cánh cửa ngọc bích thứ ba. Cửa thứ tư! Mỗi bước chân Sở Dương đều không lệch, hô hấp đều đặn, bây nhiêu đủ nói rõ tâm trí của hắn từ đầu đến cuối vẫn luôn duy trì sự tỉnh táo, cũng không để cho Cửu Kiếp kiếm làm rối loạn tâm thần. Cửa ngọc bích thứ năm. Cửa thứ sáu! Ánh mắt Sở Dương không đổi. Trong ý thức, đột nhiên truyền ra một tiếng thở dài. Từ nơi trống trải mênh mông, tiếng thở dài như có như không, lời rằng: - Tâm tính thế này, quả thật có thể xứng đôi với Cửu Kiếp kiếm, xem ra gian khổ giết chóc trong kiếp trước đã tôi luyện ngươi từ một khối đá thô cứng thành một khối bảo ngọc thông linh lấp lánh. Sở Dương chân bước không ngừng, bên trong ý thức hắn vẫn bình tĩnh, hỏi: - Ai? Là người hay là quỷ? Chính là giọng nói này, khi đó đã từng cuồng ngạo nói "Đảo ngược thanh thiên”. Sau khi nói xong những lời kia liền không còn động tĩnh, mặc cho Sở Dương kêu gọi thế nào, cũng không thấy hồi đáp. Hôm này dưới hoàn cảnh này, nó lại bất ngờ xuất hiện. Nhưng sau khi Sở Dương nói ra lời này. Giọng nói lại biến mất. Hồi lâu vẫn không trả lời câu hỏi của Sở Dương. Đến khi Sở Dương mở ra cửa ngọc bích thứ chín, thanh âm kia mới vang lên, trong giọng nói kèm theo sự mệt mỏi: - Bây giờ ta đang rất suy yếu, mỗi một câu nói đều tạo thành tổn thương quá lớn. Sở Dương, chút nữa ngươi sẽ lên tới tầng thứ hai Cửu Kiếp kiếm. - Tầng thứ hai? - Đúng, tầng thứ hai, thiên địa linh khí, thiên địa bảo vật, tài liệu hiếm có. . v.v. chính là nơi trọng yếu của Cửu Kiếp Kiếm. . . Những thứ này có khả năng giúp ta khôi phục nguyên khí. Giọng nói kia càng lúc càng suy yếu, càng lúc càng mỏng manh hơn, dường như có thể tiêu tán bất cứ lúc nào. Giúp ta, ta có thể giúp ngươi thay đổi vận mệnh... Giọng nói biến mất, tựa như đã tổn hao hết năng lượng. Sở Dương đã tiến vào trong, phía sau là chín cánh cửa ngọc bích. Bên trong rất trống trải, nhưng khí lạnh từ bốn phương tám hướng tràn đến dường như có thể lập tức đông cứng con người ta lại. Trên cơ thể Sở Dương dần ngưng tụ ra một lớp sương trắng. Cửu Kiếp Kiếm trong đan điền chấn động kịch liệt rồi dần bành trướng như biển cả, hàn khí vô biên vô hạn tràn vào thân thể Sở Dương, tiến nhập khắp các kinh mạch của hắn. Ngay sau đó mới chảy vào bên trong Cửu Kiếp kiếm. Trọn vẹn hai canh giờ, Sở Dương muốn động cũng động không được, hàn khí mãnh liệt đã tràn khắp cơ thể. Hai canh giờ sau, rốt cuộc hàn khí cũng dần giảm bớt. Sở Dương cảm thấy thân thể mình đã dần khôi phục được khả năng hoạt động. Sau khi chăm chú quan sát cảnh vật bốn phía, hắn bước sang trái một bước. Bên trong đan điền liền nhảy dựng lên, dường như muốn ngăn cản hắn tiến về phía trước. Đúng vậy, chính là đang ngăn cản hắn. Đi qua bên phải, Cửu Kiếm kiếm lại như vui mừng. Đến khi đi bảy tám bước để đến bên cạnh bước tường, Cửu Kiếp kiếm thoáng trầm xuống một chút, nhưng là trầm xuống vì vô cùng kích động! Chính là nơi này! -----------------------o0o----------------------- Dù ra chương không được nhanh lắm nhưng nhóm xin đảm bảo mỗi bản dịch đến tay các bạn đều là tốt nhất và chất lượng nhất! Cám ơn các bạn đã ủng hộ! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang