[Dịch] Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên

Chương 39 : Điều kiện của Sở Dương!

Người đăng: Diego

.
Thật lâu sau, Ô Vân Lương mới cười khổ một tiếng, thở dài: - Ta không làm được! Đúng vậy, chuyện mình không làm được, sao còn muốn người khác làm chứ? Ông trầm mặc một lát rồi nói: - Nhưng vì con đã giết Thạch Thiên Sơn, cho nên con phải thay ta gánh vác, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ này! Nói cách khác, con phải dốc sức xây dựng sự nghiệp cho mình, qua đó đồng thời giúp đỡ Thiên Ngoại Lâu. Sở Dương trầm mặc. Đi chấp hành nhiệm vụ này thì mình cùng kiếp trước sẽ không còn liên quan gì nữa. Hơn nữa bản thân mình có lẽ còn phải đối đầu với Đệ Ngũ Khinh Nhu, nhân vật gần như là lợi hại nhất thiên hạ thời điểm này!! Nhưng điều này dường như là kẻ địch trong số phận của mình. Nếu mình muốn thay đổi vận mệnh, cứu Khinh Vũ, vậy nhất định phải đánh bại được Đệ Ngũ Khinh Nhu! Phải nghịch chuyển vận mệnh! Bằng thân phận hiện tại của Sở Dương, một kẻ tay trắng muốn đánh bại được Đệ Ngũ Khinh Nhu kiêu hùng cái thế, há lại dễ dàng như vậy? Sở Dương vốn nghĩ, mình đã trùng sinh một lần, dựa vào trí nhớ của kiếp trước thì cũng có thể dễ dàng tránh nặng tìm nhẹ, hóa hiểm thành an. Nhưng giờ xuất hiện việc này, hắn hiểu được, cuộc đời này của mình lại trở nên mù mịt! So với kiếp trước, bất luận là nguy hiểm hay kỳ ngộ kiếp này của mình đều nhiều hơn vô số lần! Dùng sức một người thay đổi cục diện toàn bộ thế giới! Xông vào hiểm địa, đối mặt khó khăn, đối nghịch với vận mệnh, đối nghịch với trời cao, đối nghịch với lịch sử, đối nghịch với thiên đạo! Nhưng Sở Dương lại không thể lùi bước! Vì Khinh Vũ, vì sư phụ, vì mình, vì không phục cái vận mệnh mà ông trời an bài! Phải nghịch chuyển! - Con sẽ đi! Sở Dương trầm mặc, mày kiếm hơi nhướng lên, tuy chỉ thốt có hai chữ nhưng lại tựa như mang theo sức mạnh của ngàn quân. Ô Vân Lương nghe thấy những lời này thì trong lòng cũng thả lỏng, lại nghe Sở Dương nói tiếp: - Nhưng con có một điều kiện. - Điều kiện gì? Cứ nói! Chỉ cần trong khả năng môn phái có thể làm được, dù ngươi có muốn mạng của lão phu làm lễ cũng không có vấn đề gì. Ô Vân Lương thở phào nhẹ nhõm. - Con muốn đi vào nơi thất âm hội tụ! Sở Dương ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe sáng: - Không phải vì con muốn cạnh tranh ngôi vị đại đệ tử, con cũng không cần chức vị chưởng môn cùng với vinh quang của nó, nhưng con cần trau dồi thực lực của mình. Nếu người đồng ý, con sẽ đi! - Không thành vấn đề! Ngày mai ta sẽ cho con vào đó. Ô Vân Lương bước hai bước, ánh mắt lóe lên liền quyết định, lập tức đồng ý. Trong lòng Sở Dương âm thầm kích động. Cửu Kiếp Kiếm! Ngươi sắp là của ta rồi! Cửu Kiếp Kiếm chính là vật then chốt cho lần nghịch chuyển vận mệnh này! Nó cũng là quân át chủ bài quan trọng nhất của Sở Dương, là sức mạnh lớn nhất có thể trông cậy. - Một khi con tiếp nhận nhiệm vụ này, ta sẽ xóa hết toàn bộ dấu vết của con tại Thiên Ngoại lâu. Từ này về sau, con sẽ không còn là đệ tử của Thiên Ngoại lâu nữa. Nhiệm vụ lần này cực kỳ nguy hiểm, con cần phải dốc sức hoàn thành. Ta chỉ có thể cung cấp cho con ba mươi vạn lượng ngân phiếu cùng một thanh kiếm tốt thôi. Còn nhu yếu phẩm cần cho luyện công tự tay ta sẽ bí mật mang cho ngươi. Ông thở dài một cái, trầm giọng nói: - Đối thủ của chúng ta là Đệ Ngũ Khinh Nhu, mọi sự tuyệt đối không thể chủ quan! Chỉ cần Thiết Vân còn tồn tại, Thiên Ngoại lâu sẽ có ngày trọng hiển hùng phong. Còn con, nếu sau này con có thể trở thành Tể tướng của Thiết Vân, thì đó chính là vận mệnh của con, là sự nghiệp của riêng cá nhân con. Tất nhiên, nếu lúc đó con muốn trở lại, chúng ta sẽ rất hoan nghênh. - Còn về cuộc thi đấu của tông môn chỉ là thủ đoạn để thu hút chú ý của người ngoài thôi. Đây chỉ là chuyện nhỏ, đối với con bây giờ mà nói đã không còn quan trọng nữa. Ta chỉ mong con đừng bao giờ quên những nhắc nhở hôm nay của ta. Sở Dương trịnh trọng gật đầu. - Lúc này Thiến Thiến đang ở thành Thiết Vân, Cửu sư thúc cùng Tuyết Dạ, Mộ Thương cũng không nhận ra con. Ta sẽ bảo Thiến Thiến nên làm như thế nào. - Không, nên để con tự mình đến thì hay hơn. Sở Dương cự tuyệt thẳng. Đừng có đùa, nếu đã muốn thay đổi thân phận, vậy thì không thể tiết lộ cho bất kỳ ai. Tốt nhất là sau khi ta thay đổi gương mặt, ngay cả Ô Vân Lương cũng không thể nhận ra mình. Như vậy mới là an toàn tuyệt đối! Về phần nhu yếu phẩm để tu luyện…còn cần phải xem xét tình huống. Chỉ cần mình lấy được được mũi kiếm đầu tiên của Cửu Kiếp kiếm, vậy còn cần lo lắng về tài nguyên tu luyện sao? Hiện tại rốt cục hắn đã hiểu, vì sao kiếp trước Ô Thiến Thiến lại nhìn trúng Thạch Thiên Sơn. Chắc hẳn chính là vì qua nhiệm vụ này, Thạch Thiên Sơn cùng Ô Thiến Thiến đã có cơ hội ở chung đây… Dù cho không có nhiệm vụ lần này, Sở Dương cũng sẽ đi Thiết Vân một chuyến, bởi vì đoạn thứ hai của Cửu Kiếp Kiếm nằm tại thủ đô của Thiết Vân, ở một nơi cực kỳ bí mật. Kiếp trước, sau khi Thiết Vân bị chiếm đóng, Sở Dương phiêu bạt giang hồ qua thành Thiết Vân, nhờ cảm ứng của mũi kiếm mới tìm thấy được đoạn thứ hai. Hơn nữa phải qua một năm mấy lần thăng cấp mới có thể lấy được. Bởi vì Cửu Kiếp Kiếm phân chia đẳng cấp rất nghiêm khắc. Nếu tu vi không đạt yêu cầu mà còn cố tình lấy đoạn thứ hai, vậy rất có thể sẽ bị cắn trả! ************ Rạng sáng hôm sau. Mạnh Siêu Nhiên đứng trước Tử Trúc lâm, nhìn người đệ tử đắc ý của mình, im lặng rất lâu. Một lúc lâu sau, ông mới thở dài một tiếng: - Sở Dương, chuyến đi này của con là cửu tử nhất sinh đấy! Hơn nữa con chỉ có một mình, tất cả những việc như ăn, mặc, ở, đi lại, quan hệ, mạo hiểm đều chỉ có thể dựa vào chính bản thân con mà thôi. Ông dừng lại một chút, nhìn sâu vào mắt Sở Dương rồi nói: - Con…đã nghĩ kỹ chưa? Sở Dương định mở miệng nói thì ông liền chặn lại: - Không cần trả lời vội, hãy suy nghĩ cho kỹ. Có ta ở đây, chuyện con không muốn làm thì không ai có thể ép con làm! Chỉ cần con không muốn, ta sẽ đi tìm chưởng môn sư huynh nói giúp con! Sở Dương thầm cảm động. Vào thời khắc đệ tử cần phải đưa ra quyết định trọng yếu nhất trong đời, một người tỉnh táo, không để ý mọi chuyện như sư phụ rốt cục cũng không thể che dấu tình cảm thật sự của mình. - Trong cuộc đời, có nhiều việcdù không muốn nhưng vẫn phải làm. Cũng có nhiều việc dù cho có muốn tránh cũng không được. Sư phụ người đã từng nói, mỗi người chúng ta đều cần có một niềm tin cần giữ vững, một người để quan tâm. Sở Dương nói rất nghiêm túc: - Như nhiệm vụ lần này cũng chính là vì bảo vệ niềm tin của mình, con không thể không làm! Mạnh Siêu Nhiên trầm mặc. Thật lâu sau mới chậm rãi bước tới trước mặt Sở Dương, đưa tay vỗ về bờ vai của hắn. Nhưng đôi tay còn ở lưng chừng lại dừng lại, ông khẽ thở dài, hạ tay xuống sửa sang lại vạt áo, vuốt thẳng một chút nếp gấp cho Sở Dương, sau đó lui lại hai bước, xoay người sang chỗ khác, ngửa mặt chắp tay nhìn trời, nặng nề thở ra một hơi. - Sư phụ! Trong lòng cảm động, Sở Dương không nhịn được kêu lên. Thật lâu sau, Mạnh Siêu Nhiên phẩy tay áo một cái, khàn khàn nói: - Được rồi, để ta mang con đi Tụ Vân Phong, tới nơi thất âm hội tụ! Nói xong ông liền đi thẳng, cũng không quay đầu lại. Mạnh Siêu Nhiên cũng không dám quay đầu lại. Hắn sợ đệ tử sẽ phát hiện ra nội tâm mềm yếu của mình lúc này. Mình chỉ có ba người đệ tử. Nhưng chỉ mới có mấy ngày, đại đệ tử thì phản bội đã chết, bây giờ nhị đệ tử lại muốn dấn thân vào con đường tương lai không thể đoán trước. Chuyến đi này vô cùng gian nan, lúc nào cũng cận kề nguy hiểm! Bản thân làm sư phụ làm sao có thể an tâm? Làm sao có thể chịu đựng được đây! ***** Hai sư đồ cứ trầm mặc đi tới Tụ Vân Phong. Mạnh Siêu Nhiên đằng trước, Sở Dương theo sau. Cả hai đều không nói một lời. Đi trên sơn đạo vào sáng sớm, tuy gió thổi lạnh thấu xương nhưng hai người đều cảm thấy thời tiết hôm nay thật u ám, có cảm giác khiến người ta không thở nổi. Một lúc lâu, gần tiếp cận sơn môn, Sở Dương rốt cục lên tiếng: - Sư phụ, Đàm Đàm … còn chưa biết chuyện này, con… - Đừng lo, ta sẽ để ý đến nó. Mạnh Siêu Nhiên lạnh lùng nói: - Sau này ta sẽ coi hắn như đứa con độc nhất của mình. Dù sao, nếu chẳng may con mà chết, vậy ta chỉ còn có thể nhờ vào Đàm Đàm chăm sóc lúc về già thôi. Sở Dương le lưỡi, không dám nói câu gì nữa, nhưng trong lòng đã yên tâm. -----------------------o0o----------------------- Nếu thích bộ truyện này, các bạn hãy nhấn nút thanks nhé! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang