[Dịch] Ngã Thị Đại Pháp Sư

Chương 22 : Hữu nhân đích thân nhân

Người đăng: nvfacu

.
Nguyên tác: Võng Lạc Kỵ sĩ Người dịch: niemdc (NDGHNTD) Biên dịch: nvfacu Biên tập: nvfacu www.tangthuvien.com Xin chân thành cám ơn NDGHNTD đã giúp đỡ dịch thuật bộ truyện này. Hữu nhân đích thân nhân ~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~ "Thiên tinh học viện" trên đảo Mạn Đức Khắc. Cùng với tiếng vó ngựa, chừng vài chục thanh niên ăn mặc hoa lệ đang thúc ngựa lao như điên về phía con đường đá xanh. Họ là những học sinh của “Thiên tinh học viện“, cũng là những quý tộc tử đệ của các nước. Hiện giờ giữa bốn đại vương quốc của nhân loại mặc dù đã chia hai phe thế như nước với lửa, thế nhưng ở “Thiên tinh học viện“ những học viên quý tộc này này cư xử rất hợp nhau, có lẽ đó là "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã" chăng. “Thiên tinh học viện“ được sáng lập bởi ba người là Đại ma pháp sư Mạc Phi, Đại kiếm sĩ Tang Tư Đặc, Thánh kị sĩ A Bỉ Địch, tất cả bọn họ đều là nhân sĩ trung lập không thuộc về quốc gia nào cả. Bọn họ thành lập học viện này để đào tạo một nhóm những thanh niên nhân tài ưu tú của Thánh Ma đại lục một cách bình đẳng, nhưng mâu thuẫn giữa học sinh quí tộc và bình dân vẫn là điều mà quả thật họ không ngờ đến. Tại ma pháp phân viện của “Thiên tinh học viện“, một đám đông các thiếu nữ mặc ma pháp trường bào đủ các màu đang vui vẻ chơi đùa (học sinh học ma pháp đa số là các thiếu nữ ồn ào). Đột nhiên vang lên một loạt tiếng vó ngựa, mấy chục học sinh quý tộc đang quất ngựa ào ào tiến tới. Đám đông nữ học sinh ma pháp náo động ngay lập tức, cá biệt có một nhóm nhát gan chịu không được hét lên. Những học viên quý tộc thấy như vậy thì không thể kìm được nụ cười đắc ý trên môi. Một thiếu nữ ma pháp sư có mái tóc vàng óng xoã ngang vai đang cười yêu kiều bèn cau mày một cái nói với gã thiếu niên quí tộc cầm đầu: “Phổ Hi, ngươi nghĩ rằng làm như vậy là thú vị lắm sao? Thật nhục nhã.” Thiếu niên quý tộc đó hừ lạnh một tiếng khinh thường nói: “Ai đang phán xét ta thế này? Nguyên lai là Y Liên công chúa điện hạ a. Thân là nhị công chúa của Lôi Nhân Công Quốc lại ở chỗ tiện dân hỗn tạp. Cô đã khiến những quý tộc như chúng ta thật sự mất mặt rồi. Kỵ sĩ Lai Nhân Cáp Đặc của ta là vô địch. Nói không chừng cô chưa tốt nghiệp thì đã là một công chúa vong quốc rồi ...ha ha.” Thiếu nữ ma pháp sư là Y Liên nhị công chúa của Lôi Nhân Công Quốc, là muội muội của Phỉ Âu Á công chúa. Nàng tuy không như tỷ tỷ là tuyệt giai vũ học nhưng về mặt ma pháp thì đích thực là một tài nữ. Vào “Thiên tinh học viện“ chỉ hai năm nàng đã là học viên của lớp cao cấp, rất nhanh sẽ tốt nghiệp. Nhưng thiếu niên quý tộc kia chính là Phổ Hi Tuyết Lan Đặc, con thứ của tể tướng vương quốc Lai Nhân Cáp Đặc Long Đạt Tuyết Lan Đặc, đệ đệ của Thánh Ma đại lục đại danh đỉnh đỉnh, một trong thập đại mỹ nữ là “Kỵ sĩ chi hoa” Ca Ny Tuyết Lan Đặc. Hắn là học viên của phân viện hiệp sĩ của “Thiên tinh học viện“, tính tình cao ngạo mục hạ vô nhân. Phổ Hi mặc dù hống hách kiêu ngạo thành tính nhưng cũng có thể so sánh được với chị gái của hắn về khía cạnh học tập vũ kỹ, cùng với Y Liên công chúa tại “Thiên tinh học viện“ đều là những nhân vật nổi danh. Y Liên công chúa kiêu hãnh nói: “Đồ nhỏ bé cuồng vọng tự đại. Người ta đang đồn rằng mười vạn đại quân vương quốc Lai Nhân Cáp Đặc của ngươi sang xâm lược Băng Tuyết vương quốc, kết quả đại bại quay về. Ngay cả chị gái của ngươi Ca Ny Tuyết Lan Đặc cũng đã thất tung rồi.“ Phổ Hi nghe thấy vậy thì thần tình đại biến, vội nói: “Không thể được. Kỵ binh của Lai Nhân Cáp Đặc là vô địch. Tỷ tỷ của ta là tối cao cấp thánh kỵ sĩ, dụng binh như thần, căn bản không có khả năng bại tại vương quốc Băng Tuyết bé nhỏ, chắc chắn ngươi đang nói dối.” Y Liên công chúa ánh mắt tỏ vẻ thương hại, nói: “Đây là tin tức ta có được từ ma pháp truyền tin chứ không phải là ta suy đoán. Tỷ tỷ của ta hiện vẫn đang ở tại Băng Tuyết vương quốc.” Phổ Hi sắc mặt chuyển sang tái nhợt, thúc ngựa quay đầu không kể tới đồng bọn lập tức ly khai. Đúng lúc đó trên không trung đột nhiên truyền lại tiếng long ngâm chấn thiên, mặt đất “Thiên tinh học viện “ cũng bị chấn động. Cả học viện đều bị chấn động. Y Liên, Phổ Hi ngẩng đầu nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy một con cự long toàn thân kim mang sán lạn chói mắt cùng một con bạch sắc địa long đang từ trên không trung chầm chậm hạ xuống (địa long thì không bay được, nhưng ở đây có sự khác biệt, nguyên nhân cụ thể rồi mọi người sẽ biết.) Hai con rồng hạ xuống trước mặt bọn Y Liên. Lũ học sinh hoảng sợ chuẩn bị chiến đấu. Chú văn được xướng lên, vài kẻ đã lấy vũ khí ra. Nhưng toàn bộ ngựa của đám quý tộc tử đệ này đã nhũn hết cả ra quì xuống, bọn chúng thật sự hoảng sợ nhìn mặt cắt không còn hạt máu, so với học viên bình dân thật chẳng khác gì. Phía trước chúng là những con rồng a, là những sinh vật tối cường hoành trên Thánh Ma đại lục. Hai con rồng đứng yên không biểu hiện địch ý như chúng tưởng tượng, chỉ có sự yên lặng bao trùm trên mặt đất. Vài đạo thân ảnh đột nhiên từ trên lưng hai con rồng loé lên bay xuống. Đó là hai nam tử mang hắc sắc khôi giáp cùng ba mĩ nữ tư dung mĩ lệ khuynh thành cùng với..... Tái Lạp, là bọn ngươi ư? Bọn ngươi trốn học lâu thế, đi làm gì vậy? Y Liên nhìn bọn Địch Nặc, Tái Lạp sáu người một tháng trước đây đã bỏ học trốn đi đâu biệt vô âm tín, nhịn không được bèn mở miệng hỏi. Nàng cùng Tái Lạp có giao tình bằng hữu rất tốt. Tái Lạp, người vẫn được bạn bè gọi đùa là "Bình quả" cao hứng đi tới phía trước nắm lấy bàn tay của Y Liên nói: “Ta đã tới "Long cốc" giết rồng, thế mà cuối cùng chẳng bị sao cả. Hi hi, ngươi có muốn nghĩ cũng không thể nghĩ ra được đâu.” Bấy giờ, ba đạo thân ảnh đang lao tới với tốc độ vô cùng nhanh, đằng sau còn có mấy chục người vừa nam vừa nữ đủ các loại, trông như các thầy giáo của “Thiên tinh học viện“ đã đến rồi. Ba người có tốc độ cực nhanh đó chính là người sáng lập “Thiên tinh học viện“, đại ma pháp sư Mạc Phi, đại kiếm sĩ Tang Tư Đặc, thánh kỵ sĩ A Bỉ Địch. Bọn họ cảm ứng được long khí cường đại phía trước bèn mang các thầy giáo vũ trang đầy đủ như lâm đại địch đến để ngăn lại. Chứng kiến uy vũ của kim sắc cự long và bạch sắc địa long bọn họ không hẹn mà cùng đại kinh thất sắc. Với kinh nghiệm của bọn họ thì hai con rồng này đích thị là "Thánh long" trong Long tộc (những con rồng có trí tuệ sẽ được gọi là “Thánh long”), đặc biệt là kim sắc độc giác cự long đang tán phát một thứ khí chất vương giả làm người ta thật khó tin, thật sự là rất đáng sợ. Tiếp đó, bọn họ lại bị thu hút bởi bên cạnh năm người ở bên cạnh lũ rồng. Họ đã nhận ra hai vị tuyệt sắc mĩ nữ từng đại hiển thần uy tại “Chư tộc vũ đấu ma pháp đại hội” hai năm trước đây, đại biểu cho Ba Bố Ni Tạp đã làm cho các đối thủ khác phải chịu thiệt thòi. Nam tử hai tay đang ôm lấy hai người bọn họ là..... Mạc Phi tiến lên hành lễ nói: “Nguyên lai là Ngô Lai tiên sinh đại giá quang lâm, bọn ta không nghênh đón từ xa thật thất lễ.” Nam tử kia tuy dung mạo với Ngô Lai có chỗ bất đồng, nhưng thân hình thì cũng có điểm tương đồng. Hai vị khoáng thế mĩ nữ đang rúc vào lòng gã vô hình trung đã chứng minh thân phận của gã. Bọn họ chính là nữ nhân của ” Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần” Ngô Lai a. Ta thầm tán thưởng nhãn lực của Mạc Phi. Mục đích của ta khi tới đây là để làm thủ tục cho bọn Địch Nặc thôi học, đồng thời cho bọn chúng được uy phong một chút, không ngờ rằng có người có thể mới nhìn đã nhận ngay ra ta. Ta liếc nhìn đám thầy giáo đang tuốt kiếm giương cung ở đằng sau Mạc Phi, cười nói: “Đã hơn một năm rồi, từ lần gặp gần đây ba vị có khoẻ không? Ta tới đây nhằm làm thủ tục cho bọn Địch Nặc thôi học. Sáu tiểu tử này anh dũng không hề uý kị gì (thật ra là điếc không sợ súng) dám thâm nhập “Long cốc” để giết rồng. Ta đánh giá chúng rất cao nên quyết định thu nhận làm đệ tử.“ Thánh kị sĩ A Bỉ Địch nói: “Nguyên lai là như thế. Bọn Địch Nặc có thể được Ngô Lai tiên sinh ngài để ý đến đúng là may mắn của chúng.” (Lão và thầy giáo của ta Lâm Tạp, Vưu Lợi Tư là đồng bối. Nhưng lực lượng khủng bố của ta đã khiến lão từ nơi sâu thẳm trong đầu vô ý thức bộc lộ ra sự tôn kính đối với ta) Đã biết mục đích của chúng ta, mọi người của “Thiên tinh học viện“ đều không còn địch ý và hoảng sợ nữa, các học viên đều nhanh chóng vây quanh bọn Địch Nặc sáu người. Cá biệt có kẻ còn can đảm đến gần Độc giác hoàng kim long và địa long Đại Bạch. (Tuy Đại Bạch bị Lạp Cáp Nhĩ Đặc biến thành toạ kị, nhưng các trưởng lão Long tộc mong nó chiếu cố đến Long vương, do vậy nó bị quần long trục xuất) Một thiếu nữ tươi cười đến trước mặt ta, vẻ mặt có điểm khác lạ, nói: “Ngài là Ngô Lai, 'Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần' Ngô Lai?” Ta gật gật đầu. Thiếu nữ đột nhiên vung tay lên đánh ta, Hạ Nông ở bên cạnh ta ngay lập tức chộp lấy tay nàng và chế trụ nàng. Do Hạ Nông đã nhìn ra thiếu nữ này tu vi vũ kỹ không thể gây ra thương tích cho ta được nên chỉ chế trụ nàng lại. Nếu không thì Hạ Nông vốn rất trung thành với ta quyết không thể dễ dàng buông tha cho nàng như vậy. Ta trầm giọng nói: “Tiểu thư, chúng ta vốn lần đầu tiên gặp gỡ, sao nàng lại cố tìm cách đánh ta.” Mĩ mục của thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp xạ xuất quang mang oán hận, nói: “Chính là ngài, chính ngài đã hại tỷ tỷ ta biến thành một kẻ suốt ngày buồn bã khóc lóc, vì ngài mà tỷ tỷ khóc đến mờ cả mắt nhưng ngài lại ở đây hưởng thụ phúc phận ôm ôm ấp ấp. Ngài làm thế đối với tỷ tỷ của ta có được không?“ Xung quanh có rất nhiều người xem nhiệt náo, nhiều người tò mò khiến cho ta lúng túng, ta mỉm cười nói: “Tỷ tỷ của cô là ....” Thiếu nữ nói: “Tỷ tỷ của ta là Lôi Nhân Công Quốc Phỉ Âu Á công chúa, các hạ chắc là vẫn còn nhớ.....?” Phỉ Âu Á Công chúa đương nhiên ta nhớ. Hơn nữa nàng lại là bằng hữu đầu tiên mà ta tiếp xúc sau khi bị mất ký ức, sau đại chiến tại băng nguyên đại lục đã từng gặp nhau, nhưng giữa chúng ta không hề có bất kỳ quan hệ gì. Bây giờ ta có Á Dạ, Lị Vi Nhã, Hạ Nông, Vũ Y, Băng Thanh Ảnh, Băng Tuyết nhân, sáu người đích thực là cực phẩm mĩ nữ, Vô Danh "hắn" lại còn chiếm được trái tim của "Chiến địa mân côi" Ô Lan Na Toa cùng "Kỵ sĩ chi hoa" Ca Ny Tuyết Lan Đặc. Ta đã trở thành nam nhân hạnh phúc nhất trên thế giới này. Ta biết thế là đủ lắm rồi. Cho nên đối với Phỉ Âu Á công chúa ta tịnh không có hành động gì có ý tơ hào, sao lại có thể....? Mặc dù Á Dạ nhìn thấy thiếu nữ này không xinh đẹp tuyệt thế khuynh quốc khuynh thành như Phỉ Âu Á công chúa, nhưng trên mình nàng cũng có điểm giống với Phỉ Âu Á công chúa, cũng có thể xem là một mỹ nhân, liền đi tới trước mỉm cười nói: “Nguyên lai là muội muội của Phỉ Âu Á công chúa. Nàng đã hiểu lầm chủ nhân rồi. Ta thì hiểu rất rõ tính cách của người. Nếu Phỉ Âu Á công chúa bộc lộ tình cảm với người, người sẽ dùng tính mệnh của mình để bảo vệ nàng ta.” Thiếu nữ Y Liên công chúa nghi hoặc nói: “Ngươi là.....” Á Dạ cười nói: “Ta tên là Á Dạ Hà Lộ Tây Pháp, thị nữ của chủ nhân. Một năm trước đây ta có gặp Phỉ Âu Á công chúa, có lẽ nàng ta đã nói về ta với nàng. Còn đây là Hạ Nông, thị vệ của chủ nhân. Nàng ta cũng biết tỷ tỷ của nàng.” Y Liên hiển nhiên hiểu được thân phận của Á Dạ, thất kinh nói: “Á Dạ, ngươi chẳng phải là Ma giới.....” Á Dạ nắm chặt ngọc thủ của nàng, không nói gì. Trong lòng ta chợt cảm thấy có cái gì đó, nhìn về hướng Lạp Cáp Nhĩ Đặc đang nhìn Địch Lệ, nói: “Tiểu Dạ, tiểu Nông, hai người đi cùng ta một lúc. Lạp Cáp Nhĩ Đặc và Địch Lệ lưu lại đây chờ bọn ta quay lại.” Á Dạ ngỡ ngàng nhìn ta, Hạ Nông cũng có cảm ứng nói: “Chủ nhân, là bọn chúng đang đến chăng?” Ta gật gật đầu, vòng tay ôm lấy chiếc eo của hai người đặt lên tấm lưng to đùng của Độc giác hoàng kim long Kim Tử, nói: “Kim Tử, bay hết tốc độ đến một chỗ nào rộng rãi khoáng đạt một chút, xem ra có kẻ nào đó đang đến chơi với chúng ta đấy.” Hoàng kim long Kim Tử triển khai hai cánh kim mang sán lạn chói mắt trong nháy mắt đã bay vút lên không trung, Đại Bạch cũng sử dụng Phi tường ma pháp bay lên. Lạp Cáp Nhĩ Đặc nghi hoặc nói: “Xem bộ dạng của thống lĩnh thì đã có sự tình gì đó phát sinh rồi. Tại sao không nói gì với ta cả? Kì lạ thật.” Trên khuôn mặt phấn kiều mị của Địch Lệ xuất hiện nét kinh hãi, nép vào lòng Lạp Cáp Nhĩ Đặc nhỏ giọng nói: “Vừa nãy ta ngầm phát hiện thấy vài cỗ khí tức rất quen thuộc đang tiếp cận đến đây, bây giờ lại biến mất, có lẽ đã bị Ngô Lai đại nhân dẫn dụ đến chỗ nào đó.” Lạp Cáp Nhĩ Đặc thần tình biến động, vội nói: “Ý của nàng là có thiên sứ.....” Địch Lệ gật đầu dịu dàng nói: “ Có lẽ là các 'Sí thiên sứ' đại nhân......” Lạp Cáp Nhĩ Đặc siết chặt hắc sắc trường thương trong tay nói: “Bọn chúng nhất định đến đây là vì thống lĩnh. Thống lĩnh sợ nàng khó xử nên mới bảo ta lưu lại bồi tiếp nàng, nhưng ta không thể làm thế được. Địch Lệ, nàng lưu lại “Thiên tinh học viện“ đợi ta trở về.” Nói xong hắn liền chớp động thân hình bay lên không trung nhưng bị hai tay Địch Lệ nhẹ nhàng giữ lại, vội vàng nói: “Thả ta ra, ta là 'Hắc ám long kị binh" lục chiến tướng, đây là chức trách của ta.” Cặp mĩ mục của Địch Lệ lộ xuất ánh mắt thâm tình nhưng kiên định, nói: “Thiếp không ngăn cản chàng, nhưng thiếp phải đi cùng chàng. Thiếp đã là thê tử của chàng thì không thể trốn tránh, 'Thần quang thiên sứ' đại nhân có thể làm được, ta nhất định cũng có thể làm được.” Lạp Cáp Nhĩ Đặc cảm động hôn nhẹ lên đôi môi hồng của Địch Lệ, hai người cùng triển khai Ác ma sí bằng và Thiên sứ vũ dực cùng bay lên không trung. Trừ sáu người Địch Nặc cùng với Y Liên công chúa nhờ tỷ tỷ của mình mà hiểu rõ thân phận của ta, bọn học viên và các thầy giáo của “Thiên tinh học viện“ đều không tự chủ ngẩn người ra nhìn. Bọn họ tự mắt mình đã nhìn thấy ác ma của Ma giới và thiên sứ của Thiên giới, hơn nữa vị thiên sứ tuyệt mĩ kia chắc chắn là một vị “Diệu thiên sứ” bốn cánh. Ác ma và thiên sứ là tử địch trong truyền thuyết thì ở đây lại là một đôi tình nhân. Hết chương 22 ~*~*~*~*~*~
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang