[Dịch] Ngã Thị Đại Pháp Sư

Chương 8 : Nhất tử tương bính

Người đăng: Thiên Mã Hành Không

.
Tác giả : Võng Lạc Kỵ Sĩ Dich : NDGHNTD Biên Dịch : hoangthuong Biên Tập : Thiên Mã Hành Không Nguồn : www.tangthuvien.com PS : một số từ chỉ màu sắc như : hắc (đen) Kim(vàng)... Tại hạ giữ nguyên từ Hán Việt để đồng bộ với các chương trước ! Thank ! ~~~~ Ma giới tầng thứ nhất Dưới sự chỉ huy của Vũ Y vốn quen thuộc tất cả các phương diện của thần tộc, quân đội ma giới tương kế thu phục đệ tam rồi đệ nhị tầng ma giới, thế như trẻ tre. Chính vào lúc này, viện binh thiên giới đã đến, Lâm Toa công chúa lộ ra tài năng chỉ huy trác việt của nàng, dẫn quân ngạnh đỡ lại cuồng công của quân đội ma giới, hai phe chính ở tầng ma giới thứ nhất bắt đầu kiên trì ngươi tới ta lui, không chịu nhượng bộ. Từ thánh ma đại lục thất vọng trở về, Vũ Y quay về trướng riêng của mình nhìn lên một bức vẽ treo trên vách. Đó là một bức phác họa chân dung, nàng vẽ vì chủ nhân Ngô Lai, trong đó bao hàm một tấm si tình của nàng. Chiếc rèm vén lên, thân ảnh xinh đẹp của Hạ Nông liền xuất hiện trong trướng, nàng nói: “Vũ Y, phân đội trinh sát báo cáo rằng phát hiện một tiểu phân đội Thần tộc đang tiếp cận chúng ta với tốc độ cực nhanh, theo như bọn họ phán đoán có khả năng là các thành viên của ‘Quang minh Chiến thiên sứ’, không biết bọn chúng đang có âm mưu gì nữa.” Bởi vì nửa năm trước chính là “Quang minh Chiến thiên sứ” bộ đội phục kích làm Ngô Lai không thể không chọn cách tự bạo. Vũ Y tam nữ xem bọn chúng như là đinh trong mắt, dưới toàn lực công kích của bọn họ, đội quân tinh duệ nhất thiên giới đã từ hơn một trăm người giảm mạnh đi hơn một nửa, có thể nói là tổn thất trầm trọng. Lâm Toa công chúa cũng ý thức được ma tộc quân đội đối với “Quang minh Chiến thiên sứ” tựa hồ đặc biệt có “hảo cảm”, chỉ cần vừa xuất động là gặp phải sự công kích điên cuồng không chừa gì cả, vì thế nàng rất ít khi phái “Quang Minh Chiến Thiên Sứ” đi chấp hành nhiệm vụ. Vũ Y đi đến bên sa bàn địa hình nằm ở trung tâm trướng hỏi: “Bọn chúng hiện tại ở phương vị nào?” Hạ Nông chỉ lên một điểm trên sa bàn đáp: “Bọn chúng hành động cực nhanh tốc độ không dưới ‘Hắc Ám Long kị binh’ của chúng ta, hiện tại đại khái đã đến đây rồi.” Vũ Y đôi mắt lóe lên hàn quang, nói: “Báo cho Lạp Cáp Nhĩ Đặc, để hắn dẫn Lục chiến đội đi chặn trước, chú ý lưu lại mấy nhân chứng sống đấy.” Hạ Nông ứng tiếng “Rõ”, rồi nói tiếp: “Vũ Y, nửa năm nay tỷ đã biến đổi thật nhiều, không còn điểm nào của con người trước đây nữa.” Vũ Y u ám thở dài, nói: “Muội không giống thế sao? Chủ nhân mất tích cải biến hết mỗi người trong chúng ta, tỷ muội lưu tại Thánh ma đại lục cũng không ngoại lệ, Băng Tuyết Nhân muội muội như nay có thể được gọi là ‘Lãnh Huyết nữ vương’, so với con người thanh thần vô tà trước đây của nàng căn bản có thể nói là hai người hoàn toàn khác nhau.” Hạ Nông nói: “Muội thật sự rất nhớ chủ nhân, rất rất nhớ, nếu như có người thì chúng ta có thể dưới đôi cánh của người tiếp tục làm tiểu nữ nhân không lo nghĩ gì. Thôi, Vũ Y, muội với Lạp Cáp Nhĩ Đặc cùng đi đây.” Thân hình xoay một cái, bóng dáng xinh đẹp của nàng lập tức biến mất khỏi trướng, Vũ Y lại vọng nhìn về họa tượng của Ngô Lai, trong đôi mắt mỹ lệ rơi hai hàng thanh lệ, lẩm nhẩm than: “Chủ nhân, người về nhanh đi, Vũ Y rất nhớ người…..” Một chi tiểu phân đội do hơn mười thiên sứ tổ thành, chính đang dùng tốc độ cực nhanh phi hành rất mặt đất, dẫn đầu là một mỹ lệ thiên sứ kiều mị thanh lệ chính là phó thống lĩnh của “Quang minh Chiến thiên sứ” , “Diệu thiên sứ” Địch Lệ. Nàng lần này đi mục đích là chấp hành một nhiệm vụ đặc biệt, nhiệm vụ đặc biệt đó do Lâm Toa công chúa tự mình vạch ra. Lúc tiểu phân đội này bay vào trong một sơn cốc thì, đạo đạo quang tiễn đen tuyền bất ngờ từ bốn phía sơn cốc bắn tới bọn họ, chính là “Ám chi tiễn” trong hắc ám hệ ma pháp. Các thiên sứ vội vàng trương ra kết giới phòng ngự, tiếng bạo tạc⁽¹⁾ nổ vang tứ phía. Mấy mươi bóng đen từ bốn phía bắn tới, toàn bộ là đại hán thân mang hắc sắc khải giáp, trường thương trong tay hắc sắc kị sĩ tỏa ra ám mang lạnh lẽo, một cổ sát khí giống như vật thật từ bọn họ áp tới các thiên sứ. Một tên thiên sứ kinh ngạc la lên: “Thống lĩnh không tốt rồi, là ‘Hắc ám Long kỵ binh’.” Trên khuôn mặt của Địch Lệ không có chút kinh hoảng thất thố, nàng nhẹ giọng nói: “Không cần lo lắng, hết thảy đều nằm trong dự liệu của công chúa, chỉ cần chúng ta kiên trì một khắc tình thế sẽ đảo ngược hoàn toàn.” Ánh mắt của nàng đột nhiên ngưng lại trên thân một nam tử cao ốm dẫn đầu “Hắc ám Long kị binh”, mặt phấn hồng nhuận tức khắc biến thành một phiến trắng xanh, trong đôi mắt đẹp lửa cừu bùng cháy điên cuồng, phảng phất như một đôi dây dẫn thuốc nổ đã được châm lửa. Làm nàng mất bình tĩnh như thế, vị nhân huynh làm nàng hận không thể đốt thành tro bụi đó chính là Lục chiến tướng Lạp Cáp Nhĩ Đặc của “Hắc ám Long kỵ binh”, cừu nhân khắc cốt của nàng (trong trường tập kích “vương cung chi chiến” nửa năm trước, bạn trại Địch Lệ là Hoa La chết trong tay Lạp Cáp Nhĩ Đặc). Hắc ám Long kỵ binh bay thẳng tới sơn cốc cùng các thiên sứ triển khai trường kịch chiến, Địch Lệ giơ kiếm công kích thẳng tới Lạp Cáp Nhĩ Đặc. Trong nửa năm nay, Lạp Cáp Nhĩ Đặc cùng Địch Lệ giao chiến khá nhiều lần, mỗi lần Địch Lệ đều vì cái loại cừu hận cắn răng cắn lợi ấy mà biến đổi cảm thấy cực kì kinh dị. Bọn họ tuy thân ở chiến tuyến khác nhau, thế như nước với lửa, nhưng cũng không nhất thiết phải có bộ dạng như thế chứ? Địch Lệ là người nổi bật trong đám “Diệu thiên sứ”, luận võ kĩ hay là ma pháp đều là nhất lưu. Còn Lạp Cáp Nhĩ Đặc tuy chỉ vừa mới học phong hệ di động ma pháp, nhưng luận tới tốc độ phản ứng cùng sự mẫn tiệp đã đủ làm địch thủ của “Sí thiên sứ”. Hai vị nhất lưu cao thủ cùng đánh một chỗ, kịch liệt như thế nào có thể tự nghĩ là biết rõ. Quang minh Chiến thiên sứ năng lực đơn binh tác chiến vốn dĩ hơi yếu hơn “Hắc ám Long kị binh” (tính dẻo dai và năng lực liên tục tác chiến thì lại hơn Long kị binh), hiện nay lại có cả đám hơn ba mươi đội viên chiến đội Long kị binh quần ẩu mười mấy tên thiên sứ, đã có mấy tên thiên sứ chiến sĩ nhanh chóng bị thụ thương thảm tử. Trên một khối cự thạch trên vách sơn cốc, Hạ Nông thân mang “Ma quyền chiến giáp” tĩnh lặng đứng ở đó, lực lượng của nàng vốn là không bằng Lạp Cáp Nhĩ Đặc, nhưng từ sau khi có được chung cực đấu khí –“Thánh đấu khí”, lực lượng của vị không chiến tướng nàng đã cao hơn vị lục chiến tướng và hải chiến tướng rất xa, loại chiến đấu trình độ này đã không cần nàng xuất thủ nữa. Chính đang nhìn kịch chiến trong cốc, một trận rung lạ đột nhiên truyền vào trong tai Hạ Nông, nàng trong lòng hoảng hốt, đôi cánh sau lưng đột nhiên triển khai bay thẳng lên trời. Chỉ thấy mấy mươi thiên sứ bay thẳng tới với tốc độ cực nhanh, dẫn đầu không ngờ là “Hỏa thiên sứ” Mễ Già Lặc và Lôi Khiết Lạp, Lâm Toa công chúa. Hạ Nông nhận ra được đây là một cái bẫy, một cái bẫy thiết lập vì để tiêu diệt Long kỵ binh, tình hịnh cực kì bất diệu. Nàng tuy có “Thánh đấu khí” mà lực lượng đại tăng, nhưng so với “Sí thiên sứ” vẫn còn yếu hơn một chút, Lạp Cáp Nhĩ Đặc cũng tuyệt không địch nổi Địch Lệ cùng Lâm Toa công chúa liên thủ, còn cả Lôi Khiết Lạp và mấy mươi thành viên “Quang minh chiến thiên sứ” nữa…… Tình hình tức thì nghịch chuyển, đảo ngược hoàn toàn. Thời gian cũng không cho phép Hạ Nông nghĩ ngợi nhiều hơn, nàng thừa cơ Mễ Già Lặc mấy người còn chưa phát hiện mình, thân thể bay tới phía dưới các thiên sứ, trong chớp mắt vận “Thánh đấu khí” tới cực hạn, thân thể mang theo kim mang rực rỡ bắn thẳng lên trời xanh, một thức “Thuấn ảnh quyền” toàn lực đánh ra. Thuấn ảnh quyền là một loại quyền pháp dùng tốc độ nhanh mà thủ thắng, với lực lượng trước mắt của Hạ Nông trong chớp mắt xuất ra hơn ngàn quyền, hóa thành vô số đạo quang mang quyền ảnh từ dưới đánh lên bao trùm hơn ba mươi thiên sứ chiến sĩ. Thuấn ảnh quyền tập trung lên thân một người thì uy lực vô cùng, mà tán khai đồng thời công kích mấy mươi mục tiêu thì cũng là cực kì hữu hiệu, khuyết điểm duy nhất là lực công kích bị giảm yếu đi thôi. Đám “Quang minh chiến thiên sứ” này dưới lãnh đạo của Mễ Già Lặc và Lâm Toa công chúa nguyên lai muốn đến làm một lần phản bao vây, trong một lần đem lục chiến đội “Hắc ám Long kị binh” tiêu diệt, không ngờ nửa đường lại dẫn ra một “Tuyệt đại Đấu thần”, ngàn vạn quyền ảnh “Thuấn ảnh quyền” mang theo “Thánh đấu khí” không gì không phá nổi đánh thẳng tới bọn họ. Tiếng kêu thảm lập tức vang lên, uy lực ”Thuấn ảnh quyền” của Hạ Nông mặc dù phân tán công kích làm cho lực phá hoại giảm nhiều nhưng chung cực đấu khí trong đó là loại lợi hại cấp nào, tức thời có mười mấy tên thiên sứ từ trên cao rơi xuống, còn lại cũng bị “Thánh đấu khí” chấn thương, chân chính không tổn hại một sợi tóc chỉ có Mễ Già Lặc thôi. Hạ Nông cái chiêu này cũng đẹp tương đương, tức thì làm các thiên sứ hoảng hết tay chân, Mễ Già Lặc huyễn xuất “Thủ hộ quang thuẫn” đỡ lấy bộ phận quyền kình Hạ Nông đánh tới hắn, hừ nhẹ một tiếng nhấc tay chỉ tới, bảy mũi quang tiễn rít lên liệt không trong thánh quang hệ cao cấp công kích ma pháp “Thánh cung thiểm quang tiễn” bắn thẳng ra. Sí thiên sứ thật sự là “Sí thiên sứ”, trong chớp mắt bị đánh lén đã đánh ra chiêu phản kích. Hạ Nông đôi mắt nheo lại, thân thể xinh đẹp xoay một vòng cực kỳ khéo léo (linh xảo) xuyên qua bảy đạo quang tiễn, hóa thành một đạo kim mang như chớp xuyên qua bức tới Mễ Già Lặc. Lúc này, đám Long kị binh cũng nhận ra được Lâm Toa công chúa mấy người đã đến, lập tức phân ra mười mấy chiến sĩ đến trước chi viện Hạ Nông, Lạp Cáp Nhĩ Đặc cũng hét lên một tiếng lướt tới sau lưng Địch Lệ, trường thương một chiêu “Tiên huyết liệt không thứ” phá không xuất ra. Vào cái thời khắc nguy kịch này thì Địch Lệ bốn cánh bung ra bắn thẳng lên trời, trường thương vốn biến thành ánh sáng đó bị lệch đi chỉ có chút xíu lướt qua dưới chân ngọc của nàng, gây nên sóng chân không và tiếng rít gió. Kỳ thật, Lạp Cáp Nhĩ Đặc sớm đã dự đoán với thực lực của Địch Lệ thì thức “Tiên huyết liệt không thứ” này tuyệt không làm nàng bị thương được, hơn nữa trong một kích này hắn chỉ dùng tới sáu thành công lực, đó là hư chiêu mà thôi. Lúc này mắt thấy Địch Lệ bay lên, hắn cười lạnh lùng một tiếng nâng thương đâm vào hư không, tức khắc có một đạo ô quang đen tuyền từ trên trường thương bắn thẳng ra, chính là “Ám hắc thương sát pháp” đối không kĩ - “Trực thứ thương khung.” Địch Lệ toàn lực né tránh nhưng vẫn trễ mất một bước, hai cánh bên trái của nàng chớp mắt bị tia sáng hắc ám năng lượng xuyên qua, nàng rên lên một tiếng rồi cùng với những chiếc lông vũ còn lại rơi thẳng xuống đất. Lạp Cáp Nhĩ Đặc đưa tay tưởng chụp lấy Địch Lệ, ai biết Địch Lệ đang từ không trung rơi xuống đột nhiên giơ tay trái ra, vòng tay kim sắc mang trên cổ tay của nàng tức thì tán phát ra một phiến cường quang, trong chớp mắt hình thành một hắc động (lỗ đen) cực lớn, phát ra lực hút cường đại. Lạp Cáp Nhĩ Đặc trong lúc không kịp phòng lập tức bị hút vào trong hắc động, còn Địch Lệ cách động khẩu còn gần hơn vốn đã bị hút vào trước một bước. Vòng tay trên cổ tay Địch Lệ tên là “Lực tràng thủ trạc”, có thể hình thành một sự hút nạp tất cả những gì hữu hình. Vô hình vật chất không gian hắc động cùng dị thứ nguyên không gian tương liên tiếp, lúc nãy Địch Lệ trong tuyệt vọng có lòng muốn cùng Lạp Cáp Nhĩ Đặc đồng quy ư tận, vì thế khởi động “Lực tràng thủ trạc”. Lúc Lạp Cáp Nhĩ Đặc và Địch Lệ bị hắc động hút vào xong, hắc động đột nhiên đóng lại, “Hắc ám long kị binh” lục chiến tướng và “Quang minh chiến thiên sứ” phó thống lĩnh cũng theo đó mà biến mất vô ảnh vô tung(không tunh tích). Hạ Nông dựa trên “Thánh Đấu khí” chọi cứng Mễ Già Lặc, trong một hồi cũng không phân nổi thắng thua, nhưng các Long kị binh mặc dù cường hãn cũng không địch lại số thiên sứ gấp đôi mình cùng Lâm Toa công chúa. Lôi Khiết Lạp hai vị “Diệu thiên sứ”, rất nhanh đã có thương vong, thập phần nguy cấp. Toàn lực phát ra một cú “Thiểm hoa liệt quang quyền” bức lui Mễ Già Lặc, Hạ Nông lướt người tới trước thân Lôi Khiết Lạp chính đang bức một vị long kị binh vào tuyệt cảnh, “Thuấn ảnh quyền” vô số quyền ảnh tức thì tụ vào một điểm bao phủ lấy Lôi Khiết Lạp. Thuấn ảnh quyền vốn dĩ là dùng như thế, Lôi khiết Lạp đại kinh thất sắc liền vội phát xuất “Thánh hộ mạc” tiến hành phòng ngự, “Thuấn ảnh quyền” với “thánh đấu khí” cộng thêm đập điên cuồng trên kết giới, kết giới trong chớp mắt xé vỡ ,dư kình còn đánh bay Lôi Khiết Lạp mấy chục trượng, nhưng tịnh không có thụ thương. Đệ nhất nhân trong số Diệu Thiên sứ cũng thật bất phàm. Hạ Nông phát ra tiếng hét lớn: “Địch nhân thế mạnh, mọi người lui mau để ta yểm hộ.” Nàng lại dùng toàn lực phát ra một chiêu “Thuấn ảnh quyền” trong pham vi lớn bao phủ lấy mười mấy tên thiên sứ, Lục chiến đội long kị binh vội thừa cơ triệt thối. Mễ Già Lặc trùng phá tan quyền kính của Hạ Nông thoát ra, lướt người đánh tới, quanh người trong chớp mắt lất lánh xuất hiện kim mang rực rỡ chói mắt, kim mang tùy đó biến thành một quang cầu như mặt trời nóng bỏng, tấm thân mềm mại xinh đẹp như ẩn như hiện trong quang cầu, vừa uy lại vừa mỹ lệ. Thái dương chi kiếm. Hạ Nông trong lòng đại kinh, nàng hoàn toàn hiểu rõ lực phá hoại không gì không phá được của “Thái dương chi kiếm”, vội vàng lướt người bắn tới Mễ Già Lặc đang ngâm chú văn tập trung quang minh năng lượng, phải phá hoại trước khi chú văn hoàn thành, nếu không “thái dương chi kiếm” phát ra, Lục chiến đội của “hắc ám long kị binh” thật sự sẽ toàn quân bị tiêu diệt luôn. Các thiên sứ chiên sĩ tự nhiên sẽ không để Hạ Nông phá hoại ma pháp chú văn của Mễ Già Lặc, Lâm Toa công chúa và Lôi Khiết Lạp một trái một phải giơ cao quang kiếm đâm tới/ Liên thủ hợp kích của hai vị “Diệu thiên sứ” không thể nào mà xem như đùa được, Hạ Nông tuy có “Thánh đấu khí” hộ thể cũng không dám xem thường, đành rút lại công thế tới Mễ Già Lặc, hai tay ngưng thành đao hình đánh ra một thức “Đại thiên ma đao” trong “Ám hắc ma đấu thuật” chém tới Lôi Khiết Lạp nhị nữ trên không trung. Thanh âm rít rống vang lên, kim sắc “thánh đấu khí” giống như hai cây đao thật từ bàn tay của nàng bắn ra, rạch chém trường không trảm lên quang kiếm nhị nữ đang đâm tới. Một tiếng “Keng”, cổ tay nhị nữ phát một trận tê liệt xém chút nữa là cầm không nổi quang kiếm, thế bay tới của thân hình cũng tức thì bị hóa giải. Nhưng “Hỏa thiên sứ” lực lượng mạnh nhất trong số “Sí thiên sứ” Mễ Già Lặc cũng trong đoạn thời gian ngắn đó đã hoàn thành xong chú văn “Thái dương chi kiếm”, đưa tay chỉ tới, luồng sáng cực lớn hình kiếm bắn thẳng tới các long kị binh đang rút lui. Hạ Nông nghiến răng, đột nhiên dùng tốc độ nhanh nhất trong đời đỡ trước thân Mễ Già Lặc, toàn lực vận lên toàn bộ “Thánh đấu khí” Hướng tới luồng sáng kim sắc hình kiếm “Thái dương chi kiếm” đó mà đánh tới. Đại bạo tạc mạnh đến làm người khó tin nổi phát sinh, uy lực đủ có thể so với nửa năm trước “Ma thần vương “ Ngô Lai tự bạo, Mễ Già Lặc cũng không tưởng được Hạ Nông không ngờ lại không quản thân mình như thế, nàng vội dùng toàn lực phát ra “Thánh quang linh trận” bảo hộ Lâm Toa công chúa và Lôi Khiết Lạp, nhưng kết giới của “Quang minh chiến thiên sứ” quanh đó không đỡ nổi cái năng lượng đại bạo tạc mang tính hủy diệt này, ngay cả tiếng kêu thảm còn không kịp phát ra thì đã “hình thần câu diệt”(hình dạng và tinh thần đều bị huỷ diệt) Quang minh chiến thiên sứ bộ phận bộ đội tối tinh duệ của thiên giới từ đó toàn quân bị chết hết. Tuyệt đại đấu thần Hạ Nông cũng biến mất vô ảnh vô tung, phảng phất cùng với đại bạo tạc lúc nãy cùng lúc tiêu tán trong không khí. Chủ nhân, tiểu Nông của người tìm thấy người rồi, chúng ta cũng không phân khai nữa, sẽ không phân khai nữa….. Mễ Già Lặc liếc một cái tới Lâm Toa công chúa và Lôi Khiết Lạp may mắn sống sót, mặt phấn tuyệt mĩ hiện ra một nét cười khổ. Kết cục thế này, nàng thật không biết nên tính là thắng hay là thua, hoặc có lẽ là thắng, dù sao cũng trù đi được kình địch của thiên giới “Tuyệt đại đấu thần”, nhưng trong lòng nàng hoàn toàn không có chút hoan hỉ nào. Tam nữ giơ cánh li khai.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang