[Dịch] Mũi Tên Đen

Chương 5 : Bá tước Risingham

Người đăng: Lịch sử Việt Nam

Ngày đăng: 23:18 25-05-2020

Mặc dù bá tước Risingham là một đại thần quan trọng nhất ở Shoreby, ông chỉ ở khiêm tốn trong một ngôi nhà của một con người hào phóng ở ngoại ô thành phố. Chỉ có các chiến binh ngoài cửa và những tín sứ lúc tới lúc lui, chứng tỏ ngôi nhà này là trụ sở lâm thời của một cận thần tiếng tăm. Ngôi nhà chặt chội vì vậy người ta giam Dick với Lawless cùng một chỗ - Anh nói hay lắm Richard ạ! - Chàng lang thang nói - Anh nói thật là tuyệt và tôi thì hết lòng cảm ơn anh. Tại đây tôi và anh ở trong những cánh tay khá nhất đấy: họ sẽ xử chúng ta một cách công bằng và chính xác hơn cả là chiều hôm nay sẽ nhã nhặn treo cả hai ta lên cùng một cái cây. - Cậu nói đúng, anh bạn không may của tôi ạ - Dick đáp lời. - Chúng ta hãy còn một hy vọng - Lawless nói - Một con người như Ellis Duckworth chống được nghìn người đấy. Ông ta rất yêu anh và luôn luôn vì anh và cha anh. Khi biết anh không có lỗi gì ông ta sẽ lật trời xuống đất để cứu anh ra. - Tôi không nghĩ thế - Dick nói - Ông ta có thể làm được gì? Chỗ ông ấy chỉ có một nhúm người! Than ôi, giá cái đám cưới này được ấn định vào ngày mai. Đúng vào ngày mai thôi ... Cuộc gặp gỡ vào lúc trưa ... Người ta sẽ giúp tôi và tất cả đã khác rồi ... Bây giờ chả có cách gì được nữa. - Thôi vậy, anh cứ bảo vệ sự vô tội của anh, còn tôi thì bảo vệ anh. Cái đó có lẽ cũng chẳng giúp được gì cho ta, nhưng nếu họ treo cổ tôi, thì bất kì trong điều kiện nào cũng không phải do tôi đưa ra quá ít lời thề thốt đâu. Dick ngồi ngẫm nghĩ còn chàng lang thang già thì quay vào một góc, đẩy cái mũ thày tu trùm đầu xuống và nằm ngủ. Lát sau anh ta đã ngáy vang. Cuộc sống dài lâu, đầy những cuộc phiêu lưu mạo hiểm với những mất mát nặng nề đã làm mòn đi cảm giác sợ hãi trong lòng anh ta. Khi cửa mở thì đã cuối ngày. Người ta dẫn Dick lên tầng trên theo thang gác tới một căn phòng ấm áp, nơi bá tước Risingham đang ngồi trầm tư suy nghĩ bên cạnh bếp lửa. Khi người tù binh bước vào Bá tước ngẩng đầu. - Thưa ngài - Bá tước nói - Tôi biết cha của ngài. Cha ngài là một con người cao cả và cái đó bắt tôi phải có thái độ khoan dung đối với ngài. Nhưng tôi không thể giấu rằng các lời buộc tội nặng nề đang đè nặng lên ngài. Ngài quần tụm với bọn ăn cướp giết người. Có những chứng cớ rõ ràng là các người đang chống lại nhà vua. Người ta đang nghi vấn ngài trong việc ăn cướp chiếc tàu, người ta tìm thấy ngài ẩn nấp và hoá trang ở trong nhà kẻ thù của ngài, mà trong ngày đó thì có một người bị giết chết ... - Nếu ngài cho phép, thưa đại nhân - Dick ngắt lời - Tôi muốn lập tức thừa nhận rằng tôi có lỗi ở chỗ nào. Tôi đã giết Rutter, còn tang chứng - Dick lấy lá thư từ trong ngực áo - Đây là lá thư tôi đã lấy được từ túi hắn. Bá tước Risingham cầm lá thư đọc đi đọc lại. - Ngài đọc lá thư này rồi chứ? - Bá tước hỏi. - Vâng, tôi đã đọc. - Ngài thuộc phe York hay Lancaster? - Thưa đại nhân, mới gần đây thôi người ta đã hỏi tôi chính câu hỏi như vậy và tôi đã không biết trả lời nó như thế nào - Shelton nói - Nhưng sau khi đã trả lời một lần thì tôi sẽ trả lời như vậy, khi hỏi lần thứ hai. Thưa đại nhân, tôi ủng hộ phe York. Bá tước gật đầu đồng tình. - Một câu trả lời trung thực - Bá tước nói - Nhưng nếu vậy thì ngài chuyển bức thư này cho tôi làm gì? - Thế chẳng phải phe đảng nào cũng phải chiến đấu chống lại bọn phản bội hay sao? - Dick bật ra câu hỏi. - Tôi cũng muốn được như ngài nói. Tôi đồng ý câu nói của ngài. Ở ngài, lòng nhiệt tình của tuổi trẻ có nhiều hơn tội ác. Giá nếu mà hiệp sĩ Daniel không phải là một thế lực hùng mạnh của bên chúng tôi, thì tôi sẽ bảo vệ được ngài. Tôi đã dò hỏi và nhận bằng chứng rằng người ta sẽ xử sự khắc nghiệt với ngài. Tôi phải xin lỗi ngài về việc đó. Nhưng thưa ngài, tôi là lãnh tụ của phái ủng hộ nhà vua, nên dù cho tôi là một người công bằng, thậm chí có khuynh hướng thiên về tha thứ, bây giờ tôi cũng cần phải hành động theo quyền lợi của phe đảng mà giữ ngài Deniel bên phía chúng tôi. - Thưa đại nhân - Dick đáp lời - Ngài đừng cho tôi là hỗn láo và cho phép tôi đưa lời cảnh báo ngài. Chẳng lẽ ngài tin tưởng vào sự trung thực của Daniel hay sao? Theo tôi, hắn ta quá nhiều lần đổi chỗ từ phe này sang phe nọ. - Phải, người ta thừơng hay hành động như vậy ở nước Anh, vậy ngài muốn thế nào? - Bá tước hỏi. - Có điều ngài đã đánh giá không công bằng với hiệp sĩ vùng Tunstall, ông ta trung thành với chúng tôi, với phe Lancaster ở chừng mực thích ứng với thời dại không đáng tin hiện nay. Ông ta không phản bội ngay cả trong các thất bại nặng nề gần đây nhất của chúng tôi. - Nếu Bá tước cho là như thế thì mời Bá tước hãy xem lá thư này. Ngài sẽ thay đổi được chút ít trong nhận xét của mình - Dick chìa cho Bá tước lá thư của Daniel gửi cho Whensleydale. Khuôn mặt của Bá tước thay đổi. Ông trở nên dữ tợn như một con sư tử đang điên khùng, bàn tay thì nắm vào cán dao găm một cách không tự nhiên. - Anh cũng đã đọc lá thư này? - ông hỏi. - Tôi đã đọc, ngài thấy đấy, ông ta đề nghị cầu hoà bằng toàn bộ lãnh địa của ngài cho Whensleydale. - Đúng, anh nói đúng, bằng lãnh địa của tôi! - Bá tước đáp - Tôi là con nợ của anh qua lá thư này. Nó đã chỉ ra cho tôi cái hang cáo. Anh hãy ra lệnh cho tôi đi, tiểu công tử Shelton! Tôi sẽ không chậm trễ đáp lại ơn anh - dù cho anh là York hay Lancaster, dù cho anh là người lương thiện hay tên trộm cắp thì tôi cũng sẽ bắt đầu bằng việc trả lại tự do cho anh. Anh hãy đi đi vì danh sáng của Đức Mẹ! Nhưng anh đừng có tiếc rằng tôi sẽ giữ lại và treo cổ anh bạn Lawless của anh. Tội ác đã thực hiện trước công chúng, thì sự trừng phạt vẫn cần phải thi hành trước công chúng. - Thưa đại nhân, đây là đề nghị thứ nhất của tôi đối với ngài. Ngài hãy tha thứ cả cho anh ta - Dick yêu cầu. - Đó là một tên lưu manh già đời, tên lang thang và trộm cắp, anh Shelton ạ! - Bá tước nói - Từ lâu giá treo cổ đã chờ đợi hắn. Nếu người ta không treo cổ hắn sáng ngày mai thì hắn cũng sẽ được treo cổ muộn hơn một chút mà thôi. Thế thì tại sao lại không treo cổ hắn lên vào ngay ngày mai đi? - Thưa đại nhân, anh ta đi tới đó vì tình yêu đối với tôi. Tôi sẽ là một người tàn nhẫn và vô ơn nếu như tôi không bảo vệ được anh ta. - Tiểu công tử Shelton, anh thật là khó chịu! - Bá tước nghiêm khắc nhận xét - Sự khó chịu là con đường không có hy vọng để đạt được danh vọng trên thế giới này. Nhưng để thoát khỏi sự nài nỉ của anh, tôi lại một lần nữa chiều ý anh. Các anh hãy cùng đi khỏi đây và đi cho thận trọng, nhanh chóng rời khỏi Shoreby. Vì rằng hiệp sĩ Damiel, cầu các vị Thánh trừng trị hắn ta, đang khao khát làm đổ máu các anh. - Thưa đại nhân, lúc này tôi chỉ bày tỏ lòng biết ơn đại nhân bằng lời nói, nhưng tôi hy vọng trong một ngày gần đây nhất tôi có thể đáp lại, dù chỉ một phần bằng sự phục vụ của mình - Dick đáp lời và đi ra khỏi căn phòng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang