[Dịch] Ma Thần Thiên Quân - Sưu tầm
Chương 34 : Lại thu linh thể
.
Ma Luyện mang theo Vũ Thiên Quân bốn người xuất hiện ở bên ngoài Yến gia tinh, lúc này Xích Đan tử cũng đã mang theo Yến Linh Nhi đến đây, thấy Vũ Thiên Quân xuất hiện thì ánh mắt lóe lên dị thải. Nàng không biết cái này Thiếu niên có cái gì mị lực mà có một đám siêu cấp đại năng đồng thời đi theo, bốn người cùng nàng quay lại giúp gia tộc lấy Xích Đan Tử dẫn đầu thế nhưng lúc này tại Yến gia phát sinh tranh đấu hắn cũng không xuất thủ mà lại để một người khác xuất thủ, người kia cũng đã là Thánh thần siêu cấp cường giả, Xích Đan Tử e rằng còn mạnh hơn hắn, một đám người này...Không lẽ đều là Thánh thần cấp trở lên? Nàng đã không dám nghĩ tiếp ah.
“Thiếu gia...”. Mấy vị cường giả lên tiếng.
“Huh! Các ngươi làm quen chút đi!”. Vũ Thiên Quân cũng nhìn thấy Yến Linh Nhi nhìn mình không biết suy nghĩ gì thì lên tiếng nói.
Bọn hắn lúc này đang đứng trên một cái cự đại thiên thạch, Vũ Thiên Quân lúc này ngồi xuống diều chỉnh chút cơ thể. Bọn người Yến Linh Nhi mấy cái linh thể được một đám cường giả tỏa ra khí tràng bảo vệ đang ngồi trong đó trao đổi, lấy bọn hắn lúc này tu vi không có khả năng di chuyển trong tinh không ah.
“Tinh không các tinh vực đang không ngừng sáp nhập, hư không càng thêm rắn chắc ah!”. Một vị Thánh thần sơ kỳ nói, lấy hắn lúc này đi xé rách hư không cũng có chút trở ngại ah.
“Huh! Xem ra truyền thuyết trước đây tinh không bị đánh vỡ là sự thật, theo đó cường giả đạt đến Thánh tổ cửu bước đã là cực hạn, lúc này tinh không không ngừng sáp nhập e rằng sau này sẽ có cường giả có khả năng đột phá Thánh tổ hàng rao!”. Ma Luyện cũng có chút ngưng trọng nói, thế nhưng cũng không khó nghe ra hắn cũng có hưng phấn, tu giả làm sao có người muốn có một cái giới hạn đi hạn chế mình ah?
“Ha ha, cũng không hẳn là chuyện xấu, tinh không tinh vực sáp nhập cũng đã tạo nên rất nhiều nguyên địa, quy tắc càng thêm hoàn mỹ, tu giả chúng ta được lợi cũng không ít”. Một vị Thánh thần hậu kỳ nói.
“Hừm! Đã bao nhiêu năm các tộc yên bình, theo tinh không sáp nhập rằng sẽ không còn bình tĩnh nữa, các tộc đại chiến xem ra là không tránh khỏi ah”. Một vị Thánh thần cũng nói.
“Ha ha, đừng lo lắng nữa, cho đến lúc đó cũng còn thời gian rất dài, chúng ta còn chưa quyết định được ah”. Một vị khác cũng nói.
“Ah! Cũng đúng!”. Một vị khác cũng nói.
“Thiếu gia muốn chúng ta lập thành Thập nhị hộ pháp, Võ lão đại...”. Một vị Thánh thần đổi chủ đề nói.
“Hắn vì việc này chắc chắc hối hận! Phản bội Thiếu gia chắc chắn không có kết cục tốt!”. Ma Luyện hừ lạnh nói, hắn có lẽ là người trung thành với Vũ Thiên Quân nhất ah.
“Võ lão đại cũng không phải phản bội Thiếu gia ah, hắn là có chỗ khó nghĩ...”. Nữ nhân Vương Thiến Thiến lúc này nói ra.
“Chuyện này hay là để Thiếu gia nói đi, dù sao cũng chỉ có hắn mới quyết định chuyện này”. Xích Đan tử nhìn về phía Vũ Thiên Quân nói.
“Huh! Chuyện này chỉ có Thiếu gia đến định đoạt mà thôi”. Một vị Thánh thần cũng đồng ý với Xích Đan Tử nói, bọn hắn có thể tu luyện đến Thánh thần có cái nào không phải thiên tài, có ai không phải ngoan nhân? Việc này nói nhỏ không nhỏ nói lớn cũng không phải lớn, chỉ là xem Vũ Thiên Quân nhận định thôi.
“Ma Luyện! Khống chế cái này thiên thạch đi theo hướng kia”. Vũ Thiên Quân đang tu luyện bỗng nhiên mở mắt ra chỉ một cái phương hướng đối với Ma Luyện nói.
“Vâng! Thiếu gia!”. Ma Luyện không hiểu thế nhưng vẫn đi theo hướng Vũ Thiên Quân chỉ, ban đầu hắn nói không muốn để Ma Luyện xé rách hư không đưa mọi người về Nguyên mộc tinh lâm mà muốn lên cái này thiên thạch xem ra cũng là mục đích ah.
Thiên thạch một đường bị Ma Luyện khống chế bay trong tinh không tốc độ rất nhanh, mười ngày sau bọn hắn trước mắt xuất hiện một cái cự đại tinh cầu, sinh cơ bừng bừng, linh khí nồng đậm, cường giả cũng có không ít.
“Các ngươi đợi ta ở đây!”. Vũ Thiên Quân mở mắt ra đứng dậy lao về phía cái kia tinh cầu đối với mấy người nói. Hắn mười ngày này Ma anh đã tỉnh lại khôi phục đến đỉnh phong, một thân khí tức không lộ ra chút nào, thoạt nhìn cũng có Khai mạch cảnh mà thôi!
“Vâng! Thiếu gia!”. Mấy người lập tức lên tiếng nói.
“Thiếu gia không biết tu luyện cái gì công pháp che dấu tu vi, ta nhìn thế nào cũng chỉ thấy Khai mạch cảnh ah!”. Một vị Thánh thần cảm thán nói.
“Ha ha, Thiếu gia người này chúng ta muốn nhìn thấy hắn nội tình cũng không dễ ah”. Một cị khác cũng cười nói.
“Hừm! Thoạt nhìn Thần cảnh nhất trọng hậy kỳ đỉnh phong mà thôi, thế nhưng lại có thế giới lực trong thể nội ẩn hiện, rất quái dị!”. Ma Luyện con mắt đen kịt nhìn Vũ Thiên Quân nói, ở đây chỉ có Ma Luyện Thánh tổ một bước đại năng mới nhìn thấy Vĩu Thiên Quân chút nội tình mà thôi.
“Ma lão con mắt như đuốc ah!”. Có vị Thánh thần nói, hăn cũng có chút hâm mộ, dù sao Ma Luyện cũng là Thánh tổ đại năng ah, vượt xa Thần cảnh cửu giai ah.
“Đợi một thời gian nữa có lẽ ta cũng không nhìn thấy gì, hắn quá thần bí rồi”. Ma Luyện thở dài nói, đi theo cái này chủ tử không biết là phúc hay họa đây.
Mười ngày này mười cái cường giả đại năng chỉ điểm một chút mấy cái linh thể các loại tu luyện hoàn cảnh, cách thức tu hành, hết cách ah, ở đây chỉ có Yến Linh Nhi là biết tu hành mà thôi, còn lại ba tên chính xác là thường nhân không chút sai biệt, lúc này đang còn nhìn tinh không trầm trồ nghị luận đây, dĩ nhiên lấy bọn hắn độ cao lúc này, đi vào tinh không đã là chuyện không tưởng ah.
“Đại ca ca lại đi!”. Mộc Ly có chút bất mãn nói.
“Gọi hắn Thiếu gia!”. Mộc Hưng Thế nghiêm giọng nói, qua mười ngày hắn cũng có chút hiểu có lẽ đi thoe Vũ Thiên Quân là hắn may mắn ah.
“Hắn còn không nói gì, ngươi láy cài gì bình phẩm”. Mộc Ly tru mỏ lên nhìn Mộc Hưng Thế nói.
“Ngươi...haizzz!”. Mộc Hưng Thế cũng đành bất lực.
Bọn hắn hai huynh muội cãi nhau, Lục Vân Chính cùng Yến Linh Nhi thì ngồi nhìn bọn hắn nào, mười ngày này bọn hắn đã có chút quen thuộc nên cũng không quá để ý.
“Ngươi biết Thiếu gia là ai sao?”. Lục Vân Chính nhìn Yến Linh Nhi nói, dù sao chỉ có hai bọn hắn hiểu chút về thế giới tu hành cường giả ah.
“Hắn ah? Không biết! Một mực gọi thiếu gia”. Yến Linh Nhi hứng thú quay sang nói.
“Hắn gọi Vũ Thiên Quân, ngươi nói đi!”. Lục Vân Chính cười nói, lấy hắn thường nhân cấp độ khi nghe đến Vũ Thiên Quân danh hào còn sôi máu lên huống chi là gặp người thân thịt ah.
“Vũ Thiên Quân? Là ai? Hắn rất...”. Yến Linh Nhi nghe xong thì cảm thấy cũng không có gì đặc biệt, đang nói thì nhớ ra cái gì đó. “Ngươi nói hắn gọi Vũ Thiên Quân? Cái kia đã chết Cái thế Ma quân?”. Nàng che miệng giật mình nói. “Ngươi xác định...”.
“Ha ha, ta cần nói dối ngươi, hắn chính là cái kia ngoại giới đồn đại đã chết Cái thế Ma quân, ngươi nghĩ thế gian còn có kẻ thứ hai?”. Lục Vân Chính cười nói, lúc hắn biết còn run rẩy một lúc đây.
“Thật là hắn? Hắn không phải đã bị mấy cái Thánh thần đại năng liên thủ diệt sát sao?”. Yến Linh Nhi run giọng hỏi, người này còn sống, tinh không còn có ai có thể đối nghịch với hắn? Đi theo hắn xem ra là may mắn của nàng ah.
“Ta không biết hắn làm sao còn sống, chỉ biết hắn còn sống mà thôi, không những thế, còn rất khỏe mạnh”. Lục Vân Chính cười nói.
“...”. Yến Linh Nhi đã không còn nói nữa, Lục Vân Chính thì đang nói một chút chuyện của Vũ Thiên Quân cho Mộc gia huynh muội biết, nghị luận sôi nổi ah.
Vũ Thiên Quân đi xuống cái kia không biết cự đại tinh cầu, cái này tinh cầu cũng rất cường đại, hắn cảm ứng thấy có Thần tôn khí tức ah!
“Hắc hắc! Thêm một cái hỏa linh thể, Thêm Kim, Phong, Băng linh thể là đủ bát đại linh thể ah!”. Vũ Thiên Quân có chút vui vẻ nói. Hắn tu luyện chữa thuong đông thời vận dụng thông thiên nhãn nhìn trong tinh không tìm kiếm sau ba ngày cuối cùng nhìn thấy một cái Hỏa linh thể nên một đường thẳng đên đây ah!
Hắn đi thẳng đến một cái trang viên rộng lớn, nơi này cũng có mấy cái Thần cấp đại năng tọa trấn, xem ra cũng không đơn giản ah. Cái này tên là Hỏa vân sơn trang! Hỏa linh khí rất nồng đậm, có lẽ bên dưới có cái Hỏa linh mạch.
“Huh! Tốt cường đại hỏa linh khí...”. Vũ Thiên Quân đi vào trang viên mà không kinh động ai, hướng thẳng đến một cái biệt viện đơn sơ cũng xem như là có chút thanh tĩnh, cái kia Hỏa linh thể là ở đây.
“...”. Tiếng mở cửa vang lên, một cái thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi đi ra nhìn thấy Vũ Thiên Quân cũng không quá nhiều phản ứng.
“Ngươi là người của vị nào Thiếu gia?”. Thiếu niên không nhận ra Vũ Thiên Quân hỏi, hắn đoán là đồng tử của cái nào đó huynh đệ của hắn. Từ khi hắn kinh mạch bị hủy, đã có không ít huynh đệ quay sang trào phúng, hạ nhục hắn.
“Ngươi là thế nào bị hủy đi kinh mạch ah?”. Vũ Thiên Quân không trả lời hắn nà hỏi ngược lại.
“Huh? Ngươi không phải người của Hỏa Vân sơn trang?”. Thiếu niên ánh mắt loe lên có chút đề phòng hỏi.
“Há! Cái này sơn trang như thế nào có thể chứa bản thiếu gia?”. Vũ Thiên Quân hàm súc nhìn hắn.
“Ngươi là ai? Đến ta Hỏa Vân sơn trang làm gì?”. Thiếu niên càng thêm nghi kị hỏi.
“Đến thu một cái thủ hạ! Ngươi nói xem!”. Vũ Thiên Quân cười nói.
“Thu thủ hạ? Ha ha, ta Hỏa Vân sơn trang cao thủ nhiều như mây, ngươi nói đến thu thủ hạ? Là ai ah?”. Thiếu niên cười cười nói, tiểu tử trước mắt cũng thú vị nha.
“Huh! Thu ngươi cái này bị hủy kinh mạch! Ngươi có muốn đi theo ta?”. Vũ Thiên Quân nghiêm nghị nói.
“Thu ta? Ta bị hủy kinh mạch thì như thế nào? Ngươi nghĩ ta sẽ làm thủ hạ của ngươi?”. Thiếu niên lạnh giọng nói.
“Cũng không hẳn, ta chỉ là hứng thú với Hỏa linh thể thôi, ngươi có thể đi theo ta cũng không có gì oan uổng, ta đã thu mấy cái linh thể rồi”. Vũ Thiên Quân từ tốn nói. “Mặt khác ngươi kinh mạch là bị người hạ độc mà hủy, tin tưởng ngươi không cam lòng mà chết đi nhạt nhẽo ah?”.
“Hỏa linh thể...” . Thiếu niên con ngươi co rụt lại, hắn từ nhỏ kinh mạch bị hủy còn chưa biết gì ah, thế nhưng hắn biết Hỏa linh thể đại biểu cho cái gì ah. Đợi chút, hắn nói đã thu mấy cái linh thể? Nói khoác không biết ngượng ah. “Ha ha, ngươi nói đủ chưa?”. Thiếu niên không muốn nghe nữa ah.
“Hắc hắc! Ngươi là không tin ah! Ngươi dù sao cũng không thể tu luyện một cái phế vật cũng chỉ nằm đó chờ chết mà thôi, sao không thử một lần đánh cược ah?”. Vũ Thiên Quân cười nói.
“Đánh cược một lần...”. Thiếu niên con ngươi co lại, lùi lại lẩm bẩm.
“Đúng vậy! Cược một lần...”. Vũ Thiên Quân cười cười.
“Vì cái gì ta phải tin ngươi?”. Thiếu niên hỏi.
“Vì ta là ta mà thôi!”. Vũ Thiên Quân cười rồi đạp chân vào hư không chậm rãi nâng người bay lên.
“Lăng không hư độ... Thông thần cảnh? Sao có thể?”. Thiếu niên giật mình. Tên kia cùng lắm là mười lăm tuổi ah. Làm sao đã có Thông thần cảnh tu vi.
“Ha ha, quyết định nhanh đi!”. Vũ Thiên Quân cười cười.
“Tốt! Ta đi theo ngươi!”. Thiếu niên cũng không suy nghĩ nhiều, hắn quyết định cược một lần.
“Ha ha, sau này ngươi sẽ thất quyết định hôm nay là cỡ nào sáng suốt”. Vũ Thiên Quân cười nói. “Ngươi có muốn lưu lại gì không?”. Vũ Thiên Quân hỏi.
“Không cần! Ta ở Hỏa Vân sơn trang cũng chỉ là người thừa mà thôi!”. Hắn có chút buồn bã nói.
“Ha ha, vậy đi thôi!”. Vũ Thiên Quân nắm lấy tay hắn bay lên không trung không kinh động bất cứ kẻ nào.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện