[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 70 : Vương Siêu bị hiểu lầm là gián điệp!

Người đăng: binh-hoi

Vương Tiểu Lỗi, Ngô Dĩnh Đạt, Triệu Quân, trong gia đình ba người này có rất nhiều bậc trưởng bối, đều nắm đại quyền trong chính trường. Đám bạn bè của bọn chúng cũng đều là dân đại phú hào trong và ngoài nước. Mạng lưới quan hệ lớn đến mức quả thật là không thể tưởng tượng nổi. Cho nên khi ba người này bắt đầu liên hợp lại với nhau, phát triển tâp đoàn Triệu Khoa, chỉ ngắn ngủi vài năm mà đã bắt đầu phát triển nhanh chóng, kết giao cả hai phe hắc bạch lưỡng đạo, tiền vào như nước. Ba người này nhúng tay vào thế lực xã hội đen của hai tỉnh Quảng Đông, Phúc Kiến, ngay cả Tổ Chức cũng không khỏi phải tạm thời rút đi một số nhân viên nằm vùng, để tránh khỏi phải phát sinh xung đột với bọn chúng. Từ khía cạnh này cũng có thể phản ánh được thực lực của bọn chúng. Ba tên con ông cháu cha này, cùng với mạng lưới quan hệ thế lực sau lưng, đã có thể được xếp vào trong danh sách hai mươi thế lực đứng đầu ở trong nước rồi Ông già của Triệu Quân vốn là Chủ tịch tỉnh tỉnh S. Nhưng tại tỉnh S, thế lực lớn nhất lại không phải là Triệu gia hắn, mà là mạng lưới quan hệ sau lưng của Chu Giai. Hiện giờ lại có thêm một kẻ quyền quý Tào Nghị mới toanh này bộc phát nổi lên, khiến ông già của Triệu Quân cảm giác được áp lực rất ư nặng nề tại chính giới. Mặc dù quan hệ của Triệu Quân chẳng phải chỉ có mỗi ông già Chủ tịch tỉnh của hắn, mà còn có cả mấy người cậu đều là cán bộ cao cấp của Quân khu các tỉnh khác. Nhưng mỗi tỉnh đều có mạng lưới quan hệ phức tạp, độc lập riêng của nó, đấu tranh quyền lực lung tung, lộn xộn loạn cả lên, tỉnh khác muốn can dự vào cũng không được. Triệu Quân vì muốn ổn định địa vị của ông già hắn, nên mới muốn móc nối với Chu Giai. Nào ngờ Chu Giai không hề có chút cảm tình nào với hắn. Vừa lúc đó Vương Siêu lại xuất hiện trước mặt. Dựa vào thế lực cùng địa vị của hắn, tự nhiên là muốn bóp chết cái con kiến Vương Siêu này. Đáng tiếc là Vương Siêu không những không bị bóp chết, mà dường như lại trở thành một vật thể nhỏ bé kiên cường đánh hoài không chết. Tất cả thứ này đều khiến Triệu Quân bắt đầu trở nên cảnh giác. Tào Nghị, Trương Đồng, căn biệt thự thần bí, cùng với vị sư phụ luyện võ bí hiểm sau lưng của Vương Siêu. Mọi thứ này đan xen lẫn nhau, đều khiến cho Triệu Quân ngửi được mùi vị của một âm mưu. Cho nên hắn mới bắt đầu bắt tay vào việc điều tra hết thảy về Vương Siêu cùng với hậu thuẫn của hắn. Triệu Quân phát hiện ra quan hệ giữa Vương Siêu và Tào Nghị chỉ là bình thường, cùng với Trương Đồng cũng chỉ hơi có chút thân mật. Thứ độc nhất khiến hắn điều tra không ra là chủ nhân của căn biệt thự thần bí, cùng với vị sư phụ của Vương Siêu. Chẳng còn cách nào khác cả. Công ty phát triển khu biệt thự hồ Thiên tinh mặc dù là công ty trong nước, nhưng trong đó lại có một cổ đông lớn là người nước ngoài. Năm đó khi bắt đầu phát triển khu biệt thự hồ Thiên Tinh, cũng chính tay ông già Triệu Quân ký tên và đã được không ít điều lợi trong đó. Muốn điều tra cổ đông lớn nước ngoài đó, cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Ngay cả Tào Nghị cũng sẽ không định trình báo lên cấp trên của Tổ Chức, xin kinh phí để điều động binh lực. Mặc dù Tổ Chức rất cường đại, nhưng phải trình báo duyệt xét lên từng cấp, cũng có chút tác phong của chủ nghĩa quan liêu, còn lâu mới được nhanh như Triệu Quân tự sử dụng mạng lưới quan hệ của chính mình. Điều tra một mạch cả nửa năm, đến khi hôm nay để đống tài liệu tỉ mỉ trước mặt, ba tên con ông cháu cha này sau khi xem xong, đều đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy đều bị chấn kinh. Trên tài liệu có viết người đứng tên mười tám căn hộ hồ Thiên Tinh có một cái tên ngoại quốc gọi là Smith Donkin. Khiến Thái Tử Đảng kinh ngạc thật không phải là cái tên này, mà là mối dây liên hệ từ cái tên này. Cái tên Smith Donkin này vốn chỉ là một nhân vật chưa được biết đến, nhưng qua cuộc điều tra thì biết hắn có quan hệ mật thiết với một tập đoàn công ty cỡ lớn của Anh quốc. Mà tập đoàn công ty cỡ lớn này lại là một thành viên dưới cờ của một tổ chức vô cùng khổng lồ, to lớn cùng cực. So sánh ra thì tương đương với các xí nghiệp nước ngoài có tiếng như thế lực Hắc đạo, cái gì mà Bill Gates, Warren Buffet, Yakuza, bố già Mỹ quốc... nữa. Thậm chí có rất nhiều quốc gia so với tổ chức này còn yếu kém hơn nhiều. Tên của tổ chức này trong tài liệu được gọi là EMU, phiên dịch ra tiếng Trung là Liên minh đồng Euro, gọi đơn giản là Âu Minh (liên hiệp châu Âu), tổ chức phát hành của đồng tiền chung châu Âu Euro. Vì tại Âu châu có rất nhiều quốc gia, chính phủ, vô số gia tộc, xí nghiệp, xã hội đen, thế lực trắng... vân vân, đan xen lẫn nhau tạo thành một đồng minh khổng lồ. Tổ chức vô cùng rộng lớn này như là người khổng lồ với tất cả ảnh hưởng, quyền lực về chính trị và kinh tế được dung hòa vào một chỗ. Thái Tử Đảng điều tra kỹ lưỡng, tìm tòi từng tầng từng tầng, cuối cùng lại dây dưa tới một tổ chức vô cùng khổng lồ này. Người cầm đầu của tập đoàn cỡ lớn tại Anh quốc đã từng tham gia vào hội nghị đầu não của Âu Minh. Một số người lãnh đạo của các quốc gia Tây phương, bản thân vốn là người lãnh đạo của các đại gia tộc, đại tập đoàn tài chính. Mặc dù Thái Tử Đảng ở hai tỉnh vùng duyên hải một tay che trời, tập đoàn Triệu Khoa ở trong nước rất có sức ảnh hưởng, nhưng so với Liên minh đồng Euro khổng lồ này thì quả thực tương đương với một anh nhà giàu mới nổi vì đang cầm tờ vé số kiến thiết trúng năm triệu so với tỷ phú Bill Gates vậy. Điều tra tới đây thì tư liệu của Thái Tử Đảng cũng không còn điều tra thêm được gì nữa. Ba tên Thái Tử Đảng này chẳng phải là cường giả như Mỹ quốc. Điều tra thành viên tập đoàn Âu Minh, nếu bị đối phương phát hiện, chỉ sợ rằng kết quả thật không tốt đẹp lắm. Cơ cấu gián điệp của Âu Minh chẳng phải là dễ xơi gì, Thái Tử Đảng cũng không dám xâm nhập điều tra. Bọn họ chỉ dám tiến nhập vào vòng ngoài mà thôi. “Vốn tưởng là tôm tép, khi không lại dây vào một con cá voi!” Triệu Quân nhìn lấy mớ tài liệu vừa đưa đến, cảm thấy vô cùng nhức óc. Vương Siêu cùng Âu Minh nhìn thế nào đi nữa cũng không giống cùng một thế giới với nhau. Nhưng qua cuộc điều tra, không ngờ lại lòi ra quan hệ. Còn về rốt cuộc quan hệ là thế nào thì Triệu Quân biết dựa vào thế lực hiện tại của hắn, muốn triệt để điều tra ra thì là chuyện không thể nào, trừ phi hắn làm người lãnh đạo của quốc gia. Nhưng là một tên công tử con ông cháu cha, Triệu Quân không hề có cái tâm tư này. Tôn chỉ của bọn hắn là dựa vào quan hệ mà phát tài, giở trò hắc đạo, phong vân tiêu sái một phen. Huống chi, bọn hắn cũng không phải cái thứ đó, cũng không có khí phách cùng trí tuệ đó, và kể cả thế lực nữa. “Không thể nào, sao vậy được? Một tên học sinh tốt nghiệp trung học bình dân nhỏ bé như vậy, sao lại lòi ra quan hệ với Âu Minh. Có lầm không vậy? Thế giới này bắt đầu hoang tưởng rồi à?” Sau khi Vương Tiểu Lỗi xem xong mớ tài liệu điều tra, kinh ngạc đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Chuyện của ba tên Thái Tử Đảng này giống như là mấy thằng lưu manh côn đồ đi ngoài đường ức hiếp một kẻ ăn mày. Kết quả kẻ ăn mày này lại là họ hàng thân thích với Tổng thống Bush con của Mỹ quốc. “Cũng không loại trừ khả năng Vương Siêu có thể là gián điệp do Âu Minh bồi dưỡng ra.” Ngô Dĩnh Đạt là một tên thâm trầm nhất trong bọn Thái Tử Đảng. Sau khi kinh ngạc, ánh mắt hắn lại loé lên tinh quang, con người đã trở nên bình tĩnh trở lại. “Các ngươi biết không? Gần đây Quảng Châu xuất hiện một chuyện lớn. Tên đồ đệ Tần Mậu Giao của Từ Chấn bị đánh chết tại một khu vực của ta. Tên quyền thủ đó là người của tập đoàn Đại Hưng. Buổi tối hôm đó, xưởng sửa xe của tập đoàn Đại Hưng bị một đám lính đánh thuê tập kích. Đối phương thậm chí đã sử dụng tới súng phóng hỏa tiễn đời mới để phá tan lô cốt chướng ngại vật! Ta vốn cho rằng do Từ Chấn báo thù, nhưng mấy ngày trước Trần Nghệ Dương đã có nói qua Từ Chấn sẽ không hề làm chuyện này, lại còn hy vọng ta sẽ giúp hắn điều tra tin tức của tên quyền thủ kia. Vì thế trong lòng ta cảm thấy kỳ quái, lập tức hạ lệnh lấy về cuộn băng thu hình cục diện tối hôm đó. Các ngươi xem này, đây chính là phim quay lại tình hình hôm đó.” Ngô Dĩnh Đạt nhấn chuông, sau đó một tên vệ sĩ tiến vào, trình lên một cuộn băng. Trên đấy rõ ràng chính là tình huống Vương Siêu đả lôi đài hôm đó. “Vương Siêu! Là cái tên tiểu tử này à?” Triệu Quân vừa nhìn lập tức nhận ra cái tên Vương Siêu ăn mặc quê mùa mộc mạc trên phim. “Thật là hắn à? Vậy thì chẳng có gì kỳ lạ rồi! Tất cả mọi giải thích cũng đều rõ ràng. Hắn chính là gián điệp của Âu Minh. Có thế lực vô cùng to lớn sau lưng chống đỡ, bằng không sao lại có thể vô thanh vô tức sử dụng lính đánh thuê ngay trong tầm mắt của ta?” Ngô Dĩnh Đạt lập tức đưa ra lời phán đoán. “Triệu lão đệ à, xem ra ngươi lại chọc trúng một nhân vật có cỡ rồi a!” Vương Tiểu Lỗi đưa mắt nhìn Triệu Quân, rồi bất đắc dĩ mở ra hai tay: “Tỉnh S của các ngươi thật là tàng long ngọa hổ. Tùy tiện lôi ra một tên học sinh vừa tốt nghiệp trung học mạt hạng, vậy mà là gián điệp của tổ chức lớn số một trên thế giới. Thế giới này đã biến thành thế giới quá hoang đường rồi!” “Đây vẫn là ở trong nước. Cho dù là Cục Tình báo trung ương CIA của Mỹ cũng không thể làm gì ta!” Sắc mặt Triệu Quân biến đổi, cuối cùng hung hăng nói. “Mặc dù nói là nói vậy, nhưng bọn ta cũng cần phải cẩn thận một chút mới được. Không thể lại cứ lơ là thiếu cảnh giác, cũng không cần phải điều tra thêm thân phận của hắn, khỏi phải biến khéo thành vụng. Trong lòng chúng ta cứ nhớ lấy là được rồi.” Ngô Dĩnh Đạt trịnh trọng phân tích rõ ràng rồi nói. “Các ngươi biết bố cục hiện tại của thế giới ra sao không? Nước Mỹ cùng quốc gia chúng ta đang tranh chấp tại châu Á, đặc biệt là vùng biển Đông Nam Á. Cường quốc giao chiến, thế lực ngầm xâu xé lẫn nhau, ít nhất là cũng ảnh hưởng tới Hắc đạo. Còn nước Mỹ cũng có tranh chấp với Âu Minh tại châu Phi. Nước chúng ta cũng nhúng tay vào vụ việc của châu Phi. Hiện giờ Âu Minh có thể cũng sẽ nhúng tay vào tranh chấp của Đông Nam Á. Bố cục của thế giới là thế chân vạc a, cứ như là Tam Quốc giao tranh, còn chúng ta đều chỉ là đám tôm tép trong đó. Sơ sót một lần là sẽ bị tan xương nát thịt.” “Xì, chuyện không có nghiêm trọng như ngươi nói vậy chứ?” Vương Tiểu Lỗi nghe thấy Ngô Dĩnh Đạt lớn tiếng đe dọa, trong lòng cũng có chút hơi sợ. Bọn hắn mặc dù là Thái Tử Đảng, thấy nhiều hiểu rộng, kinh nghiệm trong quan trường, thương trường có chút lão luyện thâm trầm, gian trá giảo hoạt, nhưng thủy chung vẫn thuận buồm xuôi gió, chưa hề thấy sóng to gió lớn. Vì thế chỉ luyện ra được cái vỏ bề ngoài, đụng phải chuyện nằm ngoài tầm tay, liền có chút hoang mang rối loạn. “Ta chỉ là đang nói tới bố cục trên thế giới, thế cuộc đại thể cơ bản mà thôi. Còn đến sự tình cụ thể thì chúng ta vẫn còn chiếm ưu thế tuyệt đối. Tỷ võ lần này chính là một cơ hội thăm dò cực tốt! Vẫn cứ chiếu theo thường lệ mà tiến hành, để xem phản ứng của Vương Siêu thế nào. Hắn ở chỗ tối thì chúng ta cũng sẽ bồi tiếp hắn ở chỗ tối. Hắn ở chỗ sáng thì chúng ta cũng sẽ theo hắn ở chỗ sáng. Nhưng Triệu Quân này, ngươi cũng không nên rút dây động rừng, phái người đi đối phó hắn làm gì. Tóm lại, trước tiên hãy cứ quan sát hết thảy biến hóa của hắn.” Đây là phương châm đặt ra của Ngô Dĩnh Đạt: “Dù sao tập đoàn chúng ta cũng còn rất nhiều phát triển. Đem toàn bộ sức chú ý đặt lên người Vương Siêu, mấy chuyện khác không cần phải đụng tới.” “Đúng vậy, địch bất động, ta bất động. Đây là lựa chọn tốt nhất. Nghĩ không ra ta đả thảo kinh xà. Bị sợ chui ra không phải là một con rắn, mà là một con rồng.” Triệu Quân cảm thấy chính hắn có chút xui xẻo. Ngay lúc này, Vương Siêu vừa tiến vào một cứ điểm tại thành phố Triều Châu. Hắn hoàn toàn không ngờ là vừa đến lại bị mấy tên Thái Tử Đảng phán đoán thành gián điệp của đại Liên minh tư bản chủ nghĩa ác độc. Không thể không nói, dưới cơ duyên xảo hợp, đạn khói mù mịt xen lẫn vào nhau, không ngờ lại khiến Thái Tử Đảng ngẫu nhiên nhầm lẫn, hiểu lầm đến thân phận của hắn. Thật ra thì gốc gác Vương Siêu chỉ là một tên học sinh tốt nghiệp trung học, gia cảnh thanh bạch, chuyên chính vô sản đỏ, tổ tông tám đời đều là giới bần cố nông. Dù sao Vương Siêu cũng không phải là thần tiên nên hắn tự nhiên cũng sẽ đoán không ra về cuộc điều tra của Thái Tử Đảng. Bằng không thì hắn sẽ càng có nhiều thứ cấp bách muốn biết. Chính là vì cuộc điều tra của đám Thái Tử Đảng là về tin tức của Đường Tử Trần. Đối với Đường Tử Trần, trong lòng Vương Siêu có một thứ hoài mong nhung nhớ không gì đè nén được. Thời gian tỷ võ càng lúc càng tới gần, Vương Siêu dứt khoát vất bỏ hết thảy tạp niệm, tâm niệm toàn thân đều tiến nhập cả vào quyền thuật. Hổ Hình, Xà Hình của hắn đã luyện đến mức tùy ý mà ra tay, có thể tự xưng là bậc đại sư rồi. Hơn nữa lông da ở bên ngoài hai vùng hông và phổi cũng dần dần trở nên vô cùng mẫn cảm, đến mức như muốn xuyên thấu tới trình độ Ám kình. Vì để khi tỷ võ có thể đem Ám kình xuyên thấu hông cùng với lưng nên Vương Siêu mới ngày đêm ra sức khổ luyện. Trong một gian phòng huấn luyện rộng hơn một trăm mét vuông, khắp nơi treo mấy cái bao cát lớn sáu trăm cân. Bao cát được dùng bằng vải bố dầu dầy cộp, cho dù là mã tấu sắc bén cũng khó lòng có thể đâm thủng. Đám người Đại Thạch Đầu đứng ở bên cạnh, trợn trừng con mắt nhìn Vương Siêu luyện quyền. Hự! Vương Siêu dậm chân, cong khớp xương của năm ngón tay lại, trở thành hình dạng của hổ trảo, thân người cong vòng, đột nhiên phát kình đánh tới hướng bao cát. Lập tức âm thanh hổ gầm thâm trầm chấn động cả căn phòng. Đám người Đại Thạch Đầu đều cảm thấy thân thể lạnh run, dường như trong căn phòng bỗng nhiên nổi lên một cơn gió lốc. Vân từ long, phong từ hổ. (Mây theo rồng, gió theo hổ.) Lão hổ trên núi gầm lớn một tiếng. Thanh âm chấn động cả sơn cốc, lập tức khiến cuồng phong kéo tới, mùi tanh sộc ngay mặt, uy thế cực lớn. Vương Siêu hiện giờ đang ở trong căn mật thất được khép chặt. Vách tường chung quanh cùng với đám bao cát như cây cối cùng với các mỏm núi vây quanh, tự nhiên cũng có bảy tám phần khí thế như lão hổ trên núi. Nhìn thấy Vương Siêu phát kình uy phong như vậy, cả đám binh lính đều cảm thấy khó mà tưởng tượng được. Rầm! Rầm! Rầm! Rầm rầm rầm! Nội trong thời gian mười giây, thân pháp của Vương Siêu đã đánh tới như điện, xuất quyền như sấm sét giáng hạ, mấy bao cát đều bị trúng quyền đầu của Vương Siêu, mãnh liệt bung lên thật cao, sau đó đột nhiên rách toét ra, cát bên trong rơi cả ra ngoài. Quyền đầu của Vương Siêu dường như không phải là nhục thể, mà là một cây rìu sắc bén đang bổ chặt. “Trước kia Ám kình chỉ có thể phát ra tám lần. Hiện giờ không ngờ đã có thể được mười hai lần. Cho thấy thể lực của ta đã dai sức hơn rồi. Hơn nữa, uy lực của Minh kình cũng mạnh thêm rất nhiều. Cả tốc độ lẫn sự nhanh nhẹn cũng đều được nâng cao!” Trong nháy mắt chặt rách mười hai bao cát lớn, trong lúc hạt cát còn chưa kịp rơi xuống thì Vương Siêu đã lùi trước trở về ngay cửa, hô hấp nặng nề, da gà nổi rần khắp người, nhưng lại không hề đổ mồ hôi, hiển nhiên là vẫn còn có thể khống chế được da lông, tiêu hao thể lực cũng vừa đúng mức. “Hay lắm! Thật lợi hại!” “Ngày mai là mùng Năm, chính là ngày tỷ võ của cậu. Cậu phải cẩn thận một chút. Chúng ta không tiện xuất hiện trước mặt đám con ông cháu cha đó.” Đại Thạch Đầu mở lời dặn dò. Ngày tỷ võ rốt cuộc đã đến rồi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang