[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 59 : Biên chế bí mật

Người đăng: binh-hoi

“Lang Đầu, Lang Đầu! Nhanh, nhanh, nhanh, xịt nước làm lạnh!” Lang Đầu bị một chiêu Bổ quyền kình như một cái búa chặt gẫy hai nhánh xương tay. Lúc này đang ngã ngồi trên mặt đất, đau đến mức mặt mũi nhăn nhó, mồ hôi toát ra đầy đầu, đã mất khả năng tiếp tục chiến đấu. Nhưng cuối cùng hắn cũng là chiến sĩ có ý chí kiên cường, cắn chặt răng, rên cũng không phát ra một tiếng. Vương Siêu lùi lại, nhắm mắt, cũng không nói chuyện. Đám chiến sĩ ở bốn phía cũng nghe rõ tiếng xương gãy, cùng xông cả lên, có mấy người bao vây lấy Vương Siêu, lại có mấy người vội vàng đi tới xem xét cánh tay của Lang Đầu. Gã sĩ quan đứng đầu nhanh chóng lấy từ cái tủ ở góc phòng một thứ giống như bình cứu hỏa. Vừa mở ra, lập tức từ miệng vòi phun ra sương trắng. Vương Siêu ở cách rõ xa cũng cảm thấy được hơi lạnh. Bọt sương trắng vừa phun lên cánh tay của Lang đầu. Sắc mặt của hắn lập tức tốt hẳn lên, dường như là không còn đau nữa. Vương Siêu bị bốn năm tên bộ đội hung tợn bao vây xung quanh, sắc mặt cũng không có biến đổi một chút nào. Vừa rồi ra tay đấu với Lang Đầu, quả nhiên đã thử được trình độ của những người này, ngang ngửa với đám cận vệ lính đánh thuê của Trương Đồng. So với Triệu Tinh Long vẫn còn kém một chút. Nếu là lúc trước, một mình phải đánh năm người như vậy thì có thể còn khó khăn, nhưng bây giờ đối với Vương Siêu đã luyện thành được Ám kình mà nói thì cũng chỉ là đấm, đá vài chiêu là xong. Nhưng mà Vương Siêu tin rằng có Chu Quân trưởng ở đây, những người này không dám làm ẩu. Huống hồ, năm tên bộ đội mặc dù vây xung quanh nhưng đều tự động giữ cự li rất xa, hơn nữa đều rất cẩn thận. Không ai dám xông lên đầu tiên để đòi nợ cho đồng đội. Nguyên nhân khiến các tên này cẩn thận rất đơn giản. Đó là vì Đả pháp vừa rồi của Vương Siêu quá gây sốc. Ba hiệp. Từ lúc bắt đầu động thủ, chỉ có ba hiệp, Vương Siêu đã dùng Đả pháp mãnh liệt không dự đoán được giải quyết xong cuộc đấu. Điều này làm Chu Quân trưởng đang đứng ở cửa cũng hiện lên trên mặt vẻ vô cùng kinh ngạc. Một quyền đánh thẳng. Nắm đấm gõ xuống. Cánh tay xoay tròn bổ theo truy kích đánh tiếp. Ba động tác liên tục một hơi, nhanh như điện, mạnh như sét đánh. Nhất là Vương Siêu quyền chưởng đánh ra, một chiêu đều khiến cho không khí bị chấn động phát ra âm thanh. Động tác mạnh mẽ phối hợp với âm thanh, thật khiến cho người khác nhìn thấy mà sợ hãi. “Điều này… Không cần ra tay, chỉ cần nhìn thấy Đả pháp của cậu ta, đều cảm thấy sợ hãi. Thật sự là quá dũng mãnh”. Trong mắt của Chu Quân trưởng, Vương Siêu biến thành giống như môt con mãnh hổ xuống núi. Cũng nghĩ giống như Chu Quân trưởng còn có đám hai mươi mấy tên bộ đội đứng xem cuộc chiến. Họ đều nghĩ thầm: “Con người tại sao có thể có lực bộc phát mạnh như vậy nhỉ?” Chu Quân trưởng biết rằng Tào Nghị lần này xin Tổ chức cấp trên điều động tới đám bộ đội tinh tuyển này, người nào cũng có lực chiến đấu rất mạnh mẽ. Khả năng đơn độc tác chiến cùng với tổng hợp tố chất thể năng đều ở trình độ cao trong lục quân. Mỗi người đều đem cơ thể luyện thành gần như gân đồng, xương sắt. Một chưởng chặt đôi viên gạch, vỡ bình rượu, đá gẫy cọc gỗ, đều không thành vấn đề. Năng lực chịu đòn so với người bình thường mạnh hơn rất nhiều lần. Có thể nói, cho dù một người bình thường cầm cây gậy sắt đi đập vào tay của họ cũng không có thể đập gẫy được xương. “Đưa Lang Đầu đến Phòng y tế”. Gã sĩ quan cầm đầu phun bọt đông lạnh xong, ra lện cho hai đồng đội đưa Lang Đầu đi. Sau đó nhìn thấy tình huống trong sân, rất là không hài lòng, hét lớn: “Đây là so tài, Lang Đầu tài không bằng người, thua thì thôi, các ngươi vây người ta làm gì?” Vòng vây năm tên bộ đội dường như cũng thấy không được đúng lắm, liền hung hăng trừng mắt nhìn Vương Siêu mấy cái rồi tản ra. “Cậu là cao thủ! Tôi cùng cậu tỷ thí! Nếu cậu thắng, nhiệm vụ sau này, chúng tôi đều nghe lời cậu!” Gã sĩ quan cầm đầu đi tới, sắc mặt nghiêm túc, đứng thủ thế. “Tôi tên Tôn Lỗi, anh em đều gọi tôi là Đại thạch đầu. Đến đây đi!” “Tôi tên là Vương Siêu”. Vương Siêu cảm thấy đám bộ đội này tính cách thật thẳng thắn, vì thế vẫy vẫy tay, thả lỏng thân thể. “Như thế nào? Cậu không muốn đánh với tôi?” Trong mắt "Đại thạch đầu" Tôn Lỗi hiện lên một tia sắc nhọn. Vương Siêu lắc lắc đầu, đi tới trước tấm bảng thép co dãn, ngẩng đầu nhìn thiết bị đồng hồ đo trọng lực. Mọi người đưa mắt nhìn, đều không hiểu Vương Siêu muốn làm cái gì. Hây! Vương Siêu thủ thế, toàn thân xương khớp, cơ thịt đều rung động rất nhẹ, phát ra âm thanh giống như sấm rền trên bầu trời, dư âm liên miên không dứt. Đột nhiên, chân bước mạnh lên phía trước, quần áo trên người nhấp nhô lên xuống, nắm đấm phá không khí xuất ra, đánh vào tấm bảng thép. Ông! Ông! Ông! Giống như chùy lớn đánh vào chuông, tấm bảng thép bị đánh trúng phát ra âm thanh mạnh mẽ. Sóng âm vang vọng trong cả phòng huấn luyện khiến cho lỗ tai mọi người ở đây đều ong ong kêu mãi. Con số trên mặt thiết bị điện tử đo trọng lực điên cuồng thay đổi, hiện ra bốn con số. Lò xo giảm xóc ỏ phía sau tấm sắt bị co lại mãnh liệt, hình như là muốn tung bắn ra. Ở giữa tấm bảng sắt lõm vào một vết rõ ràng là vết nắm đấm. Đại thạch đầu là người đầu tiên chạy đến xem xét, vuốt vuốt dấu nắm tay, phát hiện ra dấu nắm tay này giống như là dấu khắc lên trên. Tấm bảng thép cứng rắn như vậy, dưới một quyền của Vương Siêu, lại mềm mại giống như đất bùn. “Ám kình của tôi chỉ có thể phát, không thể thu. Một khi ra tay thì bản thân không thể khống chế được. Mọi người đều là bộ đội Giải phóng quân nhân dân, tôi không thể sử dụng đối phó với mọi người được." Vương Siêu đối với Ám kình của một quyền này cũng rất hài lòng. Một quyền này hắn đã dùng hết sức bình sinh, phát ra một đòn mạnh nhất. Minh kình, Ám kình một trước, một sau, trong nháy mắt đánh sâu vào, không ngờ có thể lưu lại dấu vết trên mặt tấm bảng thép. Dấu vết này mặc dù rất cạn, giống như một dấu chạm nổi. Nhưng cũng là lực xuyên sắt thép, làm ra hiệu quả khiến người thường xem không thể tưởng tượng nổi. Đối với đám bộ đội, cũng không phải kẻ địch của mình, chỉ kiêu ngạo một chút, đó là thường tình của con người. Mặc dù Tào Nghị có ám thị về chỉ tiêu thưong tật và tử vong, dù Vương Siêu đánh bị thương, tàn phế thậm chí là đánh chết bọn bộ đội này cũng không có vấn đề gì lớn. Nhưng Vương Siêu không nghĩ qua là sẽ đắc tội với những tên bộ đội này. “Tào Nghị thật là giảo hoạt, đầu tiên nhắc nhở mình, muốn mình phóng tay mà đánh, tạo uy phong với đám bộ đội này. Hiển nhiên là muốn mình đắc tội với họ. Sau này, càng dễ dàng kêu họ khống chế mình, mình không thể để cho lão được như ý.” Vương Siêu tâm linh thông minh, rất dễ dàng đoán được tâm tư nho nhỏ trước đó của Tào Nghị, tự nhiên sẽ không ngu để ra dáng uy phong mà mắc cái bẫy này. Trong lòng Vương Siêu còn nổi lên một tâm tư khác nữa: “Lúc này đây có nên là lúc thích hợp để thu phục nhân tâm?” “Ngươi lợi hại!” Hai mươi mấy tên bộ đội đều xông tới, nhìn 4 con số do thiết bị đo trọng lượng hiện ra cùng với dấu nắm đấm. Đại thạch đầu giơ ngón tay cái lên: “Đó là công phu chân chính, Lang Đầu thua không oan uổng. Cậu có thể nương tay, ta sẽ ghi nhớ ở trong lòng!” “Tốt lắm!” Chu Quân trưởng dùng ánh mắt có pha lẫn thâm ý nhìn Vương Siêu, rồi nói: “ Buổi tối hôm nay ở viện chiêu đãi uống rượu, ta chúc các ngươi hoàn thành tốt đẹp nhiệm vụ của Tổ chức giao phó” “Đây là giấy Chứng nhận của cậu, xin hãy giữ cho kỹ. Có giấy tờ này, nếu có chuyện gì xảy ra, bất kỳ lúc nào cũng có thể đến Quân khu địa phương để nhờ giúp đỡ.” Buổi tối, uống rượu xong, Tào Nghị kêu Đại thạch đầu và đám bộ đội đến nói chuyện một hồi, cũng không biết là dặn dò cái gì, cũng không cho Vương Siêu nghe thấy. Một lát sau, Tào Nghị quay về, cầm lấy một quyển sổ màu lam, đưa cho Vương Siêu. Vương Siêu mở ra xem, dấu trên đó là Quân ủy, dấu chống làm giả là của An ninh quốc gia. Bên trong không có ảnh, cũng không có tên tuổi, trú quán, chỉ có một dấu vân tay, và một dãy chữ số. “Bây giờ cháu là biên chế bí mật, cấp trên chính là ta, sau này do ta trực tiếp phụ trách. Cháu là hạ tuyến do chính ta phát triển. Sau nay nếu như gặp được người thích hợp cần phát triển thành đường dây, có thể đưa ra đề nghị với ta. Chỉ cần Tổ chức thông qua điều tra đồng ý, cũng có thể đưa vào biên chế.” Tào Nghị vẻ mặt nghiêm túc. “Phát triển đường dây hạ tuyến? Như thế nào mà lại nghe giống như bán hàng đa cấp phi pháp vậy!” Vương Siêu trong lòng thầm nghĩ, tất nhiên là không nói ra miệng. “Hảo, cháu đi theo ta!” “Làm gì?” “Tuyên thệ vào Đảng!” Tào Nghị nói. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang