[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 31 : Thái Cực dụng nhân thung lai xoát kính

Người đăng: binh-hoi

.
Hây! Vương Siêu cước hạ xoay chuyển vừa vội vã vừa nhanh nhẹn khinh khoái, phía Đông giẫm một chút, phía Tây đạp một cước, điều khiển thân thể chuyển động thoắt ẩn thoắt hiện cực kỳ phiêu hốt. Bốn chữ yếu quyết trong quyền kinh “Khởi, Lạc, Phiên, Toản” (khởi động, té ngã, xoay trở, chui luồn) được hắn sử dụng rất tốt trong các động tác giống hệt như trong sách giáo khoa kinh điển. Hai tên vệ sỹ cùng lúc tiến lên đích xác làm cho Vương Siêu bị tăng nhiều áp lực, nếu như những cao thủ bình thường trong lúc đọ sức tấn công cho dù quyết liệt nhưng hễ bị đánh ngã là thôi, còn hai tên vệ sỹ xuất thân từ lính đánh thuê này lại hoàn toàn khác. Hết lần này đến lần khác hai tên này với sự tinh thông quyền thuật, các loại động tác chiêu thức sát thủ hết sức tàn nhẫn như bẻ vặn tay, kẹp cổ, đá hiểm để giết chết địch thủ… sử xuất hết ra, cùng với thể lực khỏe đến kinh người, hơn nữa hoàn toàn đã được huấn luyện loại bỏ sạch sẽ ý thức bản năng tự vệ phòng thủ, tấn công đến cùng, chỉ lo giết người mà bỏ mặc bản thân mình không thèm chống đỡ, thực sự hết sức kinh khủng đáng sợ. Đầu tiên Vương Siêu song đấu với một tên còn có thể ung dung ra tay chống đỡ, trong lúc đó thi triển ra Thái Cực Thính Kình, sử dụng phương pháp “tứ lạng bạt thiên cân” nắm bắt cơ hội túm người đối thủ quẳng ra ngoài. Thế nhưng bây giờ cả hai người cùng vây công tiến đánh, vừa mới ngăn chặn được động thế của một tên thì tên kia quyết liệt công kích từ hướng khác tới, làm cho Vương Siêu được cái này lại lo cái kia, khó giữ vẹn toàn tới cuối cùng, chỉ biết cố gắng liên tiếp né tránh, không còn thời gian và sức lực hoàn thủ nữa. “Đánh kiểu này tức thật!” Thân hình Vương Siêu nhẹ nhàng thoăn thoắt tránh né công kích, trong lòng cũng rất là bực bội. Chẳng qua giữa lúc đánh nhau, Vương Siêu cũng từ từ thăm dò rõ ràng yếu điểm của chính bản thân mình. Một là lực lượng không đủ, chống lại cao thủ bình thường thì còn có thể, nhưng khi chống lại với người được huấn luyện chuyên môn vượt quá thể năng, có thể chịu đựng đau đớn kịch liệt, hắn không thể xuất được một kích trí mạng hoặc một đòn làm cho bất tỉnh để cho địch thủ tức khắc rơi vào tình trạng mất đi năng lực chiến đấu. Hai là pháp môn Thính Kình còn luyện chưa tới nơi tới chốn, lỗ chân lông sau khi tiếp xúc động thế của địch nhân xong, tốc độ phản ứng nắm bắt được trọng tâm của địch nhân hẵng còn chưa nhanh. Nếu là Đường Tử Trần ra tay, không cần đến Ám kình nhưng nàng trong nháy mắt vẫn biết được vị trí trọng tâm của đối phương mà xuất ra bản năng lôi dắt, kéo ngã. Như vậy Thính Kình phối hợp với bí quyết “tứ lạng bạt thiên cân” mới là Thái Cực kình lực chân chính, không cần thông qua sự điều khiển của não bộ mà hoàn toàn là phản ứng bản năng. Cho nên mới đạt tới cảnh giới địch bất động thì ta cũng bất động, địch vừa động thì ta động trước tiên, đó cũng là thượng tầng công phu Thôi thủ (đẩy tay) của Thái Cực Quyền. “Vô tình mà động!” Mà Thái Cực kình lực của Vương Siêu vẫn chỉ là hạ tầng công phu, trước tiên vẫn phải dò xét nắm bắt động thế của đối phương sau đó căn cứ vào sự hiểu biết nắm vững cấu tạo của cơ thể con người mà nắm chặt lấy trọng tâm của đối phương, cuối cùng trải qua ý niệm phản ứng từ não bộ mà phát động công thế lôi kéo quăng ngã. Đây là cố ý mà động, tốc độ tự nhiên cũng chậm đi rất nhiều. Một người nếu vô ý thì đó là phản ứng tự nhiên của thượng tầng công phu, còn một người nếu cố ý, đó là trước hết phải trải qua sự điều khiển của não bộ rồi mới được lệnh phát động, chính chỉ là động tác hạ tầng mà thôi. Hai loại người này hoàn toàn khác nhau, trong quá trình chiến đấu có lẽ chỉ chênh lệch một hai giây thời gian làm trì hoãn, thế nhưng chỉ cần một hai giây chậm lại này cũng đủ khiến cho bị mất mạng. Trong chiến đấu sinh tử, phản ứng từ một đến hai giây này chính là khoảng cách quãng đường giữa địa ngục và thiên đường, khác nhau một trời một vực. Ngay từ đầu Vương Siêu đọ sức cùng hai tên vệ sỹ này, tại không gian rộng rãi của khoảng trung tâm phòng làm việc đánh tới bất phân thắng bại, hai vệ sỹ mặc dù rất lợi hại, thế nhưng Vương Siêu với bộ pháp khinh khoái, thân hình trơn tuột, luôn luôn vào lúc thời điểm quan trọng nguy hiểm như chỉ mành treo chuông đã nhanh nhẹn tránh thoát những đòn công kích sát thủ của bọn họ. Ước chừng sau hơn mười phút đồng hồ quần chiến, thể lực của ba người đều bắt đầu tiêu hao kịch liệt, nhất là hai tên vệ sỹ, mặc dù họ đã được sự huấn luyện đặc thù chuyên nghiệp rất tàn khốc và thể lực phi thường khỏe mạnh, thế nhưng do phải liên tục xuất đòn hụt vì Vương Siêu nghiêng ngả tới lui tránh né, cho nên bọn họ không khỏi bị đầu váng mắt hoa, những giọt mồ hôi to bằng hạt đậu xuất hiện trên trán, cả bộ veston màu đen cũng đều ướt đẫm. Tuy nhiên ánh mắt của bọn họ vẫn hết sức lãnh khốc như lúc đầu, sắc mặt cũng không có biến đổi, mặc cho mồ hôi chảy qua mí mắt vẫn không hề chớp lấy một cái. Hình như là đang chờ đợi thời cơ tốt nhất để giáng cho Vương Siêu một đòn trí mạng. Còn với Vương Siêu thì toàn thân mặc dù chưa ra mồ hôi, nhưng hơi thở cũng bắt đầu hổn hển dồn dập, khắp da thịt trên người lỗ chân lông dựng thẳng cứng như sắt, sôi trào một loại cảm giác tức giận. Qua hơn mười phút quần đả thực sự rất tàn bạo ác liệt này, cơ hồ Vương Siêu phải dùng hết khí lực toàn thân để tránh né, tất nhiên hô hấp toàn thân cũng bị ảnh hưởng. Khí một khi đã tiết ra, người cũng bắt đầu thoát lực. Đối với thực trạng của bản thân, Vương Siêu hoàn toàn minh bạch tỏ tường. “Không thể tưởng tượng được, trận tỉ thí này lúc bắt đầu chẳng qua chỉ là so chiêu chơi đùa để luận bàn, nhưng lại biến thành trận đấu chiến gian khổ nhất của ta!” Bất chợt trong một thoáng,ánh mắt Vương Siêu lướt qua về phía chiếc bàn gỗ lim đỏ, phát hiện ra Trương Đồng đang đứng phía sau quan sát hắn chăm chú, làn môi mọng đỏ hơi nhếch lên. “Hư!” Vương Siêu mãnh liệt phát ra một hơi dài khẩu khí, đem nội khí nóng ran đang sôi trào trong cơ thể từ trong miệng phun ra một ít, nhất thời trên người có cảm giác nhẹ nhõm không còn trương phồng lên nữa, tuy chỉ là một hơi phun ra nhưng cũng đi theo đó là sự mệt nhọc đã xuất hiện, dù còn rất mờ nhạt. Cố gắng trấn tĩnh làm cho tâm tình của bản thân bình tĩnh trở lại, tập trung toàn bộ tinh thần, đột nhiên Vương Siêu phát giác ra có một tên vệ sỹ bị mồ hôi chảy qua mắt, trong một tích tắc thời gian cước bộ liền đạp tới, eo lưng cùng xương sống đồng thời bung ra, xuất quyền như tên bắn, trực tiếp kích thẳng đến bả vai tên đó. Ten vệ sỹ đó mặc dù bị mồ hôi chảy vào mắt làm mờ đi một chút, nhưng không hề sợ hãi chút nào, cũng đồng thời phát quyền đấm thẳng vào bụng của Vương Siêu. “Phanh!” Hai người đồng thời đánh trúng mục tiêu, tiếng xương gãy răng rắc vang lên, bả vai tên vệ sỹ đó bị trúng một phát Băng quyền như tên bắn dường như đã bị vỡ vụn, thân thể cả người bắn gục ra đằng sau, tiếp đó lăn quay vài vòng rồi lại đứng lên, chỉ là một cánh tay buông thõng xuống. Hiển nhiên là không thể sử dụng được nữa. Mà Vương Siêu cũng bị dính đòn một chút, cảm thấy phần bụng dưới đau nhức vô cùng, bộ ruột như bị đứt đoạn, sự đau đớn này khiến cho khí tức toàn thân tan ra, nhất thời lỗ chân lông toàn thân không chịu được liền xuất hiện một tầng mồ hôi tươm tướp. Cảm giác thoát lực thật lớn truyền khắp thân thể của hắn. “May mắn là thể lực người này đã tiêu hao đi rất nhiều, lực lượng của quả đấm đã giảm đi một nửa, nếu không ruột của ta khẳng định đã bị dập nát đứt đoạn rồi!” Vương Siêu đúng là nhận thấy hai tên vệ sỹ đã bị tiêu hao thể lực trầm trọng, mới dám mạo hiểm liều mạng đổi đòn. Đúng lúc này, tên vệ sỹ còn lại như một tia chớp từ phía sau tiến đến, tay trái ghì chặt cần cổ của Vương Siêu, tay phải ghì trước ngực, đồng thời đầu gối vung lên, từ phía sau húc thẳng vào hạ bộ của Vương Siêu. Vương Siêu gặp ngón đòn sát thủ kinh hiểm vô cùng như vậy cũng không hoảng hốt bấn loạn, tay trái đặt dưới mông giống như một cái đuôi chặn lại một cái đầu gối của địch thủ, xương sống thân thể như một con rắn luồn vào trong hang, giãy dụa mạnh mẽ một chút, trong sát na trọng tâm rơi xuống Vĩ chuy (đốt xương cụt), lông mao toàn thân lập tức bùng nổ dựng hết lên, hơi thở vừa rồi mới bị đánh tan liền ngưng tụ trở lại. Còn tên vệ sỹ kia còn đang ghì chặt lấy Vương Siêu thì cảm giác được cơ thể toàn thân đối phương giống như một đoạn thân dài hẹp của con mãng xà bò cuộn lên quấn quanh người, lực lượng cực lớn, liền có cảm giác ghì không được liền hét lớn một tiếng và hắn ta sử xuất toàn thân khí lực ra! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang