[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 29 : Đầu mối lộ ra nhờ Trương Đồng

Người đăng: binh-hoi

.
“Người tuổi trẻ đều là tâm lực tràn đầy thịnh vượng, huyết khí phương cương, thích tranh đấu tàn nhẫn vẫn là điều không đáng ngạc nhiên. Nhưng thắng không kiêu, vẫn thương xót thông cảm cho kẻ bại trận, khẳng khái tặng tiền, thần thái chân thành, nói đạo lý như nước chảy róc rách vào lòng người ta. Thật sự là quân tử khiêm nhường, ôn nhuận như ngọc. Mới là thiếu niên đã có bộ dáng chững trạc của một vị quyền thuật tông sư, tiền đồ sau này quả thật không thể hạn lượng.” Tại lúc mới tiếp xúc, Trương Đồng thấy Vương Siêu là một thiếu niên võ công luyện được không tồi, nhưng cũng chỉ cảm thấy hứng thú đơn thuần. Đây cũng là sở thích của Trương Đồng. Triệu Tinh Long xuất hiện cũng làm nàng phi thường cảm thấy hứng thú. Nhưng hiện tại Vương Siêu khẳng khái tặng tiền cho Triệu Tinh Long. Hành động này lại làm nàng trong lòng rung động cực lớn, từ cảm thấy hứng thú đơn thuần tăng lên tới trình độ thưởng thức hâm mộ. “Sao vậy? Trương tổng tài đang suy nghĩ gì sao?” Tiệc tàn nguời đi. Vương Siêu nhìn Triệu Tinh Long rời khỏi, trong lòng nhớ lại trận đấu vừa rồi, cảm thấy Triệu Tinh Long quả thật lợi hại, chính mình nếu không phải gần đây đã đem kình lực toàn thân hòa thành một thể, rồi còn bộ pháp, lực lượng, thân pháp, chưởng pháp đều tinh tiến tăng lên một cấp bậc mới, đạt tới cảnh giới cao tầng của Minh kình, nếu không khẳng định không phải đối thủ của hắn. Hơn nữa kinh nghiệm thực chiến của Triệu Tinh Long hiển nhiên rất phong phú. Chiêu cuối cùng của hắn hiển nhiên là dùng kình lực của Thông Bối quyền, cương mãnh bất ngờ phát ra, hiện tại Vương Siêu nhớ lại vẫn có điểm hơi hãi sợ. May nhờ sự tinh diệu của Long Xà Hợp Kích, dùng Xà hình quấn thân, Long hình gánh hông, cuối cùng dùng súy kình của Hồi Thân chưởng mới có thể thắng hiểm. Nhưng là Triệu Tinh Long bị quăng ngã như vậy thoáng chốc đã có thể đứng lên, hiển nhiên không bị mất đi lực chiến đấu, nếu như là sinh tử vật lộn, hươu chết vào tay ai cũng chưa biết được. Nói về sự thành thạo thuần chất trong lực lượng cùng công phu, Vương Siêu tự biết kình lực của mình so với khuỷu tay sắt Bát Cực quyền của Triệu Tinh Long hẵng còn kém một ít. Hơn nữa nội kình của đối phương cũng luyện được đến cảnh giới da gà nổi như hạt sắt, đả đấu một hồi Vương Siêu không cách nào thông qua tiếp xúc cơ thể tìm được trọng tâm và động thế của đối phương. “Những người mà hắn đã từng đấu trước kia đều chỉ là các cường thủ am hiểu chiêu thức như Tào Đội trưởng, Lý Phong, Lưu Văn Quân vv. Tào Đội trưởng còn có chút khá lợi hại một điểm, tuy vẫn ẩn giấu thực lực, chẳng qua sợ rằng cũng không bằng Triệu Tinh Long. Cùng đánh nhau với cao thủ như vậy thật sự là chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Đánh một hồi có ích lợi rất nhiều a.” Nhất nhất hình ảnh các đối thủ Vương Siêu từng gặp phải trôi qua như chớp trong đầu, khi tỉnh táo lại, thấy Trương Đồng một đôi mắt đẹp nhìn mình bất động, Vương Siêu nhịn không được nên hỏi vậy. “Ồ?” Trương Đồng tựa hồ cũng từ trầm tư phục hồi lại, ưu nhã ung dung mỉm cười, thu hồi ánh mắt nhìn Vương Siêu rồi nói, “Ta cũng chỉ là kì quái, đệ chẳng qua chỉ là một học sinh sắp tốt nghiệp trung học, chưa tới mười tám tuổi, vậy mà nói năng ăn mặc lại lão thành như vậy. Sự thanh xuân, nhiệt huyết, nhuệ khí thanh niên tựa hồ trên người đệ tìm không được, có phải hay không có chút kì quái a.” Trương Đồng nói thật những gì đang nghĩ trong lòng, hứng thú chờ câu trả lời của Vương Siêu. “Trương tổng tài ám chỉ hành vi vừa rồi của ta?” Vương Siêu lĩnh ngộ được ý tứ của Trương Đồng: “Chuyện đó cũng không có gì. Ta gần đây đọc sách dưỡng khí, xem lịch sử kinh nghiệm của thế hệ quyền thuật danh gia ngày trước, mỗi lần đều rất cảm thán. Quyền thuật tu luyện thật gian nan, mà đa số cuộc sống đời thường rất thúc bách. Quyền thuật cho dù rất tốt, coi như thiên hạ vô địch, nếu không có người khác giúp đỡ, cũng rơi vào trong nghèo đói thoái chí. Triệu Tinh Long người này võ thuật luyện được không tồi, nếu chỉ vì cuộc sống quẫn bách mà phải vứt bỏ quyền thuật chính tông như vậy thật rất đáng tiếc. Ta hiện tại dù sao cũng có chút tiền không dùng, có thể giúp đỡ một lần thì giúp một lần. So với Đài Quyền đạo Tae Kwon Do, quyền thuật thật sự xuống dốc quá nhiều. Cứ tiếp tục điêu linh thế này, còn lại mỗi mình ta, tìm không nổi đối tượng để trao đổi, cũng rất tịch mịch. Cái này cùng chuyện già lão không quan hệ gì cả. Hơn nữa các quyền thuật đại sư thế hệ trước phần nhiều đều có phong phạm này. Học quyền là học người, ta cảm thấy cần phải làm vậy.” “Ồ! Nghĩ như vậy cũng đã là rất trưởng thành rồi.” Trương Đồng cười cười: “Đệ vừa rồi cùng Triệu Tinh Long tỉ thí, ta cũng thấy đánh rất đặc sắc ngoạn mục. Đệ có cảm giác thế nào?” “Thắng hiểm mà thôi. Nếu như là sinh tử chiến đấu như ở địa hạ quyền đàn, vậy còn không biết ai thắng ai thua.” Vương Siêu thành thật nói: “Hắn hiển nhiên thời gian luyện võ so với ta nhiều hơn nhiều. Hơn nữa kinh nghiệm thực chiến phong phú, cho nên ta vẫn có ý muốn sau này cùng hắn luận bàn nghiên cứu.” “Chờ lần sau ngươi luận bàn với hắn, nói không chừng hắn lại có tiến bộ. Quyền sợ thiếu niên, khinh già không khinh trẻ. Đến lúc đó hươu chết tay ai cũng không nhất định.” Trương Đồng thấy Vương Siêu nói rất đúng mà không phải là khiêm nhường. “Trong tay ta cũng có mấy tên vệ sỹ bảo tiêu lợi hại, bọn họ đều là người luyện võ, không biết ngươi có hứng thú cùng bọn họ tỉ thí một chút không?” Lời đó của Trương Đồng tựa như tung mồi, chỉ chờ Vương Siêu mắc câu. Có thực chiến, Vương Siêu tự nhiên sẽ không cự tuyệt, một lời đáp ứng nói: “Thế thì thật quá tốt.” “Như vậy thì cùng đi, ta mang đệ theo!” Trương Đồng tiêu sái gọi tính tiền, sau đó xuống tửu lâu, lấy xe chở Vương Siêu nhanh như chớp chạy về trung tâm thành thị. Xe chạy tầm nửa giờ sau thì dừng lại ở trước cửa một tòa nhà thương mại hết sức xa hoa. Đây là phố buôn bán sầm uất nhất trong tỉnh S. Tòa nhà này so với tòa nhà tổng đàn Hiệp hội Đài Quyền đạo Tae Kwon Do còn muốn xa hoa rộng rãi hơn. Nhà kính cao vút chiết xạ xuất ra hơi thở của đô thị hiện đại. Trên đường phố người đến người đi tấp nập náo nhiệt và phồn hoa. Xe Trương Đồng dừng lại trước tòa nhà, lập tức không biết từ đâu chui ra ba nam tử vẻ mặt lãnh khốc mặc complet đen, tai nghe gắn ở tai bước tới nghênh đón. “Trương tổng tài!” Nam tử đi đầu chào, đưa ánh mắt kì quái nhìn Vương Siêu ngồi sau xe, sau đó mới cụp mắt xuống. “Giúp ta đem xe chạy đến gara bên trong, sau đó đi lên.” Trương Đồng gật đầu, phân phó một câu rồi xuống xe. Nam tử này lập tức tiến vào bên trong xe lái vào gara ngầm dưới tòa nhà. “Đi thôi!” Trương Đồng nhìn Vương Siêu cũng vừa xông ra cười cười, cùng hai người vệ sỹ đi sau theo thang máy đi lên cao. Vương Siêu lúc ra khỏi xe cũng đã đánh giá ba người này. Mặc complet đen, mang tai nghe, rõ ràng là trang phục cận vệ, đưa mắt nhìn bàn tay ba người này phát hiện bàn tay họ cũng giống như tay của Tào Nghị, đều là xương đầu nắm tay bằng phẳng rộng rãi, dầy cộp một tầng da chai, có điều điểm khác biệt với Tào Nghị chính là ánh mắt ba người rất lãnh khốc, giống như không có cảm tình. Hơn nữa cả người trên dưới lộ xuất ra một cỗ hơi thở không để người khác thân cận. Loại hơi thở này làm cho người bình thường tới gần bản năng sẽ cảm giác được nguy hiểm mà lập tức rời xa. Vương Siêu cũng cảm giác được hơi thở đó, trong lòng thoáng đề cao một chút cảnh giác. “Bọn họ đều là lính đánh thuê xuất ngũ, đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc trong rừng rậm ở châu Phi, cực kỳ tinh thông kỹ xảo giết người cùng thủ đoạn gián điệp. Cuộc sống huấn luyện tàn khốc khiến bọn họ đánh mất một phần tâm tư tình cảm nhân tính. Cho nên khi động thủ rất đáng sợ. Đệ còn dám cùng bọn họ tỉ thí nữa không?” Ngay khi thang máy dừng lại, Trương Đồng nói làm Vương Siêu mở trừng hai mắt. “Lính đánh thuê?” Vương Siêu sửng sốt, trong lòng đột nhiên có chút đầu mối: “Ta xem trong ‘Quốc Thuật Thật Lục’ có chút đề cập tới kỹ xảo huấn luyện lính đánh thuê giết người, hình như cùng Trần tỷ cũng có chút liên hệ ...” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang