[Dịch] Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 23 : Bắt Đầu Khai Mạc Vòng Đấu Kích Kĩ Quyền Thuật

Người đăng: binh-hoi

Nói thật ra, khi Vương Siêu nghe thấy Lý Vạn Cơ giới thiệu bản thân, hắn quả có chút thất thần. Bởi vì, hắn đã từng nghe qua một câu chuyện tiếu lâm như thế này: Theo lời kể, có một phóng viên hỏi một nông dân: "Theo ông nghĩ nữ nhân đẹp nhất thiên hạ là ai?" Người nông dân kia không chút do dự đáp lại: "Lý Vạn Cơ!". Phóng viên sửng sốt hỏi: "Tại sao?" Người nông dân trả lời: "Trong TV luôn nhắc tới đại nhân vật này 'Nhật lý vạn ky', đại nhân vật kia cũng 'Nhật lý vạn ky', nếu Lý Vạn Cơ không xinh đẹp, thì tại sao có nhiều đại nhân vật có hứng thú 'nhật' với nàng như vậy chứ?" Thực ra Vương Siêu cũng biết, họ Lý ở Hàn Quốc là một họ lớn, như Lý Xuân Cơ, Lý Thái Cơ, Lý Vạn Cơ v..v.., những tính danh này bên Hàn Quốc không phải là ít, nhưng vừa rồi nghe thấy tính danh này từ chính miệng vị Hội trưởng lãnh diễm nói ra, trong lòng không nhịn được cười thầm. Nhưng ngay lúc hai người đang bắt tay, Lý Vạn Cơ đột nhiên xuất ra một cước như điện chớp. Cú đá này lại vừa mạnh vừa nhanh, căn bản không cho người khác kịp phản ứng, hơn nữa cước pháp quỷ dị, chân cứ giống như một con độc xà từ bên trong ống tay áo chui ra vậy. Tụ Để Cước! Bí mật phát kình, khoảng cách ngắn, lực đạo mạnh mẽ, nhất là không dễ dàng phòng bị, thường trong lúc bắt tay, địch nhân tay vừa nắm lấy, đã bị trúng cước, nghiêm trọng thì gãy cổ trọng thương, không chết cũng thành tàn phế. Tay áo người thời xưa thường rất rộng, khi với người khác bắt tay, chân ra cước đá lên, giống như là từ trong ống tay áo mà chui ra vậy. Cho nên cước pháp này có tên là "Tụ để cước", là chiêu thức có lực sát thương rất mạnh, ở kĩ kích của mỗi nước, đều có chiêu số cùng loại, Đài Quyền đạo cũng đã dung hợp cước pháp với kĩ kích này. Nhưng muốn xuất ra cước pháp như vậy, chân phải mềm dẻo và linh hoạt, người không trải qua khổ công rèn luyện, căn bản là không thể nào xuất ra được một cước như thế. Một cước đột xuất, biểu hiện ra kỹ thuật cước pháp cao thâm của nữ nhân lạnh lùng Lý Vạn Cơ này. Ý tứ của nàng rất rõ ràng, đây là dò xét thẩm tra, nếu là người mà Tào Nghị giới thiệu đến tọa trấn đạo quán phòng ngừa người khác đến quấy nhiễu, nhất định có khả năng đỡ được. Nếu Vương Siêu ngay cả một cước này mà không đỡ được, vậy chỉ còn nước xách áo ra đi mà thôi. Một cước này đích xác rất ngoan độc, lợi dụng lúc bắt tay xuất cước, không cho người khác cơ hội phòng bị, thay đổi nếu là bất kì người luyện võ nào khác, cũng khó tránh khỏi chiêu này. Chỉ tiếc rằng Vương Siêu đã luyện Bát Quái Chưởng có căn cơ, Bát Quái Chưởng chú ý đến một chữ "Tặc", linh hoạt, nghe ngóng tìm cơ hội, cơ trí, đây là kinh nghiệm từ hơn ngàn lần ngã lên ngã xuống gần chết trong khổ luyện mà đúc kết ra. Càng huống chi Vương Siêu lúc trước từ Đường Tử Trần học chiêu " Long Xà Hợp Kích" là võ thuật truyền thống Thái Cực Thính Kình. Thái Cực Thính Kinh chủ yếu là hoàn thủ trong chớp mắt, dùng lỗ chân lông cảm giác thân thể của địch nhân, thăm dò trọng tâm của đối phương,sau đó dùng kỹ xảo kéo một chút, thay đổi lực của đối phương, phá vỡ trọng tâm, khiến đối phương té ngã. Vương Siêu nội kình ngày càng thâm hậu, lỗ chân lông cảm giác cũng rất nhạy cảm, mặc dù chưa đạt tới mức Ám kình ngoại phóng (dùng kình khí bí mật phóng thích ra bên ngoài), cũng chưa tới mức như Đường Tử Trần phất tay một cái đem đối phương chấn bay đi. Nhưng với hơn nửa năm luyện tập Băng Quyền Kình, vừa nghiên cứu bí kíp "Quốc thuật thật lục" do Đường Tử Trần lưu lại, đã dần dần từng bước thăm dò kết cấu khung xương cũng như hệ thống thần kinh của chính bản thân mình. Ngay lúc cùng với Lý Vạn Cơ bắt tay, lỗ chân lông trên tay hắn cảm giác được khe hở của tay nàng, hổ khẩu cùng với các cơ mạnh mẽ dụng lực một cái, liền lập tức biết Lý Vạn Cơ sắp xuất cước. Thần kinh dẫn động cơ nhục, nếu chân muốn phát kình, nhất định phải thông qua thần kinh trung ương phản xạ xuống, sau đó mới có thể tung cước. Đường Tử Trần cùng với người khác động thủ, sẽ đem đối phương kích bay đi, đó là dùng Ám kình kích thích cơ quan thần kinh ở tay, sau đó kích thích sẽ truyền đến chân của đối phương, sau đó đối phương tự động bay đi. Muốn làm được điều này trước hết phải thấu triệt nhận thức về cơ thể, hơn nữa Ám kình phải liên miên không dứt. Vương Siêu muốn đạt được đến mức này, còn cách một vạn tám ngàn dặm nữa. "Nếu không trải qua khổ công tu luyện Băng Quyền, nắm giữ yếu quyết căn bản Thính kình, nếu đổi lại là trước kia, e rằng cũng khó tránh khỏi." Vương Siêu cùng Lý Vạn Cơ nắm chặt tay, như trước dùng một chiêu "Hầu Thống Phong Oa"- (Hầu hình thân pháp), thân thể bay ra khỏi phòng làm việc. Tránh khỏi một cước của Lý Vạc Cơ trong gang tấc. Không thể không nói, Vương Siêu giống như ở trong nhà Tào Nghị, ngay lúc hắn nhảy ra thuận tay, cơ hồ là phản xạ, một quyền kích bay cánh cửa. Sau đó là "Lăng không tam bộ pháo", xẹt một cái, một quyền kích trên cánh cửa ban công. Chỉ là cánh cửa ở đây chắc chắn hơn nhà Tào Nghị, cũng không phải là bằng gỗ thật, Vương Siêu một quyền chấn gãy nhưng cũng không bay ra ngoài. Lý Vạn Cơ một cước không trúng, chưa kịp ra chiêu thứ hai thì Vương Siêu đã nhảy ra ngoài, đóng cửa rầm một cái, sau đó một sát na là một tiếng "Ầm", cả cánh cửa vỡ vụn, rất nhiều mảnh vỡ bay vào phía trong. Lý Vạn Cơ hét một tiếng, xuất cước đá bay mấy tấm gỗ đi. Chỉ thấy Vương Siêu chậm rãi từ cửa đi vào. "Lý tiểu thư, thế nào, đủ tư cách chứ? Ta bị đánh lén, nên phản ứng hơi kịch liệt, đã phá hủy cả cánh cửa rồi, xin thứ lỗi!" Vương Siêu thấy Lý Vạn Cơ đá bay mấy mảnh cửa vụn, trong lòng thầm đáng tiếc. Cửa này nếu là gỗ thật thì chắc Lý Vạn Cơ sẽ giống như bộ dáng của Tào Nghị hôm qua. Trong chiến đấu không đả bại được đối thủ nên trong lòng hắn cũng cảm thấy hơi tiếc. Tuy chỉ một chiêu nhưng rất đắc dụng, nhất là tại phòng làm việc mà đánh nhau quyết liệt, sẽ rất dễ chiếm tiên cơ, một chiêu quật ngã. Vương Siêu với hành động nhảy ra, sau đó oanh kích trên cánh cửa của mình tỏ ra khá hài lòng. Mặc dù có chút tiếc nuối, chẳng qua chỉ lát sau hắn giật mình tỉnh ngộ: "Ta đến chỗ này phá hủy đồ vật của người ta, quả là phiền toái a! Đài Quyền đạo giỏi về kinh doanh buôn bán, phát triển chiếm lĩnh thị trường cùng với lĩnh vực văn hóa, mà Quốc thuật cổ truyền chỉ có sát địch chứ không có biểu diễn, ngay cả miếng cơm cũng kiếm không xong, còn nói gì đến hưng thịnh trở lại cơ chứ? Trên đường vào đây thấy có nhiều người bỏ tiền ra học thứ này, xấp lớn xấp nhỏ cứ ném như vậy, tiền là do bọn họ buôn bán lời lãi, tuyệt đối không được. Lại nói, hôm nay tới đây một chuyến, như thế nào cũng phải đánh nhau, mà có đánh nhau ở chỗ này, cũng không tính là phạm pháp." "Giỏi, được lắm, tốt, người do Tào Cục trưởng giới thiệu quả nhiên không kém!" Lý Vạn Cơ cũng là người nâng lên đặt xuống được, khuôn mặt lạnh như băng lộ ra một tia tươi cười quyến rũ, trở lại bàn làm việc nhấn xuống một cái nút. Đinh đông! Thanh âm vang lên. Một hồi sau bên ngoài đi vào hai nhân viên, nàng ra lệnh: "Quét dọn chỗ này, sau đó kêu người lắp lại cánh cửa mới." Hai người kinh ngạc nhìn những mảnh gỗ, nhưng không nhiều lời, liền bắt tay vào công việc. "Khi tới đây, Tào Cục trưởng có nói là làm những gì, không biết ta có thể hỏi một câu: Ta giúp đạo quán này tọa trấn, không biết tiền lương là bao nhiêu?". Vương Siêu hiện tại trưởng thành từ trong quyền thuật, nên nói chuyện rất tự nhiên. "Xin lỗi Vương tiên sinh, bây giờ còn chưa thể xác định. Có điều ta chỉ có thể nói: ngươi thông qua ta là một cửa, nhưng ngươi cũng biết trong tay ta có rất nhiều huấn luyện viên, đều là cao thủ đối kháng, bọn họ sẽ không phục, ngươi nếu thông qua các cửa ải của bọn họ, làm cho họ tâm phục khẩu phục, ta mới có thể chính thức cam kết rằng ngươi là huấn luyện viên cao cấp nhất tại đạo quán chúng ta! Liên minh chúng ta tôn trọng cường giả cùng giữ lễ chiêu hiền đãi sĩ, nếu Vương tiên sinh có thể biểu lộ công phu, đãi ngộ của chúng ta hẳn sẽ làm ngài hài lòng." Lý Vạn Cơ cùng Vương Siêu đi ra phòng làm việc: “Vương tiên sinh, mời đi theo ta, huấn luyện viên của chúng ta đều tại khu thi đấu chờ ngài.” Dứt lời, Lý Vạn Cơ dẫn đường, xuyên qua một cái hành lang, sau đó vòng vo qua mấy cái nữa, trước mắt bỗng nhiên sáng lên, một sân tập thật rộng rãi xuất hiện trong mắt Vương Siêu. Đây là một sân tập rộng chừng mấy trăm thước, nền nhà được trải hai loại thảm đen trắng, ở giữa có một khu vực rất lớn được vây lại, bốn phía có rất nhiều ghế ngồi cùng bàn trà. Hiển nhiên là để dùng quan sát trận đấu. Lúc này ở giữa sân, một loạt người mặc võ phục màu trắng đang đứng, cấp đai đen có hơn mười người nam nữ, trong đó có ba nữ nhân. Bên ngoài sân, dãy ghế ngồi có vài người quan khán, chủ yếu là trung niên, còn có một vài thiếu phụ xinh đẹp, xem khí chất hiển nhiên là thuộc giới thượng lưu, vừa thấy Vương Siêu cùng Lý Vạn Cơ tiến vào, ánh mắt đều hứng thú đánh giá. "Vương tiên sinh, xin mời thay võ phục." Lý Vạn Cơ nhắc nhở. "Không cần đâu!" Vương Siêu từng bước đi vào trong sân. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang